Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Thị Diệu Thùy
Xem chi tiết
Vũ Thanh Hằng
Xem chi tiết
Triệu Ngọc Huyền
8 tháng 12 2021 lúc 14:30

C

Minh Hồng
8 tháng 12 2021 lúc 14:31

C

✰๖ۣۜNσNαмε๖ۣۜ✰
8 tháng 12 2021 lúc 14:32

c

vfvfvđr
Xem chi tiết
(っ◔◡◔)っ ♥ Kiera ♥
8 tháng 5 2022 lúc 8:18

A

⭐Hannie⭐
8 tháng 5 2022 lúc 8:18

 A chăng

animepham
8 tháng 5 2022 lúc 8:18

A

Nguyễn Chi Lan
Xem chi tiết
Hoàng Lâm
2 tháng 9 2021 lúc 11:57

Mới có 6 giờ sáng mà tôi đã chuẩn bị cho buổi đi học đầu tiên của mình đâu ra đó. Tôi vốn là một đứa trẻ có tính tự lập ngay từ lớp “Chồi” lớp “Lá”. Không giấu gì các bạn, bố tôi mất sớm khi tôi mới tròn một tuổi. Ba năm sau, ông bà nội “bắt” mẹ tôi phải đi bước nữa. Và từ đó, tôi về ở với ông bà nội và cô út. Cô út lúc đó đang học lớp 12. Ông bà nội và cô út rất thương tôi, nhưng vì hoàn cảnh, ông bà nội thì đã già, cô út lại đi học suốt sáng chiều, nên mọi sinh hoạt của bản thân, tôi thường tự làm lấy, dần dần thành thói quen.

Năm tôi vào lớp 1 thì cô út cũng ước vào Đại học năm thứ hai. Nhà chỉ còn ông bà nội và tôi. Sáng đó, ông bà nội có ý định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi nói với ông bà nội rằng. “Cháu đi đến trường một mình được, nội cứ ở nhà”. Từ nhà đến trường chỉ gần một cây số. Sau khi chào ông bà nội, tôi khoác chiếc cặp sách mới mà cô út đã mua cho tôi hồi hè vừa rồi. Vừa mới ra khỏi ngõ thì gặp một chiếc Honda chở tới. Tôi không ngờ là bố dượng tôi. Bố dừng xe lại, bế tôi lên xe và nói: “Bố đi từ lúc 5 giờ kia, nhưng chờ phà lâu quá nên giờ mới tới.

Con đừng buồn bố mẹ nhé! Bố dẫn tôi đến trường, rồi dẫn tôi vào lớp. Bố trao đổi với cô giáo chuyện gì đó khá lâu, rồi quay lại nói với tôi: “Con ở lại với cô giáo và các bạn, bố phải trở lại cơ quan. Trưa, con về một mình nhé! Thứ bảy này, bố sẽ đưa mẹ và em sang thăm ông bà và con!” Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo, rồi lên xe trở về. Tôi nhìn theo bố dượng cho đến lúc chiếc xe khuất hẳn sau dãy xà cừ ven đường mới quay về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp học. Ngày đầu tiên vào lớp Một của tôi như thế đó, các bạn ạ!

Khách vãng lai đã xóa
Lê Minh Bảo Trân
Xem chi tiết
Đào Tùng Dương
11 tháng 12 2021 lúc 17:42

A

Nguyễn Ngọc Khánh Huyền
11 tháng 12 2021 lúc 17:42

C

Như Ngọc
11 tháng 12 2021 lúc 17:43

C

Lê Minh Bảo Trân
Xem chi tiết
Q Player
26 tháng 11 2021 lúc 21:19

B.

Thư Phan
26 tháng 11 2021 lúc 21:19

B

Ai thích tui
26 tháng 11 2021 lúc 21:19

B. Tuy Hoàng không được khỏe nhưng Hoàng vẫn đi học.

mình nghĩ vậy

Nhi Nguyễn
Xem chi tiết
Lê Thảo Nhi
20 tháng 11 2016 lúc 12:34

. Em cảm thấy hành động của cô giáo trẻ thật nhân hậu và giàu tính thương người. Hình ảnh nhân văn của cô khiến em càng thấm thía, càng quý cô hơn. Hình ảnh đó luôn luôn đẹp trong mắt của chúng em, cô không chỉ có tình thương con người mà còn có cả tấm lòng của một người làm nghề giáo.

Đinh Thị Hường
Xem chi tiết
Tran An
27 tháng 4 2018 lúc 11:36

  a) Giữ trật tự lớp để thầy giáo có thể giảng dạy nhanh nhất có thể và được nghỉ ngơi sớm.

   b) Tham gia và khuyến khích mọi người trong lớp cùng tổ chức.

   c) Đồng ý và rủ thêm những người bạn khác, không chỉ gửi thiếp mà còn có thể đến nhà thầy cô giáo để thăm.

Giúp nan ơi ( hải) hải g...
Xem chi tiết
Phong Thần
4 tháng 4 2021 lúc 19:22

Điều bất ngờ trong câu chuyện là cụ già trong công viên đã khen ngợi, cổ vũ cho cô gái hát lại là người điếc. Cụ không thể nghe được bằng tai nhưng lại nghe bằng chính tâm hồn. Câu chuyện vì thế có tên gọi là Đôi tai của tâm hồn. Câu chuyện nói về một tâm hồn nhân hậu, luôn biết đồng cảm, sẻ chia những thất vọng, khó khăn của người khác. “Đôi tai tâm hồn” đã làm nên điều kì diệu, giúp một cô bé từ chỗ bị loại ra khỏi dàn đồng ca của nhà trường thành một ca sĩ nổi tiếng.