Chia sẻ cùng bạn:
- Đã bao giờ em bị thương do các vật sắc nhọn chưa?
- Khi ấy, em cảm thấy như thế nào?
a) Em đã biết chia sẻ buồn vui với bạn bè trong lớp, trong trường chưa? Chia sẻ như thế nào?
b) Em đã bao giờ được bạn bè chia sẻ vui buồn chưa? Hãy kể một trường hợp cụ thể. Khi được bạn bè chia sẻ vui buồn, em cảm thấy như thế nào?
a) Em chưa biết chia sẻ buồn vui với bạn bè trong lớp, trong trường.
b) Em đã được bạn bè chia sẻ vui buồn. Khi bạn ấy gặp chuyện vui, em là người đầu tiên mà bạn ấy nghĩ đến để kể lại. Em cảm thấy rất vui khi mình được lắng nghe cảm xúc đó của bạn và cũng vui cho bạn khi đạt được điều đó.
Em đã biết chia sẻ vui buồn với các bạn trong tổ, trong lớp, trong trường chưa? Hãy kể một trường hơp cụ thể. Em cảm thấy như thế nào sau khi đã làm việc đó?
- Em đã từng chia sẻ vui buồn với bạn bè.
- Đó là khi em được điểm 9 môn toán và chia sẻ với mọi người trong tổ.
- Niềm vui khi đó như được tăng lên nhiều lần.
Em đã bao giờ cảm thấy bí tiểu hoặc đi tiểu nhiều lần chưa? Em cảm thấy thế nào khi bị như vậy?
- Em đã từng bị bí tiểu, cảm giác rất khó chịu và tức vùng bụng dưới.
- Em đã từng bị đi tiểu nhiều lần, cảm giác đau rát vùng kín.
Em đã bao giờ được bạn bè chia sẻ vui buồn chưa ? Hãy kể một trường hợp cụ thể. Khi được bạn bè chia sẻ vui buồn, em cảm thấy như thế nào ?
Em đã được bạn bè chia sẻ vui buồn.
Khi em bị điểm kém bài kiểm tra em đã rất buồn và sợ bố mẹ mắng. Hoa đã ra động viên em, chỉ cho em những chỗ em làm sai và sửa lại. Hành động của bạn làm em cảm thấy rất vui và nhanh chóng quên đi nỗi buồn đó để cố gắng hơn trong học tập.
Em hãy chia sẻ cùng các bạn những việc nhà em đã tự giác làm? Cảm xúc của em khi đó như thế nào?
Những việc nhà em đã tự giác làm:
- Dọn dẹp phòng ngủ: Em tự gấp chăn màn, sắp xếp quần áo gọn gàng, lau chùi bàn học và kệ sách.
- Giúp đỡ bố mẹ nấu cơm: Em nhặt rau, rửa chén, vo gạo, và chuẩn bị các nguyên liệu nấu ăn.
- Đổ rác: Em thu gom rác trong nhà và đổ rác đúng nơi quy định.
- Chăm sóc cây cối: Em tưới nước, bón phân và cắt tỉa cây cối trong nhà.
- Giúp đỡ em nhỏ: Em dỗ dành em nhỏ khi em khóc, chơi cùng em và dạy em học.
Cảm xúc của em khi tự giác làm việc nhà:
Em cảm thấy vui vẻ khi hoàn thành một việc nhà, vì em biết mình đã góp phần giúp đỡ gia đình và làm cho cuộc sống của mình tốt đẹp hơn.
Em có bao giờ vô ý làm tổn thương một ai chưa ? Và đó là sự việc như thế nào ? Em hãy chia sẻ một cách ngắn gọn . Và sau đó em nhận thấy như thế nào về việc em đã vô tình gây ra ? SÁNH NGỮ VĂN TRANG 15
Đoạn văn: " Thầy Phu ... chỗ thôi ngồi "
Trong đoạn ngữ liệu trên có mấy nhân vật ? nêu cụ thể tên từng nhân vật .
Em đã bao giờ bị ho, sổ mũi hay viêm họng chưa? Khi bị như vậy em thấy thế nào?
Em đã từng bị viêm họng, ho và sổ mũi. Khi đó, em cảm thấy khó thở và ngạt mũi, cổ họng đau rát và khô nóng.
Chia sẻ trải nghiệm
- Đã có ai hứa với em điều gì chưa?
- Người đó có thực hiện lời hứa với em không?
- Khi đó em cảm thấy như thế nào?
- Em đã được bố hứa đưa đi du lịch ở Vũng Tàu vào dịp sinh nhật thứ 8 của mình.
- Bố đã không thực hiện được lời hứa với em vì cơ quan bố có cuộc họp quan trọng vào ngày hôm đó.
- Khi đó em cảm thấy vô cùng hụt hẫng, buồn và có chút tủi thân vì bao ngày háo hức chờ đợi đến ngày sinh nhật. Tuy nhiên em không trách bố vì lý do bất khả kháng, em tin là bố sẽ bù đắp những chuyến đi tuyệt vời hơn cho em vào sau sinh nhật.
Khi cùng chị Lan mang chiếc áo bông cũ cho Hiên, Sơn cảm thấy như thế nào? Cảm xúc ấy giúp em hiểu được điều gì của sự chia sẻ?
- Khi cùng chị Lan mang chiếc áo bông cũ cho Hiên: “Sơn đứng lặng yên đợi, lòng tự nhiên thấy ấm áp vui vui.”
→ Chúng ta cảm nhận được niềm vui khi chia sẻ, giúp đỡ người khác và hạnh phúc ngọt ngào, ấm áp của sự trao tặng yêu thương.
4. Khi cùng chị Lan mang chiếc áo bông cũ cho Hiên, Sơn cảm thấy như thế nào? Cảm xúc ấy giúp em hiểu được điều gì của sự chia sẻ?
Tình thương chân thành ngây thơ trong sáng ấy đã khiến Sơn nảy ra ý nghĩ và bàn với chị Lan về nhà lấy áo bông cũ của Duyên đem cho Hiên. Trong niềm vui khi mình vừa làm được việc thiện, “Sơn đứng lặng yên đợi, trong lòng tự nhiên thấy ấm áp vui vui”. Đó là ngọn lửa của lòng nhân ái trong sáng, là tình cảm “thương người như thể thương thân”. Thật khéo léo, nhà văn khắc họa tâm trạng phơi phới niềm vui cứ lan toả thấm sâu dần, nó xua đi nỗi lạnh lẽo của gió lạnh đầu mùa không biết tự lúc nào không hay.