Những câu hỏi liên quan
Phạm Thị Thu Giang
Xem chi tiết
Aaron Lycan
6 tháng 5 2021 lúc 20:16

Câu 1. Vì khi rừng bị phá, cây bị chặt hết, không có vật cản nước, gây ra lũ lụt

Câu 2: Ta cần:

-Tắt điện mỗi khi không sử dụng

-Giarm sử dụng điện, không sử dụng vào những việc không cần thiết

Câu 3:

+Chiếu sáng, phơi khô các đồ vật, lương thực, thực phẩm, làm muối …

+ Để sưởi ấm

+ Sử dụng pin mặt trời trên vệ tinh nhân tạo

+ Giúp con người, thực vật và động vật phát triển, có sự sống

+ Sử dụng pin năng lượng mặt trời cho sinh hoạt hằng ngày,...

Bình luận (1)
Aaron Lycan
6 tháng 5 2021 lúc 20:19

Câu 4:

TK:

Để bảo vệ môi trường, theo em nên bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt gần gũi với chúng ta nhất. Chẳng hạn như việc tiết kiệm điện: tắt ti vi khi không xem; hay không quên tắt đèn khi ra ngoài, thay thế những thiết bị tiết kiệm điện hơn. Tiết kiệm nước: tái sử dụng lại nước như nước rửa rau thay vì đổ bỏ đi em có thể đem đi tưới cây trong vườn; khi rửa bát nên rửa bằng chậu không nên rửa trực tiếp dưới vòi nước quá lâu. Cùng với việc tiết kiệm là giữ gìn vệ sinh chung. Đây là việc rất quan trọng. Giữ gìn vệ sinh là bỏ rác ở đúng nơi quy định; là không ngắt hoa bẻ cành phá hoại thiên nhiên; là không vẽ bậy lên tường; là khi thấy rác rơi ngoài đường em sẽ nhặt bỏ vào thùng rác; là trồng thêm vài cây xanh trước nhà,.v.v. Những việc thường ngày đó tuy nhỏ nhưng nó cũng góp một phần vào việc bảo vệ môi trường. Và nếu như chỉ có một mình em thực hiện nó thì chúng ta sẽ không thể thấy được sự thay đổi tốt lên của môi trường được. Mà cần có sự chung tay góp sức của nhiều người để trở thành người khổng lồ bảo vệ môi trường.

Nguồn: https://vanhocvui.com/em-can-lam-gi-de-bao-ve-moi-truong.html#ixzz6u5g3MGvu

Bình luận (0)
(╯°□°)--︻╦╤─ ------
6 tháng 5 2021 lúc 20:25

Câu 1. Vì khi rừng bị phá, cây bị chặt hết, không có vật cản nước, gây ra lũ lụt

Câu 2: Ta cần:

-Tắt điện mỗi khi không sử dụng

-Giarm sử dụng điện, không sử dụng vào những việc không cần thiết

Câu 3:

+Chiếu sáng, phơi khô các đồ vật, lương thực, thực phẩm, làm muối …

+ Để sưởi ấm

+ Sử dụng pin mặt trời trên vệ tinh nhân tạo

+ Giúp con người, thực vật và động vật phát triển, có sự sống

+ Sử dụng pin năng lượng mặt trời cho sinh hoạt hằng ngày,...

nha

 

Bình luận (1)
Nguyễn Thị Minh Ánh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Trúc Mai
Xem chi tiết
Thảo Phương
8 tháng 11 2016 lúc 12:24

Bắt đầu từ lớp một, chúng ta bước vào công cuộc tiếp thu tri thức để chinh phục cũng như chung sống với xã hội loài người và tự nhiên. Rời bàn tay mẹ, bước qua cánh cổng trường là có bao điều kì thú đến với ta. Trong văn bản “Cổng trường mở ra”, tác giả Lí Lan viết: “Ngay mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua canh cổng, rồi buông tay mà nói: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới nay là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra". Lời nhắn nhủ của người mẹ xiết bao cảm động và giàu ý nghĩa.

Thế giới này rộng lớn biết bao nhiêu nhưng thế giới nếu không có bàn tay con người khai phá thì đó chỉ là thế giới hoang vu đầy thú dữ và cỏ dại. Con người xây dựng nhà máy, trường học, tạo nên những cánh đồng tít tắp, đưa người lên vũ trụ, thám hiểm đại dương, khai thác các mỏ quặng kim loại. Rồi tương lai thế giới này sẽ thuộc về ai khi những thế hệ của thời đại hôm nay sẽ ra đi? Nó thuộc về tuổi trẻ của hôm nay, thuộc về những cô bé, cậu bé đang rụt rè nấp sau cha mẹ, thầy cô mà ngỡ ngàng nhìn cuộc sống. Vậy thì thế giới rộng này thuộc về tuổi trẻ “Thế giới này là của con”, con cần phải biết thế giới của mình như thế nào, nó đẹp đẽ giàu có và cũng có những góc khuất ra sao. Để biết về thế giới của mình, con hãy can đảm rời tay mẹ bước qua cánh cổng trường cao rộng.

Trước khi đến trường, cuộc sống của chúng ta bó hẹp trong một ngôi nhà, một góc phố, một ngôi làng với những con người ta đã quen mặt, quen tình, với những trò chơi ta đã thành thạo, thuần thục. Nhưng ngày qua ngày, vẫn bầu trời ấy, vẫn ngôi nhà ấy, vẫn những con người với những công việc và thói quen ấy,... thật khó có thể tưởng tượng dược sự đơn điệu, tẻ nhạt bao trùm lên chúng ta như thế nào.

Nhưng bước qua cánh cổng trường là ta bước vào một thế giới sôi nổi, say mê ăm ắp khát khao với bao điều mới lạ. Những thầy cô - những người cha mẹ mới, hàng chục người bạn, hàng trăm gương mặt mới lạ,... Tính cách, cuộc sống của mỗi người đã là một điều thú vị cho ta. Nhìn vào mỗi ngươi là một lần ta được nhìn vào gương để xem xét chính mình, kiểm nghiệm chính mình. Nhưng đó cũng chưa phải là điều tuyệt diệu nhất khi đến với trường học.

Nhà văn M.Goócki từng nói: “Sách mở ra trước mắt tôi những chân trời mới”. Trên thế giới này, có thể trường học không phải là nơi nhiều sách vở nhất nhưng có thể khẳng định rằng đó là nơi có nhiều nhất những người dạy học. Dạy cách đọc sách. Và đó cũng là nơi sách được nâng niu trân trọng nhất. Và như thế. “những chân trời mới” đang được trải ra ngút ngàn trước mắt những đứa trẻ vừa chập chững bước vào cuộc sống. Thế giới rộng lớn ấy là thế giới của những cánh rừng rộng lớn, những cánh chim đại bàng mênh mông, những bước lao mình dũng mãnh. Là những lòng đại dương mênh mông xanh thẳm ăm ắp cá tôm. Là lòng đất thẳm sâu với bao khoáng sản, bao lò lửa đang rùng rùng sôi sục. Đó còn là những đất nước xa xôi với bao phong tục tập quán lí thú, độc đáo. Là nhưng người anh em cùng chung một Tổ với chúng ta trên khắp non nước Việt Nam,... Chao ôi! Thế giới này có bao điều diệu kì mới lạ. Từ hiện thực cuộc sống, “Cổng trường mở ra” còn dạy cho con biết ước mơ những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời này. Con ước thế giới này mãi hòa bình không có chiến tranh; con ước trẻ em trên khắp thế giới có cơm ăn, áo mặc và được đến trường như con; con ước ngày mai con sẽ được bay lên cung trăng thăm chú Cuội,... Thế giới của ước mơ rực rỡ, đẹp đẽ biết nhường nào!

“Cổng trường mở ra” cũng đồng thời mở ra trong mỗi chúng ta bao điều kì thú và hạnh phúc. "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cống trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra", là những người học sinh đang được sống, đang được ước mơ sau cánh cổng trường vĩ đại, chúng ta càng cần can đảm bước đi khám phá, học tập cái thế giới rộng lớn mà tương lai sẽ thuộc về mình.

Bình luận (1)
Phương Thảo
8 tháng 11 2016 lúc 6:02

Câu văn thể hiện vai trò to lớn của giáo dục nhà trường. Gọi đó là " thế giới diệu kì" vì nhà trường là :
- Nơi cung cấp cho ta những tri thức về thế giới và con người.
- Nơi giúp ta hoàn thiện nhân cách : về lẽ sống , tình thương , quan hệ xử thế , ...
- Nơi ta được sống trong mối quan hệ trong sáng và mẫu mực : tình thầy trò

Bình luận (0)
Phương Thảo
8 tháng 11 2016 lúc 6:02

I guess so

Bình luận (0)
sang nguyễn
Xem chi tiết
Vũ Đặng Sơn Tùng
Xem chi tiết
Vũ Đặng Sơn Tùng
10 tháng 12 2020 lúc 15:54

mình phân tích là

pt                          ptt                         ps

một                      bữa cơm

thế này có đúng không các bạn

huhu giúp mình với

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Tô Hoàng Đức
10 tháng 12 2020 lúc 15:58

tồn lùng

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Văn Bảo Nguyễn
Xem chi tiết
Quang huy Vu tien
30 tháng 12 2021 lúc 14:46

vào phần mềm

- Chọn Layout

- Chọn Orientation

- Chọn Landcape

Bình luận (0)
ThyNguyễn
Xem chi tiết
Eremika4rever
25 tháng 12 2020 lúc 17:50

1 số quan niệm cổ hủ, lạc hậu làm ảnh hưởng đến việc xây dựng gia đình văn hóa:

+Trọng nam khinh nữ

+Tảo hôn

+Hôn nhân trong gia tộc

Những việc làm để khắc phục:

+Tuyên truyền mọi người bài trừ hủ tục

+Báo với chính quyền địa phương nếu thấy ai đó sử dụng quan niệm lạc hậu

 

Bình luận (0)
dung chu
Xem chi tiết
Minh Anh
25 tháng 12 2021 lúc 10:05

do

re

mi

fa

sol

la

si

Bình luận (1)
Vũ Quang Huy
25 tháng 12 2021 lúc 10:06

đô

mi

fa

son

la

si

Bình luận (0)
Thanh Phan bá
27 tháng 12 2021 lúc 20:33

đồ

mi

pha

son

la

si

Bình luận (0)
mizuki
Xem chi tiết
........................
9 tháng 10 2018 lúc 18:30

Em là một cô học sinh lớp sáu đầy mơ mộng, hồn nhiên với bao nhiêu những ước mơ vĩ đại cùng với nguồn sống đầy mạnh mẽ, dồi dào. Lứa tuổi học sinh là tuổi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người, đó là lúc con người ta vô lo vô nghĩ, những suy nghĩ giản đơn, ôm ấp những giấc mơ đẹp. Em cũng như bao bạn học sinh khác, sống đúng với lứa tuổi của mình với những suy nghĩ và hành động vẫn còn những nét ngây thơ, hồn nhiên.

Em tên là Mai Anh, năm nay em mười hai tuổi và đã là học sinh lớp sáu của trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Điều em tự hào nhất đến bây giờ chính là em có thể trở thành một thành viên trong mái nhà Nguyễn Huệ yêu dấu. Từ rất lâu rồi em luôn mong muốn có thể thi vào trường bằng năng lực của mình. Bởi trường Nguyễn Huệ không chỉ là một mái trường truyền thống trong đào tạo ra rất nhiều thế hệ học sinh, mà đó còn là nơi em luôn ngưỡng mộ, yêu mến, em biết đến ngôi trường này qua những lời kể của các anh chị đi trước. Vì vậy mà giờ đây khi đã trở thành học sinh của trường thì trong em không chỉ có niềm vui sướng mà còn dâng lên biết bao tự hào.

Bình luận (0)
mizuki
9 tháng 10 2018 lúc 18:39

kể về mình mà bạn

Bình luận (0)