Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
27 tháng 2 2017 lúc 8:50

Cải thiện được biểu hiện thông qua tấm lòng nhân ái, hào sảng của ông Ngư.

    + Sau khi cứu sống Vân Tiên, ông cưu mang chàng

    + Thương cho tình cảnh khốn khổ của Vân Tiên

   + Chia sẻ cuộc sống đói nghèo, nhưng đầm ấm tình người

    + Ông không hề tính toán đến ơn cứu mạng mà Vân Tiên chẳng thể báo đáp

- Cuộc sống lao động chân chất, đẹp đẽ của ông Ngư:

    + Cuộc sống của người dân chào bình thường trên sông nước được thi vị hóa, trở nên thơ mộng

    + Cuộc sống trong sạch, ngoài vòng danh lợi, ô trọc, cuộc sống tự do phóng khoáng giữa đất trời cao rộng

    + Thảnh thơi giữa sông nước, đầy ắp niềm vui con người tự do, làm chủ, ứng phó với mọi tình thế

    + Cuộc sống xa lạ với những toan tính nhỏ nhe, ích kỉ mưu danh, trục lợi, sẵn sàng chà đạp lên đạo đức nhân nghĩa

Nguyễn Đình Chiểu gửi gắm khát vọng vào niềm tin về cái thiện, vào con người động bình thường, qua việc làm nhân đức, nhân đạo cao cả Ngư ông

Đinh Khánh Nhã Uyên
Xem chi tiết
Dân Chơi Đất Bắc=))))
8 tháng 1 2022 lúc 10:36

tham lam

Hạnh Phạm
8 tháng 1 2022 lúc 10:36

Tham lam

ph@m tLJấn tLJ
8 tháng 1 2022 lúc 10:36

tham lam

Đỗ Khắc Hồng
Xem chi tiết
Tiên Nữ Của Ngọn Lửa Rồn...
14 tháng 4 2016 lúc 15:04

Con đười ươi chết vì đười ươi có tính hay đập tay vào ngực  nên con đười ươi tự cầm dao đâm vào ngực mình

Đỗ Khắc Hồng
14 tháng 4 2016 lúc 15:02

vì nó nhặt lên và đập vào ngực mình.[ĐHLTƯ]

phạm thị kim huệ
14 tháng 4 2016 lúc 15:08

vì nó cầm dao lên dâm vào ngược nó

Seo Joo Hyun
Xem chi tiết
Nguyễn Quốc Phương
9 tháng 3 2016 lúc 21:04

No cam dao va dam vao nguc no(duoi uoi hay lam the)

Ai k minh,minh k lai

Kinomoto Sakura
9 tháng 3 2016 lúc 21:02

VÌ LƯỜI ƯƠI HAY LÀM NHƯ THẾ

sasori of the red sand
9 tháng 3 2016 lúc 21:29

cầm dao và đập vào ngực thì to chứ gì

Hiruzen Sarutobi
Xem chi tiết
Trương Hạ My
9 tháng 3 2016 lúc 21:04

tại vì đười ươi khi đắc ý sẽ vỗ ngực mà nó đang cầm con dao nên con dao đâm vào ngực nó và rồi nó chết

kaito kid
9 tháng 3 2016 lúc 21:06

no lay dao dam vao nguc duoi uoi thuong lam the

Ruminki
9 tháng 3 2016 lúc 21:06

vì ông vứt con dao trúng 2 con đười ươi,thấy thế đười ươi nhặt dao(rút dao ra)nên chết.

Nguyễn Thị Mỹ Duyên
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Mỹ Duyên
10 tháng 8 2018 lúc 9:50

Mình xin lỗi các bạn vì mình chẳng có câu hỏi nào hết nên mình đó vui cho vui một bữa thôi. Các bạn đừng giận mình nhé

Trần Thị Mỹ Duyên
10 tháng 8 2018 lúc 9:50

Lalalala

Mình trả lời nhanh nhất nè hjhj

Đức Anh 2k9
10 tháng 8 2018 lúc 9:51

(1) bạn đừng tưởng tượng nữa

(2) con đười ươi càm dao và náo đấm vào ngực nó nên nó chết

(3) bác tài xế đi bộ qua cây cầu rồi bỏ xe lại

Vịtt Tên Hiền
Xem chi tiết
Trần Việt Linh
15 tháng 10 2016 lúc 19:57

Phía cuối làng tôi là nhà lão Hạc_một căn nhà lá xơ xác và tồi tàn. Lão sống cô đơn một mình bên con chó, cuộc sống đầy vất vả khó khăn. Sở dĩ tôi biết lão rõ như vậy là vì nơi tôi ở, ngay sát cạnh nhà lão, chỉ cách nhau có một bức tường gạch. Lão Hạc sống một mình, già rồi mà chẳng có ai chăm.Tôi thương và muốn giúp lão nhiều nhưng hoàn cảnh nhà tôi cũng chẳng hơn gì lão nên đành ngậm ngùi nhìn vậy, mặc cho tháng ngày trôi đi.

Thế rồi vào một ngày, sáng đó tôi dậy sớm lắm. Mặt trời chưa lên, cả đất trời tối sầm với một màn sương đêm đọng lại. Tôi thong thả bước đi chợ. Nói đi chợ là nói đó thôi chứ tôi muốn đi bộ để tận hưởng cái gió mát đầu ngày.Tôi bước đi trên con đường làng quanh co dẫn đến cuối xóm. Tiếng chó sủa, gà gáy vang lên làm phá đi cái không khí tĩnh lặng lúc nào. Rồi trong tôi bỗng sực nhớ tới một việc. Chả là thế này. Cô Thị vợ Ông giáo có nói với tôi là mắc chứng bệnh đau lưng kinh liên, cô nhờ tôi kiếm giúp chỗ nào chữa tốt thì mách cho cô ấy. Tôi đã tìm ra và định đến trưa sang nhà. Mặt trời mỗi lúc càng lên cao, tôi đến nhà Ông giáo. Đi dưới những lũy tre xanh, tôi cảm thấy dễ chịu và khoan khoái lạ thường. Tôi rảo bước thật nhanh tới nhà. Phía sau cánh cổng nhà Ông giáo là khoảng sân rộng. Thị đang đứng trong bếp, tôi chạy ào vào và mách luôn. Nhưng thật vô tình làm sao tôi nghe được cuộc nói chuyện đầy ý nghĩa của lão Hạc và Ông giáo. Tôi nghe mà trong lòng thấy rằng cuộc đời này thật là trớ trêu!!!

Tôi đứng dưới sân, dưới ánh nắng gắt của buổi ban trưa, đang mách cho Thị thì thấy lão Hạc tất tưởi, hớt hải chạy vào. Nhìn lão chạy mà tôi thấy buồn cười. Cái dáng đã già vừa thấp lại gù gù của lão nhìn thật khó coi. Những nỗi khắc khổ hiện lên trên khuôn mặt lão khiến ai nhìn vào cũng thấy thương. Nhưng lạ một điều, tại sao lão lại căng thẳng và lo lắng đến vậy. Tôi băn khoăn trong lòng tự hỏi. Lão chạy thằng một mạch vào nhà, vừa thấy Ông giáo, lão bắt đầu ngay câu nói:

-Cậu Vàng đi đời rồi, Ông giáo ạ!

Không khí trong nhà trùng xuống, nặng nề một cách lạ. Ông giáo thốt lên tiếng rồi ấp úng đáp:

-Lão… lão bán con chó rồi sao?

Lão Hạc không nói gì, khuôn mặt hốc hác ấy cúi gằm xuống. Lão trả lời bằng giọng run run:

-Bán rồi, họ vừa bắt xong.

Ông giáo đứng yên như chết lặng, buồn, thương thay cho lão Hạc. Đứng ở ngoài nhìn vào, nghe nhưng tiếng nói chua xót của hai người ấy mà tôi thấy trạch lòng. Chắc lão Hạc phải suy nghĩ nhiều lắm, day dứt lắm khi quyết định bán con chó. Lão và con chó thân nhau lắm. Lúc đầu thấy lão nuôi chó tôi nghĩ chắc lão nuôi để bán lấy tiền hay làm thịt đó thôi. Nhưng giờ thì… Lão Hạc buồn, đau đớn, xót xa, ân hận đến cùng cực. Những nếp nhăn xô lại với nhau, hằn rõ mồn một. Đôi mắt ầng ậc nước của lão ánh lên nỗi buồn đau khôn xiết. Lão bật khóc huhu rồi như trẻ con mếu. Ông giáo nhìn lão Hạc một cách cảm thông, chắc ông ấy hiểu được tình cảm đó. Tôi nhìn vào trong nhà mà xót xa. Lão khóc to hơn, nước mắt giàn giụa chảy ra một cách đau khổ:

-Khốn nạn… ông giáo ơi!… Nó có biết gì đâu!

Ông giáo ngồi nghe mà đau xót. Lão Hạc kể chuyện con chó bị bắt. Trong những lời nói run run ấy, tôi cảm nhận được sự hối hận, xót xa trong lòng lão đến mức độ nào. Rồi bầu không khí ấy bị phá tan bởi giọng nói của Ông giáo:”Mẹ nó à, vào nhà lấy cho tôi cái chõng tre và mang một ấm nước chè pha sẵn cho tôi”. Tiếng gọi với phát ra trong nhà. Nghe thấy vậy, Thị liền làm ngay. Hai ông bạn vẫn tiếp tục nói chuyện một cách chân tình. Ông giáo nói bằng giọng lo lắng:

-Lão Hạc à! Ông không sao đấy chứ? Thôi thì bán nó đi cũng tốt, coi như là ta đã hóa kiếp cho nó, giúp nó đến với một cuộc sống tốt hơn. Lão thấy có đúng không?

Lão nhìn Ông giáo với ánh mắt nặng trĩu nỗi buồn nhưng vẫn cố gượng cười:

-Ông giáo nói phải, thôi thì ta hóa kiếp cho nó vậy.

Tôi nghe mà thương lão Hạc quá. Bán con chó rồi, một mình còm cõi ở nhà lão biết làm bạn với ai. Dẫu biết cuộc sống khó khăn và thiếu thốn nhưng có bạn ở bên thì sẽ vui hơn nhiều. Nhìn lão Hạc, tôi càng thấy tội nghiệp cuộc sống già cô đơn. Hai khuôn mặt nặng trĩu nỗi buồn. cuộc nói chuyện im lặng một lúc lâu. Họ nhìn nhau như thể thương cảm bằng những con mắt biết nói. Ngoài trời, nắng vẫn chói chang. Từng ngọn gió vi vu xô nhẹ nhưng rặng tre tạo nên tiếng xào xạc lạ kì. Trong bầu không khí im lặng của làng quê nghèo, tiếng lá vẫn reo. Cả hai người ngồi thừ ra, ngẫm nghĩ cuộc đời.

-Lão Hạc ạ! Tôi cũng như ông, đều có những vật mà tôi quý giá vô cùng nhưng rồi cũng phải bán. Lão có biết tại sao không? Chính là do cuộc sống hàng ngày khiến tôi thấy một điều: không bán thì sẽ chết. Cuộc sống không ai có thể lường trước được tất cả, có những việc ta phải chấp nhận và đối mặt với nó. Bởi sở dĩ cuộc sống này là vậy.

Ông giáo nói như phân tích vấn đề. Khuôn mặt nghiêm nghị một cách rất chín chắn. Lão Hạc ngồi gật gù công nhận câu nói ấy của bạn. Tôi đứng ngoài sân, miên man suy nghĩ về nỗi khổ cuộc đời. Lão đã bớt buồn. Nhìn lão Hạc tôi cũng thấy đỡ lo. Hai người vẫn tiếp tục nói nhưng tôi thì phải về. Ông mặt trời đã bắt đầu lặn.

Tôi lững thững bước đi về nhà mà trong lòng miên man một nỗi buồn khó nói.

  
Thảo Phương
15 tháng 10 2016 lúc 21:06

Mở bài: Giới thiệu hoàn cảnh của lão Hạc và câu chuyện bắt đầu kể.

Thân bài:

1. Dẫn dắt câu chuyện.

- Thời gian và không gian chứng kiến câu chuyện bán chó.

- Giới thiệu tóm tắt về gia cảnh của lão: nhà nghèo, vợ chết sớm, có một con trai, một con chó và một mảnh vườn. Vì lão Hạc không chấp nhận cho cậu con trai bán vườn để cưới vợ nên cậu con trai đã bỏ vào đồn điền cao su làm thuê. Cuộc sống cực khổ của lão và con chó Vàng bắt đầu từ đây. 

2. Kể lại việc lão Hạc bán chó.

- Nét mặt của lão: thể hiện rõ trong lúc kể: lão cố làm ra vẻ vui vẻ, nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc.

- Nỗi ray rứt: lão Hạc rất ân hận khi cố lừa một con chó, thái độ này được biểu hiện qua thái độ trách móc.

- Nhờ ông giáo giữ hộ tiền đề phòng bách trắc, tránh làm phiền hàng xóm.

3. Thái độ của ông giáo.

- Chia sẻ, an ủi lão Hạc: việc nuôi chó và bán chó là việc bình thường, có khi lại là hóa kiếp cho nó.

- Đồng cảm với tâm trạng ray rứt của lão Hạc, muốn xoa dịu nỗi đau về thân phận khốn khổ của một kiếp người bằng cách gợi sự liên tưởng đến thân phận của người trí thức nghèo trong xã hội cũ.

- Tạo niềm lạc quan cho người bạn già và cả chính mình bằng cách pha trò tiếp đãi đạm bạc: ăn khoai, uống chè, hút thuốc lào.  

- Hiểu nhân cách cao đẹp của lão bằng tấm lòng tri âm, tri kỉ, luôn tìm cách giúp lão vượt lên nỗi đau của thân phận để tồn tại.  

4.Suy nghĩ của bản thân:

(Liên hệ bản thân) Kết bài: Khái quát lại cảm xúc khi được chứng kiến cuộc trò chuyện.

 

yurei ninja darth vader
Xem chi tiết
phù thủy tinh nghịch
27 tháng 8 2015 lúc 13:07

de qua kho kho mot chut di

Phạm Trần Trà My
27 tháng 8 2015 lúc 12:57

câu đố của bn rất hay nhưng mk đã từng nghe nhiều lần rồi

Làm Sao Đây
Xem chi tiết
Sorano Yuuki
28 tháng 5 2017 lúc 7:56

Vì đười ươi thường hay đấm vào ngực nên khi cầm con dao thì... Vậy thôi

Minh Nghĩa Ngô
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Khánh Huyền
12 tháng 3 2022 lúc 9:33

C

Thái Hưng Mai Thanh
12 tháng 3 2022 lúc 9:33

C

Vũ Quang Huy
12 tháng 3 2022 lúc 9:33

tham khảo

Đười ươi  một trong những loài linh trưởng thông minh nhất và có thể sử dụng nhiều công cụ một cánh tinh vi, chúng có thói quen làm tổ ngủ mỗi đêm từ các nhánh cây và lá cây. Trong môi trường nuôi nhốt, có những con đười ươi học cách sử dụng máy tính bảng Ipad để nhận biết các bộ phận trên cơ thể và thức ăn

c