Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Khánh Vy
Xem chi tiết
Phạm Đức Minh
18 tháng 11 2021 lúc 20:22

bạn tham khảo

 Cảm ơn cô giáo vì không chỉ là người dạy dỗ, cô còn là người bạn thân thiết của con. Cảm ơn cô vì đã trở thành nơi tin cậy, nơi tràn đầy yêu thương để con sẵn sàng chia sẻ mọi vấn đề. Ngày 20/11 là ngày dành cho cô, con và bố mẹ con kính chúc cô mạnh khỏe, luôn tươi vui để học trò luôn được thấy nụ cười rạng rỡ của cô.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thu Hà
18 tháng 11 2021 lúc 20:30
BÀI THƠ TÊN:NGHE THẦY ĐỌC THƠ EM NGHE THẦY ĐỌC BAO NGÀY TIẾNG THƠ ĐỎ NẮNG XANH CÂY QUÊ NHÀ MÁI CHÈO NGHE VỌNG SÔNG XA ÊM ÊM NHƯ TIẾNG CỦA BÀ NĂM XƯA THÊM YÊU TIẾNG MẸ HÁT CƯỜI YÊU THƠ EM THẤY ĐẤT TRỜI ĐẸP RA... Trần Đăng Khoa
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Hoàng Trung Kiên
18 tháng 11 2021 lúc 21:01

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Bài nghe thầy đọc thơ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Phương Anh (NTMH)
Xem chi tiết
linh angela nguyễn
18 tháng 10 2016 lúc 13:03

Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về. Nhớ những lời căn dặn, những cái vỗ vai, hay cả những lời răn đe nghiêm khắc của thầy cô khi học trò mắc phải lỗi.

Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có.

Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.

Thầy cô là người đã dạy con nét chữ đầu tiên để rồi sau này, khi con lớn hơn một chút, con mới hiểu sự ân cần của cô, khi cầm tay con uốn từng nét chữ không chỉ đơn thuần là dạy con biết viết, mà nết người của con cũng bắt đầu từ những nét chữ A,B,C. Là người mà phải thức cả đêm để viết lại và cảm nhận bài văn thầy phê “cảm nhận còn hời hợt” bằng tất cả tình cảm, vốn sống của mình. Tất cả những gì thầy cô làm là chỉ mong học sinh của mình sẽ tốt hơn, trưởng thành hơn.

Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng được nhưng nỗi khổ là không dám đi một mình, lần nào cũng phải mẹ kè kè đi ,lúc đó nhỏ có biết nói gì đâu thấy bạn đi mình cũng đi cho bằng được. Quà 20/11 lúc xưa cũng chỉ là dầu gội, bột ngọt, sữa hay cuốn sổ và cái bút, nhà có điều kiện hơn thì xấp vải cho thầy cô may đồ để đi dạy. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà cho thầy cô, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến. Nhớ lúc đi tặng quà thì vừa vào phòng, thấy thầy cô là tặng cho thầy cô rồi nói một câu ngắn gọn: "Mừng Cô (Thầy) 20 tháng 11" rồi chạy cái vèo ra ngoài, để thầy cô phải chạy ra gọi học trò quay trở lại ngồi chơi, nhưng cũng chỉ ngồi được 5 phút rồi "Cô (Thầy) cho em xin phép". Đến hôm sau vẫn còn không dám gặp thầy cô.

Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải - theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm vì cái giờ dò bài như thường ngày. Đôi khi thì còn được nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trường đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.

Nhưng cái ngày 20/11 không phải thầy cô vui vì được nhận hoa và quà của học trò thôi, thầy cô vui vì thấy rằng những đứa học trò của mình đã lớn khôn hơn, thầy cô khi thấy những thành quả của mình tốn bao công sức tâm huyết đạt được thành quả, đó là điều mà làm cho thầy cô tự hào nhất trong đời làm nhà giáo của mình.

Không biết ngày 20/11 của bạn như thế nào nhưng của tôi là một ngày đầy cảm xúc, tuy đi làm xa không thể tới thăm thầy cô được, nhưng không khi nào thầy cô không nhớ tới tôi. Lúc tôi gọi điện thoại chưa kịp nói tên mình thì thầy cô đã nhận ra tôi trước ,tôi vui mừng và đôi khi là bật khóc, cho dù lúc đi học tôi có phá, có quậy nhất lớp thì thầy cô vẫn nhớ và cười phì nói: "Thằng học trò phá nhất lớp của cô nay làm ở đâu rồi, có khỏe không? Năm nay cho gọi điện thoại nhưng năm sau phải về nhà thăm cô đấy nhé!!!". Trải qua biết bao lứa học trò, bao nhiêu năm nhà giáo mà thầy cô vẫn nhớ học trò của mình chứng minh một điều là thầy cô luôn dành mọi tâm huyết cho những đứa học trò nhỏ bé, dù có hay nghiêm khắc với mình đi chăng nữa thì cũng dễ hiểu là thầy cô chỉ muốn điều tốt nhất cho mình mà thôi. Chắc điều đó ai cũng cảm nhận được như tôi, vì nếu không có những điều như thế thì bạn có thể thành công hay sống tốt hơn như hiện nay để còn ngồi đọc những dòng tốt viết đây.

Lúc ngồi viết những dòng này thì nhớ lại những trò tai quái của mình đã mang đến cho thầy cô... Sao có thể làm những trò ấy nhỉ, nhưng mà thôi "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" mà, nhưng dù gì thì cũng mong ngày 20/11 sắp đến, hãy bỏ một chút thời gian nếu như được hãy đến thăm thầy cô, thầy cô sẽ không quên bạn đâu, nhưng nếu không được thì hãy dành cho một cuộc điện thoại chỉ năm, mười phút thôi. Đừng chỉ gửi một cái hình lên mạng Xã hội cho thầy cô và kèm theo dòng ngắn ngủn: "Mừng 20/11, chúc Thầy (Cô) có ngày lễ vui vẻ" là thôi.

Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.

Bình luận (3)
Thanh Ngân
Xem chi tiết
H o o n i e - )
20 tháng 11 2018 lúc 8:19

mk chúc rùi nek

Bình luận (0)
Thanh Ngân
9 tháng 5 2019 lúc 21:38

uk

Bình luận (0)
Nguyễn Tũn
Xem chi tiết
Phạm Tuyên
23 tháng 9 2018 lúc 21:13

ukm mai là trung thu r nhưng mà tại do chủ tịch mất nên có lẽ sẽ ko cho tổ chức lễ đâu

mk nghe thầy cô nói z đó

Bình luận (0)
Cún
23 tháng 9 2018 lúc 21:14

bn mở mấy bài của sia á

k thì nghe bài symphony 

t đã ns là bn k nen đăng câu hỏi linh tinh r mak

Bình luận (0)
luuthianhhuyen
23 tháng 9 2018 lúc 21:14

Không đc đăng câu hỏi lung tung

P/s: Ông xàm đơ máy con ông ơi

Bình luận (0)
o0o0_nhok cô đơn_o00o
Xem chi tiết
Kiriya Aoi
16 tháng 1 2018 lúc 19:50

Từ nhỏ đến giờ em đã được đọc rất nhiều truyện, đặc biệt là manga và manga em thích nhất là Kamichama Karin, sau đây em sẽ giới thiệu về nhân vật chính - Hanazono Karin.

Karin là nhân vật chính của series. Karin đã sống với dì của mình vì cha mẹ cô đã chết cách đây rất lâu, nhưng cô đã chuyển đến với Kazune và Himeka sau khi họ phát hiện ra cô có thể biến đổi thành một vị thần. Cô ấy có một con mèo tên Shii-chan đã chết trong phần đầu của tập phim đầu tiên. Cô ấy đang học lớp 7 và 13 tuổi. Cô có mái tóc màu vàng và được buộc hai bên. Ngày hôm sau tại trường học của cô khi cô gặp Himeka, cô trở thành bạn nhanh chóng và giới thiệu cô với Kazune, "anh họ" của cô. Kazune chạm vào chiếc nhẫn của Karin và nó phản ứng bằng cách chiếu sáng, và Karin bỏ đi trong sự bối rối...............

Đến đây cậu tự làm tiếp nhé, phần trên tớ tự viết đấy!

Hình ảnh có liên quan

Bình luận (0)
𝐓𝐡𝐮𝐮 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐲
16 tháng 1 2018 lúc 20:06

Từ bé em đã được mẹ kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích.. Nhưng đến bây giờ em vẫn thích truyện “Bông hoa cúc trắng” dù em đã đọc qua nhiều lần. Em rất thích nhân vật người con.

Bạn nhỏ có một thân hình thon gọ và dáng cao. Khuôn mặt của bạn nhỏ biểu lộ sự hiền lành. Bạn nhỏ có mái tóc dài và rất xuôn mượt, hàm răng của bạn nhỏ trắng như sứ. Bạn nhỏ có một đôi mắt trắng tinh.
Bạn sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát và đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may, mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa khiến cô bé buồn lắm. Một lần cô bé đang ngồi khóc bên đường thì bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn dừng lại hỏi. Khi đã rõ sự tình ông nói với cô bé:

Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất, hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó, phải khó khăn lắm cô bé mới trèo lên được để lấy bông hoa nhưng khi đếm chỉ có một cánh, hai cánh, ba cánh bốn canh... "Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ? Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bằng đấy ngày thôi sao?", cô bé tự hỏi.

Không đành lòng cô bé liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên đến mức không còn đếm được nữa.

Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình.

Qua câu chuyện, các bạn đã thấy được tình thương của người con đối với mẹ là bao la và rộng lớn thế nào ? Chúng ta sẽ noi gương cao đẹp của bạn nhỏ

Bình luận (0)
Cô nàng cự giải
17 tháng 1 2018 lúc 12:39

 Chắc hẳn các bạn vẫn còn nhớ câu chuyện Nàng tiên Ốc được học ở lớp Bốn. Nàng tiên hoá thân trong vỏ của con ốc và được một bà lão nông dân mang về nuôi.

   Nàng tiên Ốc mới đẹp làm sao! Dáng người thanh mảnh, bước đi mềm mại, uyển chuyển. Làn da nàng trắng mịn như tuyết. Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, hiền hậu và dịu dàng. Dưới cặp mi cong vút là đôi mắt bồ câu sáng long lanh. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng đỏ mọng. Nàng mặc một bộ váy màu xanh nước biển, có thắt một chiếc đai màu trắng càng tăng thêm vẻ duyên dáng của nàng.

   Hằng ngày, nàng từ trong vỏ ốc chui ra giúp bà lão quét dọn nhà cửa nấu cơm, nhặt cỏ vườn và cho lợn ăn. Động tác của nàng nhanh nhẹn, bước đi của nàng như lướt trên mặt đất. Những công việc nàng làm chẳng mấy chốc là xong. Cơm nàng nấu rất khéo và ngon. Đàn lợn dưới tay nàng chăm sóc lớn nhanh như thổi. Vườn rau tươi ngày càng xanh tốt.

   Mỗi lần đi làm đồng về, bà lão nông dân vô cùng ngạc nhiên không biết ai đã giúp mình. Một lần bà giả vờ ra đồng rồi quay trở về, bà bắt gặp nàng tiên Ốc, bà sững sờ trước sắc đẹp lộng lẫy của nàng, bà vội chạy ngay ra chum nước và đập vỡ vỏ ốc đi. Thấy động, nàng tiên Ốc định chạy lại chum nước nhưng bà lão đã ôm chầm lấy nàng. Từ đó, nàng trở thành người con hiếu thảo, ngoan ngoãn của bà cụ. Hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau.

Bình luận (0)
Quoc Tran Anh Le
Xem chi tiết
Trần Mạnh Nguyên
8 tháng 1 2023 lúc 22:21

ulatr nhìn hại mắt wá

Bình luận (2)
nthv_.
8 tháng 1 2023 lúc 22:24

đỉnk vại

Bình luận (0)
Hquynh
8 tháng 1 2023 lúc 22:25

ước được \(=\dfrac{1}{2}\) của bạn :( 

Bình luận (10)
 ๛๖ۣۜMĭη²ƙ⁸࿐
Xem chi tiết

Chúc mừng năm mới. Chúc 365 ngày hạnh phúc, 52 tuần như ý, 12 tháng an vui, 8.760 giờ thoải mái, 52.600 phút may mắn và một năm mới an khang thịnh vượng - phát tài phát lộc. Chúc mừng năm mới. Chúc 365 ngày hạnh phúc, 52 tuần như ý, 12 tháng an vui, 8.760 giờ thoải mái, 52.600 phút may mắn và một năm mới an khang thịnh vượng - phát tài phát lộc.

=> Có tố chất h/s giỏi văn đấy :>> Dù sao thì chúc hok tốt nhé

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
 ๛๖ۣۜMĭη²ƙ⁸࿐
26 tháng 1 2020 lúc 18:42

Trần Quyên :

 Cảm ơn bạn nhiều nha

Và năm mới vui vẻ nữa nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
 ๛๖ۣۜMĭη²ƙ⁸࿐
Xem chi tiết
datcoder
Xem chi tiết
Người Già
28 tháng 12 2023 lúc 22:33
Bình luận (0)