Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
♥➴Hận đời FA➴♥
Xem chi tiết
ღїαɱ_Thuyy Tienn《ᗪɾą》
30 tháng 3 2018 lúc 12:47

Trên trần thế , tình thường trắc trỡ.Truyện thầy , tôi than thở thành thơ.Tưởng tình thắm thiết thiên thu.Tự tôi tìm tới , trói tù tim tôi !Thời tuổi trẻ, thảh thơi , trong trắng.Tôi tự tin : thành , thắng .. tại tôi !Trời trêu thê thãm thế thôi .Trái tim tan tác , thất thời , tủi thân .Thầy Tòng trạc tam tuần , tuấn tú .Tính thật thà , trung trực , tận tâm.Thi tài , thông thái , tiếng tăm.Tim tôi thổn thức , thương thầm , tương tư.Trong trường , toán tôi thì thích thú.Thầy tập tành tôi thử toán thi.Thầy , trò trí , tính tương tri .Thơ thầy tôi thuộc thầm thì , tưng tiu.Từ tốn theo thủy triều , tháng thiếu.Tâm tư thêm trìu tr.iu , thẩn thờ .Trưởng thành từ tạ tuổi thơ.Thâm trầm tấp tễnh tôn thờ tình .. thương.Trăm trận thắng , tình trường thua thiệt ? Thâm tâm tôi tha thiết , thực tình .Tam tùng , trót thệ trung trinh.Thuyền tình trúc trắc , trùng trình trôi .. trôi .Thu tháng tám , tiết trời trong trẽo .Tôi trông thêm trắng trẽo , thanh tao ! Thẹn thùng trốn tránh tình trao .Tỏ tình ? Thầy tất tức trào ! .. Tội thay !Tin thẳng tới trúng tai tê tái ! Thảm thiết thời thế thái , thương tâm .Tin thầy tuyệt tích , tuyệt tăm.Thầy thầm trốn thế , tịnh tâm , tu thiền !Thoát trần , tợ thần tiên , thong thả .Tội thân tôi tơi tả , thất tình ! Trách trời , trắng trợn , tuyệt tình.Trói , treo tôi thứ tơ tình tang thương ! Thần tiều tụy , trên tường trăng tỏ .Tim tan tành , tức tưở i than trăng :Tiểu thơ tơ tưởng thầy ... tăng !?Tôi thề thức tỉnh tội trần , tự tu ! Tình tôi tựa thiên thu tiểu truyện.Tình trung thành , thánh thiện , trắng trong .Thôi ! thầy tu trọn thần thông .Trông Trời thương , .. thế thầy Tòng thương tôi ! 

♥➴Hận đời FA➴♥
Xem chi tiết
Le Trinh
7 tháng 5 2018 lúc 15:31

bà ba bán bánh bèo bên bờ biển bỗng bà bị bom bắn **** bể bùm bùm bùm ..............................................................................................................bùm bùm  bùm bà băng bó bảy ba bữa.

ProVA Gamer
27 tháng 2 2018 lúc 18:44

ko rảnh bạn ơi hi hì

Công Chúa Mắt Tím
27 tháng 2 2018 lúc 18:45

1.Tôi thích ăn thịt : Thịt tôm,thịt thỏ,thịt trâu,thịt trăn,thịt trĩ,thịt trai

2. Bà Ba béo bán bánh bèo bên bờ biển.Bé Bông bắt bên bong bóng bên bà Ba.

3.( Chưa nghĩ ra )

♥➴Hận đời FA➴♥
Xem chi tiết
Nguyễn Quang Hùng
13 tháng 3 2018 lúc 10:39

Đùa à bố thằng nào làm nổi, chưa chắc lớp 9 đã làm được mà dám nói là Tiếng Việt lớp 2.

Trần Tiến Đạt
13 tháng 3 2018 lúc 10:50

Đùa à ai làm nổi , lớp 9 chưa chắc làm đk mà bảo là tiếng việt lớp 2

Thần Hộ Mệnh
13 tháng 3 2018 lúc 11:01
Từng tháng, từng tháng rôi thương tiếc tuổi trẻ tàn tạ trong tù. Tôi thao thức, trằn trọc, thui thủi, thẫn thờ, tìm từng tiếng thân thương trong tiềm thức, tưởng tượng Thu Thủy thỏ thẻ, tâm tình, thời trước Tết Thân. Thỉnh thoảng, tôi thảng thốt, thều thào, tâm thần tức tưởi, toan trốn tù ... Tuần tiếp theo, tôi trấn tĩnh, tinh thần tỉnh táo, thôi thì từ từ tính toán ..! Trước Tết Tám Tám (1988), tôi thoát tù, tới Texas. Trời thương ! Tôi tưởng thân tan từ tết trước. Tuy tiều tụy, thất thểu, thiếu thốn, tám tháng trời tại Texas, tôi tập thể thao, tập tạ, trở thành tươi trẻ toàn thân, tay to, tóc tốt. Thoát thân tù tội, tra tấn tư tưởng, tôi thấy từng tên thủ tướng, thủ trưởng , trưởng trại tù thật tầm thường, ti tiện! Trước tiên, tôi tìm tin tức Thu Thủy, trầm tĩnh tìm tòi trên tờ Tuần Tin Tức, từng tên, từng thứ, từ tin thể thao tới tin thị trường tiêu thụ. Tìm thêm tờ Times, thấy tin tức thương tâm: tám tên tài tử trẻ túng tiền, tự tử tại Toronto, tối thứ tư tuần trước, tổng thống tính tăng thuế, tụi tù tống tiền, trốn thoát, trú trong town tại Texas.... Tằn tiện , tích tiền, tôi thuê thám tử thạo tiếng Tầu, tiếng Thái, tiếng Tây, truy tìm Thu Thủy từ Texas tới Toronto, từ Taiwan tới Tây Tạng. Tâm trí thẫn thờ, thấp thỏm...Tin Thu Thủy iêu tăm, thành thử tối trông trăng, tôi thổn thức, trăng tàn, tôi thở than . Tình Thu Thủy Trần Toàn, tha thiết trong tôi tựa Truyện Tình Thiên Thai trên trời ! Thôi thì tạm thời thôi tiếc thương , tôi take train, travel theo Tour từ Texas tới Tahoe, tới Tampa, tới Tennessee, thật thích thú. Theo Tour tiếp tục, travel tới Toronto, Tokyo, tới Turkey, tới tận Tahiti..! Tám tháng trời, thấm thoắt...! Thăm thầy Thông tại Tampa (thầy thằng Tèo trường tôi thuở trước), thầy tiếp tôi trong ư thất , tường trắng toát. Thưởng thức trà Tầu thơm, thầy thôi thúc tôi tập theo thầy, thảo Thơ Tình. Tôi thưa: thơ tình thì tôi trao Thu Thủy, tình tan tác, tim trống trải, tứ thơ thất tán ! Tôi thử tìm từng tiếng, tạo thành truyện tếu, "toàn tê". Thầy Thông tán thành, tôi thấy thanh thản trong tâm. Thank thầy Thông . Trước Tết Tân Tỵ, tôi thong thả, tìm tòi từng tiểu tiết trong trí. Từ thuở tám tuổi, tại trường, thằng Tèo thao thao truyện Thảo Tóc Tiên. Tôi thêm thắt thành Truyện Tình thực tại:Tình Thảo Tóc Tiên - Tư Thẹo tại Texas Trời tháng Tám, tiết Thu, thoảng từ tiệm Tầu tiếng tiêu thánh thót, trữ tình. Thảo Tóc Tiên thủ thỉ: - Thảo thiệt tình thương Tư ! - Thiệt thế ? Tư thân Thảo từ thuở thiếu thời. Tư thương Thảo thành thực ! Tư Thẹo tỏ tình, thì thầm tha thiết. Thảo Tóc Tiên tức thời thút thít: - Thảo tức thiệt, Thằng Tí Thộn theo Thảo, thấy Thảo thương Tư, trêu tức Thảo, to tiếng: "Thảo tóc thưa, tai teo, trán thẹo, tò te tí te ...!" Thảo thưa thầy Tám Thuốc Tễ (thằng Tí thường theo thầy tán thuốc), thì thầy tủm tỉm, trơ trẽn, tức thiệt, tức thiệt ...! - Thiệt thế, Thảo? Tư Thẹo trợn trừng. Tư Thẹo trước theo thằng Trâu Trắng tập thiền Tây Tạng tám tháng, từng tấp tểnh tính trở thành thám tử tìm tầu Titanic. Thấy Thảo Tóc Tiên thút thít, Tư tất tưởi, tóc tua tủa, tức tốc tới tìm thầy trò Tám Thuốc Tễ, Tí Thộn. Thảo tòn ten theo Tư... Tiểu tử Tí Thộn thật ti tiện, Tư Thẹo thét to: _ Tao ti tiện ? Tí Thộn thét theo," Tư Thẹo tí tởn theo Thảo Tóc Tiên, tai teo, trán thẹo, tò te, tò te ...!" - Thầy Tám Thuốc Tễ trơ trẽn trắng trợn ! Tiếng Thảo the thé, thằng Tí Thộn tồi tàn, trêu tao thì tao ....Thảo toan túm tóc thằng Tí Thộn thì tuột tay. Tư Thẹo tung tay tống trúng trán thầy Tám. Thầy Tám thụp thật thấp theo thế Tề Thiên thỉnh Tam Tạng, tẩu thoát ! - Trời! thằng tục tử tham tàn, tao thề tặng tí tiết ! Tí Thộn tiến tới, thuận tay thụi tới tấp Thảo Tóc Tiên, từ tai tới tim. Thảo té, tức thở, túi tiền tung tóe, trông thực thảm thương ! Tí Thộn, tay thọc túi thách thức...Tư Thẹo tọa thân theo thế Tào Tháo tế thần, tay trái thọc Tí Thộn . Tí Thộn tài tình tránh thoát. Tư Thẹo thẳng thừng tống tiếp. Tí thộn teo tởn, tưởng tiêu, trườn thân tạo thành thế Thám tử trèo tường, thét to "Tao tẩu!" Thảo Tóc Tiên thích thú, thều thào: "Tư...ư thư..ơng ...!" Tư Thẹo, Thảo Tóc Tiên, tay trong tay, tình tứ, từ từ, thong thả, thất thểu tìm tới tiệm...thuốc Tây ! Tí Thộn thua trận, tìm thầy Tám Thuốc Tễ than thở: - Thưa thầy, tôi thua thằng Tư Thẹo trận trước tại tôi tương tư Thảo Tóc Tiên, tâm thần thảng thốt. Thầy tử tế, thí tôi tí tiền, tôi tập tạ, tháng tới tôi trả thù, thách thằng Tư Thẹo thi tài...! Thầy Tám từ từ, thủng thẳng: - Thế thì tốt ...! Tao tức thằng Tư thẹo tống tao trúng trán, tao toan tống trả thì tao thôi ! Tao té, tưởng theo tổ tiên tức thời! Tán thành tiểu tử tập tạ, tao tặng tám trăm. Tập thật tốt thì thắng, thua thì tao...thiến! Tao tìm thuốc tiên, tháng tới tao trợ thủ ... Thầy Tám tán thuốc tễ, trộn tam tinh, thịt trăn, tương, trứng, tôm, tỏi, thêm tiêu, trà Thanh Tâm, thành thứ thuốc ...thất tộc! Tí Thộn thoạt trông tim tím tưởng tiết trâu ! Thầy Tám tán thêm: Toa thuốc Trợ Tim từ thời thầy Tham Tán tòa thượng thẩm từng theo Tôn Thọ Tường truyền tới tao. Thuốc trợ tim thứ thiệt ! Thừa tướng triều Thành Thái thử thuốc, thấy tim tốt, tâm trạng thảnh thơi, tâu Thái Tử. Thái Tử tâu Thánh Thượng, Thánh Thượng thăng thầy Tham Tán thành Thượng Thư ! Thứ tư, Tí Thộn tới thăm Thỏ Thơm tán tỉnh tí tiền. Thỏ Thơm tuổi tý, tha từ trại tập trung trẻ theo Tầu tiêu thụ thuốc Tây, thích thằng Tí trẻ trung, trắng trẻo, tuy thộn ...Thỏ Thơm thấy Tí Thộn thao thao thì tố thêm: - Tí thân thương...! Thằng Tư Thẹo trúng tám ...thiên, tiền thưởng trận tháng trước, tậu Toyota tung tẩy. Thỏ thấy Thảo Tóc Tiên tí ta tí tởn , theo Tư Thẹo tới tiệm thuốc Tây, tay thoa thoa trán Tư Thẹo, tay thọc túi thằng Tư tìm tiền trả tiệm thuốc, trông thật tục tĩu. Thỏ toan thét to :"thật tởm!", thấy thằng Tư trợn tròn thì Thỏ thôi, tức thiệt..! Tí Thộn tiếp: - Tháng tới Tí trả thù, trả thù thằng Tư Thẹo! Thầy Tám trợ thủ, Tí tất thắng. Thỏ thương!, Tí tập tạ từ tuần trước, thiếu tiền. Thỏ thương Tí thì ...thảy tàm tạm tí tiền. Tí thề trả thù, tháng tới ...! Thỏ Thơm tặng Tí Thộn tám trăm. Trận tranh tài, Tí Thộn trả thù Tư Thẹo tại Trại Trâu, Texas. Trời thanh thanh, tiếng trống tùng tùng, Ta, Tây, Tầu, từng tốp, từng tốp tới Trại Trâu từ trưa. Thiếu kets, trọng tài tơi tả, tiều tiện tứ tung ...! Thầy Tám Thuốc Tễ thổi trumpet thôi thúc trận trả thù. Thầy thao thức tập thổi trumpet từ tối trước. Thỏ Thơm tháo túi thuốc Trợ Tim từ tay thầy Tám, tiến tới thì thào: - Tí...Tí thương! thoa thuốc. Thuốc thum thủm, Thỏ Thơm thoa từ trên trán, thoa tai, thoa tóc, thoa tay Tí Thộn. Toyota Tư Thẹo từ từ tiến tới Trại Trâu. Thảo Tóc Tiên thấp thỏm, trông trắng toát . Thầy Tám Thuốc Tễ tỉnh táo tiến tới trung tâm Trại, thổi trumpet tám tiếng toe toe...Toàn thể, theo thứ tự , tạo thành tứ trụ thẳng tắp. Tư Thẹo thoạt trông Tí Thộn tay tím, tóc tai thum thủm thì tởn tận tim. Thầy Tám thổi tiếp : tu ...tu ...Tới tiếng "tu" thứ tư thì Tí Thộn theo thế Thăng Thiên, táng thẳng từ trên tới Tư Thẹo. Tư Thẹo tránh thoát, thận trọng từng tí, thằng Tí Thộn tận tâm trả thù. Thỏ Thơm thét: "tiến tới, tiến tới, Tí thương..!" Thảo Tóc Tiên tiếp theo: "thận trọng, thận trọng, Tư ....thương !" Tiếng trumpet thầy Tám Thuốc Tễ từ tu... tu thành toét...toét thì Tí Thộn, thuận tay trái, tống tới tấp Tư Thẹo. Tuy Tư thụp thật thấp, Tí thộn tống thùm thụp, trúng từng trái. Tư Thẹo té, te tua. Thầy Tám Thuốc Tễ thổi tiếp ...té...té, Tư Thẹo thều thào: "Tha tớ, tha...tớ, thiệt tình tớ thua..!" Tí Thộn thét to: - Thua thì tao tịch thu Toyota, trả tiền thì tao trả, thiếu tiền thì...thôi! Thỏ Thơm thích thú: "Ta thắng, ta thắng ..!". Thầy Tám thôi thổi trumpet, tủm tỉm: "Thuốc Trợ Tim thầy Tham Tán tòa thượng thẩm tuyệt thật...!" Thỏ Thơm thả tóc thướt tha, theo Tí Thộn, thầy Tám tới tịch thu Toyota Tư Thẹo. Thầy Tám thong thả từng tiếng : -Ta thắng trận, tới tiệm Tầu tiệc to, thỏa thích, thưởng thức tôm tráng tương, trà Tầu Tam Tỉnh, tiền tao trả...!" Tư Thẹo tái tê, thều thào: " Ta thà tự tử, tiếng tăm ta tiêu tan, thân ta tàn tạ...Trời..!" Thảo Tóc Tiên thương Tư thua trận, thút thít: - Tư thương ...thương! Từ từ tính toán, trận tới trả thù...! Tư tới thầy Thông Thái, tìm thuật thủ tiêu thuốc Trợ Tim thầy Tám Thuốc Tễ, thì ta thắng ...! Thất thểu, tủi thân, tiếc Toyota, Tư Thẹo theo Thảo Tóc Tiên tạ từ Trại Trâu trong tiếng tiêu thánh thót, thảm thê, thoảng từ tiệm Tầu trước Trại ... Tờ Tin Tức Texas tường thuật: Thầy Tám Thuốc Tễ tương trợ Tí thộn trả thù Tư Thẹo. Tí thoăn thoắt tựa Tề Thiên, Tư Thẹo tuy to, thua trông thấy. Tiếng Thỏ Thơm the thé, tiếng trumpet thầy Tám, tiếng trống thôi thúc tài tình, Tí thắng trận. Tí Thộn tịch thu Toyota Tư Thẹo. Tư tiếc Toyota toan tự tử. Tờ Thời Thế Tennessee thuật tiếp: Tin từ Trại Trâu, Texas. Thầy Tám, tức Tám Thuốc Tễ tìm tòi tạo thứ thuốc Trợ Tim từ thuốc tễ, trộn thêm tôm, tỏi, thịt, tương, tam tinh, trà Tầu thành thứ thuốc thần thông. Toa thuốc truyền từ triều Thành Thái tới tay thầy Tám, truyền tụng từ Texas tới Tennessee, tới tận Tòa Thánh. Tờ Toronto Time thông tin: Trận tới, Tư Thẹo, theo thầy Thông Thái tìm thủ thuật triệt thuốc Trợ Tim thầy Tám Thuốc Tễ, thách thức Tí Thộn tranh tài tại Toronto Tower, tháng tám, Trung Thu. Tiền thưởng tám triệu, tính theo tiền Tầu. Tuy thị trường tiêu thụ thụt từng tháng, từng tuần, Trump tính tài trợ trận tranh tài thêm trăm triệu, tính theo tiền Thái. Tổng thống Tiệp, tổng thống Togo trù tính tới Toronto. Thị trưởng Toronto theo tin thất thiệt, thương thuyết tăng tiền ket . Truyền tin trực tiếp từ Tower .
Nguễn Tùng Sơn
Xem chi tiết
Phạm Thảo Vân
30 tháng 11 2017 lúc 12:30

ccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccc

lê anh tuấn
30 tháng 11 2017 lúc 12:41

Có biết bao nhiêu văn bản hay về mọi loại đề tài: thiên nhiên, quê hương, gia đình,... Và nhiều nhất vẫn là công lao của Bác đối với dân tộc. Tình cảm của nhân dân với Hồ Chí Minh đặc biệt như thế nào, điều này không mới. Riêng, trong thơ, ta đã cảm nhận được ở Tố Hữu, Minh Huệ,... và lần này thì ở Viễn Phương. Thơ Viễn Phương có một phong cách độc đáo: vừa giàu chất liệu tâm trạng vừa giàu chất suy tưởng, vừa hiện thực vừa trữ tình, vừa hồn nhiên vừa mơ mộng... nghĩa là những cung bậc khác nhau, pha trộn vào nhau. Sự đa dạng này phản ánh tính phong phú của đối tượng được tái hiện ở trong thơ. Hồ Chí Minh vừa lớn lao vừa bình dị biết nhường nào. Vì thế, nhà thơ dường như không thể nào làm khác. Mạch cảm hứng toàn bài dựa trên trục thời gian hình thành một thứ nhật kí, một cuộc viếng thăm cũng là một cuộc hành hương về nơi cội nguồn. Hoà cùng dòng cảm hứng viết về sự ra đi của Người trong những ngày tháng chín năm 1969, qua bài thơ Viếng lăng Bác, nhà thơ Viễn Phương đã nói lên tấm lòng của đồng bào miền Nam cũng như muốn nói Bác bất tử trong niềm thương kính của nhân dân. Viết về lần thăm viếng một con người vĩ đại, dòng cảm xúc của bài thơ đi theo trình tự thời gian nhưng chủ yếu cảm xúc được gửi vào những không gian bên lăng. Bao trùm cả bài thơ là niềm xúc động thiêng liêng, thành kính, lòng biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đau của nhà thơ.

Mở đầu bài thơ là lời giới thiệu giản dị mà hàm súc:

Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Nhà thơ xưng con – một tiếng nói nghẹn ngào được nén chặt suốt hai mươi năm lăm xa cách. Một tiếng con giản dị nhưng lại như tiếng nấc xót đau. Tiếng con vừa thân thương mà lại vừa gần gũi. Người con ấy từ miền Nam, đang thực hiện ước nguyện được gặp Người..Khi sinh thời, Người vẫn nói miền Nam trong trái tim tôi và ước nguyện lớn lao của Người đó là Tổ quốc thống nhất, Bắc Nam sum vầy. Bác dành cho miền Nam một tình cảm đặc biệt:

Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà

Miền Nam mong Bác nỗi mong cha

(Tố Hữu)

Giờ đây, khi đất nước đã sạch bóng quân thù, con từ miền Nam về đây gặp Người thì Người đã đi xa. Câu thơ chỉ là lời giới thiệu giản dị, nhưng lại chứa đựng bao tiếc đau và nước mắt. Trong phút bên lăng ấy, nhà thơ bắt gặp những hàng tre:

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Hàng tre có thực bên lăng nhờ từ bát ngát đã trở thành hàng tre đất nước, hàng tre biểu tượng cho sức sống bền bỉ, sự kiên cường bất khuất, dáng đứng hiên ngang của dân tộc Việt Nam. Qua bão táp mưa Sa hàng tre vẫn đứng thẳng, vẫn kiên cường như những người dân Việt:

Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

Cảm xúc dồn nén giờ bật lên thành lời:

Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam

Hàng tre kia đã được gắn với tên Tổ quốc, hai tiếng Việt Nam đầy thân thương. Nơi lăng Bác, ý nguyện của Người về đất nước độc lập, tự do vẫn vẹn nguyên, tươi xanh trong hình ảnh hàng tre. Nếu như dòng thơ đầu là nỗi tiếc đau của tác giả thì ba dòng thơ còn lại Viễn Phương nói về tre, nghĩ về tre và cũng là nói về Bác. Bên lăng, trong cảm xúc xúc động của nhà thơ, hình ảnh Bác gắn liền với hình ảnh đất nước kiên cường.

Bác đã đi xa mãi mãi nhưng với Viễn Phương, hình ảnh Bác bất tử trong mối liên tưởng với mặt trời và tràng hoa – dòng người viếng Bác:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

Thời gian là bất tận. Vòng tuần hoàn thời gian vẫn cứ trôi lặng lẽ. Như vầng dương chói sáng đem lại ánh sáng cho thiên nhiên, Bác là nguồn sáng của dân tộc Việt Nam. Bác là người đã rọi sáng con đường tự do dẫn cả dân tộc bước tới. Chính Bác đã mang đến sự sống cho cả một dân tộc. Phải có lòng kính yêu, chân thành, thiết tha mới có cảm xúc liên tưởng Bác với mặt trời như thế. Ví Bác với mặt trời vừa nói lên sự vĩ đại của Bác vừa nói lên sự trân trọng, tấm lòng thành kính của Bác và cũng qua hình ảnh ẩn dụ ấy còn là sự bất tử bởi Người đã hoá thân vào những gì vĩnh cửu của thiên nhiên, vũ trụ. Không chỉ so sánh bằng hình ảnh tĩnh mặt trời mà mặt trời Bác còn là một vầng dương rất đỏ. Vầng dương rực đỏ như bầu nhiệt huyết của một vị lãnh tụ suốt đời hi sinh cho Tổ quốc. Bầu nhiệt huyết ấy như vẫn chói sáng, vẫn căng tràn dù rằng con người ấy không còn. Đặt Bác trong mối liên tưởng với mặt trời dù đã là sự suy tôn cao nhất nhưng tác giả vẫn gắn thêm định ngữ rất đỏ như muôn khẳng định: Bác vẫn tồn tại, toả thắm như vầng mặt trời toả sáng.

Với Viễn Phương, hình ảnh không chỉ bất tử khi được ví như mặt trời mà người còn mãi trong những dòng thương nhớ:

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Trong con mắt tác giả, cảm xúc đã khiến không gian lặng không còn là không gian tự nhiên mà là không gian của lòng người, không gian thương nhớ. Một năm sau ngày đất nước thống nhất, lòng thương kính vẫn vẹn nguyên khi nhà thơ hoà cùng dòng người viếng Bác. Sự ra đi của Người như mới chỉ là ngày hôm qua. Tất cả vẫn như còn lại đó, không đổi thay, xoay chuyển, vẫn luôn là dòng người với nỗi đau, cảm giác mất mát, thiếu vắng. Từ hình ảnh thực ấy, tác giả liên tưởng dòng người như kết thành tràng hoa. Tuy không còn nữa nhưng sự ra đi của Người lại gắn kết những người còn sống theo đúng ước nguyện của Người:

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…

Dòng người không chỉ đến viếng một Người đã khuất mà viếng một cuộc đời bảy mươi chín mùa xuân. Nhà thơ không gọi bằng tuổi mà nói bằng mùa xuân là để hoá xuân, vĩnh cửu hoá cuộc đời Người. Bởi cuộc đời ấy đẹp như mùa xuân và mùa xuân ấy đã mang lại sức xuân cho cả một dân tộc. Cuộc đời Bác là một mùa xuân đẹp nhất trong hàng ngàn mùa xuân nhỏ của dân tộc anh hùng. Khổ thơ có sự lặp lại cấu trúc:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng …

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Mặt trời lặn mọc mỗi ngày trên lăng cũng như dòng người vào lăng viếng Bác vẫn còn mãi như niềm yêu kính của nhân dân và cũng bởi vậy mà Bác Hồ là bất tử.

Theo bước chân của dòng người, nhà thơ được tiếp cận di hài Bác và cảm thấy một niềm tiếc thương vô hạn, niềm đau xót khôn nguôi:

Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Khung cảnh và không gian thanh tĩnh trong lăng như ngưng kết cả thời gian và không gian. Cả cuộc đời Bác là những chuỗi ngày dài không ngủ. Chỉ giờ đây Người mới có giấc ngủ ngàn thu yên bình. Trong không gian lăng tĩnh lặng, trang nghiêm như thế, trong dòng cảm xúc trào dâng những ý thơ, trăng vốn gắn bó với người lúc sinh thời như hiện về trong tâm tưởng:

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

Nếu hai dòng thơ đầu là cảm xúc của nhà thơ trong phút đầu gặp Người thì hai dòng thơ sau là một nỗi xót đau:

Vẫn biết trời xanh là mãi mãi

Mà sao nghe nhói ở trong tim!

Câu thơ như một lời tự hỏi, một câu phân vân giữa ý chí và tình cảm. Tiếng nói của ý chí vẫn biết trời xanh là mãi mãi – Người vẫn còn như trời xanh còn mãi nhưng điều đó chẳng thể ngăn được tình cảm nhói đau chợt đến Mà sao nghe nhói ở trong tim. Cặp quan hệ từ vẫn biết – mà sao diễn đạt cái diễn biến không lường được, không kiểm soát nổi cảm xúc của tác giả, của người về muộn bên di hài Người cha tôn kính.

Những xót đau, thương tiếc đã trở thành ước nguyện hoá thân làm đẹp nơi yên nghỉ của Người, làm người con trung hiếu của Bác trong bài thơ:

Mai về miền Nam thương trào nước mắt

Thời gian phải rời xa còn rất ngắn. Không gian trở về xa cách. Và khoảng cách lòng người tuy xa mà gần. Nghĩ đến điều ấy mà nước mắt lại trào trên mi, chẳng thể nào xuôi vào trong được nữa. Nước mắt cứ trào ra, pha lẫn cả nỗi đau thương mất mát với những quyến luyến bịn rịn. Trong quãng thời gian chỉ còn được tính bằng ngày, bởi không nỡ xa Người nên tác giả ước nguyện hoá thân để ở lại bên Bác:

Muốn làm con chim hót quanh lăng

Bác Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

Muốn được hoá thân thành con chim hót bên lăng, thành đóa hoa toả hương, thành cây tre trung hiếu cũng có nghĩa là ước nguyện để lại một thanh âm, một làn hương làm đẹp cõi Bác và lớn hơn đó là làm một cây tre trung hiếu. Khổ đầu bài thơ, từ hàng tre bên lăng liên tưởng tới hàng tre Việt Nam bất khuất, kiên cường. Giờ đây, tác giả muốn làm một cây tre trong hàng tre ấy, muốn là một người con trung hiếu di theo con đường mà Bác đã đi. Tất cả những ước nguyện đó đều đẹp đẽ, chân thành, tha thiết. Điệp ngữ muốn làm mở đầu cho những dòng thơ càng tôn lên những ước nguyện đẹp đẽ ấy.

Nằm trong số rất nhiều những bài thơ viết về sự ra đi của Người, Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương vừa mang những cái chung đó là niềm tiếc thương, xót đau vô hạn lại vừa có cả những cái rất riêng, rất đặc biệt. Cái riêng, cái đặc biệt chính bởi sự liên tưởng để bác mãi mãi là bất tử trong lòng mỗi người dân đất Việt. Bài thơ như một lời tưởng niệm với con người đã khuất. Hơn nữa, nó đã nâng tầm vóc một con người lên một tầm cao, vĩ đại.

Đan Lê Diệp Vân
Xem chi tiết
Dark_Hole
23 tháng 2 2022 lúc 16:41

Mở đầu đoạn: Mẹ là người đã chăm sóc và che chở em tới khi trưởng thành....=)

Minh Hồng
23 tháng 2 2022 lúc 16:42

Tham khảo 

Mẹ là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ mang nặng đẻ đau, cưu mang, chăm sóc em từ khi em còn bé. Mẹ không những là người mẹ mà còn là một người bạn tri kỉ chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi khi gặp chuyện buồn, mẹ chính là người an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống.. Em nguyện hứa sẽ học thật giỏi để không phụ ơn dưỡng dục của đấng sinh thành

44-Thế toàn-6k2
23 tháng 2 2022 lúc 16:51

                             tham khảo
Mẹ là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ mang nặng đẻ đau, cưu mang, chăm sóc em từ khi em còn bé. Mẹ không những là người mẹ mà còn là một người bạn tri kỉ chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi khi gặp chuyện buồn, mẹ chính là người an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống.. Em nguyện hứa sẽ học thật giỏi để không phụ ơn dưỡng dục của đấng sinh thành

Phuong Nguyen
Xem chi tiết
︵✰Ah
16 tháng 2 2022 lúc 14:46

Tham Khảo 

Mẹ là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ mang nặng đẻ đau, cưu mang, chăm sóc em từ khi em còn bé. Mẹ không những là người mẹ mà còn là một người bạn tri kỉ chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi khi gặp chuyện buồn, mẹ chính là người an ủi, vỗ về, động viên em để em có thêm nghị lực bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống.. Em nguyện hứa sẽ học thật giỏi để không phụ ơn dưỡng dục của đấng sinh thành

minh nguyet
16 tháng 2 2022 lúc 14:48

Em tham khảo nha:

Mẹ em ba mươi bẩy tuổi, là một luật sư của đoàn luật sư Hà Nội. Mẹ có dáng người cao mảnh mai, đôi mắt tròn đen, mái tóc ngắn gọn. Mẹ hiền lành, dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Sáng nào mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đưa em đi học. Mẹ làm việc rất nhiều nhưng luôn tận tụy, tỉ mỉ và chỉn chu với mọi việc, nên ai cũng quý mến mẹ. Khi thành phố lên đèn, mẹ mới về nhà, mặc dù rất mệt, nhưng mẹ vẫn nấu ăn, dọn nhà và hướng dẫn em ôn bài. Em rất thương mẹ, nên em luôn cố gắng chăm học và ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.

Minh Anh sô - cô - la lư...
16 tháng 2 2022 lúc 14:48

Tham khảo :

Mẹ là người mà em yêu quý nhất.

Mẹ em năm nay 36 tuổi, là bác sĩ ở bệnh viện nhi thành phố. Mỗi ngày mẹ đều đi làm từ sáng đến tối mới về. Có hôm mẹ phải đi trực suốt cả đêm cơ. Công việc vất vả là vậy, mẹ vẫn dành thời gian để quan tâm và chăm sóc em. Hôm nào có thời gian, mẹ sẽ đưa em đi chơi và ăn những món ngon.

Em mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Vì chỉ cần như vậy là em cũng đã hạnh phúc lắm rồi.

Nguễn Tùng Sơn
Xem chi tiết
Oppa Bts
29 tháng 11 2017 lúc 19:06

đề về nhà cô giao hả bạn

đinhvăn
29 tháng 11 2017 lúc 19:43

hum

đinhvăn
29 tháng 11 2017 lúc 20:17

bạn tự tham khảo trên học 24h nhévui

carrot
Xem chi tiết
S - Sakura Vietnam
27 tháng 1 2022 lúc 19:53

Tham khảo

Mẹ em ba mươi bẩy tuổi, là một luật sư của đoàn luật sư Hà Nội. Mẹ có dáng người cao mảnh mai, đôi mắt tròn đen, mái tóc ngắn gọn. Mẹ hiền lành, dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Sáng nào mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đưa em đi học. Mẹ làm việc rất nhiều nhưng luôn tận tụy, tỉ mỉ và chỉn chu với mọi việc, nên ai cũng quý mến mẹ. Khi thành phố lên đèn, mẹ mới về nhà, mặc dù rất mệt, nhưng mẹ vẫn nấu ăn, dọn nhà và hướng dẫn em ôn bài. Em rất thương mẹ, nên em luôn cố gắng chăm học và ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.

Nguyễn Hà Giang
27 tháng 1 2022 lúc 19:56

Mẹ em tên là ........Năm nay mẹ em........tuổi. Mẹ em làm nghề........Hằng ngày khi đi làm mẹ mặc........Mỗi khi đi làm về thì mẹ lại vào bếp nấu ăn cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon. Mẹ em rất thương những người gặp khó khăn và thường hay giúp đỡ những người ấy. Em rất yêu mẹ vì mẹ......Vì vậy em sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ vui. 

mik gợi ý tự làm nhé!

Vũ Trọng Hiếu
27 tháng 1 2022 lúc 19:56

tk

Mẹ là điều tuyệt với nhất mà thế giới mang đến cho em, em luôn tự hào vì em có một người mẹ vô cùng tuyệt vời. Mẹ em năm nay 34 tuổi, là giáo viên cấp 3 môn Ngữ Văn. Mẹ có mái tóc đen, dài ngang lưng, đôi mắt to và hiền từ, nước da trắng. Mẹ em là một người vô cùng đảm đang, nhanh nhẹn. Vừa phải đi làm, lại vừa phải chăm sóc gia đình, nhưng lúc nào mẹ cũng chu toàn. Mẹ lo cho bố và em từng bữa cơm, giấc ngủ. Nhiều lúc em tự hỏi :”Tại sao mẹ lại giỏi như vậy, một lúc làm bao nhiêu là việc?”.

Em rất thích những lúc mẹ ngồi chấm bài của học sinh, mẹ đeo kính, rất chăm chú, đôi lúc lắc đầu, lúc lại mỉm cười. Mẹ cũng dạy em học bài, mẹ rất nhẹ nhàng, không bao giờ quát mắng mà từ từ giảng giải cho em hiểu. Em vẫn nhớ hồi lớp Một em ốm nặng mẹ đã thức trắng mấy đêm liền để trông em. Mặt mẹ hốc hẳn lại, mệt mỏi và lo lắng đến nhường nào. Mẹ với người lớn thì hiếu lễ, với trẻ nhỏ thì yêu chiều thế nên ai cũng rất yêu quý mẹ. Ông bà nội em cũng rất tự hào vì có cô con dâu vừa khéo léo lại giỏi giang. Em biết bản thân mình còn rất nhiều thiếu sót, thi thoảng cũng làm mẹ buồn lòng. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức, ngoan ngoãn và học thật giỏi để mẹ được vui vẻ. Em chỉ muốn nói: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, mẹ là ánh sáng của cuộc đời con.”

Trần Nhật Kiều Oanh
Xem chi tiết