Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời mình, khi nằm trên giường bệnh, Nhĩ đã nhìn thấy những gì qua khung cửa sổ và anh khao khát điều gì? Vì sao Nhĩ lại có niềm khao khát ấy và điều đó có ý nghĩa gì?
Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời mình, khi nằm trên giường bệnh, Nhĩ đã nhìn thấy những gì qua khung cửa sổ và anh khao khát điều gì? Vì sao Nhĩ lại có niềm khao khát ấy và điều đó có ý nghĩa gì?
Qua khung cửa sổ, Nhĩ phát hiện ra vẻ đẹp trước đây dù có đi khắp nơi trên thế giới, anh cũng không thấy được
- Không gian có chiều sâu và bề rộng: những bông bằng lăng ngay phía ngoài cửa sổ đến con sông Hồng màu đỏ nhạt lúc đã vào thu, vòm trời và bãi bồi bên kia sông
- Cảnh đẹp bình dị gần gũi ngay xung quanh Nhĩ nhưng phải tới cuối đời, khi nằm trên giường bệnh anh mới nhận ra
- Nhĩ khao khát đặt chân lên bãi bồi bên kia sông, điều ước muốn ấy chính là sự thức tỉnh giá trị bền vững, bình thường và sâu xa của cuộc sống, những giá trị thường bị bỏ quên
→ Sự thức tỉnh xen lẫn với ân hận, xót xa của Nhĩ
ở đây có ai khao khát đc đi học ko ta
nhưng lúc đi học lại bảo thà ở nhà còn hơn ...
học trên trường hay học online
Quan hệ về nghĩa giữa từ "thân" và "sơ" cũng giống như quan hệ về nghĩa giữa từ nào với từ nào?
A. Học hành - tươi tỉnh
B. Sâu sắc - hời hợt
C. Bệnh viện - nhà thương
D. Mong mỏi - khao khát
ta llàm con chim hót
ta làm một cành hoa
ta nhập vào hòa ca
một nốt traamd sao xuýen
một mùa xuân nho nhỏ
lặng lẽ dân cho dời
dù là tuổi hai mươi
dù là khi tóc bạc
a) đoạn trích trên được trích từ văn bản nào của ai thể thơ
b) khát vọng của nhà thơ được bộc lộ qua những lời thơ trên
c) phần trích trên sử dụng biện pháp tu từ nào
câu 2 sự biến đổi của đất trời sang thu được tác giả cả nhận qua những hình ảnh hiện tượng gì trong 2 khổ đầu bài sang thu (nêu ngắn gọn)
câu 3 cho câu thơ " ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng...."chép tiếp theo trí nhớ bảy câu thơ tiếp theo trong bài thơ và nêu tác giả tác phẩm
câu 4 em hiểu như thế nào về 2 câu thơ sau -"người đồng minh thô sơ da thịt.....
Người đồng mình tự đúc đá kê cao quê hương."
giúp e với ạ mai e thi r ạ
a.
Đoạn trích nằm trong tác tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ.
Tác giả Thanh Hải.
thể thơ 5 chữ
b.
bộc lộ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước và khát vọng đẹp đẽ muôn được dâng hiến cho cuộc đời trước lúc đi xa.
c.
Điệp từ ta: thể hiện ước nguyện chân thành, thiết tha.
Động từ làm lặp lại 2 lần thể hiện sự hóa thân kì diệu để sống đẹp, có ích.
Hoán dụ: Tác giả lấy những hình ảnh thiên nhiên đẹp để bày tỏ ước nguyện của mình.
1. Nghe và kể lại câu chuyện sau:
Gợi ý
a) Vua Mi-đát ước muốn điều gì?
b) Ban đầu, điều ước ấy mang lại cho nhà vua niềm vui như thế nào?
c) Vì sao về sau nhà vua lại cầu xin Thần Đi-ô-ni-dốt lấy lại điều ước?
d) Cuối cùng, nhà vua đã hiểu ra điều gì?
2. Trao đổi về câu chuyện
a) Câu chuyện “Điều ước của vua Mi-đát" nói với em điều gì?
b) Theo em, muốn có cuộc sống sung sướng, cần làm gì?
1.
HS nghe và tự kể lại câu chuyện
2.Vì sao lúc đầu, nhân vật "tôi" "sợ chim bay đi" nhưng kết thúc bài lại khẳng định: Chẳng cần chim lại bay về/ Tiếng hót ấy giờ tôi đã nghe rất rõ?
- Sự khẳng định của nhân vật “tôi” ở hai dòng thơ cuối thể hiện những đổi thay trong ý nghĩ, cảm xúc; trong tình yêu dành cho thiên nhiên. Chẳng cần con chim chào mào lại bay về, tiếng hót du dương vẫn vang lên trong tâm trí. Bởi vì, nhân vật “tôi” đã biết ứng xử với thiên nhiên bằng sự tôn trọng và tình yêu chứ không phải bằng mong muốn “độc chiếm” hẹp hòi, ích kỉ. Tình yêu thương ấy khiến cho tâm hồn con người rộng mở, phong phú, tràn đầy niềm vui và sức sống.
Tác giả đã kể lại chuyện mình đọc thơ cho Trời và chư tiên nghe như thế nào? (Thái độ của tác giả, của chư tiên và những lời khen của Trời.) Qua đoạn thơ đó, anh (chị) cảm nhận được những điều gì về cá tính nhà thơ và niềm khao khát chân thành của thi sĩ? Nhận xét về giọng kể của tác giả.
Thi nhân đọc thơ trong sự hào hứng, có phần tự đắc:
Đương cơn tự đắc đọc đã thích
Trời nghe, trời cũng lấy làm hay
Chửa biết con in ra mấy mươi
- Giọng của thi nhân truyền cảm, hóm hỉnh, sảng khoái, cuốn hút
Thái độ của chư tiên khi nghe Tản Đà đọc thơ:
- Trời khen nhiệt thành: văn thật tuyệt, chắc có ít, đẹp như sao băng...
- Chư tiên xúc động, tán thưởng và hâm mộ: Tâm như nở dạ, Cơ lè lưỡi
+ Hằng Nga, Chức Nữ chau đôi mày
+ Song Thành, Tiểu Ngọc lắng tai nghe
→ Tản Đà là người “ngông” khi lên lên Trời khẳng định tài năng thơ văn của mình.
- Nhà thơ ý thức về tài năng, thơ văn của mình, dám thể hiện cái tài đó
- Đó là phản ứng của người nghệ sĩ tài hoa, có cốt cách, tâm hồn không muốn chấp nhận sự bằng phẳng, sự đơn điệu, nên thường tự đề cao, phóng đại cá tính của mình
- Giọng thơ của Tản Đà cũng thể hiện niềm khát khao chân thành trong tâm hồn thi sĩ. Giữa chốn hạ giới rẻ như bèo, thân phận bị rẻ rúng, khinh bỉ, ông không tìm được tri kỉ
- Giọng kể của tác giả: đa dạng, hóm hỉnh có phần ngôn nghênh, tự đắc
Khác với thơ ca trung đại có tính phi ngã thì trong thơ của Tản Đà có tính phi ngã
3. Vì sao lúc đầu, nhân vật "tôi" "sợ chim bay đi" nhưng kết thúc bài lại khẳng định: Chẳng cần chim lại bay về/ Tiếng hót ấy giờ tôi đã nghe rất rõ.
“Chẳng cần chim lại bay về/ Tiếng hót ấy giờ tôi nghe rất rõ”, hai câu thơ kết cho thấy “con chào mào” đã bay đi xa, trở về với thiên nhiên rộng lớn, với thế giới tự do và hồn nhiên của nó. Tác giả viết rằng “chẳng cần chim lại bay về” bởi ông đã cảm thấy đủ, thấy trọn vẹn một thiên nhiên tuyệt đẹp trong cõi hồn mình. Câu thơ đa nghĩa cho thấy, nhà thơ đang tràn đầy hạnh phúc, mong cho con chào mào bay xa, bay cao hơn, nhưng cũng gợn một chút tiếc nuối dù rất nhỏ.
Có hai loại thuốc có thể cứu người nhưng phải uống hai viên cùng lúc nếu không thì chết. Trong căn nhà tối tăm, có người bị bệnh nặng nhưng mới nhớ ra mình có hai viên thuốc thần kì đó liền lôi ra nhưng bác sĩ lần trước cho 2 liều (tức là 4 viên). Vì căn nhà quá tối nên người đó không nhìn thấy gì, hỏi phải làm thế nào để người đó khỏi bệnh mà không chết (biết chỉ được ở trong nhà, chỉ dược dùng thuốc để uống, không dùng bất kì thứ gì ngoài thuốc.)
cứ uống 2 viên thôi, chỉ có 2 viên thôi mà
Bẻ đôi 4 viên và lấy mỗi viên một phần trong 2 phần rồi uống
Tác giả đã kể lại chuyện đọc thơ cho Trời và chư tiên nghe như thế nào? (Thái độ của tác giả, của chư tiên và những lời khen của Trời).Qua đoạn thơ đó, anh (chị) cảm nhận được những điều gì về cá tính nhà thơ và niềm khao khát chân thành của thi sĩ? Nhận xét về giọng kể của tác giả.