Bài văn văn này mai thứ 7 6/6 em phải nộp rồi mong mn giúp em ạ (Lưu ý kh chép mạng ạ )
hãy viết một bài văn kể lại ngày đầu tiên đi học của em
các bạn giúp mình với nhé mai mình phải nộp rồi
( lưu ý không chép mạng )
MÌNH CHỈ GIÚP LÀM GIÀN Ý THÔI NHÉ!!!
I Mở bài:
- Giới thiệu về ngày đầu tiên đi học.
II. Thân bài:
1. Trước ngày khai giảng:
- Trước ngày đi học, tôi được mẹ mua quần áo mới, tập sách mới. Lòng nôn nao không ngủ được.
- Trằn trọc, rồi lại ngồi dậy mân mê chiếc cặp mới và những quyển tập còn thơm mùi giấy.
2. Trên đường đến trường:
- Chỉnh tề trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh, đội nón lúp xúp đi bên cạnh mẹ.
- Bầu trời buổi sớm mai trong xanh, cao vòi vọi, vài tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài chú chim chuyền cành hót líu lo.
- Hàng quán hai bên đường đã dọn ra, buôn bán nhộn nhịp.
- Có nhiều anh chị học sinh với khăn quàng đỏ trên vai, tươi cười đi đến trường.
- Hôm ấy là ngày tổng khai giảng năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường thật đông.
- Tôi trông thấy vài anh chị trong xóm, các bạn học mẫu giáo chung cũng được ba mẹ đưa đến trường.
- Cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ.
- Lòng tôi hồi hộp pha lẫn cảm giác e ngại rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học.
3. Vào sân trường:
- Ngôi trường bề thế, khang trang hơn trường mẫu giáo nhiều.
- Trước cổng trường được treo một tấm băng rôn màu đỏ có dòng chữ : “Chào mừng năm học mới”.
- Sân trường thật nhộn nhịp với cờ, học sinh, phụ huynh, giáo viên,…trông ai cũng tươi vui, quần áo tươm tất.
- Các anh chị lớp lớn vui mừng tíu tít trò chuyện với nhau
- Các bạn nhỏ rụt rè, khóc lóc.
- Một hồi trống vang lên, theo hướng dẫn của một thầy(cô) giáo các anh chị nhanh chóng xếp hàng vào lớp. Chỉ có lũ học trò lớp một là bối rối không biết phải làm gì.
- Thầy hiệu trưởng bước lên bục đọc lời khai giảng năm học mới.
- Sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi ngoái lại tìm mẹ, chân ngập ngừng không muốn bước. Mẹ phải dỗ dành an ủi.
4. Vào lớp học:
- Ngồi vào chỗ, đón nhận giờ học đầu tiên. (Ấn tượng sâu đậm về tâm trạng vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt, hồi hộp, gần gũi và tự tin,..).
- Mùi vôi mới, bàn ghế sạch sẽ …
- Quan sát khung cảnh lớp học
III.kết bài
cảm nghĩ về ngày đầu tiên đi học
Thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Chính vì vậy, những kỉ niệm gắn bó với tuổi thần tiên ấy cũng sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm khảm chúng ta. Và với tôi, mà không, với rất nhiều người nữa, ngày khai trường đầu tiên sẽ là hồi ức tươi đẹp nhất, để lại ấn tượng sâu sắc nhất.
Còn với tôi, đó là một buổi sáng mùa thu trời trong xanh. Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, rồi lại tất bật chuẩn bị cho tôi; nào quần áo đồng phục, sách vở, rồi nấu ăn sáng cho cả nhà. Nhìn mẹ bận rộn như vậy, tôi thầm tự nhủ mình phải vệ sinh thật nhanh chóng để mẹ không phải nhắc nhở. Ấy vậy mà cứ một lúc mẹ lại giục tôi “Quỳnh ơi! Nhanh lên nào không lại muộn giờ mất!”. Lúc ấy, tôi nghĩ thầm, chắc khai trường sẽ có rất nhiều chú công an, nếu mình đi muộn, mẹ sợ mình sẽ bị các chú ấy bắt nên phải thúc tôi như vậy. Thế nên tôi quáng quàng cả lên, ăn vội mấy miếng cơm rang và lúc này, người giục mẹ tôi chở đi khai giảng sớm lại chính là tôi. Mẹ cười đôn hậu và dịu dàng nói: “Cứ ăn từ từ thôi con ạ, còn sớm mà, ăn cho no đã”. Rồi tới lượt bố tôi chậm rãi nói “Hôm nay con đã là học sinh lớp một rồi, phải ngoan và biết nghe lời mọi người hơn nữa, không còn nhõng nhẽo, làm nũng bố mẹ như các em bé nữa nghe chưa! Trong lớp con phải cố gắng nghe cô giáo giảng bài, cố gắng tập đọc, tập viết, dành được nhiều điểm 10, con có hứa với bố không?” Tôi lí nhí đáp: “Dạ, có ạ!” Tôi chào bố và ra sân lên xe, mẹ chở tới trường. Con đường hôm nay thật đông đúc và nhôn nhịp, tôi nghe mẹ bảo, hôm nay, các bạn, các anh, các chị cũng đi khai giảng như tôi. Tôi thích thú và tò mò về ngôi trường mới, không còn sợ chú công an như lúc ở nhà nữa. Tới rồi! Ngôi trường mới của tôi. Ôi! Đẹp quá! Tôi thốt lên trong niềm sung sướng. Ngôi trường rộng rãi và khang trang, trong sân trường có cả một hồ nước trong vắt và vườn cây với đủ các loài hoa. Đến chỗ nào tôi cũng chỉ cho mẹ những phát hiện mới của mình.
Tới sân trường, tôi được mẹ dẫn vào hàng của lớp 1A2. Chúng tôi, những cô bé, cậu bé học trò lớp 1 bước vào lễ chào cờ đầu tiên. Tôi thắc mắc không hiểu sao trên cổ của các anh chị lớp lớn, ai cũng đều đeo chiếc khăn màu đỏ. Về sau tôi được mẹ giải thích, nếu tôi cố gắng học tập và đạt kết quả cao sẽ được kết nạp làm đội viên đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh và cũng sẽ được đeo khăn quàng đỏ như các anh chị ấy. Sau khi kết thúc nghi lễ chào cờ, cô hiệu trưởng lên nhắc nhở và căn dặn học sinh nhiệm vụ năm học mới. Khi cô đánh những tiếng trống đầu tiên, cũng là lúc từng chùm bóng bay sặc sỡ được thả lên trời. Buổi lễ kết thúc và chúng tôi trở về lớp. Bất chợt, tôi nhận ra mẹ, mẹ đâu rồi! Tôi hoảng hốt đảo mắt khắp sân trường, vẫn không thấy mẹ đâu. Tôi òa lên khóc nức nở. Bỗng tôi nhận thấy có một bàn tay đặt lên vai mình, sau đó là giọng nói nhẹ nhàng “Em ở lớp nào? Sao đứng ở đây khóc mà không vào lớp đi?” Tôi ngước mắt lên, một chị lớn tuổi hơn tôi, dáng cao gầy, tóc thắt hai bên. Tôi vừa nói, giọng nói nghẹn ngào trong tiếng khóc: “Em…em học lớp 1A2. Em chẳng thấy mẹ ở đâu cả hu …hu…”. Chị phì cười rồi nói: “Em bé ngốc, chắc mẹ em về rồi, em vào lớp đi, khi nào học xong thì mẹ sẽ tới đón”. Tôi ngây thơ hỏi chị : “Chị ơi, thế lúc nào học xong hả chị? Em nghe chị hàng xóm bảo phải học 12 năm cơ, thế lúc nào em lớn em mới được gặp mẹ à chị? À chị ơi, em không biết lớp 1A2 ”. “Không phải đâu em à, em học từ bây giờ đến buổi trưa, mẹ sẽ đến đón”, vừa nói chị vừa dẫn tôi tới một phòng học. “Đây là lớp 1A2, em cố gắng học tập tốt nhé! Thôi chào em. Chị cũng phải về lớp đây!”. Nói rồi chị chạy đi, thoắt cái đã không còn thấy chị đâu nữa. Mãi về sau này tôi mới phát hiện , mình chưa hỏi tên chị, nhưng cái hình ảnh cao gầy và mái tóc thắt bím hai bên của chị đã để lại ấn tượng không bao giờ quên trong tôi.
Tôi bước vào lớp, một cảm giác thật khó tả: lạ lẫm, bỡ ngỡ và đôi chút lo sợ. Cô giáo sắp xếp chỗ ngồi cho chúng tôi thật nhanh chóng. Chỉ đến khi đã yên vị trong chỗ ngồi mới, tôi mới có dịp quan sát lớp học , cô giáo và những người bạn mới. Cảm giác xa lạ biến đi đâu mất, cô giáo nhắc chúng tôi lấy sách vở viết bài tập viết đầu tiên. Không gian trở nên vắng lặng. Sân trường vừa đông đúc, nhộn nhịp là thế, giờ đã không còn một bóng người. Giờ đây, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng lích chích của vài chú chim non và tiếng đọc bài của cô giáo… Ngày đầu tiên ấy đã trôi qua, nhưng những cảm xúc sẽ không bao giờ mờ phai, và với tôi, cái ngày đầu tiên ấy như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi , những vui , buồn, hạnh phúc, thích thú, bỡ ngỡ, lo sợ trong ngày đầu tới lớp là những dư âm tới tận mai sau.
lập dàn ý cho đề không thể sống thiếu tình bạn ( không chép mạng ạ ) em cần gấp sáng mai phải nộp mong ae giúp ạ !
tham khảo
thề ko chép mạng chỉ copi trên gg thôi :) ( bạn có thể dượng theo dàn ý bài này làm )
1. Mở Bài- Tình bạn là tình cảm đẹp của con người.- Con người không thể sống mà thiếu tình bạn. 2. Thân Bàia. Tình bạn là gì?Là sự gắn kết của những người có cùng hoàn cảnh, sở thích, lý tưởng, chia sẻ vui buồn, giúp đỡ lẫn nhau... b. Vì sao con người không thể sống thiếu tình bạn?· Tình bạn đem lại niềm vui.· Tình bạn là một trong những nguồn sức mạnh tinh thần.· Tình bạn chân thành là điều vô giá của con người.· Nếu thiếu tính bạn, con người thật lẻ loi, đơn đôc, khó có niềm vui trong cuộc sống. c. Làm thế nào để vun đắp tình bạn?· Trân trọng và luôn trung thực trong tình bạn.· Thẳng thắn giúp bạn nhận ra điều chưa đúng.· Cổ vũ khi bạn gặp khó khăn.· Sẵn lòng giúp đỡ bạn trong khả năng của mình. d. Phê phán:· Có những người chưa biết trân trọng tình bạn.· Ích kỷ và gian dối trong tình bạn là điều rất đáng tiếc. 3. Kết Bài· Tình bạn từ bao đời vẫn là một tình cảm cao đẹp của con người.· Cuộc sống không thể thiếu tình bạn, hãy luôn xây dựng và giữ gìn tình cảm này.
MN ơi!!!
mmgmg có thể viết hộ em 1 bài văn kể về 1 trải nghiệm của bản thân đc ko ạ
"lưu ý!!!"
ko chép mạng nha mn
mong mn sẽ giúp e ạ em cảm ơn mn
Trong cuộc đời, kiến thức rất quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có đủ điều kiện để đi học. Nhưng em cảm thấy may mắn vì là là người có thể đi học. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với em là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai.
Giờ đây tuy em đã là học sinh lớp Sáu rồi nhưng em luôn nhớ về mái trường thân yêu hồi Tiểu học. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, em lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ em đều rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của em. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa, đồng phục... Khi ngồi cùng mẹ bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào nhưng suy nghĩ đó không được thực hiện tốt. Tôi đã làm rách bìa giấy bao tập. Tôi liền òa khóc lên nhưng nhờ mẹ tôi dỗ dành, an ủi nên tôi mới thôi không khóc nữa. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Mẹ thì viết tên của em lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt đẹp. Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, em không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi vì em nghĩ mãi đến ngày vào lớp Một đặc biệt của em. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì mẹ chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp, Trên đường em thấy có rất nhiều bạn mặc đồng phục mới, khuôn mặt của các bạn ấy vừa có chút lo sợ vừa có chút hào hứng. Em cảm cũng có cảm giác giống như vậy, lo sợ vì em không biết các bạn có thân thiện không? Thầy cô có yêu quý em không? và vui vẻ vì được mặc đồng phục mới được học kiến thức mới...Sau khi bước vào trường, thì em thấy trường em vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Tôi giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “Tùng... Tùng... Tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân, sau khi xếp xong thì các bạn liền chuyền ghế cho nhau và bắt đầu ngồi xuống. Buổi lễ khai giảng bắt đầu với lời kính chúc các bạn học sinh lớp Một khi bước vào khôi trường mới từ cô hiệu trưởng và các tiết mục văn nghệ đặc sắc và thú vị. Cuối buối lễ cô hiệu trưởng thay mặt tất cả thầy cô đánh tiếng trống trường đặc biệt. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng mười lăm phút. Em ngồi trong lớp, không biết chơi với ai. và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ em chơi cùng. Em cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, em vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ thường với ngồi trường tiểu học vừa mới lạ vừa gần gũi.
Ngày đầu tiên đi học của em thật thú vị. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Đó cũng là hành trang cho em vững bước trên con đường dẫn đến sự thành công trong xã hội.
Viết đoạn mở bài về câu tục ngữ " Lá lành đùm lá rách " * Lập luận giải thích. Mai em ktra rồi mong mn giúp, lưu ý giúp em đừng lấy mấy cái mở bài của văn khác trên gg đc k ạ:(?*
Hẳn là chúng ta đã quá quen khi nghe đến câu tục ngữ "La lành đùm lá rách" rồi.Câu tục nghữ đó đã thể hiên 1 bài học vô cùng sâu sắc đó là chúng ta phải biết yêu thương đoàn kết , sẻ chia với những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống
Dàn ý
Bài văn nghị luận: biết dùng từ, đặt câu, viết văn lưu loát. Bài văn có đầy đủ kết cấu 3 phần, hành văn lưu loát, sinh động. Về cơ bản, phải nêu được các nội dung sau:
A. Mở bài:
Giới thiệu câu tục ngữ và nêu ngắn gọn nội dung: khuyên con người biết đoàn kết, yêu thương, sẻ chia với những hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh hơn mình.
B. Thân bài:
- Giải thích:
+ Nghĩa đen: Lá lành bao bọc chiếc lá rách.
+ Nghĩa bóng:
Lá lành: người có cuộc sống đủ đầy, may mắn, tốt đẹp.
Lá rách: người có cuộc sống khó khăn, vất vả.
Lá lành đùm lá rách: người có hoàn cảnh đủ đầy chia sẻ, giúp đỡ người có cuộc sống khó khăn.
→ Câu tục ngữ muốn khuyên răn nên yêu thương con người, đùm bọc họ khi người khác khó khăn, gian khổ.
- Phân tích - chứng minh:
+ Câu tục ngữ ngắn gọn nhưng đúc kết kinh nghiệm sống, ứng xử quý báu giữa người với người.
+ Nhắc nhở chúng ta không nên chê bai, ghẻ lạnh đối với những người khó khăn, mà nên yêu thương, giúp đỡ họ khi họ gặp khó khăn, đó mới là điều tốt đẹp.
+ Trong cuộc sống có không ít những mảnh đời bất hạnh. Cuộc đời sẽ tươi đẹp hơn nếu ta biết chia sẻ, dang rộng vòng tay giúp đỡ những hoàn cảnh đó để họ có động lực vươn lên nghịch cảnh. Giúp đỡ người hoạn nạn phải xuầt phát từ lòng cảm thông chân thành chứ không bằng thái độ ban ơn, bố thí. Ngược lại người được giúp đỡ cũng không nên ỷ lại mà phải chủ động vượt qua khó khăn.
+ Giúp đỡ nhau có thể bằng nhiều cách (vật chất hay tinh thần) và tuỳ theo hoàn cảnh của mình.
+ Cuộc sống khi êm đềm, khi sóng gió; việc chia sẻ, giúp đỡ người khác sẽ khiến tâm hồn ta trở nên thanh thản và yêu đời hơn.
+ Chứng minh qua truyền thống văn chương “Thương người như thể thương thân”, qua các hành động thực tế: hoạt động ủng hộ người nghèo, Góp đá xây dựng Trường Sa, các hoạt động tình nguyện gom góp vật chất lên vùng cao của các đoàn thiện nguyện…
- Bình luận:
+ Câu tục ngữ ngắn gọn nhưng là bài học đúng đắn, khuyên nhủ con người sống đúng mực, có đạo đức, biết chia sẻ để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
+ Liên hệ, nêu bài học dành cho bản thân: biết yêu thương, giúp đỡ, chia sẻ những hoàn cảnh bất hạnh hơn.
C. Kết bài: Khẳng định lại giá trị của câu tục ngữ.
Hội thi sáng tác văn học với chủ đề “Cảm ơn những điều yêu thương”. chỉ cần thơ hoặc văn xuôi thôi ạ huhu giúp em với mai nộp rồi cô ép em làm đừng chép trên mạng nha mn làm hay dở gì cũng được ạ
Tham khảo :
`-` Thơ :
Cảm ơn những điều yêu thương
Tôi sinh ra trên mảnh đất "Hà Thành"
Nơi ươm mầm những tinh túy Việt Nam
Một tình yêu đong đầy thật ấm áp!
Cảm ơn đời dạy ta biết yêu thương
Biết bao dung, rộng lượng với người khác
Cảm ơn đời đã dạy ta biết nhớ
Biết nhớ nhung người khác mỗi đêm về
Niềm vui ấy.. đời trao ta ấy!
`-` Văn xuôi (tự viết)
Con là Lê Đỗ Đông Hải . Trong những năm gần đây, dịch bệnh Covid vẫn đang hoành hành ngày càng ác liệt. Nó đi đến đâu thì ở đó cũng đều có sự chết chóc. Bởi vì sao ạ, bởi vì nó là một căn bệnh rất là nguy hiểm, mặc dù hiện nay đã có vacxin nhưng vẫn không thể nào ngừng nó được mà còn khiến nó phát triển thêm các biến thể khác. Và trong tình cảnh như hiện nay, mà tất cả các y bác sĩ đều ngày đêm túc trực ở bệnh viện, quên ăn, quên ngủ để chăm sóc, chữa trị cho các bệnh nhân mắc Covid. Những anh bộ đội, quân nhân thì ngày đêm túc trực ở trạm kiểm soát dịch để có thể không khiến dịch bệnh lây lan sang nhiều nơi khác. Những người tình nguyện viên và toàn bộ người dân trên toàn đất nước, mỗi người đã đi góp sức nhỏ của mình, dù không đáng là bao nhưng đã góp phần để giúp đỡ những người hoàn cảnh khó khăn vì dịch bệnh. Và luôn luôn thực hiện nghiêm túc 5k để nhanh chóng và hy vọng có thể đẩy lùi dịch Covid 19 này đi. Con cũng chúc các cô chú y bác sĩ, những anh quân nhân, những tình nguyện viên dồi dào sức khỏe, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của mình đối với đất nước.
mn tả cho em 2 bài văn ạ , bài 1 là bài văn tả cảnh , bài 2 ta cơn mưa ( LƯU Ý KHÔNG CHÉP MẠNG )
Tham khảo:(Giờ tham khảo thôi chứ mà viết thì đó ko phải là bài làm bằng suy nghĩ của em!!).
Bài 1:
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo. Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Bài 2:
“Lộp độp... Lộp độp...”. Âm thanh ấy gợi nhớ cho em về cơn mưa rào mùa hạ. Mùa hạ thật thú vị khi thành phố được trải qua những cơn mưa rào mát rượi.
Bầu trời đang trong xanh, đột nhiên, những đám mây đen ùn ùn kéo đến. Không gian trở nên âm u và xám xịt. Những cơn gió thổi mạnh, hung dữ như đang gầm rú trong tán lá. Gió cuốn phăng những chiếc lá khỏi cành. Cây bàng trước sân bị đánh nghiêng ngả. Bụi mù mịt thỏa sức tung bay khắp phố. Mọi người vội vã tìm chỗ trú. Bầy chim non hoảng sợ, co rúm lại, nép vào cánh mẹ.
Lẹt đẹt, lẹt đẹt... Mưa rồi! Mưa mới nhẹ hạt, hắt vào những ô cửa sổ, những mái nhà. Dần dần, mưa bắt đầu nặng hạt hơn. Mưa tuôn xối xả. Thành phố như chìm trong bức màn trắng xóa. Trên đường chỉ còn lác đác vài người cố gắng tìm nơi trú ẩn. Mỗi khi mưa đến, em lại có thói quen đứng bên ô cửa sổ để ngắm mưa. Thật tuyệt!
Mưa ngớt dần rồi tạnh hẳn. Trên không, những đám mây đen biến mất, trời sáng dần. Tia nắng lại bắt đầu ló ra khiến bầu trời như khoác lên mình chiếc áo mới. Cây cối được tắm mát, gột sạch bụi, trông thật khỏe khoắn và tràn đầy sức sống. Chim chóc lại hát bản nhạc vui vẻ và yêu đời. Đường phố nườm nượp, đông đúc trở lại.
Nếu mưa mùa đông rả rích đêm ngày thì mưa mùa hạ ào ào chớp nhoáng rồi trả lại cho bầu trời sự trong trẻo và tinh khôi.
~HT~
viết bài văn về môn thể thao yêu thích của mk bằng tiếng anh (từ 80-120 từ)
Lưu ý: Không chép mạng
giúp mk vs mai mk nộp rồi
Bài làm
Of all the subjects taught in school, I Geography best. It is the only subject which teaches me everything I need to know about the world we live in, for example, vegetation, way of life of people, climate, agriculture and economy.
I learn about the countries around Malaysia and in other parts of the world and, since I cannot visit and see for myself every country in the world, I get at least a good picture of these countries by studying Geography. I am very interested in finding out more about other countries especially those that experience snow when winter comes. I often wonder about the life of the people in these countries. What would it be to be dressed in thick clothes and boots and living in snow-covered houses amidst fir trees? Then, there are the hot desert lands that stretch for miles and miles without a tree in sight. They, too, fascinate me. I marvel at the inhabitants who are able to tolerate the intense heat of the burning sun, traveling along miles of barren, hot land on camels where the only vegetation found would be the few palm trees growing at an oasis. The wide range of food which we enjoy daily such as butter, cheese, fruits, bread that comes from wheat and many others lead me on to find out how they are processed and imported into Malaysia and finally make their appearance in our homes.
As I study more in Geography, I understand better the changes in weather conditions, for example, why there are hot and dry seasons or cool rainy days during the monsoon season and how deserts are caused.
Dịch :
Trong tất cả các môn học được giảng dạy trong nhà trường, tôi thích môn Địa lý nhất. Bởi vì đó là chủ đề duy nhất mà dạy cho tôi tất cả những gì cần biết về thế giới chúng ta đang sống, ví dụ như thực vật, cách sống của con người, khí hậu, nông nghiệp và nền kinh tế , ...
Tôi tìm hiểu về các quốc gia trên toàn Malaysia và ở những nơi khác trên thế giới và, vì tôi không thể xem tận mắt tất cả các nước trên thế giới, tôi nhận được ít nhất một vài hình ảnh tốt của các nước này bằng cách nghiên cứu Địa lý. Tôi rất quan tâm đến việc tìm hiểu thêm về các nước khác đặc biệt là những trải nghiệm tuyết khi mùa đông đến. Tôi thường tự hỏi về cuộc sống của người dân ở các nước này. Nó sẽ như thế nào khi được mặc quần áo dày , làm việc và sinh sống trong những ngôi nhà phủ đầy tuyết giữa cây linh sam? Sau đó, có các vùng đất sa mạc nóng trải dài hàng dặm mà không cần cây cối trong tầm nhìn. Nó cũng mê hoặc tôi. Tôi ngạc nhiên trước những cư dân người có thể chịu đựng được nóng dữ dội của mặt trời như lửa đốt, đi du lịch cùng dặm cằn cỗi, đất nóng trên lạc đà nơi thảm thực vật chỉ tìm thấy sẽ là vài cây cọ phát triển tại một ốc đảo. Sự đa dạng của thực phẩm mà chúng ta được hưởng hàng ngày như bơ, pho mát, trái cây, bánh mì mà tạo ra từ lúa mì và nhiều người khác dẫn tôi để tìm hiểu cách thức chúng được xử lý và nhập khẩu vào Malaysia và cuối cùng là làm cho sự xuất hiện sản phẩm của họ trong nhà của chúng tôi.
Như tôi đã nghiên cứu nhiều hơn trong môn Địa lý, tôi hiểu rõ hơn về những thay đổi trong điều kiện thời tiết, ví dụ, tại sao có những mùa nóng và khô hoặc những ngày mưa mát mẻ trong mùa gió mùa và cách sa mạc đang gây ra .
# Chúc bạn học tốt #
My favorite sport is football. Football or Bridge is a team sport played between two teams, each team has 11 players on the field. This game uses a ball and is often played on a rectangular grass field with two goals on either side of the yard. The goal of the game is to score points by putting the ball into the goal of the opposing team. Except for the goalkeeper, the other players are not intentionally using their hands or arms to play. The winning team is the team that has scored more goals at the end of the match.
Football is played at the professional level in the world. Tens of thousands of people came to the stadium to watch matches with their favorite teams, and millions of others watched over the television if they couldn't get to the stadium. In addition, many people play this sport at an amateur level.
giúp em 7 bài này với ạ:(
sáng mai phải nộp bài rồi ạ
Bài 6:
Xét ΔOAC vuông tại A và ΔOBD vuông tại B có
OA=OB
\(\widehat{AOC}=\widehat{BOD}\)(hai góc đối đỉnh)
Do đó: ΔOAC=ΔOBD
=>OC=OD
Bài 7:
a: Ta có: \(\widehat{DAB}+\widehat{BAC}+\widehat{CAE}=180^0\)
=>\(\widehat{DAB}+\widehat{CAE}+90^0=180^0\)
=>\(\widehat{DAB}+\widehat{CAE}=90^0\)
mà \(\widehat{DAB}+\widehat{DBA}=90^0\)
nên \(\widehat{DBA}=\widehat{CAE}\)
Xét ΔABD vuông tại A và D và ΔCAE vuông tại E có
AB=AC
\(\widehat{DBA}=\widehat{EAC}\)
Do đó: ΔABD=ΔCAE
b: ta có: ΔABD=ΔCAE
=>DB=AE và AD=CE
DB+CE=DA+AE=DE
Ai làm giúp mình câu 6 này với được không ạ, mai em phải nộp rồi, cảm ơn mn nhiều.
\(a,m=3\Leftrightarrow y=2x+2\\ A\left(a;-4\right)\in\left(d\right)\Leftrightarrow2a+2=-4\Leftrightarrow a=-3\)
\(b,\) PT giao Ox của (d) là \(2x+m-1=0\Leftrightarrow x=\dfrac{1-m}{2}\Leftrightarrow M\left(\dfrac{1-m}{2};0\right)\Leftrightarrow OM=\dfrac{\left|1-m\right|}{2}\)
PT giao Oy của (d) là \(x=0\Leftrightarrow y=m-1\Leftrightarrow N\left(0;m-1\right)\Leftrightarrow ON=\left|m-1\right|\)
Để \(S_{OMN}=1\Leftrightarrow\dfrac{1}{2}OM\cdot ON=1\Leftrightarrow OM\cdot ON=2\)
\(\Leftrightarrow\dfrac{\left|\left(1-m\right)\left(m-1\right)\right|}{2}=2\\ \Leftrightarrow\left|-\left(m-1\right)^2\right|=2\\ \Leftrightarrow\left(m-1\right)^2=2\\ \Leftrightarrow\left[{}\begin{matrix}m=1+\sqrt{2}\\m=1-\sqrt{2}\end{matrix}\right.\)