Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Đào kim ngân
Xem chi tiết
Đỗ Thanh Hải
8 tháng 6 2021 lúc 13:53

52 teacher

53 Language course

54 Tuesday afternoon

55 2.30 - 4.30

7

1 is weating

2 is playing

3 have

4 does

5 am watching

6 work

7 prefer

8 don't understand

9 don't believe

bài 8

1 is playing

2 doesn't like

3 don't know

4 wears

5 don't know

6 are you doing

7 am sending

8 Are you asking

9 am telling

10 likes

Bài 9

1 are you doing

2 am staying

3 are going

4 are you going

5 is working - am meeting

Đào kim ngân
Xem chi tiết
Sad boy
8 tháng 6 2021 lúc 13:10

đề đâu bn 

Đỗ Thanh Hải
8 tháng 6 2021 lúc 13:20

16 C

17 E

18 G

19 B

20 A

Test 3

1 E

2 C

3 A

4 G

5 B

Part 6

36 book

37 reception

38 tent

39 double

Part 2

6 B

7 C

8 A

9 C

10 A

Part 3

11 A

12 B

13 A

14 B

15 C

16 C

17 D

18 H

19 A

20 E

Đỗ Thanh Hải
8 tháng 6 2021 lúc 13:21

lần lượt nhé

Đỗ Minh Vương
Xem chi tiết

Tất cả các bộ phận của cây đều tham gia quá trình hô hấp.

Chất hữu cơ + khí oxi -------> hơi nước + khí cacbonic + năng lượng.

Cây hô hấp suốt ngày,đêm.

chúc bn học tốt !!!vui

🕹ĜŊĚヾ(⌐■_■)ノ♪🎮#TK
17 tháng 12 2020 lúc 21:46

Cây hô hấp suốt ngày đêm,tất cả bộ phận của cây tham gia hô hấp.Sơ đồ:

chất hữu cơ + khí oxi----->năng lượng+khí cacbonic +hơi nước

cho 1 like nha bn banhqua

Minh Anh Nguyễn
Xem chi tiết
ducvong
25 tháng 11 2021 lúc 8:37

b

Rin•Jinツ
25 tháng 11 2021 lúc 8:37

B

\(\left|0,1-x\right|=2,1\)

\(0,1-x=2,1\) hay \(0,1-x=-2,1\)

\(x=-2\) hay \(x=2,2\)

Bảo Chu Văn An
25 tháng 11 2021 lúc 9:14

b

maya phạm
Xem chi tiết
I❤u
19 tháng 10 2016 lúc 21:19

Ngày đầu tiên đi học, đó là cái ngày chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên đoực. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện quan trọng của chúng ta " bước vào con đường học tập". Năm nay tôi đã là học sinh lớp tám rồi, không lạ gì ngày khai trường nữa,đã là một cô học sinh chững trạc không như tôi ngày này tám năm về trước. Bỗng chợt thấy các em nhỏ rụt rè, nắm tay bố mẹ dẫn đến trường. Làm tôi thêm bồi hồi , xao xuyến nhớ lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Của một cô bé chập chững bước vào ngưỡng cưar tiểu học trong bàn tay đầy tình yêu thương của bố mẹ và gia đình.

BỮA SAUU MIK BỔ XUNG THÊM CÁI THÂN BÀI VỚI KẾT BÀI CHỨ H MIK PHẢI ĐI HỌC RỒI

vuongtuankkhai
25 tháng 9 2016 lúc 13:22

đề 1 đây ạ :D chỉ là gợi ý thoyhihi
Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi.

Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Bác lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của bác tươi hơn mọi ngày, phải chăng đó cũng vì cái ngày hôm nay, cái ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang bên cạnh cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mải mê suy nghĩ, chợt tiếng bác lái đò gọi to làm tôi giật mình: “Các cháu xuống nào, chúc các cháu vui vẻ nhé” Câu nói ấy thật quen thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của bác đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói ấy lại in sâu vào tâm trí tôi như vậy. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi cái nóng nực khi ngồi đò và cái bồi hồi của tâm trạng. Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói ấy nhưng vẫn không hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà các anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.

Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của bà tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Cháu cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói ấy của bà khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo.

Nguyễn Văn Truy Kích
27 tháng 10 2016 lúc 19:10

bucqua ngu ***** cả ngu

Nguyễn Giang Hào
Xem chi tiết
Nguyên Nguyễn Thảo
16 tháng 6 2017 lúc 16:36

x=0

x=5

7/8 Phạm Tiến Mạnh
Xem chi tiết
Mai Vĩnh Nam Lê
25 tháng 3 2022 lúc 19:53

ko vô đc

__|__Puppuy__Nguyễn__|__
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Quý
12 tháng 8 2016 lúc 13:56

haha

Lê thị nguyệt
22 tháng 12 2017 lúc 21:17

nàm wen:3

Phạm Duy Phát
Xem chi tiết
︵✰Ah
3 tháng 2 2021 lúc 13:59

kiểu gì cũng không bao giờ có ai trả lời luôn

Lê Trang
3 tháng 2 2021 lúc 14:03

Bạn chia đề nhỏ ra nhé!

ひまわり(In my personal...
3 tháng 2 2021 lúc 14:04

Ô may quá có đề để ôn tập