Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
không có gì
Xem chi tiết
Tiếng Anh Trường THCS Ki...
17 tháng 9 2021 lúc 9:10

Tham khảo:

“THƯ CẢM ƠN

                             Kính gửi: Đội ngũ y bác sỹ, tình nguyện viên

Trong thời gian vừa qua, Việt Nam chúng ta đang phải trải qua những ngày tháng vô cùng vất vả bởi sự quay trở lại của Đại dịch toàn cầu Covid-19. Dưới trời nắng như đổ lửa của thời tiết mùa hè, đội ngũ y bác sỹ, chiến sỹ, tình nguyện viên đến từ khắp mọi nơi trên dải đất hình chữ S nhận lệnh đi đến những nơi tuyến đầu chống dịch. Tại các Khu Cách ly, các bệnh viện dã chiến, nơi mà nguy cơ lây nhiễm lên đến mức “đỉnh điểm”, trong bộ đồ bảo hộ ngột ngạt dường như không có chỗ thở, đội ngũ y bác sỹ, chiến sỹ, tình nguyện viên vẫn ngày đêm miệt mài, dốc hết sức lực, thậm chí quên đi sức khoẻ của bản thân mình để bảo vệ cho sự bình yên của Đất nước. Hàng ngày chứng kiến hình ảnh các y bác sỹ, chiến sỹ … ngất đi vì kiệt sức. Quả thực, chúng cháu không khỏi xót xa.

Thật may mắn khi đang sống, học tập và làm việc trong môi trường an toàn, được chuẩn bị những kỹ năng cần thiết để chống dịch, thực hiện tốt khuyến cáo 5K của Bộ Y tế. Chúng cháu – những sinh viên của Học viện Toà án vô cùng cảm kích tấm lòng, sự hy sinh cao đẹp của đội ngũ y bác sỹ, chiến sỹ, tình nguyện viên nơi tuyến đầu chống dịch. Chúng cháu xin gửi lời cảm ơn và tri ân chân thành nhất đến những cống hiến quên mình của đội ngũ y bác sỹ, chiến sỹ, tình nguyện viên. Kính chúc Cô Chú, Anh Chị luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc và bình an để tiếp tục sự nghiệp cứu người.

Xin trân trọng cảm ơn và tri ân!”

Đây thực sự là “tài sản” vô giá, là món quà tinh thần tuyệt vời ghi dấu ấn của những ngày tháng chống dịch không thể quên này. Những tình cảm chân thành này cũng chính là động lực để những “chiến sỹ áo trắng” tiếp tục phấn đấu, nỗ lực hết mình vì sự nghiệp bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe nhân dân.

Lê Bích Thủy
Xem chi tiết
datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
26 tháng 9 2023 lúc 8:55

1.

Hà Nội, ngày 15 tháng 4 năm 2023

Ông ngoại thân mến!

Chắc ông sẽ bất ngờ khi nhận được thư của cháu đúng không ạ. Hôm nay, học bài xong còn sớm nên cháu viết mấy dòng thư hỏi thăm sức khoẻ của ông. Ông ơi! Lâu nay ông có khoẻ không ạ ?  Tuổi ông đã cao nên ông cố gắng nghỉ ngơi, đừng làm vườn nhiều quá ông nhé.

Cũng đã hơn một năm cháu chưa có dịp về quê thăm ông, cháu nhớ ông lắm. Cháu và bố mẹ ở đây đều khoẻ, công việc và học tập đều rất tốt. Cháu hứa là sẽ học tập thật tốt, thật ngoan ngoãn để hè này được bố mẹ cho về thăm ông.

Đêm đã khuya, cháu phải đi ngủ để sáng mai kịp giờ đến lớp. Cháu xin dừng bút tại đây, ông nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé. Cháu yêu ông nhiều. 

                                                                                         Cháu ngoại

                                                                                            Minh Anh
2.

- Các phần của bức thư đã đầy đủ: địa điểm, lời chào, nội dung, cuối thư, chữ kí..

- Nội dung thư đã thể hiện được hết ý.

- Dùng từ đúng chính tả, viết câu rõ ràng, mạch lạc.
3. Chỉnh sửa những chi tiết chưa hợp lí theo lời góp ý của thầy cô và viết lại bức thư cho hoàn chỉnh.

Thảo Phương
Xem chi tiết
Toru
31 tháng 8 2023 lúc 22:00

Tham khảo:

Kính gửi các nhà lãnh đạo của đất nước Việt Nam,

Tôi viết thư này để trình bày quan điểm của mình về các giải pháp nhằm xây dựng một đất nước Việt Nam mạnh mẽ hơn. Để đạt được mục tiêu này, tôi đề xuất các biện pháp sau đây:

Đầu tiên là tăng cường xây dựng và hoàn thiện hệ thống thể chế, trong đó chủ yếu là thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và thể chế của nền hành chính nhà nước.  

Thứ hai là bảo đảm an ninh trật tự thời kỳ mới. Xây dựng công tác phòng ngừa, chống tội phạm, giúp cho vi phạm pháp luật và tệ nạn xã hội có nhiều chuyển biến tích cực.

Ba là, xây dựng cơ sở hạ tầng vững mạnh. Cở sở hạ tầng không chỉ giúp cho đất nước phát triển về mặt đời sống, du lịch, sức khỏe, kinh tế mà còn giúp cho việc các công ty nước ngoài tìm đến đầu tư nhiều hơn.

Thứ thứ là nên tiếp thu ý kiến của người dân về mọi lĩnh vực. Từ đó chắt lọc và thực hiện để đáp ứng nguyện vọng ấy.

Trên đây là những góp ý nho nhỏ của tôi trong việc xây dựng một đất nước. là một công dân, tôi luôn móng muốn được góp sức mình vào công cuộc xây dựng, phát triển và bảo vệ đất nước. Mong rằng các vị lãnh đạo sẽ tiếp thu ý kiến của tôi và cân nhắc thực hiện theo nguyện vọng của một công dân trong đất nước.

Trịnh Hoàng Duy Khánh
31 tháng 8 2023 lúc 22:00

Kính gửi các nhà lãnh đạo của đất nước Việt Nam,

Tôi viết thư này để trình bày quan điểm của mình về các giải pháp nhằm xây dựng một đất nước Việt Nam mạnh mẽ hơn. Để đạt được mục tiêu này, tôi đề xuất các biện pháp sau đây:

Đầu tiên là tăng cường xây dựng và hoàn thiện hệ thống thể chế, trong đó chủ yếu là thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và thể chế của nền hành chính nhà nước.  

Thứ hai là bảo đảm an ninh trật tự thời kỳ mới. Xây dựng công tác phòng ngừa, chống tội phạm, giúp cho vi phạm pháp luật và tệ nạn xã hội có nhiều chuyển biến tích cực.

Ba là, xây dựng cơ sở hạ tầng vững mạnh. Cở sở hạ tầng không chỉ giúp cho đất nước phát triển về mặt đời sống, du lịch, sức khỏe, kinh tế mà còn giúp cho việc các công ty nước ngoài tìm đến đầu tư nhiều hơn.

Thứ thứ là nên tiếp thu ý kiến của người dân về mọi lĩnh vực. Từ đó chắt lọc và thực hiện để đáp ứng nguyện vọng ấy.

Trên đây là những góp ý nho nhỏ của tôi trong việc xây dựng một đất nước. là một công dân, tôi luôn móng muốn được góp sức mình vào công cuộc xây dựng, phát triển và bảo vệ đất nước. Mong rằng các vị lãnh đạo sẽ tiếp thu ý kiến của tôi và cân nhắc thực hiện theo nguyện vọng của một công dân trong đất nước.

nguyen ngoc son
Xem chi tiết
Trang Thùy
22 tháng 1 2019 lúc 16:16

Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?

Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!

Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với ***** là quà tặng quí nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.

Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau. Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè. Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.

Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.

Mẹ yêu dấu! Con viết những dòng này nhưng rất có thể con sẽ không bao giờ gởi đi! Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ này rồi cũng mờ nhạt theo năm tháng nhưng mẹ ơi tình yêu chúng con dành cho mẹ là mãi mãi. Mẹ hãy dành thời gian chăm sóc bản thân mình! Hãy cho chúng con cơ hội để đền đáp tình yêu của mẹ. Mẹ hứa phải sống thật lâu với chúng ***** nhé!

Con yêu và gửi tới mẹ ngàn nụ hôn!

Thảo Phương
22 tháng 1 2019 lúc 20:02

Mẹ kính yêu!

Dường như chưa một lần trong suốt những năm tháng qua con nói với Mẹ rằng con yêu Mẹ, con thương Mẹ. Con chỉ mặc nhiên đón nhận sự yêu thương, chăm sóc, chiều chuộng của Mẹ. Nhưng trong sâu thẳm tim con, Mẹ là người quan trọng nhất, người con thương yêu nhất…

Con biết, con là niềm tự hào của Mẹ. Con cảm nhận được qua ánh mắt lấp lánh yêu thương của Mẹ. Ngay từ nhỏ, con đã được Mẹ chăm chút, lo lắng hơn em. Mẹ kể, lúc mới sinh con như con mèo ướt, chỉ nặng có 2,8 kg, nhỏ xíu, đỏ hỏn. Đã vậy còn ngặt nghẽo, khó nuôi. Có lần con bị sốt phát ban suýt chết, Mẹ chỉ biết ôm con quặt quẹo mà khóc ngất, bác mua ve chai đi ngang nhà biết chuyện, chữa cho con bằng bài thuốc gia truyền nên conqua khỏi. Con được cứu thoát khỏi tay tử thần nhờ bác ấy, và nhờ tình thương của Mẹ…Lo con không nhanh nhạy như bạn bè cùng lứa, Mẹ buồn, vì con vốn không lanh lợi, hoạt bát như em. Ấy vậy mà con rất ngoan, lại học rất tốt. 6 tuổi, con là học sinh duy nhất trường mầm non đoạt giải “Bé khỏe bé ngoan” vòng huyện. Nhưng con không được thi tiếp vòng tỉnh vì lý do tưởng chừng vô lý, nói khiêm tốn là con không xinh, nói thẳng ra là con quá xấu. Ngày đó vô tư con có biết gì đâu, chỉ Mẹ buồn, Mẹ tủi vì ***** thua thiệt hơn con người ta về hình thức…

Ngày con chở Mẹ tới trường nhận giấy báo đậu đại học, Mẹ mừng rơn. Mẹ luôn miệng khoe với hàng xóm mà ánh mắt hấp háy niềm vui. Con ngại với niềm vui của Mẹ vì thật tâm con không háo hức, vui mừng như Mẹ. Mẹ có biết đâu con thi ngành ấy chỉ vì Mẹ thích, muốn Mẹ vui lòng. Mẹ muốn con trở thành cô giáo, sau này về dạy gần nhà, tạo dựng cuộc sống bình yên với một anh thầy giáo nào đó là Mẹ yên lòng. Ước mơ của Mẹgiản đơn chỉ có thế…Vậy mà đến giờ vẫn là nỗi lo thẳm sâu trong lòng Mẹ. Mẹ không nói ra nhưng con biết, Mẹ mất ăn mất ngủ, người gầy nhom cũng vì tương lai lâu dài của con. Nhưng Mẹ ơi, xin một lần Mẹ thấu hiểu cho con, đừng mãi bảo bọc, chở che con theo cách đó. Con đủ lớn để biết rõ con đang làm gì và tương lai con đi đúng hướng. Xin Mẹ đừng lo.

Con đi học xa nhà, Cha Mẹ dặn dò con đủ thứ. Hôm ấy, chỉ Mẹ đưa con ra đón xe, Cha chỉ vẻn vẹn: “Lên tới nơi gọi về liền nghen con”, nhưng con biết Cha nằm quay mặt vào trong khóc thầm. Nhìn dáng Mẹ còm cõi dõi mắt theo chiếc xe đò chở con đi khuất dần trong ánh đèn đường heo hắt, nước mắt con lăn dài. Con bắt đầu biết nghĩ, biết cốgắng vì ai. Giá như lúc đó con có thể nói con thương Cha, thương Mẹ biết bao nhiêu… Nhưng năm đầu tiên không tốt đẹp như con nghĩ. Con khóc như một đứa con nít bị mất phần quà đúng nghĩa khi tổng kết học kỳ I kết quả học tập của con không như mong muốn. Con sợ Mẹ buồn, Mẹ thất vọng vì trong mắt Mẹ, con là giỏi nhất, là niềm tự hào, niềm kiêu hãnh của Mẹbởi con vốn là đứa học giỏi có tiếng của khu, luôn luôn đứng đầu lớp, thậm chí cả trường và là một trong những cái tên được thầy cô nhắc đến.Sau trận bù lu bù loa ấy, con hứa với lòng sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, sẽ thay đổi được tình hình và quan trọng là lấy được tấm bằng dễ coi một chút.Nhưng con đã không còn giỏi như trong suy nghĩ của Mẹ. Biết được điều này chắc Mẹ buồn lắm lắm…

Mẹ thường xa xôi, con nhà người ta giỏi giang thế này, đảm đang thế khác, con nhà mình thì không biết làm gì. Thở dài là vậy nhưng Mẹ đều giành làm hết phần, không để con cái làm nữa. Mẹ thương, Mẹ sợ tụi con vất vả. Con thì thản nhiên cho đó là việc bình thường của Mẹ, thản nhiên đến mức vô tâm không nghĩ đến Mẹ cũng có lúc sẽ mệt mỏi, Mẹ không khỏe trong người, rồi Mẹ đổ bệnh. Mẹ sốt nằm trên giường mà con thấy mọi thứ rối tinh lên. Không có bàn tay của Mẹ, nhà cửa trở nên luộm thuộm, không khí ngột ngạt khó chịu. Những ngày Mẹ đi vắng, căn nhà trống rỗng đến lạ. Những lúc như thế con mới biết Mẹ quan trọng với con và gia đình mình như thế nào.

Hôm nay đi chơi với bạn bè, con chạnh lòng nhớ đến Mẹ và em. Con miên man, không biết Mẹ và em ở quê bao giờ mới đến được những nơi như thế này, có mắt tròn mắt dẹt xuýt xoa “Sài Gòn đẹp quá, rộng quá, xe đông quá, sợ bị lạc đường Mẹ không dám đi đâu”… Con luôn muốn Cha Mẹ có ngôi nhà thật đẹp để an hưởng tuổi già, có cuộc sống thật an nhàn, sung túc. Nhưng con chỉ toàn làm cho Mẹ buồn, Mẹ khóc. Nước mắt Mẹ cứ rơi kể từ những ngày con xa nhà đi học, vì nhớ con, lo lắng cho con và vì những lời trách móc của Cha mỗi khi say xỉn “ mày hại con, mày để con đi xa, mày không thương con, mày ham danh lợi,…”. Đến tận bây giờ, con cũng chỉ làm Mẹ phiền lòng, lo lắng vì con cãi Mẹ không muốn về quê, vì con mãi không khôn ra, con không biết suy nghĩ. Mơ ước những điều lớn lao đâu đâu mà những việc cỏn con ở nhà con không hề để ý, từ tấm phên nham nhở giấy dán bong ra, cái chày đâm tiêu Mẹ để ở đâu hay chiếc xe Mẹ hay chạy có êm ru, nhẹ đạp như Mẹ nói…

Thật sự con thấy mình vô tâm, thậm chí vô tình với Mẹ. Chưa một lần con nói câu con thương Mẹ, để con làm cái này cho, con làm cái kia cho Mẹ. Thậm chí chưa một lần con mở miệng xin lỗi Mẹ dù con biết mình sai, tính con ngang bướng, cố tình làm trái ý để Mẹ buồn giận triền miên. Nghĩ lại con thấy mình càng ngày càng tệ. Ngày trước, mỗi khi Cha Mẹ đi mua dừa về, thấy con cơm nước đâu ra đó, có thêm bình thủy nước nóng, pha sẵn bình trà để trên bàn là Mẹ chỉ cười cười, cố giấu niềm vui trong ánh mắt. Giờ chỉ thấy mình lười biếng, làm khổ Mẹ thêm. Những niềm vui giản đơn với Mẹ dường như rất ít. Đời Mẹ buồn nhiều hơn vui, chỉ có con cái làm an ủi. Vậy mà…

Con không hứa điều gì cả, vì con sợ mình sai lời, mình thành kẻ nói dối, thất bại. Cảm ơn Mẹ vì Mẹ là Mẹ của con. Và con xin lỗi vì những muộn phiền, lầm lỗi con đã gây ra cho Mẹ. Thật tâm, con yêu Mẹ thật nhiều.

Đỗ Nhật Huy
Xem chi tiết
Lâm
Xem chi tiết
Phan Tiến Nghĩa
8 tháng 11 2019 lúc 14:24

1. Phần đầu thư:
- Nơi viết ngày tháng năm
- Lời xưng hô
2. Phần chính thư:
- Đoạn 1: Nêu mục đích, lý do viết thư
- Đoạn 2: Thăm hỏi tình hình của người nhận thư
- Đoạn 3: Kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình
- Đoạn 4: Nêu ý kiến trao đổi với người nhận thư
3. Phần cuối thư:
- Lời chúc, lời cảm ơn, hứa hẹn
- Chữ ký và tên hoặc họ tên

Khách vãng lai đã xóa
MaosD Lê
Xem chi tiết
minh nguyet
15 tháng 4 2023 lúc 14:40

Phép thế: một giáo viên => bà

Giáo sư William L. Stidger

 

Tính Lê Thanh
Xem chi tiết
Phan Thùy Linh
14 tháng 1 2017 lúc 17:12

A. Tình bạn là tình cảm gắn bó giữa hai hay nhiều người, luôn biết bao che, bảo vệ cho nhau trong mọi trường hợp..

=> mik không đồng ý với ý kiến này vì :đúng là bạn bè phải bao che , bảo vệ nhau nhưng phải tùy trường hợp không phải trong mọi trường hợp . Chớ không phải là bạn làm sai rồi mik phải bao che cho bạn được , như vậy sẽ lm hư bạn .

B. Tình bạn là tình cảm gắn bó giữa giữa hai hoặc nhiều người trên cơ sở hợp nhau về tính tình, sở thích, lí tưởng sống...

=> Mik đồng ý với ý kiến này .

C. Tình bạn có thể có giữa những người cùng giới hoặc khác giới.

=> Mik đồng ý với ý kiến này

D. Tình bạn trong sáng, lạnh mạnh dựa trên sự bình đẳng, tôn trọng, tin cậy, chân thành, khong6 vụ lời, không trách nhiệm, luôn thông cảm , chia sẽ, giúp đỡ nhau tiến bộ.

=> Mik đồng ý với ý kiến này

E. Không thể có tình bạn trong sáng, lành mạnh giữa hai người khác giới.

=> Mik không đồng ý với ý kiến này vì : Tình bạn trong sáng ,lành mạnh giữa hai người khác giới hoàn toàn có thể . Chỉ cần chúng ta không vượt quá giới hạn của tình bạn . Chúng ta tin tưởng nhau , phù hợp với nhau là được . Tình bạn không phân biệt giới tính .

Dương Tiểu Thúy
10 tháng 1 2017 lúc 21:15

Đồng ý:A,C,D

Ko đồng ý:B,E

Trần Khởi My
9 tháng 2 2017 lúc 14:23

D