Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Minh Lệ
Xem chi tiết
Quoc Tran Anh Le
19 tháng 11 2023 lúc 12:08

- Cùng các bạn trong nhóm xây dựng tình huống, phân vai và tập diễn 

- Trình diễn tiểu phẩm đó trước lớp

Minh Lệ
Xem chi tiết
Quoc Tran Anh Le
19 tháng 11 2023 lúc 12:01

- Xây dựng tiểu phẩm “Văn hóa khi đi siêu thị”

 + Nhân vật: Một chú lớn tuổi, một bạn nam, một bạn nữ

 + Nội dung: 

Khi đang chờ đến lượt thanh toán, bỗng một bạn gái chen ngang và định thanh toán trước

- Bạn nam: Cậu ơi, chúng ta phải xếp hàng theo thứ tự chứ

- Bạn gái: Ôi, xin lỗi cậu và mọi người tớ vô ý quá 

- Chú lớn tuổi: Vui vẻ nhìn hai bạn nhỏ cười

- Sau vở kịch em rút ra bài học tuyệt đối không được chen ngang khi đến những nơi công cộng, vì ai cũng bình đẳng nên cần phải tôn trọng người khác cũng là tôn trọng chính mình

han anna
Xem chi tiết
chang
Xem chi tiết
Gà PRO
1 tháng 8 2021 lúc 11:29

B

Ú Bé Heo (ARMY BLINK)
1 tháng 8 2021 lúc 11:52

A

Nguyen Thuy Linh
Xem chi tiết
Minh Lệ
Xem chi tiết
datcoder
24 tháng 11 2023 lúc 16:07

Ví dụ về những việc làm thể hiện việc đã biết và chưa biết quý trọng thời gian

- Hành động đã biết quý trọng thời gian:

+ Học bài đầy đủ trước khi đi học

+ Chăm em giúp mẹ khi bận việc nhà

+ Học đàn lúc rảnh rỗi.

- Hành động chưa biết quý trọng thời gian:

+ Mải chơi quên làm bài tập

+ Dậy muộn nên đi học chậm

+ Mải chơi quên giúp mẹ làm việc

Hiền Thúy
Xem chi tiết
em là Victoria đâyyy
Xem chi tiết
Nguyễn Hà Giang
31 tháng 12 2021 lúc 10:34

Tham khảo!

Dũng cảm bảo vệ hòa bình

Bài học: ở hiền gặp lành, sự công bằng và chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về cái thiện

Lãnh Hàn Thiên Di
Xem chi tiết
ʚ_0045_ɞ
8 tháng 4 2018 lúc 13:40

Lần cuối con bước ra khỏi cổng trường Lê Quý Đôn, nó như mãi mãi hằn sâu vào trái tim con, như thể con không quay trở về được nữa.

Sáng nay, khi mọi người tung mũ, con không nghĩ rằng con có thể khóc lúc đấy! Một cái gì đó đã khiến con khóc! Con khóc như không hề có một lí do nào cả! Con có cảm giác như lần tung mũ đấy là thời gian cuối cùng ở mái trường này! Cảm giác ùa về thời gian con mới vào trường, thời gian bỡ ngỡ trước thầy cô và bạn bè! Cô và các bạn đã động viên con giúp con trong học tập!….

5 năm trôi qua……

Thời gian ôi, sao trôi nhanh thế? Con chỉ muốn nó chậm lại rồi dừng lại. Con không cầm được nước mắt khi mà mặc trên mình bộ áo cử nhân. Thầy đã cho thả từng quả bóng bay lên kèm theo những ước mơ tuổi học trò! Những quả bóng bay cao, sặc sỡ nhiều màu đem theo những điều ước bay cao và xa. Ôi! Đây là khoảnh khắc con không thể quên mặc dù trí nhớ của con có kém đến đâu.

Cả ngày hôm ấy con đã đếm ngược,đếm ngược thời gian. Hôm nay hình như thời gian trôi nhanh hơn mọi hôm. Chỉ mới vèo đã hết bay 8h đồng hồ cuối cùng còn lại. Thời gian chúng con chia tay thật đáng nhớ. Mấy bạn nam trong lớp thì đương nhiên là mặt vẫn "phởn" như bình thường còn bọn con thì khóc như mưa, như bão, như muốn trôi hết mọi thứ. Con sẽ nhớ mãi, nhớ mãi các bạn lớp mình. Con sẽ nhớ những buổi đánh nhau, cãi nhau, trêu trọc nhau rồi khóc. Đặc biệt, con sẽ nhớ người mẹ của 26 đứa con (cộng thêm em Hà Anh là 27) người đã dành hết tâm huyết dạy dỗ chúng con, chỉ cho con những bước đi đúng đắn để chúng con tiến thêm từng bước vào đời. Con xin cảm ơn tất cả các thầy, các cô, người đã hết lòng quan tâm tới chúng con.

Hôm nay là ngày con sẽ không bao giờ quên!

Lần cuối con bước ra khỏi cổng trường Lê Quý Đôn, nó như mãi mãi hằn sâu vào trái tim con, như thể con không quay trở về được nữa. Sáng nay, khi mọi người tung mũ, con không nghĩ rằng con có thể khóc lúc đấy! Một cái gì đó đã khiến con khóc! Con khóc như không hề có một lí do nào cả! Con có cảm giác như lần tung mũ đấy là thời gian cuối cùng ở mái trường này! Cảm giác ùa về thời gian con mới vào trường, thời gian bỡ ngỡ trước thầy cô và bạn bè! Cô và các bạn đã động viên con giúp con trong học tập!…. 5 năm trôi qua…… Thời gian ôi, sao trôi nhanh thế? Con chỉ muốn nó chậm lại rồi dừng lại. Con không cầm được nước mắt khi mà mặc trên mình bộ áo cử nhân. Thầy đã cho thả từng quả bóng bay lên kèm theo những ước mơ tuổi học trò! Những quả bóng bay cao, sặc sỡ nhiều màu đem theo những điều ước bay cao và xa. Ôi! Đây là khoảnh khắc con không thể quên mặc dù trí nhớ của con có kém đến đâu. Cả ngày hôm ấy con đã đếm ngược,đếm ngược thời gian. Hôm nay hình như thời gian trôi nhanh hơn mọi hôm. Chỉ mới vèo đã hết bay 8h đồng hồ cuối cùng còn lại. Thời gian chúng con chia tay thật đáng nhớ. Mấy bạn nam trong lớp thì đương nhiên là mặt vẫn "phởn" như bình thường còn bọn con thì khóc như mưa, như bão, như muốn trôi hết mọi thứ. Con sẽ nhớ mãi, nhớ mãi các bạn lớp mình. Con sẽ nhớ những buổi đánh nhau, cãi nhau, trêu trọc nhau rồi khóc. Đặc biệt, con sẽ nhớ người mẹ của 26 đứa con (cộng thêm em Hà Anh là 27) người đã dành hết tâm huyết dạy dỗ chúng con, chỉ cho con những bước đi đúng đắn để chúng con tiến thêm từng bước vào đời. Con xin cảm ơn tất cả các thầy, các cô, người đã hết lòng quan tâm tới chúng con. Hôm nay là ngày con sẽ không bao giờ quên! 

Lãnh Hàn Thiên Di
8 tháng 4 2018 lúc 15:49

không chép mạng nha các bạn

Nguyễn Ngọc Anh
Xem chi tiết