Những câu hỏi liên quan
Vũ Đặng Sơn Tùng
Xem chi tiết
Nguyễn Khôi Nguyên
Xem chi tiết
Nguyễn Đinh Gia Khánh
11 tháng 2 2022 lúc 20:42

1. Vì sao Pi thấy bất ngờ khi nhận được quà của Hà?

 a. Vì lần đầu tiên Pi được người khác tặng quà sinh nhật mình.

 b. Vì Pi không hiểu vì sao Hà lại biết ngày sinh nhật của mình.

 c. Vì Pi được tặng 2 món quà một lúc nhân ngày sinh nhật.

 d. Vi Pi sống tách biệt bạn bè nên nghĩ chẳng có ai quan tâm đến mình.

 2. Vì sao chiếc hộp màu đỏ làm Pi rất xúc động?

a. Vì nó dùng để đếm niềm vui, chứa tình yêu thương của bạn bè.

b. Vi đó là món quà mà Pi vốn đã ao ước, khát khao từ lâu.

c. Vì chiếc hộp chứa rất nhiều quà của các bạn đã tặng cho Pi.

d. Vì chiếc hộp có hình trái tim xinh xắn và gài ruy bang cẩn thận.

3. Sau khi mở chiếc hộp màu xanh, Pi cảm thấy thế nào?

a. Vẫn cảm thấy buồn nản, tâm trạng vẫn uể oải.

b. Cảm thấy việc hỏng thi chẳng quan trọng gì.

c. Cảm thấy có niềm tin đi tiếp con đường mà mình còn dang dở.

d. Cảm thấy vô cùng vui sướng, không còn gợn chút buồn lo.

4. Điều gì làm nên sự kì diệu của món quà trong câu chuyện trên?

a. Dành cho con người dùng trong cả lúc vui lẫn lúc buồn phiền

b. Mang tình cảm chân thành, sẵn sàng chia sẻ vui buồn tình bạn

c. Trong món quà có bức thư bí mật giải đáp được mọi chuyện

d. Là món quà dùng để tiếp tục tặng lại cho những người khác

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Xem chi tiết
Lê Minh Thuận
23 tháng 6 2023 lúc 10:11

Các bạn cố lên nhé.Thi khó lắm đấy

Bình luận (0)
Trần Minh Tiến
23 tháng 6 2023 lúc 19:32

cố lên, chúc mn đỗ NV1.

Bình luận (0)
Trân Trang
Xem chi tiết
hami
7 tháng 1 2022 lúc 14:12

C

Bình luận (0)
hami
7 tháng 1 2022 lúc 14:12

C

Bình luận (0)
Mọt sách không đeo kính
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Anh Phong
Xem chi tiết
I don
16 tháng 11 2018 lúc 17:29

... Em cũng nghèo nhưng thi thoảng vẫn dúi vào tay tôi một ổ bánh mì hay một chai nước ngọt. Sự chân thành của em làm tôi thấy mình rung động.

Ngày thứ hai trôi qua!

Em vẫn mê man nhưng bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.

Tôi vẫn tiếp tục ngồi ở hành lang. Kiên quyết không rời đi. Đôi mắt tôi mờ dại vì mệt và lo lắng...

Tôi và em hẹn nhau ngày ra trường sẽ cưới!

Tôi ra trường trước em. Rồi chìm đắm trong công việc, mải mê tìm sự nghiệp cho riêng mình. Có những ngày vùi đầu vào công việc, tôi quên bẵng em. Thi thoảng, em quay đi và khóc. Em giấu những giọt nước mắt vào trong, nhường cho tôi với sự nghiệp của mình...

Tôi mải mê, mải mê đến mức khi em đã ra trường rồi, mà lời hẹn năm nào vẫn còn để ngỏ.

Rồi tôi có công việc ở công ty nước ngoài, em mừng ra mặt. Tôi nghỉ việc để tự kinh doanh, em lo lắng, đôi mắt dõi theo chờ đợi.

Ngày thứ ba trôi qua! bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.

Ngày tôi sạt nghiệp. Em một mình đi xe trong đêm hơn hai mươi cây số từ Sài Gòn về Bình Dương để chỉ gục đầu vào ngực tôi mà khóc. Em hôn lên khuôn mặt lạnh băng của tôi, em tìm cách vuột ve vỗ về tôi. Em biết tôi đau, nhưng nỗi đau đạng bị nén chặt.

Tôi đã phớt lờ em... tôi không muốn em thương hại chính mình. Tôi gạt em ra và bước lên, một mình giải quyết khủng hoảng. Em nhìn tôi... hoảng hoải.

Ngày thứ tư

" Hãy chuẩn bị, bệnh nhân có thể đi bất cứ lúc nào."

Tôi không tin vào điều đó... Tôi lững thững bước đi trong đêm. Tưởng chừng như mình bị nghẹn thở... nước mắt rơi xối xả. Tôi ước tất cả chỉ là một giấc mơ. Em đừng đó nhìn tôi. Bông huệ trắng mong manh sẽ mãi ở trong vòng tay tôi. Mãi mãi...

Cuối cùng thì chúng tôi quyết định sẽ đến với nhau. Em đã đợi tôi chín năm và không muốn đợi lâu thêm nữa... Tôi cũng biết dẫu chưa có một sự nghiệp thực sự vẻ vang nhưng cũng đến lúc bắt đầu những trang mới bên em.

Chúng tôi lên kế hoạch cho đám cưới. Họ hàng hai bên đã gặp nhau... Tất cả mọi cái đều đã được sắp đặt trước, chỉ trừ cái chết của em.

Ngày thứ 5

Em đi! tôi không sẵn sàng cho tình huống này...

Bình luận (0)
전 정국
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Tiểu Thư Họ Phạm
21 tháng 10 2016 lúc 17:59

????????? ko hiểu cho lắm nhưng cug hiểu đc chút ít rùi

Bình luận (6)
Thảo Nguyễn Karry
22 tháng 10 2016 lúc 15:36

Nếu một người mà bạn sống thật , sống tốt và luôn biết quan tâm họ một cách thật lòng thì không có gì đáng phải thất vọng cả , bởi khi họ không hiểu đc những điều đó từ bạn , phản bội lại bạn thì chắc chắn họ đang đi một con đường sai trái , có lẽ họ đã lợi dụng bạn . Nhưng không sao , xung quanh bạn vẫn còn những ng có thể mở rộng đôi bàn tay để chào đón bạn phía trước , hãy vui lên , bạn ko có j phải tức giận cả . Hãy nói với họ bằng cách mà bạn tôn trọng lại họ mặc dù bao nhiêu điều ko pải mà họ đã gây ra . Hãy chúc họ vui vẻ với sự giả dối mà họ tự tạo nên và gắn mãi ko thể xóa bỏ sau lưng bản thân , họ sẽ phải phục bạn bằng ánh mắt hối tiếc khi đã phản bội bạn . Đừng buồn bạn nhé , có thể bạn đg bị lừa dối một lần nên không thể tin tưởng ai nữa , nhưng một lúc nào đó bn quay trở lại với chính sự niềm tin mà bn chọn ra 1 ng bạn đủ để bạn sẻ chia , tâm sự thì hãy đến bên họ . Nhưng hãy suy nghĩ kĩ trước khi bạn coi họ như bn thân nha ! Và tôi cũng vậy , cũng sẽ mở rộng chính niềm tin tình bạn , đôi tay để cùng bạn nói lên sự buồn , vui mà bạn chưa thể vứt bỏ

Bình luận (9)
Tường Vi Cute
22 tháng 10 2016 lúc 16:31

Mặc xác nó , nó ko tôn trọng mình thì thôi , quan tâm đến nó làm cái j cho khổ

Bình luận (1)
Xem chi tiết
Minh Anh sô - cô - la lư...
19 tháng 1 2023 lúc 14:53

Giây phút mà em cảm thấy xấu hổ nhất chính là "quê mùa" trước lớp. Vài tuần trước, cô giáo em đang chữa bài Toán và đã có một drama xảy ra : nửa lớp bảo bài bn lm đúng nhưng nửa lớp bảo bài bn lm sai. E thuộc phe lm sai lên đã giơ tay nên chỉ lỗi sai đó. Nhưng e lại chỉ nhầm và bà làm của bn đúng. Em khá xấu hổ vì lúc đó em cx ko để ý nhiều số đó và đang ở trước lớp nx. Nhưng sự xấu hổ ấy giúp em rút ra bài học là nên cẩn trọng và chú ý quan sát hơn. Em cũng biến nó thành động lực để em luôn giơ tay phát biểu và đưa ra ý kiến đúng đắn hơn nữa.

Lười viết quá

Bình luận (5)
Vanh Nek
19 tháng 1 2023 lúc 15:11

Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình. Mặc dù tôi đã lớn nhưng tôi rất biết ơn vì tật xấu hổ của mình đã giúp tôi có động lực thêm tin vào cuộc sống . Tôi nhớ có lần trong 1 tiết học Tiếng Anh tôi đã có tiết kiểm tra nói tiếng anh tôi rất xấu hổ vì sợ câu trả lời của mình sai nên tôi đã không trả lời được lúc đó ai cũng cười tôi khiến tôi rất xấu hổ . Nhưng không vì thế mà tôi bỏ cuộc tôi đã cố gắng rèn luyện cách phát âm , cách nói , thực hành . Và tôi đã thành công trong việc nói tiếng anh tôi có thể tự tin nói tiếng anh và giao tiếp với mọi người xung quanh . Cảm ơn đã lắng nghe câu chuyện của tôi . 

\(#KhánhLinh\)

Bình luận (2)
Sunn
19 tháng 1 2023 lúc 15:28

Có lẽ giây phút khiến em cảm thấy xấu hổ và tự ti đó chính là lúc em bị các bạn chê ngoại hình xấu. Vì hồi năm em học cấp 1, em có ngoại hình khá to béo và thấp. Ngoài ra mặt em còn có ít tàn nhang nữa. Hồi đó em toàn bị các bạn học cùng lớp chê là heo, thật sự lúc đó em cũng không quan tâm những lời chê bai đó và cứ mặc kệ. Nhưng có một chuyện diễn ra khiến em đã thay đổi ngoại hình của chính mình, hôm đó là vào buổi sáng, lúc giờ ra chơi, em có tâm sự với một cậu bạn mà em chơi thân về chuyện em ‘’ thinh thích ‘’ nhỏ lớp phó, thế là nó không những ủng hộ em mà còn nói là ‘’ mày béo thế thì ai thích nổi mày, tao cá chắc là nhỏ đó mà biết chuyện mày thích nó thì sẽ ‘bo xì’ mày cho coi ‘’, lúc đó nghe xong những lời đó, em câm lặng. Em cứ nghĩ rằng mỗi người sinh ra đều có ngoại hình khác nhau, tại sao chúng ta lại cứ chê bai ngoại hình người khác, cho rằng béo là xấu. Kể từ đó, em quyết tâm giảm béo, siêng tập thể dục hơn, phải nói là thời gian đó rất khó khăn đối với em. Chỉ mới lớp 4 nhưng cân nặng đã lên đến 45kg, em đã đặt việc giảm cân như một bài tập phải hoàn thành. Sau 1 thời gian luyện tập, em đã giảm xuống 38kg, lúc đó em rất vui vì sau khi giảm cân thì người em khá gọn và cao. Và em muốn gửi đến lời nhắn cho những bạn bị người khác body shaming thì đừng chán ghét bản thân mình nhé, hãy cứ sống chính mình thôi, còn nếu bạn quyết tâm thay đổi bản thân mình để trở nên đẹp hơn thì hãy cố gắng lên nhé! :D

ai da, văn em hơi dở :')

Bình luận (4)