Thuyền nào đậu sai bến?
Thuyền nào đậu sai bến?
a) Ta có: 8 + 5 = 13; 6 + 7 = 13;
8 + 6 = 14; 4 + 9 = 13.
Vậy thuyền đậu sai bến là thuyền C.
b) Ta có: 6 + 8 = 14; 7 + 7 = 14;
5 + 9 = 14; 5 + 8 = 13.
Vậy thuyền đậu sai bến là thuyền D.
Nam đi du lịch trên sông bằng chiếc bè và sau 1 giờ đi được từ bến A đến bến B. Đến bến B , Nam đã phát hiện mình bỏ quên chiếc túi trên bến A. May mắn, Nam gặp được thuyền máy đậu ở bến B. Nam liền sử dụng chiếc thuyền máy quay lại bến A để lấy túi rồi trở lại bến B. Thời gian cả đi và về bằng thuyền máy là 36 phút. Hỏi Nam đi từ B về A mất bao lâu? Biết thuyền máy chạy với vận tốc không đổi cả đi và về. Thời gian lấy túi ở bến A là 4 phút.
giải chi tiết, lập luận chặt chẽ
- Thời gian đi thuyền là : 36 - 4 = 32 ( phút )
Mà vận tốc thuyền máy là không đổi và quãng đường cũng vậy .
=> Thời gian đi từ A đến B và ngược lại của thuyền máy là như nhau .
\(\Rightarrow t_{AB}+t_{BA}=2t_{BA}=32p\)
=> tB->A = 32/2 = 16 ( phút )
Vậy ...
đổi \(t2=36'=0,6h\)
\(t3=4'=\dfrac{1}{15}h\)
gọi thời gian Nam đi từ B đến A là \(t\left(h\right)\)
=>thời gian Nam đi từ A đến B là \(t2-t=0,6-t\left(h\right)\)
do thời gian lấy túi bên A là 4 phút
và thuyền chạy với vtoc ko đổi cả đi cả về
\(=>t+t3=0,6-t< =>t+\dfrac{1}{15}=0,6-t=>t=\dfrac{4}{15}h\)
Vậy........................
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay ?
tìm BPTT?
Phân tích 2 câu thơ sau khổ 2: "Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay"
bài " Đây thôn Vĩ Dạ " - Hàn Mặc Tử
Tham khảo:
Trong khung cảnh sông nước nên thơ, thời gian chuyển biến linh hoạt. Thoắt cái, cảnh vật đã chuyển sang một buổi đêm trăng huyền ảo:
"Thuyền ai dậu bến sông trăng đó?
Có chở trăng về kịp tối nay?"
Hai câu thơ sau cho thây tâm hồn nhà thơ có buồn và cô đơn nhưng vẫn chan chứa tình yêu đối với con người và thiên nhiên xứ Huế. Đây là cảnh thực mà cứ như ảo vì dòng sông không còn là dòng sông của sóng nước nữa mà là dòng sông ánh sáng, lấp lánh ánh trăng vàng, hay đấy là dòng ánh sáng tuôn chảy khắp vũ trụ làm không gian nghệ thuật thêm hư ảo, mênh mang. Cũng vì thế, con thuyền vốn có thực trên dòng sông đã trở thành một hình ảnh của mộng tưởng, nó đậu trên bến sông trăng để chở trăng về một bến nào đó trong mơ. Là thuyền ai? Thuyền của người thôn Vĩ hay con thuyền của chính tác giả? Cũng không rõ nữa, chỉ biết rằng con thuyền ấy chở đầy trăng. Bằng ngòi bút liên tưởng và trí tưởng tượng phong phú, Hàn Mặc Tử đã phác hoạ được nét đẹp nhất của sông Hương là vẻ huyền ảo thơ mộng dưới ánh trăng. Đến câu thơ cuối, con thuyền, dòng sông, ánh trăng trong sự hồi tưởng quá khứ ấy lại gắn với cảm nghĩ của nhà thơ trong hiện tại, bởi nhà thơ mong muốn con thuyền chở trăng về kịp tối nay chứ không phải là một tối nào khác? Con thuyền trở thành con thuyền chỏ trên mình người du khách đặc biệt, liệu có kịp cập một bến thời gian nào đó tôi nay? Phải chăng cái "tối nay" đó là một tối thật buồn và cô đơn, nhà thơ đang có những tâm sự mà chỉ có trăng mới có thể hiểu được? Điều đó cho thấy Hàn Mặc Tử rất yêu trăng, rất yêu xứ Huế, yêu cảnh vật và con người nơi đây nhưng dường như cảnh Huế, người Huế không hiểu được, không đáp lại tình yêu ấy nên nhà thơ tìm đến vầng trăng như một người để trút bầu tâm sự cho vơi đi cảm giác lẻ loi, cô đơn và những mặc cảm bệnh tật.
BẾN ĐÒ NGÀY XƯA Tre rũ rợi ven bờ chen ướt át, Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa. Và dầm mưa dòng sông trôi rào rạt, Mặc con thuyền cắm lại đậu trơ vơ. Trên bến vắng, đắm mình trong lạnh lẽo? Vài quán hàng không khách đứng xo ro. Một bác lái ghé buồm vào hút điếu, Mặc bà hàng sù sụ sặc hơi, ho. Ngoài đường lội hoạ hoằn người đến chợ, Thúng đội đầu như đội cả trời mưa. Và hoạ hoằn một con thuyền ghé chở, Rồi âm thầm bến lại lặng trong mưa. Thực hiện yêu cầu sau: Câu 1: Xác định thể thơ của văn bản Câu 2: Chỉ ra những từ ngữ miêu tả trạng thái của cảnh vật trong khổ thơ đầu Câu 3: Tác dụng của biện pháp tu từ trong câu thơ: Trên bến vắng, đắm mình trong lạnh lẽo? Vài quán hàng không khách đứng xo ro. Câu 4: Anh/Chị thấy được gì trong tâm hồn tác giả qua văn bản trên? Chỉ em với ạ 🥺
Bến quê nước đục sông gầy
Có con thuyền giấy chở đầy mộng mơ
Cánh bèo con nhện giăng tơ
Cào cào tránh nắng đậu nhờ tàn sen.
Câu 1: Đoạn thể trên nằm trong bài thơ nào? Thể thơ gì? Tác giả bài thơ là ai?
Câu 2: Chỉ ra những hình ảnh được nhắc tới trong đoạn thơ? Hình ảnh nào em ấn tượng nhất vì sao?
Câu 3: Đặt một câu có chủ ngữ là Con thuyền và có trạng ngữ chỉ nơi chốn.
Câu 4: Chỉ ra đặc điểm của thể tơ lục bát trong đoạn thơ trên?
Số câu
Số tiếng
Nhịp
Gieo vần
Thanh điệu
pls
Thuyền đậu,thuyền đi hạ kín mui
Lưa Thưa mưa biển ầm chân trời
Chiếc tàu trở cá về bến cảng
Khói tân màu mây tưởng đảo khơi
Tìm nghĩa chuyển trong bài thơ trên.
Mn giúp em với ạ
cảm ơn Vũ Phú Anh.
uh giúp dc bn là dc tốt ùi
6.Quê hương là nơi ta sinh ra, nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nơi lưu giữ những kí ức trong trẻo thời thơ ấu, là chốn đi về, là bến bờ bình yên nhất cho con thuyền cuộc đời ta neo đậu. Nếu ai đó hỏi về quê hương em, em sẽ nói thế nào với họ? (có thể trình bày bằng ngôn ngữ nói hoặc ngôn ngữ viết)
Phần II. Viết (4 điểm):
Hãy viết một đoạn văn khoảng 12 đến 15 câu thể hiện cảm nghĩ của mình về khổ 1 của bài thơ trên.
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
cứu mình với
Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên,nơi nuôi dưỡng tâm hồn của biết bao tuổi trẻ;nơi cho ta những kí ức,kỉ niệm khó quên thời thơ ấu;như bến bờ bình yên kì lạ khiến cho con thuyền cuộc đời ta neo đậu;luôn chào đón và chờ ta trở về.
6.Quê hương là nơi ta sinh ra, nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nơi lưu giữ những kí ức trong trẻo thời thơ ấu, là chốn đi về, là bến bờ bình yên nhất cho con thuyền cuộc đời ta neo đậu. Nếu ai đó hỏi về quê hương em, em sẽ nói thế nào với họ? (có thể trình bày bằng ngôn ngữ nói hoặc ngôn ngữ viết)
Phần II. Viết (4 điểm):
Hãy viết một đoạn văn khoảng 12 đến 15 câu thể hiện cảm nghĩ của mình về khổ 1 của bài thơ trên.
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê