4. Vì sao nhân vật "tôi" có thể biết chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí vang lên từ đâu?
Suy luận: vì sao nhân vật “tôi” có thể giúp bố cứu được bạn Tí?
- Nhân vật “tôi” có thể giúp bố cứu được bạn Tí nhờ vào khả năng lắng nghe âm thanh tài tình. Cậu đã phát hiện chính xác vị trí của Tí khi nghe thấy tiếng hét.
Vì sao nhân vật “tôi” có thể biết chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí vang lên từ đâu? Chi tiết này có mối liên hệ với chi tiết nào trước đó?
Nhân vật “tôi” nghe được tiếng kêu cứu của bạn Tí vì em đã tập “nhắm mắt” để lắng nghe và cảm nhận về thế giới xung quanh. Nhờ luyện tập, em có thể nghe âm thanh mà đoán được nó vang lên từ đâu, ở khoảng cách như thế nào.
Đọc đoạn văn sau và nêu nhận xét về biện pháp nghệ thuật được sử dụng để thuyết minh.
Bà tôi thường kể cho tôi nghe rằng chim cú kêu là có ma tới. Tôi hỏi vì sao thì bà giải thích: “Thế cháu không nghe tiếng cú kêu thường vọng từ bãi tha ma đến hay sao?”. Sau này học môn Sinh học tôi mới biết không phải là như vậy. Chim cú là loài chim ăn thịt, thường ăn thịt lũ chuột đồng, kẻ phá hoại mùa màng. Chim cú là giống vật có lợi, là bạn của nhà nông. Sở dĩ chim cú thường lui tới bãi tha mà vì ở đó có lũ chuột đồng đào hang. Bây giờ mỗi lần nghe tiếng chim cú, tôi chẳng những không sợ mà còn vui vì biết rằng người bạn của nhà nông đang hoạt động.
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn thuyết minh là: tự sự
+ Kể câu chuyện ngày bé bà kể về chim cú (chim cú kêu là có ma tới). Sau này được học môn sinh vật mới biết không phải như vậy.
→ Phương pháp giải thích
Suy luận: vì sao nhân vật “tôi” thích gọi tên bạn Tí và bố?
Nhân vật “tôi” thích gọi tên bạn Tí và bố vì để nghe âm thanh từ cái tên.
Bởi bố có nói mỗi cái tên đều là một thanh âm tuyệt vời.
+ Tên của Tí khi đọc lên âm thanh cứ du dương như một bài hát
+ Gọi tên bố hàng ngày chỉ để nghe âm thanh.
Tôi bị cụt tay. Bác sĩ nói tôi phải đeo tay giả một thời gian. Sáng nay tôi cảm thấy có một bàn tay lạnh cóng đang đặt lên chiếc tay giả của mình.
3. Mọi thứ đều tối đen, tôi không thể thở, không thể cử động, không thể nói chuyện. Nếu biết trước mình phải cô đơn như thế này thì thà chọn hỏa thiêu còn hơn.
4. Ma quỷ à? Đừng sợ mà hãy tự đi tìm họ! Bạn có thể nhìn sang phải, nhìn sang trái, dưới gầm giường, sau tủ đồ hay sau lưng bạn. Nhưng đừng nhìn lên trần nhà, họ không thích bị nhìn thấy đâu.
5. Tiếng gõ nhẹ vào cửa sổ làm tôi tỉnh giấc. Tôi vừa định xuống giường xem thì nhận ra tiếng gõ xuất phát từ tấm gương đối diện mình.
6. Họ mừng rỡ vì ca ướp lạnh xác đầu tiên đã thành công. Làm sao anh ấy có thể nói cho họ biết anh vẫn còn tỉnh táo đây?
7. Đèn sáng. Cô thấy bóng của mình hắt lên sàn nhà. Bên cạnh nó là một cái bóng khác. Cô sống một mình.
Một người đứng cách vách đá 20m và kêu to. Hỏi người đó có nghe được tiếng vang hay không? Tại sao? Biết vận tốc truyền âm trong không khí là 340m/s. Nếu người đó đứng cách vách đá 10m và kêu to thì có nghe tiếng vang hay không? vì sao?
\(s=20m\\ v=340\dfrac{m}{s}\\ t=\dfrac{s}{v}=\dfrac{20}{340}=\dfrac{1}{17}\left(\dfrac{m}{s}\right)\\ So.sánh:\dfrac{1}{17}< \dfrac{1}{15}\\ \Rightarrow ko.thể.nghe.thấy\)
Một người đứng cách vách đá 20m và kêu to. Hỏi người đó có nghe được tiếng vang hay không? Tại sao? Biết vận tốc truyền âm trong không khí là 340m/s. Nếu người đó đứng cách vách đá 10m và kêu to thì có nghe tiếng vang hay không? vì sao
* Tóm tắt :
\(S=20m\)
\(t=?\)
\(v=340m/s\)
Giải
Thời gian truyền âm từ người đến vách đá và phản xạ lại tai:
\(S=v.t=>t=\dfrac{S}{v}=\dfrac{2d}{v}=\dfrac{2.20}{340}=\dfrac{2}{17}(s)\)
Để nghe được tiếng vang thì thời gian âm truyền ít nhất phải bằng \(\dfrac{1}{15}\)
Vậy \(t=\dfrac{2}{17}>\dfrac{1}{15}s\) nên người đó có nghe được tiếng vang.
* Làm tương tự.
Nếu đứng cách 20m thì:
\(t=\dfrac{s}{v}=\dfrac{20}{340}=\dfrac{1}{17}\\ \Rightarrow\dfrac{1}{17}< \dfrac{1}{15}\)
--->Ko thể nghe thấy
Nếu đứng cách 10m thì:
\(t=\dfrac{s}{v}=\dfrac{10}{340}=\dfrac{1}{34}\\ \Rightarrow\dfrac{1}{34}< \dfrac{1}{15}\)
-->Ko thể nghe thấy
I. Đọc thành tiếng: (6 điểm)
GV kiểm tra lồng vào các tiết ôn tập giữa học kì II II.
Đọc thầm (4 điểm)
Chiếc lá
Chim sâu hỏi chiếc lá: – Lá ơi, bạn hãy kể cuộc đời của bạn cho tôi nghe đi! – Bình thường lắm, chẳng có gì đáng kể đâu. – Tôi không tin. Bạn đừng có giấu. Nếu vậy, sao bông hoa kia lại có thể rất biết ơn bạn? – Thật mà! Cuộc đời tôi rất bình thường. Ngày nhỏ tôi là một búp non. Tôi lớn lên thành một chiếc lá và cứ là như thế cho mãi tới bây giờ. Thật như thế sao? Có khi nào bạn biến thành hoa, thành quả, thành một ngôi sao, thành vầng mặt trời đem lại niền tin cho mọi người như trong các câu chuyện cổ tích mà bác Gió thường rì rầm kể suốt đêm ngày chưa? – Chưa. Chưa một lần nào tôi biến thành một thứ gì khác cả. Suốt đời, tôi chỉ là một chiếc lá nhỏ nhoi bình thường. – Thế thì chán thật! Cuộc đời của bạn bình thường thật! Bông hoa kia đã làm tôi thất vọng. Hoa ơi, bạn chỉ khéo bịa chuyện. – Tôi không bịa tí nào đâu. Mãi mãi tôi kính trọng những chiếc lá bình thường như thế! Chính nhờ có họ mới có chúng tôi: "Những hoa, những quả, những niềm vui mà bạn nói trên kia." Dựa vào nội dung bài đọc, em hãy khoanh tròn vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Những sự vật nào trong câu chuyện được nhân hóa?
A. Hoa, lá.
B. Hoa, lá, chim sâu.
C. Chim sâu, gió, hoa, lá.
Trả lời ;
Những sự vật trong câu chuyện được nhân hóa là : C. Chim sâu , gió , hoa , lá .
A. Hoa , lá .
B. Hoa , lá , chim sâu .
C. Chim sâu , gió , hoa , lá .
Nhớ k cho chị nha.
Tôi không cãi chị. Quyền hạn phân công là ở chị. Thời gian bắt đầu căng lên. Trí
não tôi cũng không thua. Những gì đã qua, những gì sắp tới…không đáng kể nữa. Có
gì lí thú đâu, nếu các bạn tôi không quay về? Điện thoại réo. Đại đội trưởng hỏi tình
hình. Tôi nói như gắt vào máy:
- Trinh sát chưa về!
Không hiểu vì sao mình gắt nữa. Lại một đợt bom. Khói vào hang. Tôi ho sặc sụa
và tức ngực. Cao điểm bây giờ thật vắng. Chỉ có Nho và chị Thao. Và bom. Và tôi
ngồi đây. Và cao xạ đặt bên kia quả đồi. Cao xạ đang bắn. Tiếng súng ở dưới đất lên
quả là có hiệu lực. Không gì cô đơn và khiếp sợ hơn khi bom gào thét chung quanh
mà không nghe một tiếng trả lời nào dưới đất. Dù chỉ một tiếng súng trường thôi, con
người cũng thấy mênh mông bên mình một sự che chở đồng tình. Cảm giác đó giống
như thấy mình có một khả năng tự vệ rất vững vậy… Sốt ruột, tôi chạy ra ngoài một tí.
Không thấy gì ngoài khói bom. Tôi lo. Đột nhiên cao điểm bên cạnh vang lên dồn dập
tiếng 12 li 7. Hay quá, tiểu đoàn công binh đấy. Họ chi viện cho các anh cao xạ, cho
chúng tôi. Bỗng dưng tôi muốn la toáng lên vì thích thú. Xung quanh cao điểm vắng
vẻ này có bao nhiêu là người. Các anh cao xạ, thông tin và công binh đều rất mến
chúng tôi. Chỉ cần chúng tôi bắn một phát súng báo hiệu yêu cầu giúp đỡ là họ sẽ
chạy đến ngay.
a/ Đoạn trích trên trích từ tác phẩm nào? Nêu hoàn cảnh sáng tác của tác phẩm
đó?
b/Nhân vật được nhắc đến đoạn văn trên là ai?
c/Đoạn văn trên nói về vẻ đẹp nào của nhân vật, tìm từ ngữ, câu văn chứng minh?
1. Những ngôi sao xa xôi - Lê Minh Khuê
Hoàn cảnh sáng tác:
- Được viết năm 1971, giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ đang diễn ra ác liệt.
- Đây là tác phẩm đầu tay khá thành công của nữ nhà văn Lê Minh Khuê.
2. Nhân vật được nhắc đến: Nho, Thao, Phương Định.