Những câu hỏi liên quan
Minh Nguyen
Xem chi tiết
Hồ Ngọc Ánh
17 tháng 12 2021 lúc 18:29

THAM KHẢO:
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy cô giáo cũ, những người bạn thân những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm buồn mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một lần tôi lỡ đọc trộm nhật kí của một người bạn- trớ trêu thay, đó lại chính là người bạn thân nhất của tôi.

Chín năm học chung với nhau, chơi cùng nhau cũng là thời gian để tôi và Nam hiểu nhau. Tình bạn của chúng tôi rất khăng khít, gắn bó, đi đâu cũng phải có nhau. Các bạn trong lớp tôi cứ trêu, ở đâu có tối thì ở đó có Nam, chúng tôi cảm thấy đúng và vui về điều đó. Những tâm sự dù vui hay buồn thì chúng tôi đều chia sẻ cho nhau, tôi cứ nghĩ tình bạn của chúng tôi sẽ không bao giờ rạn nứt, sứt mẻ mà ngày càng bền chặt. Thế nhưng chuyện buồn cũng xảy ra và người làm lỗi là do tôi, chính ôi đã gây ra chuyện đó. Đó là quãng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi từ trước đến nay. Chuyện là như thế này:

Hôm đó, bố mẹ Nam đi công tác, đến khuya muộn mới về. Vì sợ ở nhà lạnh lẽ, cô đơn nên Nam đã rủ tôi sang nhà cậu ấy chơi cho đỡ buồn. Sau khi tan học về, được sự đồng ý cả mẹ, tôi một mạch chạy sang nhà Nam. Đến cổng tôi nhanh nhẹn gọi to:

-Ai thế này.Ai gọi tôi ngoài cổng đấy- Tiếng của Nam trong nhà vọng ra

-Còn ai nữa. Tớ Đức Anh đây chứ ai vào đây

Nghe thấy tôi nói Nam chạy thẳng từ nhà thật nhanh ra mở cổng cho tôi,khi bước vào đến nhà tôi nói:

-Này nhà cậu có gì ăn không mang ra đây, nghe cậu bảo mình sang đây luôn đã kịp ăn xuống gì đâu. Đói quá!

-Biết rồi. Tớ chuẩn bị hết cả rồi, khách đến nhà mà chủ không có gì tiếp đãi thì thật là thất lễ quá. Thôi cậu cứ lên phòng tớ trước đi rồi tí mình đem lên.

-Ừ, đi lấy nhanh nhé, mình đợi cậu đấy- Tôi vừa gật đầu vừa nói.

Nói xong, tôi chạy tót lên phòng của Nam. Vừa mở cửa ra, tôi lăn xuống giường nằm xuống. Tự nhiên tay tôi sờ được cái gì dưới gối. Tôi nhấc lên, thì ra là một cuốn sổ màu xanh dương có in hình một chú cá heo rất dễ thương, chẳng kiên dè gì cả, tôi mở ra đọc luôn. Đập vào mắt tôi là dòng chữ: “Ngày 28 tháng 3 năm 2016, hôm nay mình không đồng tình với Tâm, cậu ấy đối xử với bạn bè như vậy là không được. Mình phải nói điều đó để tâm sửa đổi thôi”. Ôi trời ơi! Thế mà tôi cứ tưởng làm như thế thì Nam sẽ vui lên chứ, nhưng tôi không giám đọc tiếp vì nhận ra rằng đây là cuốn nhật kí của Nam. Dù là bạn thân đến mấy cũng không thể nào mà đọc trộm nhật kí của bạn mình được.Nhưng vì tính tò mò của tôi nổi lên, không thể ngăn được. Tôi lật sang trang tiếp theo và rấ bàng hoàng: “ Ngày 12 tháng 5 năm 2017, hôm nay mình nhớ Hiền quá, không biết Hiền có nhớ mình không nữa”. “Ngày 6 tháng 6 năm 2017, sắp tới sinh nhật của Hiền rồi, mình cũng đã chuẩn bị quà cho bạn ấy từ trước, mình nhớ Hiền quá”…. Tôi vừa đọc vừa cười thầm trong bụng: “Không ngờ cái thằng này lại có người yêu, thế mà nó lại giấu không cho mình biết”.

-Cậu thật quá đáng- Tôi trợt giật mình vì nhận ra đó là tiếng của Nam.

Tôi không biết là Nam đã đứng sau tôi từ lúc nào. Tôi vô cùng sợ hãi, hai tay của tôi run lên, quyển nhật kí của Nam trên tay tôi rơi cái “bịch” nhưng tiếng “choảng” của đĩa bánh kẹo trên tay Nam rơi xuống nghe còn đáng sợ hơn. Mọi thứ diễn ra thật nhanh chóng mà tôi không thể tượng tượng nổi. Đôi mắt của Nam nhìn tôi vẻ vẻ lạnh lùng, đầy thù hận. Tôi lắp bắp không nói được gì:

-Nam cho mình…mình…mình….

-Thôi đi cậu không cần nói nữa, tôi biết hết rồi- vừa nói, Nam vừa nhặt cuốn nhật kí. Cậu dám đọc nhật kí của tôi hả ? Sao cậu ác thế !

Không hiểu sao lúc đó người tôi tê cứng lại, không giải thích được gì với Nam, tôi thẳng về nhà. Về tới nhà tôi khóc, khóc rất to, ầm cả lên. Trái tim tối như đang vỡ nát ra vì đau khổ, tôi tự hỏi mình “Đức Anh ơi đấy là bạn thân nhất của mày đấy. Sao mày có thể làm chuyện ấy với bạn. Nếu không đọc trộm nhật kí, không vì cái tính tò mò xấu xa đấy thì cơ sự có như thế này không”. Tôi dằn vặt mình trong cơn đau khổ, ngày hôm ấy tôi học bài mà không thể nào vào được, cứ viết lại gạch, viết lại gạch. Cứ nghĩ đến việc hồi sang mà nước mắt cứ ứa ra. Rồi tối hôm ấy cũng đã qua và tôi sẽ phải đối mặt với cậu ấy ở lớp. Đến lớp nhìn thấy tôi Nam cứ lảng chánh, cả ngày không nói chuyện với nhau. Bạn bè tôi lấy làm lạ “hôm nay hai cậu ấy làm sao không biết, ngày thường thì đi đâu chẳng có nhau cơ mà”. Một ngày, hai ngày, ba ngày rồi một tuần cũng đã trôi qua. Tôi cảm thấy thật buồn tẻ, cứ mỗi lần định ra xin lỗi Nam mà đến nửa đường chân tôi lại chùn lại, không thể ra được. Sáng sớm hôm sau, tôi nghĩ chắc trong lòng hôm nay mình nhất định phải xin lỗi với cậu ấy, tôi đứng trờ Nam ở cổng trường từ rất sớm, thấy cậu ấy đến tôi lững thững ra:

-Mình xin lỗi, mình không cố ý, mình không cố ý…

-Cậu không cần phải nói nữa. Mình cũng rất đau lòng. Từ lâu, mình cũng không dám dận cậu rồi, nhưng mình không giám nói ra.

Lúc đó, tự nhiên hai chúng tôi ôm nhau bật khóc. Tình bạn của chúng tôi lại trở về. Sau chuyện này, chúng tôi tôi chắc chắn sẽ là người bạn tốt của nhau.

Ôi !Kể đến đây lòng tôi như nhẹ bẫng đi. Một kỉ niệm của tôi đã giữ kín từ tlaau lắm rồi bây giờ được kể ra. Qua làn đó tôi cũng nhận ra rằng là: “Nếu muốn giữ được ngọn lửa tình bạn được khăng khít bền chặt thì đừng chớ nên làm gì để người đấy phải buồn cả”.

Bình luận (0)
Mi Mi Lê Hoàng
Xem chi tiết
minh nguyet
26 tháng 11 2021 lúc 8:55

Em tham khảo:

     Anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long là hình ảnh đẹp về người lao động mới xã hội chủ nghĩa. Anh thanh niên mang trong mình đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp của con người của cuộc sống mới. Ở tấm lòng yêu đời, yêu nghề, ở tinh thần trách nhiệm với công việc. Nói về hoàn cảnh sống và công việc của anh. Theo lời bác lái xe thì anh là người ”cô độc nhất thế gian” bởi đã mấy năm anh sống một mình trên đỉnh núi Yên sơn cao 2600m, bốn bề chỉ có cây cỏ và mây núi lặng lẽo, công việc của a là đo gió, đo mưa, đo nắng, đo chấn động mặt đất…. rồi ghi chép lại và báo về trung tâm, dựa vào việc báo trước thời tiết hàng ngày. Đây là một công việc đòi hỏi tính tỉ mỉ chính xác cao và có tinh thần trách nhiệm cao” nửa đêm đúng giờ opps thì dù mưa tuyết giá lạnh thế nào cũng phải trở dậy làm việc đã quy định: ”4 giờ, 11 giờ, 7 giờ tối lại 1 giờ sáng” công việc đòi hỏi tính chính xác theo đúng thời gian lại rất gian khổ, anh phải đối chọi với thời tiết vô cùng khắc nghiệt, xách đèn ra vườn, gió tuyết và lặng im ở bên ngoài chỉ trực đợi mình ra là ào ào xông tới”. Nhưng cái gian khổ nhất với anh là phải vượt qua sự cô đơn vắng vẻ, quanh năm suốt tháng trên đỉnh núi cao không một bóng người, đây là một hoàn cảnh đặc biệt. Anh chính là hình ảnh tiêu biểu cho những con người lao động mới đặc biệt là thế hệ trẻ Việt Nam trong những năm 70 cuối thế kỷ XX, cuộc sống đẹp đẽ và sự cống hiến hi sinh thầm lặng của anh thanh niên khiến ta trân trọng và cảm phục.

Bình luận (0)
quan nguyen hoang
Xem chi tiết
Knight™
15 tháng 1 2022 lúc 19:42

IV.
A.
1. I rarely play hopscotch with my friends at school.
2. I often play badmiton with my dad on the weekends.
3. My parents usually buy new books at the bookstore.
4. My sister never does martial arts after school.
5. We often go to the library to read books and study.
6. My mom always goes to the supermarket after work.
B.
1. We decorate houses at Halloween.
2. John sometimes plays video games with his friends after school.
3. Fashion show starts at 8 p.m.
4. How do people prepare for Christmas?
5. How often do you go shopping?
6. The bus leaves at 10 a.m.

Bình luận (0)
Lê Khi
Xem chi tiết
Gia Huy
22 tháng 8 2023 lúc 6:00

12.2 cắt quá bạn đăng lại nhé

13

\(n_{Al}=\dfrac{10,8}{27}=0,4\left(mol\right)\)

a.

\(2Al+6HCl\rightarrow2AlCl_3+3H_2\)

0,4->1,2----->0,4-------->0,6

\(V_{H_2}=0,6.22,4=13,44\left(l\right)\)

b. \(C\%_{HCl}=\dfrac{1,2.36,5.\left(100+20\right)\%}{200}=26,28\%\)

c. \(n_{HCl.dư}=(\dfrac{200.26,28\%}{100\%}:36,5)-1,2=0,24\left(mol\right)\)

\(C\%_{HCl.dư}=\dfrac{0,24.36,5.100\%}{10,8+200-0,6.2}=4,18\%\)

\(C\%_{AlCl_3}=\dfrac{0,4.133,5.100\%}{10,8+200-0,6.2}=25,48\%\)

Bình luận (2)
Lê Khi
22 tháng 8 2023 lúc 5:49

loading...  

Bình luận (0)
Gia Huy
22 tháng 8 2023 lúc 6:04

14

\(n_{Na}=\dfrac{2,3}{23}=0,1\left(mol\right)\)

\(2Na+2H_2O\rightarrow2NaOH+H_2\)

0,1---->0,1--->0,1-------->0,05

a. \(V=V_{H_2}=0,05.22,4=1,12\left(l\right)\)

b, \(CM_{NaOH}=\dfrac{0,1}{0,1}=1M\)

15

\(n_K=\dfrac{3,9}{39}=0,1\left(mol\right)\)

\(2K+2H_2O\rightarrow2KOH+H_2\)

0,1-->0,1---->0,1------->0,05

a. \(V_{H_2}=0,05.22,4=1,12\left(l\right)\)

b. \(CM_{KOH}=\dfrac{0,1}{0,2}=0,5M\)

16

\(n_{H_2}=\dfrac{2,24}{22,4}=0,1\left(mol\right)\)

\(Ca+2H_2O\rightarrow Ca\left(OH\right)_2+H_2\)

0,1--->0,2----->0,1-------->0,1

a. \(m_{Ca}=40.0,1=4\left(g\right)\)

b, \(CM_{Ca\left(OH\right)_2}=\dfrac{0,1}{0,3}=\dfrac{1}{3}M\)

Bình luận (0)
Linh
Xem chi tiết
nthv_.
30 tháng 9 2021 lúc 21:18

Tham khảo:

Vấn đề G. Mác - két đưa ra trong "Đấu tranh cho một thế giới hòa bình" vẫn còn nhiều hệ ý nghĩa trong tình hình hiện nay. Vấn đề bài viết đưa ra đến nay vẫn còn nguyên giá trị của nó. Chúng ta đang sống trong kỉ nguyên của khoa học và công nghệ tân tiến, hiện đại.Trong những năm qua thế giới có những đáng kể để làm giảm nguy cơ chiến tranh hạt nhân. Các hiệp ước cấm thử, cấm phổ biến vũ khí hạt nhân đã được nhiều nước kí kết, hiệp ước cắt giảm vũ khí hạt nhân chiến lược giữa Mĩ và Liên Xô (nay là nước Nga). Nhưng hoàn toàn không có nghĩa là nguy cơ chiến tranh hạt nhân đã không còn hoặc lùi xa. Kho vũ khí hạt nhân vẫn tồn tại và ngày càng được cải tiến. Chiến tranh và xung đột vẫn liên tục nổ ra nhiều nơi trên thế giới.Vì vậy thông điệp của G.Mác -két vẫn còn nguyên giá trị, vẫn tiếp tục thức tỉnh và kêu gọi mọi người đấu tranh cho một thế giới hòa bình.Cùng với đó, cũng phải ngăn chặn các ý đồ hòng chiếm đoạt của một số nước.

Bình luận (0)
quan nguyen hoang
Xem chi tiết
︵✰Ah
8 tháng 1 2022 lúc 18:19

1A 2A 3B 4C 5A 6B 7B 8C 9A 10D

Bình luận (0)
Đậu Đen
Xem chi tiết
Đỗ Thanh Hải
3 tháng 7 2021 lúc 8:47

1 being guilty of stealing the car

2 another way to reach the city center?

3 did he suspected that the money had been stolen

4 were you, I would take more exercise

5 me not to leave

6 not seeing Andrey on her trip to London

7 thought to have been caused by human error

8 Elizabeth if she would be visiting the Taj Mahal when she went to India

9 Marengo trying the chicken

10 never tasted such a delicious cake

Bình luận (0)
Khinh Yên
3 tháng 7 2021 lúc 8:48

He denied stealing the car.

Isn’t there another way to reach the city centre ? 

At no time did he suspect (that) the money had been stolen. 

If I were you, I’d take more exercise.

She persuaded me not to leave.

he greatly regretted not seeing Andrey on her trip to London.

The accident is thought to have been caused by human error.

He asked Elizabeth if she would be visiting the Taj Mahal when she went to India

 The waiter recommended that i should try the chicken Marengo

I have never tasted a more delicious cake than this 
Bình luận (0)
Vũ hoàng Dương
3 tháng 7 2021 lúc 9:00

1 - He denied being guilty of stealing the car

2 - Isn't the reanother way to reach the city center?

3 - At no time did he suspected that the money had been stolen

4 - If I were you, I would take more exercise

5 - She persuaded me not to leave

6 - He greatly regretted not seeing Andrey on her trip to London

7 - The eccident is thought to have been caused by human error

8 - He asked Elizabeth if she would be visiting the Taj Mahal when she went to India

9 - The waiter recommended Marengo trying the chicken

10 - I have never tasted such a delicious cake

Bình luận (0)
MON xuyênh gái
Xem chi tiết
Phạm Vĩnh Linh
16 tháng 6 2021 lúc 17:56

Nick: Chào Phong.

Phong: Ồ, chào. Bạn đã đánh thức mình đấy Nick.

Nick: Nhưng 10 giờ rồi đấy. Chúng ta hãy ra ngoài chơi.

Phong: Không, đừng rủ mình. Mình nghĩ rằng mình sẽ ở nhà và chơi Zooniverse trên máy tính.

Nick: Cái gì? Hôm nay là một ngày đẹp trời. Thôi nào! Bạn đã ngủ đủ rồi. Chúng ta hãy ra ngoài làm gì đi - nó lành mạnh hơn.

Phong: Làm gì hả Nick?

Nick: Chúng ta đi bơi đi? Hay đạp xe? Chúng đều rất tốt cho sức khỏe.

Phong: Không, mình không muốn.

Nick: Cậu trông không khỏe đó Phong, cậu ổn không?

Phong: Mình cảm thấy buồn. Mình ăn thức ăn nhẹ mọi lúc, vì thế mình đang lên cân.

Nick: Vậy là càng thêm lý do để đi ra ngoài.

Phong: Không, Nick. Hơn nữa, mình nghĩ mình bị cảm - mình cảm thấy yếu ớt và mệt mỏi. Và, mình có thể bị cháy nắng bên ngoài.

Nick: Mình sẽ không chấp nhận câu trả lời không. Bây giờ mình sẽ đến nhà cậu!

Bình luận (0)
Violet
Xem chi tiết
Hquynh
8 tháng 7 2021 lúc 20:17

The water is too hot for me to drink

Bình luận (1)
弃佛入魔
8 tháng 7 2021 lúc 20:18

The food was too salty for us to eat

 

Bình luận (1)
Shinichi Kudo
8 tháng 7 2021 lúc 20:22

VD He is too young to go swimming in the river.

->Anh ấy còn quá trẻ để đi bơi ở sông

      He is too  weak to climb the mountain.

->Anh ấy quá yếu để leo núi

      They are too bad at English to talk to foreigners

->Họ quá tệ tiếng Anh để nói chuyện với người nước ngoài

Bình luận (0)