![](https://cdn3.olm.vn/upload/img_teacher/0714/img_teacher_2024-07-14_66935a47c8b7d.jpg)
![](https://cdn3.olm.vn/upload/img_teacher/0714/img_teacher_2024-07-14_66935a5793642.jpg)
Mô tả sự thay đổi của bản thân ở thời điểm hiện tại so với một năm trước.
Gợi ý:
- Về chiều cao;
- Về cân nặng;
- Về giọng nói.
Đề xuất những việc làm phù hợp để phát triển vóc dáng của bản thân.
Chiều cao: tăng 5cm
Cân nặng: giảm 3kg
Giọng nói: Ồm và khàn hơn.
Chiều cao:tăng 13cm
Cân nặng:tăng 7kg
Giọng nói: vỡ giọng nên giọng trầm hơn
Nên tập thể dục để cơ thể khỏe mạnh hơn,ăn nhiều hơn nhưng không nên nhiều quá-.-
chiều cao tăng 20cm
cân nặng tăng 4 kg
giọng nói trầm hơn
nên tập thể dục thể thao thường xuyên và ăn đủ chất để phát triển vóc dáng của bản thân
- Em hãy chia sẻ với bạn về những thay đổi của bản thân theo các gợi ý dưới đây:
+ Những thay đổi của bản thân em so với lúc còn là học sinh tiểu học: chiều cao, vóc dáng, khuôn mặt, giọng nói, sở thích;
+ Những đặc điểm mà em thấy hài lòng về bản thân.
- Hãy mô tả bản thân em thông qua ô cửa về bản thân theo gợi ý:
+ Trang trí ô cửa bằng những từ hoặc hình ảnh nói về đặc điểm của bản thân: đặc điểm ngoại hình, sở thích, tính cách, thói quen, ước mơ;
+ Chia sẻ ô các ô cửa đó và chỉ ra các đức tính của bản thân.
- Những thay đổi của bản thân em so với lúc còn là học sinh tiểu học:
+ Chiều cao: Em cảm thấy mình cao hơn so với tiểu học.
+ Vóc dáng: Em trở cân đối hơn.
+ Khuôn mặt: Trắng hơn và chững chạc hơn.
- Giọng nói, sở thích: Giọng nói trưởng thành hơn, em phát hiện ra nhiều sở thích của bản thân như thích hát, thích đàn.
- Những đặc điểm mà em thấy hài lòng về bản thân:
+ Em trưởng thành trong suy nghĩ hơn, đã biết giúp đỡ bố mẹ trong việc nhà.
+ Có ý thức hơn trong việc học, không cần bố mẹ phải đốc thúc nhắc nhở nữa.
a. Nhập cân nặng (W) và chiều cao ( h ) của một bạn bất kỳ
b. Tính chỉ số khối của cơ thể BMI (BMI=W/h2) và thông báo chỉ số khối đó ra màn hình.
c. In ra màn hình đánh giá về sự phát triển của bạn đó:
- BMI >=25 thông báo “bạn mập rồi đó nhé”
- 18.5<=BMI<25 thông báo “Bạn phát triển bình thường”
- BMI<18.5 thông báo “Bạn phát triển chậm rồi”
Tk
Program Can_nang;
Uses Crt;
Var W,h,BMI: Real;
Begin
Clrscr;
Writeln('Nhap can nang');Readln(W);
Writeln('Nhap chieu cao');Readln(h);
BMI:= W/h*h ;
Writeln(' Chi so khoi cua co the la', BMI:0:1);
If (BMI >=25) then Write(' Ban map roi do nhe');
If (18.5<=BMI) and (BMI<25) then Write(' Ban phat trien binh thuong') ;
If (BMI< 25) then Write(' Ban phat trien cham roi') ;
Readln;
end.
Lớp em có bạn Tâm thấp bé, nhẹ cân nhất lớp. Bạn rất hay bị ốm khi thời tiết thay đổi. Lúc nào Tâm cũng buồn phiền về tình trạng sức khỏe của mình.
Nhóm hãy tư vấn giúp Tâm cách tự chăm sóc sức khỏe để nâng cao thể lực, chiều cao, cân nặng.
Babj xem và tham khảo: Để giúp nâng cao thể lực, chiều cao và cân nặng, bạn Tâm nên:
Về chế độ dinh dưỡng: ăn uống đủ chất, đa dạng các loại thực phẩm, ăn đủ các nhóm thực phẩm gồm bột đường, đạm, béo, rau củ và trái cây trong mỗi bữa, ăn vừa đủ no. Chú ý các loại thực phẩm giàu canxi, sắt, kẽm như thịt, cá, trứng,.. và bổ sung thêm sữa mỗi ngày. Tránh ăn nhiều đồ chiên, rán và ăn quá nhiều đồ ngọt…
Về vận động: tham gia các trò chơi vận động, thể thao phù hợp độ tuổi. Chú ý các môn giúp tăng chiều cao như nhảy dây, cầu lông, bơi lội, bóng rổ, đu xà... Tốt nhất, mỗi ngày nên dành ít nhất một giờ để vận động, chơi thể thao.
Ngoài ra, bạn Tâm nên ngủ trước 22 giờ, bởi ngủ sâu suốt đêm giúp tăng chiều cao hiệu quả.
Viết chương trình thông báo nhập cân nặng (w) và chiều cao (h) của một học sinh. Tính toán và thông báo ra màn hình chỉ số khối của cơ thể BMI, biết BMI=w/(h.h). Kiểm tra và thông báo ra màn hình một trong các kết quả sau: nếu BMI ≥ 25 : thừa cân; Nếu BMI ≥18,5 và BMI < 25: bình thường; Nếu BMI < 18,5 : suy dinh dưỡng. *
- Viết một bài giới thiệu ngắn về:
+ Những thay đổi của bản thân mà em đã xác định được
+ Cảm xúc của em về sự thay đổi đó
- Trao đổi để hoàn thiện bài viết sau khi được góp ý
- Cùng các bạn lựa chọn bài viết để tham gia diễn đàn vào tiết sinh hoạt lớp.
• Viết bài giới thiệu ngắn về:
- Những thay đổi bản thân mà em xác định được.
- Cảm xúc của em về sự thay đổi đó.
• Trao đổi bài viết với các bạn trong nhóm, hoàn thiện bài viết sau kho góp ý.
Cùng các bạn lựa chọn bài viết để tham gia diễn đàn
Thời gian trôi đi nuôi dưỡng tâm hồn con người, giúp ta trưởng thành hơn cả về thế chất, tinh thần và chắp cánh cho ta những ước mơ, những hi vọng vào tương lai. Giống như mọi người, dòng xoáy của thời gian cho tôi sự trưởng thành để một ngày tôi chợt nhận ra: “Tôi đã lớn khôn”.
Con người tôi đang ngày càng lớn lên theo năm tháng. Nhớ ngày nào, tôi còn là con bé con nhút nhát chỉ biết tò tò theo sau chân mẹ, thế mà bây giờ, cô nhóc ấy đã trở thành một học sinh Trung học cơ sở, cao hơn cả mẹ. Tôi không chỉ lớn hơn mà tầm tay cũng xa hơn trước. Tôi có thế dễ dàng lấy những cuốn từ điển trên giá cao nhất xuống, có thể giúp mẹ treo quần áo lên mắc tủ mà không cần bắc ghế, có thế giúp bố khiêng thang lên gác thượng để sửa ăng-ten, có thể đi hết một đoạn đường núi dài không cần có ai dắt hay cõng... Những việc ấy hồi nhỏ tôi chưa đủ sức thì bây giờ đều trở nên đơn giản, dễ dàng. Tôi cũng không còn cảm thấy tự hào khi giúp bố mẹ làm những công việc nhà nữa, tất cả đều đã trở thành những việc làm thường ngày của tôi, không có gì khó khăn hay quá sức cả. Cái cảm nhận mình đang lớn lên ban đầu đối với tôi còn rất mơ hồ nhưng càng lúc tôi càng nhận thức được rõ ràng hơn.
Tôi không chỉ lớn lên ở con người mà còn lớn lên trong suy nghĩ của mình. Trước đây, tôi chỉ biết đến trường và học theo các bạn mà chẳng cần lo nghĩ xa xôi gì hết. Ngay cả việc vào học trường cấp hai, tôi cũng đế cho bố mẹ quyết định. Hồi đó, tôi hầu như dựa dẫm hết vào bố mẹ nhưng dần dần, tôi cũng biết tự lo cho mình. Sau mỗi học kì, tôi biết tự xem lại kết quả học tập của mình, so sánh với các bạn khác và kết quả năm học trước đế rút kinh nghiệm cho mình tiến bộ hơn. Trong một tập thế mà ý thức thi đua luôn được đề cao, tôi cũng đã học tập được rất nhiều tò các bạn mình. Tôi biết rằng không ai có thế hiểu mình cần gì hơn chính bản thân mình. Tôi đã có suy nghĩ và ý kiến riêng, tôi có thể tự lo cho mình. Không giống như lúc còn nhỏ (luôn hành động theo bản năng và ý muốn của riêng mình), tôi hiểu rằng không thế không chú ý tới mọi người xung quanh. Tôi đang học cách sống để không phải tranh giành, học cách nhường nhịn và chấp nhận suy nghĩ của người khác. Mỗi người nhìn nhận suy nghĩ theo một chiều hướng khác nhau, điều cần thiết là tôi biết lúc nào cần hiểu và khi nào cần thuyết phục cho người khác hiểu mình.
Từ sự khôn lớn ấy, tôi cũng tự đặt cho mình những ước mơ. So với khi còn nhỏ thì những mong muốn ấy đã không còn chỉ là những ý muốn bộc phát, mơ mộng, viển vông nữa. Thời gian đã cho tôi sự chín chắn trong những quyết định cho tương lai. Trước kia, ước muốn của tôi có nhiều vô số mà bây giờ’ tôi cũng không còn nhớ hết nữa. Khi ấy, tôi chỉ biết nhìn mọi thứ một cách đơn giản, thấy ai làm gì hay hay thì cũng mong muốn mình có thể làm được như vậy. Thế nhưng bây giờ thì tôi hiểu rằng chẳng có mục tiêu nào có thể đạt được một cách đơn giản mà không cần có cố gắng của chính mình. Tôi chẳng mấy khi nghĩ tới những điều con nít như khi còn nhỏ mà suy nghĩ rất kĩ đế tự đánh giá khả năng của mình và đặt ra một mục tiêu chắc chắn. Tôi không muốn phải thay đổi mơ ước của mình cho dù tôi có lớn hơn nữa. Hiện nay, tôi vẫn chưa biết ước mơ lớn nhất trong tương lai của mình là gì nhưng khi đã có thể quyết định được, tôi sẽ luôn hi vọng và cố gắng hết sức để đạt được.
Nhưng ước mơ ấy càng lớn bao nhiêu, tôi càng nhận thức được trách nhiệm của mình bấy nhiêu. Trước hết, tôi cần có bổn phận đối với những người xung quanh. Là một người con, tôi phải nỗ lực phấn đấu trưởng thành để không phụ công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, ông bà. Là một người trò, tôi phải cố gắng học tập, tu dưỡng đạo đức xứng đáng với sự dạy dỗ của các thầy cô giáo. Là một người bạn, tôi cần học tập và giúp đỡ các bạn của mình để cùng tiến bộ hơn... Tôi hiểu rằng bất cứ ai cũng có trách nhiệm riêng. Khi tôi đã là một học sinh khoác trên người bộ đồng phục của trường Ngô Sĩ Liên thì đi đâu tôi cũng là đại diện cho ngôi trường của mình. Tôi hiểu rằng mọi người có thể nhìn nhận và đánh giá ngôi trường thân yêu theo những hành vi ứng xử của tôi. Khi tôi là một người Hà Nội thì tôi là đại diện cho con người thủ đô và khi tôi là người Việt Nam thì tôi cũng là đại diện cho cả dân tộc mình. Càng suy nghĩ về những trách nhiệm ấy tôi cũng cảm nhận được sức nặng đặt trên vai mình.
Sự trưởng thành của tôi không chỉ bản thân tôi biết mà mọi người xung quanh cũng đều công nhận. Hè vừa rồi, nhà nội tôi có một niềm vui rất lớn: Người bác của tôi đã sống bên Mĩ gần hai mươi năm cùng với hai cô con gái đã trở về thăm quê hương. Suốt thời gian ấy, bác và hai chi sống ở nhà tôi, bà tôi cũng dọn từ quê ra. Ở nhà nhộn nhịp, đông vui hơn nên công việc cũng nhiều hơn trước. Trong khi bố mẹ vẫn phải đi làm, còn chị Thu thì đang thi học kì, chỉ có tôi ở nhà cùng bác tiếp khách và dọn dẹp nhà cửa. Tôi đã cố gắng làm được nhiều việc nhà để bác và bà được nghỉ ngơi. Một hôm, trong bữa cơm bác đã khen tôi làm bố tôi rất vui và hài lòng. Tối hôm đó, trước khi tôi đi ngủ, mẹ nói với tôi:
- Con gái mẹ đã lớn nhiều rồi đấy!
Tôi sung sướng đi vào giấc ngủ không chỉ vì lời khen của mẹ hay của bác mà vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình - có nghĩa là tôi đã lớn khôn. Cho dù trách nhiệm có to lớn tới đâu, cho dù ước mơ còn là một khoảng cách rất xa và khó khăn, tôi vẫn sẽ không ngừng cố gắng, bởi tôi biết rằng xung quanh mình vẫn còn những người thân yêu luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi bất cứ lúc nào.
- Xác định những thay đổi của em so với khi là học sinh tiểu học
Gợi ý:
+ Chiều cao, cân nặng, vóc dáng,…
+ Những thay đổi khác trong sinh hoạt hàng ngày.
+ Ý thức trách nhiệm đối với học tập+ Mơ ước trong cuộc sống, về tương lai.
- Chia sẻ những thay đổi của bản thân.
Những thay đổi của em so với khi học là học sinh tiểu học
Gợi ý:
- Chiều cao, cân nặng, vóc dáng: cao hơn, nặng hơn...
- Những thay đổi trong sinh hoạt hằng ngày: biết phụ giúp bố mẹ công việc nhà nhiều hơn
- Ý thức trách nhiệm đối với học tập: tự giác trong học tập hơn, học tập chăm chỉ, làm bài tập thường xuyên hơn
- Mơ ước trong cuộc sống, về tương lai: trở thành một người thành đạt để lo cho cuộc sống.
Móc 1 quả nặng vào lực kế ở ngoài không khí, lực kế chỉ 30N. Nhúng chìm quả nặng đó vào trong nước số chỉ của lực kế thay đổi như thế nào?
A. Tăng lên
B. Giảm đi
C. Không thay đổi
D. Chỉ số 0
Đáp án B
Do khi nhúng vật vào nước, vật chịu tác dụng của lực đẩy Acsimét hướng lên trên => Số chỉ của lực kế sẽ giảm đi.
Móc 1 quả nặng vào lực kế ở ngoài không khí, lực kế chỉ 20N. Nhúng chìm quả nặng đó vào trong nước số chỉ của lực kế thay đổi như thế nào?
A. Tăng lên.
B. Giảm đi.
C. Không thay đổi.
D. Chỉ số 0.
Móc 1 quả nặng vào lực kế ở ngoài không khí, lực kế chỉ 20N. Nhúng chìm quả nặng đó vào trong nước số chỉ của lực kế thay đổi như thế nào?
A. Tăng lên.
B. Giảm đi.
C. Không thay đổi.
D. Chỉ số 0.