Những câu hỏi liên quan
Ngà Nguyễn
Xem chi tiết
Sunn
31 tháng 1 2022 lúc 16:17

Ủa thì bạn tự cop đi =)) ?

Bình luận (4)
『ʏɪɴɢʏᴜᴇ』
31 tháng 1 2022 lúc 18:30

Tham khảo 2 bức tranh dưới đây :

undefined

undefined

Bình luận (0)
Trần Nguyễn Gia Hân
Xem chi tiết
Dương Hoài Giang
20 tháng 1 2022 lúc 9:27

TL:

K đăng dc ảnh lên OLM, và nếu bạn vẽ thì sẽ đẹp hơn, tôi k bt bn muốn vẽ j trên khổ giấy.

HT

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Trần Nguyễn Gia Hân
24 tháng 1 2022 lúc 10:18

nhưng mà tôi muốn kết bạn với bạn

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Hải Vân
17 tháng 2 2022 lúc 20:47

Vẽ tranh đề tài gia đình: Chúc Tết ông bà | Vẽ ngày tết và mùa xuân | How to draw family | vẽ tranh ngay tet | Kho tranh ảnh đẹpđây nha bn

Bình luận (0)
Đỗ Quyên
Xem chi tiết

Hiện tại mình đã được nghỉ học gần 1 tuần (Nghỉ từ tối ngày 20 Âm lịch), lịch nghỉ của mình sẽ tới hết mồng 10 tháng giêng (Kiểu đôi khi ĐH được nghỉ nhiều í). Trong thời gian này mình có về quê và phụ giúp gia đình một xíu, bên cạnh đó vẫn là các hoạt động vui chơi, sinh hoạt. Có lẽ năm nay mình sẽ đi xem bắn pháo bông và đi chúc tết họ hàng, mình nghĩ điều đặc biệt ở đây là vì nó là quê hương của mình, hơn 5 tháng chưa quay lại, nhiều cơ sở cửa hàng mở ra, nhiều con đường được tu sửa, thật nhiều thay đổi. Hy vọng rằng sau hai năm, dịch tễ Covid đã từng đeo bám những mùa Tết thì năm nay người dân chỗ mình nói riêng và người dân cả nước nói chung sẽ được ăn một cái tết ấm lành, trọn vị, đoàn viên.

Cuối cùng, chúc quý thầy cô giáo của HOC24.VN OLM.VN LIB24.VN sẽ có một kì nghỉ Tết đúng nghĩa. Còn với các bạn thành viên, sinh viên - học sinh sẽ có những phút giây tuyệt vời. Cầu chúc cho những ngày cuối năm an lành, những ngày năm mới vui tươi. 

 

Bình luận (2)
⭐Hannie⭐
18 tháng 1 2023 lúc 9:19

Cũng chỉ vài ngày nữa là đã tết nguyên đán , trường em đã cho hs nghỉ học bắt đầu từ ngày hôm nay rồi cô ạ . Cũng là ngày mà em được về quê đón tết và đón giao thừa cùng ông nội và họ hàng nhà nội . Ở quê em , có phong tục là làm bánh chưng , làm mứt tết , đón giao thừa ,.... Mỗi buổi tối giao thừa thì thường đốt lửa trại rồi tụ họp xung quanh hát những bài hát ngày tết và cùng ngắm pháo hoa .

Bình luận (2)
9323
18 tháng 1 2023 lúc 9:33

Ở trường em tổ chức một cuộc thi nấu đồ ăn rồi bán hàng gây quỹ ủng hộ người nghèo, người có hoàn cảnh khó khăn. Các món dưới những bàn tay của các bạn học sinh như: bánh chưng, mứt dứa, bánh quy,... Ở nơi em ở có phong tục làm bánh tét, đến đêm giao thừa thì mọi người cùng nhau vui chơi và chúc tết cho nhau. Còn em thì năm nay không thể đi chơi vì đang nằm trong bệnh viện

Bình luận (2)
Kinen
Xem chi tiết
Cô Mỹ Linh
30 tháng 12 2022 lúc 20:31

Em tham khảo đoạn văn sau nhé!

Cuối năm là khoảng thời gian để mọi nhà sắm sửa, chuẩn bị cho năm mới. Gia đình em cũng vậy, cứ đến 28 Tết là cả nhà lại cùng nhau đi chợ Tết. Chợ Tết ở quê em nằm ở ngay trung tâm xã. Tuy không quá to nhưng không khí phiên chợ Tết vô cùng nhộn nhịp, rộn ràng. Ngay từ sáng sớm, các cô bác bán hàng đã rục rịch bày bán những mặt hàng của mình. Đây là hàng hoa đào, hoa ly thắm rực sắc màu. Năm nào khu vực này cũng đông đúc nhất. Còn ở góc kia là hàng bán quần áo, giày dép. Đằng kia nữa là khu bán các mặt hàng thực phẩm phục vụ cho ngày Tết. Khắp cả chợ vang lên tiếng chào mời của những người bán hàng và tiếng trao đổi, mặc cả của những người mua hàng. Các em nhỏ theo mẹ đi chợ, từng bước chân lon ton trông mới đáng yêu làm sao! Em rất thích khung cảnh chợ Tết quê em. Nó mang đậm màu sắc truyền thống quê hương, đồng thời cũng thắp lên không khí tưng bừng cho một năm mới đến.

 

 

Bình luận (1)
Ng Bảo Ngọc
31 tháng 12 2022 lúc 9:43

Cuối năm là khoảng thời gian để mọi nhà sắm sửa, chuẩn bị cho năm mới. Gia đình em cũng vậy, cứ đến 28 Tết là cả nhà lại cùng nhau đi chợ Tết. Chợ Tết ở quê em nằm ở ngay trung tâm xã. Tuy không quá to nhưng không khí phiên chợ Tết vô cùng nhộn nhịp, rộn ràng. Ngay từ sáng sớm, các cô bác bán hàng đã rục rịch bày bán những mặt hàng của mình. Đây là hàng hoa đào, hoa ly thắm rực sắc màu. Năm nào khu vực này cũng đông đúc nhất. Còn ở góc kia là hàng bán quần áo, giày dép. Đằng kia nữa là khu bán các mặt hàng thực phẩm phục vụ cho ngày Tết. Khắp cả chợ vang lên tiếng chào mời của những người bán hàng và tiếng trao đổi, mặc cả của những người mua hàng. Các em nhỏ theo mẹ đi chợ, từng bước chân lon ton trông mới đáng yêu làm sao! Em rất thích khung cảnh chợ Tết quê em. Nó mang đậm màu sắc truyền thống quê hương, đồng thời cũng thắp lên không khí tưng bừng cho một năm mới đến.

Bình luận (0)
vy phan
Xem chi tiết
Nguyễn Tấn Pháp
Xem chi tiết
Nguyễn Tấn Pháp
12 tháng 3 2016 lúc 11:34

sao chẳng ai tham gia vậy

Bình luận (0)
Dương Thu Hiền
12 tháng 3 2016 lúc 11:37

có hay gì đâu

Bình luận (0)
O0o Nương Ưong  O0o
12 tháng 3 2016 lúc 11:38

thèm vào............

Bình luận (0)
oOo_Cô Bé Ngốc_oOo
Xem chi tiết
Phạm Thị Thanh Huyền
8 tháng 11 2016 lúc 21:33

Có một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được việc tốt nên trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn thôi.

Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trải khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghỉ ngơi thư giãn sau một tuần học tập và làm việc vất vả của mọi người. "Một ngày rảnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian", chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát "Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón...là...la...lá...lá...la.." thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi "Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?" "À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à" ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào "Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con". Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rảnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào "Linh ơi! Đi thôi!", một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi "Đi đâu?" "Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?" Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp "Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy" Tôi chợt nhớ ra và nói "Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha". Tôi mời các bạn vào nhà và nói "Chờ tao một chút, đi thay quần áo". Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng "Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi". Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vả. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây...? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gửi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

Tôi bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn, rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đủa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính mình.

Khỏi phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen "Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều". Tôi bẽn lẽn "Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ". Mẹ nói "Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này" vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi "Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm". Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày "làm việc".

Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân "Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình". Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vả. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỉ niệm đẹp làm tôi nhớ mãi.

Bình luận (0)
Phạm Thị Thanh Huyền
8 tháng 11 2016 lúc 21:33

Đề 1 ha !!!

Bình luận (4)
Thảo Phương
8 tháng 11 2016 lúc 22:03

Đề 4:

"Thời thơ ấu", mỗi khi nhắc đến ba từ ấy, trái tim em lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm tuôn trào nhưng chỉ có những cách diều là em nhớ mãi. Ôi! "những cánh diều" thuở nào.

Nhớ những buổi trưa hè, lũ trẻ trong làng tụ tập lại thả diều thi. Chúng chạy lấy trớn để những cơn gió nồm nâng cánh diều lên. Ôi! Hạnh phúc biết bao khi thấy con diều của mình từ bay lên, đùa giỡn với cơn gió. Em cùng mấy đứa bạn trong xóm cùng nhau hò hét tranh đua. Có đứa diều tốt, bay cao nhất, nó cứ nổ mãi. Rồi khi có một con diều nào đó vươn lên đứng nhất thì mặt nó tức lắm, có gắng đánh rớt con diều đáng ghét kia. Có anh không may sở hữu một chiếc diều dỏm. Vừa lên trời đã chống mũi xuống đất. Có chiếc chạy hụt hơi mà chỉ quay tròn. À, mà nói vậy chứ không phải thứ hạng cánh diều chỉ dựa vào diều tốt hay dỏm mà một phần còn nhờ tài nghệ của dân thả diều. Trong lúc thả với tay điêu nghệ, em đã được chúng chỉ cho vài chiêu nâng diều. Nào là khi diều rơi thì giựt giựt đôi tay, nào là khi thả diều thì phải cầm theo keo và một ít dây diều. Nếu thấy hôm ấy gió mạnh thì gắn thêm một đoạn dây vào dây diều, còn nếu gió nhẹ diều bay không nổi thì gở một ít dây ra cho nó nhẹ... Nhờ những kinh nghiệm quý báu đó mà thi thoảng em cũng được biệt hiệu "vua thả diều". À, mà hình như em chưa nói cái chuyện này thì phải, chả là khi cuối buổi thả, diều nào bay cao nhất thì người thả sẽ được cái biệt hiệu quý báu ấy.

Bây giờ, cánh diều thuở nào đã bị xếp xó để nhường thời gian cho những cua kèm liên hồi. Tuy rằng, em không còn được chạy nhảy trên cánh đồng đầy rơm rạ nữa. Những cảm giác bay bổng cùng cánh diều sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của em mãi mãi...

 

Bình luận (3)
Vũ Ngọc Minh Châu
Xem chi tiết