hãy sáng tạo ra một bài thơ
Bạn hãy sáng tạo ra một bài thơ hay thơ lục bát
Lưu yếu: cấm copy bài trên mạng Internet
Bye bye
Luân phiên cúp điện đều đều
Quạt thành đồ cảnh sáng chiều chẳng quay
Mình trần ngâm nước tối ngày
Thiếu nước, điện cúp quạt quay thế nào!
Năm nay thời tiết làm sao?
Cao xanh ngằn ngặt, chọc vào chẳng mưa
Như thiêu là những buổi trưa
Mồ hôi tuôn chảy thấm thừa ướt lưng
Liên hồi nhỏ xuống quá chừng
Nắng hè thiêu đốt như rừng lửa lung
Ông trời xin hãy thương cùng
Mưa xuống để nước dân dùng trời ơi
Trời cao cười phán một hồi
Rừng xanh người phá tan rồi kêu chi?
Thảm xanh lá phổi bé đi
Khói xe, nhà máy nó thì nóng lên!...
Muốn cho trái đất lâu bền
Sạch, xanh xin giữ nhân lên thêm nhiều
Ngọc Hoàng chỉ giáo đôi điều
Môi sinh bảo vệ sáng chiều nhắc nhau.
Chúc bn hok tốt!
Bài tập sáng tạo: Hãy sử dụng một trong những cách sau đây: ngâm thơ đọc diển cảm, hoạt cảnh sân khấu hoá, vẽ tranh, phở nhạc,... để thể hiện cách cảm nhận của mình về bài thơ.( Chiếc Lá Đầu Tiên _Hoàng Nhuận Cầm)
Hãy viết một bài thơ 4 chữ và một bài thơ 5 chữ tự sáng tác
Cánh diều no gió
Sáo nó thổi vang
Sao trời trôi qua
Chỉ trong chớp mắt
Diều thành trăng vàng
Cánh diều no gió
Tiếng nó trong ngần
Như tiếng suối trong
Diều hay chiếc thuyền
Trôi trên sông Ngân...
tuổi thơ của trẻ nhỏ
trên cánh đông quê hương
biết bao nhiêu vui buồn
sẽ chia với các bạn
sẽ mãi mãi thân thiết
mãi mãi là bạn thân
rồi sẽ chia tay nhau
sẽ chia tay nhau ra
nhưng nhớ những ấu thơ
bên bạn bè chơi đùa
mãi mãi nhớ đến nhé
sẽ mãi mãi không quên
không quên những giây phút
những giây phút bên nhau
MẸ !!!
Mẹ ơi có biết không
Con yêu mẹ nhiều lắm
Từ lúc sinh ra đời
Mẹ đã chăm sóc con.
Mai này con lớn khôn.
Con sẽ rời xa mẹ
.Mong mẹ chắp cho con.
Đôi cánh thêm vững vàng.
Dựa vào nội dung bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của nhà thơ Xuân Quỳnh, em hãy kể sáng tạo bằng văn xuôi câu chuyện đó
Thủa ấy, trong vũ trụ bao la còn chưa hề có một sinh vật nào tồn tại. Trái đất của chúng ta chỉ là môt hành tinh tăm tối và trụi trần. Thế rồi một hôm.
Một hôm thiên đình bèn ban cho trái đất một giống sinh vật mới, để vũ trụ có một nơi hiện diện sự sống. Bà mụ đem đất sét trắng nặn thành những hình thù rất lạ, nhưng đẹp đẽ và xinh xắn vô cùng. Rồi Bà Mụ đem đặt xuồng mặt đất. Đó là những con người - lúc nhỏ còn gọi là “trẻ con”. Những đứa trẻ bò đi khắp nơi, nhưng nơi đâu chúng cũng thấy chỉ toàn là đất đai cằn cỗi, không khí chỉ toàn một màu đen xám xịt. Đôi mắt của chúng sáng lắm nhưng cũng chẳng nhìn thấy gì ngoài không gian đen tối mịt mờ. Trong lúc ấy, trên thiên đình, nữ thần ánh sáng đang mân mê chuỗi kim cương đỏ thắm rực rỡ của mình. Chẳng may, chuỗi kim cương đứt tung, những hạt kim cương rơi xuống không gian bao la của vũ trụ, hạt kim cương lớn đỏ rực lại rơi xuống gần trái đất, hóa thành mặt trời tỏa sáng rực rỡ. Lũ trẻ reo lên vui vẻ: “Hoan hô! Hoan hô! Nhìn được rồi, chúng ta nhìn được rồi!”. Đôi mắt lấp lánh của chúng nhìn quanh trái đất vẫn trần trụi chẳng có một màu sắc gì ngoài màu đen của đất và màu vàng cam chói lọi của mặt trời. Những đứa trẻ ngây thơ, trong trắng bò đi khắp nơi. Tiếng cười của chúng ríu rít vui vẻ khiến những mầm cây xanh mướt của nhú dần lên. Trong thế giới trẻ thơ, những cái cây xanh xanh chỉ bằng sợi tóc. Cây xanh bắt đầu nở ra những bông hoa màu đỏ bé xíu bằng cái cúc áo. Thật là dễ thương! Những lũ trẻ suốt ngày chỉ đùa vui với nhau, chẳng nghe thấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng cười. Chúng buồn quá thì chợt một đàn chim họa mi nhỏ bé bay từ đâu đến véo von múa hát cùng lũ trẻ. Tiếng chim vang xa, xa mãi khiến thượng đế trên thiên đàng thích thú, làm rơi cả chiếc khăn bông màu xanh mướt của ngài xuống trái đất. Chiếc khăn bỗng biến thành bầu trời trong xanh vời vợi và những đám mây trắng xốp như những cụm bông. Tiếng hát của chim lại reo vui trong gió. Suối chảy mãi chảy mãi rồi hợp thành một con sông lớn. Nước sông đổ ra biển, tạo thành những đại dương bao la vô tận. Lũ trẻ có thể vui đùa thỏa thích trong làn nuớc trong xanh hay lên những con thuyền đi khắp mọi nơi mọi chốn.
Trái đất dần dần trở nên tươi đẹp hơn. Lũ trẻ cũng lớn dần, chúng bắt đầu tập đi. Nhưng mặt đất đầy cát sỏi gồ ghề. Chúng cứ bước đi rồi lại vấp ngã. Trời thương tình ban cho trái đất một dải lụa hồng. Dải lụa biến thành con đường mềm mại, nâng đỡ những bước chân chập chững non nớt của trẻ. Những đám mây cụm lại, tạo nên những chiếc áo che nắng cho chúng. Tuy nhiên, lũ trẻ suốt ngày đùa nghịch, vui chơi với nhau đã chán. Đêm đến, chúng ôm nhau ngủ trong bóng tối, cô đơn lạnh lẽo, chúng khao khát có một người yêu thương dậy dỗ chúng, vỗ về chúng trong vòng tay. Lũ trẻ bắt đầu khóc, chúng khóc mãi, khóc to và nức nở. Chẳng ai có thể làm chúng nguôi ngoai, mặt trời tỏa ánh nắng xuống vỗ về, gió đu đưa mơn trớn, nước róc rách reo vui gọi mời, cây tươi xanh, hoa lung linh, chim ríu rít... Tất cả chỉ làm chúng thêm khóc to hơn mà thôi. Tiếng khóc của chúng vang lên phá tan bầu không gian yên tĩnh của thiên đình. Ngọc Hoàng bèn sai Bà Mụ nặn thêm những con người có thể dỗ dành chúng được. Và những người phụ nữ chạy đến, dang cánh tay ấm áp vỗ về, ôm chúng vào lòng, hát ru chúng ngủ. Lũ trẻ thiêm thiếp giấc nồng, nín khóc và thay vào đó là nụ cười hé nở trên môi. Chúng gọi những người ấy là mẹ. Mẹ bảo ban dậy dỗ, chăm sóc chúng. Mẹ có giọng hát ngọt ngào, đôi tay khéo léo, ánh mắt yêu thương. Trong giọng hát của mẹ có chứa bao điều mới mẻ diệu kì như: đầu nguồn cơn mưa, bãi sông cát vắng, vết lấm chưa khô... Lũ trẻ vui vẻ sống bên mẹ, nhưng chúng còn khát khao được nghe về những chuyện thời xưa, thời sau, và chúng lại khóc. Giờ đây, tiếng ru và vòng tay mẹ cũng không còn dỗ dành được chúng. Thế là từ đấy những người bà được Bà Mụ ban xuống trần gian, với tâm hồn yêu thương, ấm áp và trong tim chứa một kho truyện cổ. Lũ trẻ nín khóc, và chúng lại vui vẻ nằm trong vòng tay của bà, để nghe chuyện cổ, nào là truyện Thạch Sanh, truyện Nàng tiên. Bà kể bao nhiêu là truyện, con mắt bà ấm áp nhìn cháu, mái tóc bà bạc trắng hiền từ. Thời gian trôi đi, lũ trẻ khát khao hiểu biết, bao câu hỏi “tại sao” cứ vang lên, khiến mẹ và bà không thể trả lời hết được. Từ đó, người cha xuất hiện để dạy dỗ, bảo ban giảng giải những tìm hiểu của con. Nào là: vì sao biển rộng, con đường dài. Lũ trẻ lại muốn được đi học. Và trường lớp, tất cả như một giấc mơ xuất hiện: bảng đen, phấn trắng, thầy giáo và lũ trẻ đi học. Chúng đã lớn dần trong tình thương yêu của cha mẹ, bà, thầy, cô, bạn bè. Thật là tuyệt vời!
Từ ấy, loài Người bắt đầu, phát triển và sinh sống khắp nơi. Thượng đế và Bà Mụ mỉm cười: “Thế là vũ trụ đã có sự sống!”
Hãy làm một bài thơ lục bát thể hiện cảm súc, suy ngẫm của em về một cảnh đẹp hoặc một sự việc mà em từng chứng kiến, tối thiểu 6 câu.(SGK ngữ văn 6 chân trời sáng tạo)^^
Tham khảo
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Trong việc xây dựng tứ thơ của bài thơ Tĩnh dạ tứ , Lí Bạch đã tiếp thu ảnh hưởng của bài dân ca sau đây:
Thu phong nhập song lí
La trướng khỏi phiêu dương
Cử đầu khán minh nguyệt
Kí tình thiên lí quang.
( Tí dạ thu ca)
Dịch nghĩa:
Gió thu vào trong cửa sổ
Màn lụa bay tứ tung
Nghẩng đầu nhìn trăng sáng
Gửi tình theo ánh sáng nghìn dặm.
( Bài ca thu lúc nửa đêm)
Tạm dịch thơ:
Luồng gió thu thổi ào qua cửa
Vào phòng the,màn lụa bay tung.
Ngẩng đầu nhìn ngắm vầng trăng
Gửi tình theo ánh sáng ngàn dặm xa...
Hãy so sánh bài Tĩnh dạ tứ với bài dân ca nói trên để chỉ ra một số điểm sáng tạo của Lí Bạch
a) Chỉ ra 1 số điểm giống nhau giữa 2 bài thơ: về thể thơ, về bố cục, về hình ảnh " Ngẩng đầu nhìn trăng sáng"...
b) Chỉ ra những điểm khác nhau giữa 2 bài thơ, từ đó nêu ra 1 số sáng tạo của Lí Bạch trong việc học tập dân ca
Bài làm
a) Những sự giống nhau giữa 2 bài thơ:
-........................................................................................
-.......................................................................................
-............................................................................................
b) Những sự sáng tạo của Lí Bạch thể hiện trên các mặt:
-.................................................................................................
..................................................................................................
-............................................................................................
................................................................................................
Có ý kiến cho rằng:"Nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên thi sĩ" qua hai bài thơ cảnh khuya và rằm tháng giêng em hãy làm sáng tỏ nhận định trên
Lưu ý: mở bài sáng tạo nha mn
Mn giúp mình với !!
Ví dụ mở bài sáng tạo: Nhà văn Nga Leeona Leeonit từng nhận định: Mỗi tác phẩm là một khám phá về nội dung và phát minh về hình thức
Bằng hiểu biết của mình về bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh em hãy làm sáng tỏ ý kiến trên
Mở bài: Bàn về văn chương Xuân Diệu từng cho rằng:" Thơ hay là hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài". Thật vậy, thơ hay là một bài thơ không những truyền tải thành công nội dung, một thông điệp tới bạn đọc mà còn gây ấn tượng sâu sắc với bạn đọc và để lại giá trị với bạn đọc. Hồn của bài thơ là thông điệp, là nội dung, là hồn cốt, là giá trị tư tưởng mà bài thơ truyền tải tới bạn đọc. Xác của bài thơ là những dấu hiệu nghệ thuật, những hình thức nghệ thuật mà tác giả sử dụng trong bài thơ để truyền tải được nội dung. Một bài thơ hay phải kết hợp hai yếu tố nội dung và nghệ thuật. Để khẳng định ddiieuf đó, Leeona Leeonit từng nhận định:Mỗi tác phẩm là một khám phá về nội dung và phát minh về hình thức, qua bài thơ Tiếng gà trưa, nhận dịnh trên sẽ được sáng tỏ.
Mn giúp mình đề bài trên nha và mở bài như ví dụ này nha!!!
ĐỀ 1:
I. ĐỌC – HIỂU
Cho câu thơ :
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Câu 1. Chép tiếp các câu thơ để tạo thành một khổ thơ hoàn chỉnh.
Câu 2. Hãy cho biết đoạn thơ vừa chép thuộc khổ mấy của bài thơ nào? Tác giả là ai? Năm sáng tác?
Câu 3. Xác định kiểu câu và hành động nói ở các câu thơ trên.
Câu 4. Khái quát nội dung chính của đoạn thơ trên.
Câu 5. Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật đặc sắc được sử dụng trong đoạn thơ trên và nêu tác dụng của chúng.
II. TẬP LÀM VĂN
Câu 1. Viết đoạn văn (10-12 câu) trình bày suy nghĩ của em về vai trò của việc đọc sách đối với mỗi người, theo cách tổng – phân – hợp.
Câu 2 . Từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em hãy viết bài văn nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành.
Trong văn học Việt Nam hiện đại, có nhiều câu thơ, bài thơ dùng hình tượng “sóng” và “biển” để nói về tình yêu. Hãy sưu tầm những câu thơ, bài thơ đó, đồng thời so sánh với bài Sóng để thấy được những sáng tạo đặc sắc của nhà thơ Xuân Quỳnh.
- Một số bài thơ dùng hình tượng “sóng” và “biển” để nói về tình yêu:
+ Bài thơ “Biển” – Xuân Diệu
… Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…
+ Bài thơ Biển nhớ - Minh Lý
Em một mình trên biển
Khung trời của riêng anh
Tình em như con sóng
Cuồn cuộn mỗi chiều hè.
Em muốn gửi cho anh
Tình muôn đời thắm mãi
Như bến bờ hoang dại
Yêu mãi biển trong xanh.
Em chờ anh về nhé
Biển mãi gọi tên anh
Gió buồn ru khe khẽ
Lời riêng em ngọt lành.
Về biển khơi anh nhé
Tình nồng bên biển xanh
Con sóng hiền vỗ mãi
Em vẫn hoài chờ anh.
- Qua các bài thơ nói mượn hình tượng “sóng” và “biển” để nói về tình yêu, ta càng thấy rõ nét được những sáng tạo đặc sắc của Nhà thơ Xuân Quỳnh khi viết bài thơ Sóng: âm điệu tự nó tạo thành một hình tượng sóng, phù hợp với nhịp điệu tâm trạng của người con gái đang yêu; hồn thơ của Xuân Quỳnh luôn tự bộc lộ những khát vọng, những say đắm rạo rực, những suy tư day dứt, trăn trở của lòng mình trong tình yêu.
Đọc đoạn thơ:
“Biển giấu mặt trời
Sáng ra mới thả
Quả cầu bằng lửa
Bay trên sóng xanh."
(Trích trong bài thơ”Buổi Sáng” của Lam Giang)
Hãy viết một đoạn văn nêu cảm nhận về cái hay, cái đẹp trong đoạn thơ trên, trong đó có một phép so sánh?
Em tham khảo nhé!
Cảnh mặt trời mọc có thể hiện rõ sự bình dị và không có gì ấn tưởng .Riêng tôi cảnh mặt trời mọc trên biển là cảnh đẹp nhất.Sáng ra tôi có thói quen chạy bộ dọc bờ cát mịn đẻ đón mặt trời lên.
Đêm tàn,trời bắt đầu sáng dần không gian nơi đây vắng lặng.Bắt đầu từ phía đông lặng lặng xuất hiện một ánh sáng nhỏ như một đống lửa trại bập bùng cháy.Mặt trời từ từ nhô lên khỏi mặt biển để lộ một hình tròn như một quả cầu lửa khổng lồ.Ôi thật là đẹp biết bao!Quả cầu lửa tỏa những tia sáng lấp lánh.Xa xa những con thuyền đánh cá bắt đầu vào bờ tạo nên khung cảnh nhộn nhịp và vui nhộn.Bầu trời bỗng trở lên quang đãng,những cơn gió nhè nhẹ thôi qua.Mặt biển thì nhấp nhô từng đợt,từng đợt như đuổi nhau vào mãi tận trong bờ cát.Ánh sáng của mặt trời chiếu xuống mọi vật như bừng tỉnh dậy.Hình ảnh đẹp huyền ảo và kì bí ấy đã tạo nên một bức tranh đẹ đến lạ lùng.
Em vô cùng thích thú trước cái cảnh mặt trời mọc trên biển đó.Cảnh mặt trời mọc như một bức tranh lộng lẫy và huyền ảo. Và nó đã để lại ấn tượng khó quên cho em.