b) Cùng bạn nói và đáp lời khen về món quà.
Nghe kể câu chuyện và trả lời câu hỏi:
Bài học quý
Trong khu rừng kia, chú Sẻ và chú Chích chơi với nhau rất thân. Một hôm, Sẻ nhận được món quà của bà ngoại gửi đến. Đó là một chiếc hộp đựng toàn hạt kê. Sẻ không hề nói với bạn một lời nào về món quà lớn ấy cả. “Nếu cho cả Chích nữa thì chẳng còn lại là bao!”,
Sẻ ở trong tổ ăn hạt kê một mình. Ăn hết, chú ta quẳng hộp đi. Những hạt kê còn sót lại văng ra khỏi hộp. Cô Gió đưa chúng đến một đám cỏ non xanh dưới một gốc cây xa lạ. Chích đi kiếm mồi, tìm được những hạt kê ngon lành ấy, bèn gói lại thật cẩn thận vào chiếc lá, rồi mừng rỡ chạy đi tìm người bạn thân thiết của mình. Vừa gặp Sẻ, Chích đã reo lên:
– Chào bạn Sẻ thân mến! Mình vừa kiếm được mười hạt kê rất ngon! Đây này, chúng mình chia đôi: cậu năm hạt, mình năm hạt.
Nghe Chích nói, Sẻ rất xấu hổ. Chú đã học được từ bạn mình một bài học sâu sắc.
M. Pla-cốp-xki (Nguyễn Thị Xuyến dịch)
Đạo đức 3, Nhà xuất bản Giáo dục, 1991
- Sẻ đã làm gì khi nhận hộp kê. Chích đã làm gì khi nhặt được những hạt kê?
- Sẻ đã học được gì từ Chích bài học về tình bạn.
- Sẻ đã ở trong tổ ăn hạt kê một mình, ăn hết, chú ta quẳng hộp đi.
Chích gói những hạt kê lại thật cẩn thận vào chiếc lá, rồi mừng rỡ chạy đi tìm người bạn thân thiết của mình.
- Trong câu chuyện Sẻ đã học được rất nhiều thứ về Chích,đó là sự quan tâm, tình cảm , việc làm của chú Chích đã thể hiện sự nhường nhịn, biết chia sẻ để duy trì một mối quan hệ tình bạn tốt đẹp
Em hiểu thế nào về câu nói của nhân vật bố: “Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó”?
Câu nói của nhân vật bố có thể hiểu: món quà chính là tấm lòng của người tặng. Cách chúng ta trân trọng món quà của người tặng cũng thể hiện nét đẹp của chính mình.
1. Em hiểu thế nào về câu nói của nhân vật bố: “Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó”?
Câu nói của nhân vật bố có thể hiểu: món quà chính là tình cảm, tấm lòng của người tặng đã gửi gắm vào đó nên món quà dù lớn hay nhỏ đều đẹp. Cách chúng ta nhận, trân trọng món quà của người tặng cũng thể hiện nét đẹp của chính mình.
Vào dịp sinh nhật em được bạn bè và bố mẹ tặng cho không biết bao là quà và những lời chúc tốt đẹp. Hãy tả về một món quà mà em yêu thích nhất. Ko chép trên mạng nha.
Sinh nhật lần thứ 8 của em, em nhận được rất nhiều quà từ bạn bè và người thân. Nhưng món quà có ý nghĩa nhất đối với em là chiếc cặp mẹ tặng em.
Chiếc cặp được làm bằng vải dù. Có hình chữ nhật, chiều dài khoảng 3 ngang tay, chiều rộng khoảng 4 ngang tay. Cặp có màu hồng. Bên ngoài chiếc cặp có in hình ba cô công chúa. Quai xách được làm bằng nhựa cứng. Dây đeo được làm bằng vải dù nên em đeo rất êm vai. Khoá cặp của em được làm bằng sắt mạ trắng sáng. Mỗi khi em mở cặp ra và đóng lại nghe tiếng “ tách tách’’ rất vui tai. Đường khâu xung quanh mép vải rất đều và chắc chắn. Mở cặp ra em thấy có ba ngăn. Vánh ngăn được làm bằng vải cứng. Ngăn đầu tiên lớn nhất em để sách giáo khoa. Ngăn bên cạnh em để vở. Ngăn cuối cùng em để các dụng cụ học tập như bút mực, bút chì, thước… Chiếc cặp đã giúp em phân chia đò đạc vào từng ngăn để khi em cần dùng đến đều có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc cặp còn giúp em che mưa, che nắng co sách vở của em.
Chiếc cặp đã trở thành người bạn thân thiết của em. Em rất yêu quý chiếc cặp. Em thầm hứa sẽ luôn ngoan ngoãn và chăm chỉ học tập để không phụ tấm lòng của mẹ đã dành cho em.
Chúc bạn học giỏi !
búp bê, gấu bông ,...... nhiều lắm em
Bài làm
Đối với mỗi người, ngày sinh nhật luôn là ngày quan trọng. Đó là ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, và là ngày gia đình bạn đón một thành viên mới. Vào ngày sinh nhật ai cũng thích được tặng quà và được nhận những lời chúc tốt đẹp từ gia đình, người thân, bạn bè. Năm nay tôi đã 14 tuổi, đã trải qua 14 sinh nhật, nhưng thực sự những cảm xúc trong tôi vẫn còn đọng lại vào ngày sinh nhật năm tôi học lớp 3.
Tôi xa bố mẹ từ nhỏ, cũng vì điều kiện gia đình khó khăn. Tôi ở với bà ngoại, bà là người chăm lo cho tôi từng ngày, từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù nhớ bố mẹ lắm nhưng luôn có bà ở bên nên tôi cũng được an ủi phần nào. Tôi còn nhớ năm học lớp 3, tôi thấy mình cũng người lớn hơn những bạn cùng lứa tuổi, cũng bởi vì tôi phải tự lập. Hồi đó, thỉnh thoảng bố mẹ hay gửi quà Hà Nội về cho tôi, nào là quần áo mới, sách vở mới, tôi thích lắm! Tôi là con gái nhưng cũng không thích chơi đồ chơi như các bạn cùng lứa tuổi, thứ tôi thích nhất chỉ là một con búp bê để tôi có thể thường xuyên may quần áo cho nó mặc. Sở thích của tôi là khâu vá chứ không phải tôi thích búp bê đâu.
Tôi đã từng ước giá như mẹ tặng tôi con búp bê vào ngày sinh nhật thì tôi sẽ vui biết nhường nào. Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng không dám nói với ai, bởi tính tôi cũng không thích đòi hỏi. Dần dần, đến ngày sinh nhật tôi, bố mẹ tôi vẫn gọi điện chúc mừng sinh nhật tôi như mọi lần và bà tôi thì mua chút hoa quả, bánh kẹo về nhà để tôi mời các bạn hàng xóm sang chung vui. Đến 9h tối, khi các bạn và tôi đang nói chuyện rôm rả thì bà ngoại tôi bỗng nhiên đi vào buồng ngủ lấy ra một cái hộp rất to. Tôi và các bạn đã ồ lên một tiếng rất lớn và thi nhau hỏi bà “Bà ơi, hộp gì đây ạ?”. Bà tôi đã chậm rãi trả lời. Đây là quà sinh nhật bố mẹ gửi cho tôi từ Hà Nội về. Tôi thực sự rất bất ngờ và sung sướng bóc hộp quà ấy. Và càng ngạc nhiên hơn khi trong chiếc hộp ấy là một con búp bê vô cùng dễ thương, tôi đã hét lên vì sung sướng. Tôi hỏi bà ngay “Bà ơi, sao bố mẹ cháu biết cháu thích búp bê ạ?”. Bà nói với tôi: “Có một lần, cháu ngủ mơ nói là: Bố mẹ ơi, con thích búp bê chứ không thích quần áo đâu”. Lúc đó bà chưa ngủ, nên khi mẹ gọi điện cho bà hỏi cháu thích được tặng gì vào ngày sinh nhật, bà đã nói là cháu thích búp bê. Và bố mẹ cháu đã mua con búp bê này vào lần trước khi về thăm cháu rồi đưa cho bà nói rằng sẽ tặng cháu vào ngày sinh nhật.
Khi đó, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi cảm thấy xúc động vô cùng, vì bà và bố mẹ đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất vào ngày mà tôi được sinh ra. Những cảm xúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong tôi cho đến tận bên giờ. Con búp bê đó là món quà mà tôi thích nhất, tôi gọi đó là “Món quà của tình yêu thương”.
Trong lòng tôi biết ơn công lao của bà và bố mẹ vô cùng. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn là niềm tự hào của mọi người. Đối với tôi, dù bà hay bố mẹ có tặng món quà gì cho tôi đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là những gì quý báu nhất trong cuộc đời tôi.
:)))^^^hihi!!
em hiểu thế nào về câu nói của nhân vật bố:" Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp vì món quà đó"?
Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
Nói lời đáp của em trong những trường hợp sau :
Em đáp lại lời khen ngợi với thái độ khiêm tốn, lịch sự và nhã nhặn.
a) Em quét dọn nhà cửa sạch sẽ, được cha mẹ khen.
- Con cảm ơn bố. Con sẽ cố gắng hơn nữa đế bố mẹ vui.
b) Em mặc đẹp, được các bạn khen.
- Mình cảm ơn các bạn.
c) Em vứt một hòn đá nằm giữa đường sang bên đường để người qua lại khỏi bị vấp ; một cụ già nhìn thấy, khen em.
- Cháu cảm ơn ông. Tiện thể, cháu vứt nó đi để người sau khỏi vấp ạ!
kể về một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật
mình :nói về gia đình giả vờ quên đi tiệc sinh nhật và món quà đã hứa tặng mình ...ròi khi mình về nhà mọi nguoif chúc mừng sinh nhật và tặng quà để mình bất ngờ thế có là lạc đề không? cho mình ý kiến nhanh nha!
Đối với mỗi người, ngày sinh nhật luôn là ngày quan trọng. Đó là ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, và là ngày gia đình bạn đón một thành viên mới. Vào ngày sinh nhật ai cũng thích được tặng quà và được nhận những lời chúc tốt đẹp từ gia đình, người thân, bạn bè. Năm nay tôi đã 14 tuổi, đã trải qua 14 sinh nhật, nhưng thực sự những cảm xúc trong tôi vẫn còn đọng lại vào ngày sinh nhật năm tôi học lớp 3.
Tôi xa bố mẹ từ nhỏ, cũng vì điều kiện gia đình khó khăn. Tôi ở với bà ngoại, bà là người chăm lo cho tôi từng ngày, từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù nhớ bố mẹ lắm nhưng luôn có bà ở bên nên tôi cũng được an ủi phần nào. Tôi còn nhớ năm học lớp 3, tôi thấy mình cũng người lớn hơn những bạn cùng lứa tuổi, cũng bởi vì tôi phải tự lập. Hồi đó, thỉnh thoảng bố mẹ hay gửi quà Hà Nội về cho tôi, nào là quần áo mới, sách vở mới, tôi thích lắm! Tôi là con gái nhưng cũng không thích chơi đồ chơi như các bạn cùng lứa tuổi, thứ tôi thích nhất chỉ là một con búp bê để tôi có thể thường xuyên may quần áo cho nó mặc. Sở thích của tôi là khâu vá chứ không phải tôi thích búp bê đâu.
Tôi đã từng ước giá như mẹ tặng tôi con búp bê vào ngày sinh nhật thì tôi sẽ vui biết nhường nào. Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng không dám nói với ai, bởi tính tôi cũng không thích đòi hỏi. Dần dần, đến ngày sinh nhật tôi, bố mẹ tôi vẫn gọi điện chúc mừng sinh nhật tôi như mọi lần và bà tôi thì mua chút hoa quả, bánh kẹo về nhà để tôi mời các bạn hàng xóm sang chung vui. Đến 9h tối, khi các bạn và tôi đang nói chuyện rôm rả thì bà ngoại tôi bỗng nhiên đi vào buồng ngủ lấy ra một cái hộp rất to. Tôi và các bạn đã ồ lên một tiếng rất lớn và thi nhau hỏi bà “Bà ơi, hộp gì đây ạ?”. Bà tôi đã chậm rãi trả lời. Đây là quà sinh nhật bố mẹ gửi cho tôi từ Hà Nội về. Tôi thực sự rất bất ngờ và sung sướng bóc hộp quà ấy. Và càng ngạc nhiên hơn khi trong chiếc hộp ấy là một con búp bê vô cùng dễ thương, tôi đã hét lên vì sung sướng. Tôi hỏi bà ngay “Bà ơi, sao bố mẹ cháu biết cháu thích búp bê ạ?”. Bà nói với tôi: “Có một lần, cháu ngủ mơ nói là: Bố mẹ ơi, con thích búp bê chứ không thích quần áo đâu”. Lúc đó bà chưa ngủ, nên khi mẹ gọi điện cho bà hỏi cháu thích được tặng gì vào ngày sinh nhật, bà đã nói là cháu thích búp bê. Và bố mẹ cháu đã mua con búp bê này vào lần trước khi về thăm cháu rồi đưa cho bà nói rằng sẽ tặng cháu vào ngày sinh nhật.
Khi đó, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi cảm thấy xúc động vô cùng, vì bà và bố mẹ đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất vào ngày mà tôi được sinh ra. Những cảm xúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong tôi cho đến tận bên giờ. Con búp bê đó là món quà mà tôi thích nhất, tôi gọi đó là “Món quà của tình yêu thương”.
Trong lòng tôi biết ơn công lao của bà và bố mẹ vô cùng. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn là niềm tự hào của mọi người. Đối với tôi, dù bà hay bố mẹ có tặng món quà gì cho tôi đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là những gì quý báu nhất trong cuộc đời tôi.
Không lạc đề bạn ạ. Bạn có thể viết theo ý đấy
Nói lời đáp của em trong mỗi trường hợp sau :
Em đáp lại lời khen ngợi với thái độ khiêm tốn, nhã nhặn và lễ phép với người lớn.
a) Bà đến chơi, em bật ti vi cho bà xem. Bà khen : “Cháu bà giỏi quá !”
- Cháu cảm ơn bà ạ. Việc này cháu làm hằng ngày mà bà.
b) Em hát và múa cho dì xem. Dì khen : “Cháu hát hay quá, múa dẻo quá !”
- Cháu cảm ơn dì ạ.
c) Bạn em va vào bàn, làm rơi cái lọ. Em nhanh tay đỡ được. Bạn khâm phục : “Cậu nhanh thật đấy !”
- Không có gì. Mình gặp may đấy.
Nên chọn quà khi có 1 người nói " Bạn có thể chọn bất cứ món đồ mà bạn thích" Chỉ chọn 1 món. Món quà phải vừa vừa chứ đừng ước có tivi. Giúp mk với mọi người.
Nên chọn quà gì khi có 1 người nói" Bạn có thể chọn bất cứ món đồ mà bn thích" Chỉ chọn 1 món.Món quà phải vừa vừa chứ đừng ước có cái tivi.
=> Em sẽ chọn món quà là sức khỏe. Vì bây giờ,sức khỏe được đặt lên hàng đầu. Không gì có thể mua được sức khỏe,dù nhiều tiền đến mấy cũng không thể mua được ( Tiền có thể mua được " những đồ hiệu " nhưng tiền không thể mua được sức khỏe của một con người Và tiền có thể mua được bạn nhưng không mua được bè ( bạn ở đây là những lúc bạn có nhiều tiền thì xung quanh bạn bao quanh là rất rất nhiều bạn nhưng khi bạn thất bại,người bạn đứng lên giúp đỡ bạn mới được gọi là bè ( người bạn chân thành ).
Em sẽ chọn món quà là sức khỏe
=> Khi có sức khỏe sẽ đẩy lùi đc dịch bệnh , nếu bây mình có tiền cũng k thể nào mà mua được sức khỏe , vì sức khỏe luôn đặt lên hàng đầu là thứu đáng trân trọng nhất
Đóng vai, nói và đáp lại lời động viên, khen ngợi của bố mẹ và chị Dua với Liêm.
- Hướng dẫn gợi ý: Vai của bạn là một người con ngoan, vì vậy bạn sẽ nói đáp lại lời khen của bố mẹ và chị Dua với tất cả sự chân thành của mình:
+ Con cảm ơn bố mẹ đã luôn yêu thương và quan tâm đến con, giúp con trưởng thành và tự tin trên con đường phát triển của mình. Con sẽ không bao giờ quên tất cả những nỗ lực và tình yêu thương mà bố mẹ đã dành cho con đâu ạ.
+ Em cảm ơn chị Dua đã luôn là người bạn tốt và đồng hành cùng em trong những thử thách của cuộc sống. Em cảm ơn những lời khuyên và động viên của chị, đã giúp em vươn lên và đạt được những mục tiêu mà mình đã đề ra.
+ Em sẽ tiếp tục cố gắng học hỏi, phấn đấu hơn nữa để không làm mất lòng bố mẹ và chị, luôn trở thành một con người có ích và đáng tự hào.