Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Tiếng anh123456
Xem chi tiết
Etermintrude💫
3 tháng 10 2023 lúc 20:22

   Bãi biển Mỹ Khê lâu nay đã khá nổi tiếng với khách du lịch trong và ngoài nước. Không còn quá xa lạ khi nhắc đến tên bãi biển này. Tuy vậy, vẫn còn rất nhiều điều thú vị cần biết khi đến du lịch và tham quan cảnh đẹp này.

   Bãi biển Mỹ Khê là một địa danh ở thành phố Đà Nẵng - một thành phố du lịch ở miền Trung Việt Nam. Cụ thể, bãi biển Mỹ Khê nằm trên đường Võ Nguyên Giáp, thuộc phường Phước Mỹ, địa phận quận Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng. Biển Mỹ Khê là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng ở Đà Nẵng nhờ vẻ đẹp của nước biển xanh, bãi cát vàng cùng với thời tiết trong lành của đất xứ Đà đã làm nên cái tiếng ở nơi đây. 

   Đến với Đà Nẵng, không chỉ có Cầu Rồng, Bà Nà Hills, chùa Linh Ứng, mà bãi biển Mỹ Khê cũng chính là một địa điểm du lịch và vui chơi quan trọng. Được tờ tạp chí Forbes liệt kê vào danh sách 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, bãi biển này đã thu hút được sự quan tâm của các đoàn khách du lịch Việt Nam và quốc tế khi lần đầu Việt Nam có được một bãi biển được công nhận vào danh sách thế giới. Từ những năm 2016 đến nay, bãi biển Mỹ Khê luôn là điểm đến nổi bật ở Đà Nẵng, chỉ đứng sau Bà Nà Hills và núi Ngũ Hành Sơn. Qua nhiều năm, bãi Mỹ Khê càng củng cố được vẻ đẹp và nâng tầm trong con mắt bạn bè quốc tế.

   Đến với Mỹ Khê, du khách không chỉ được trải nghiệm tắm biển. Nổi tiếng với bãi cát vàng, nước biển xanh, những người quản lí du lịch đã khai thác nơi đây để cung cấp thêm nhiều hoạt động vui chơi giải trí cho khách du lịch. Tính đến thời điểm hiện tại, khi tới Mỹ Khê, du khách có thể trải nghiệm lặn san hô, dù lượn, moto nước, cano kéo phao...Việc khai thác hợp lí đã giúp Đà Nẵng phát triển du lịch và được bình chọn là 1 trong những tỉnh có du lịch phát triển nhất Việt Nam. 

   Bãi biển Mỹ Khê là một bãi biển đẹp và nổi tiếng. Với vẻ đẹp hài hòa của thiên nhiên, biển cả và những hoạt động vui chơi đầy thú vị, đây chính là là điểm đến lý tưởng cho hành trình khám phá Đà Nẵng của khách du lịch trong và ngoài nước.

CHÚC EM HỌC TỐT NHAleuleu

Đoàn Trần Quỳnh Hương
3 tháng 10 2023 lúc 20:29

Sau đây là gợi ý của mình. Tham khảo:

I. Mở bài:

- Giới thiệu chung về địa danh bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng.

- Cảm nghĩ khái quát về bãi biển Mỹ Khê: một bãi biển rất đẹp, thu hút nhiều du khách đến tham quan, du lịch.

II. Thân bài:

a. Giới thiệu tổng quát:

Vị trí địa lí: Cách trung tâm thành phố khoảng 2km, bãi biển Mỹ Khê thuộc phường Phước Mỹ, quận Sơn Trà, có chiều dài khoảng 900m, với bãi cát trắng mịn, sóng biển ôn hòa, nước ấm quanh năm, cùng hàng dừa thơ mộng, tuyệt đẹp bao quanh. Với độ mặn vào khoảng 60% và không bị ô nhiễm, nước được đánh giá có độ an toàn cao. 

b) Giới thiệu về lịch sử hình thành bãi biển Mỹ Khê:

Trước năm 1975, quân đội Mỹ đã chiếm đóng và thiết lập tại đây một số cơ sở dịch vụ để phục vụ nhu cầu giải trí, vui chơi của binh lính Mỹ. Sau năm 1975, nhiều cựu binh Mỹ đã quay lại nơi này cùng với gia đình, bè bạn và góp phần quảng bá hình ảnh bãi biển Đà Nẵng ra thế giới.

c) Giới thiệu về không gian, cảnh vật ở bãi biển Mỹ Khê:

- Khung cảnh xung quanh: những bãi cát trắng mịn nổi bật bên màu xanh ngăn ngắt của nước biển. Không gian thoáng đãng, nắng gió hiền hòa, trải dài trên một cung đường thơ mộng mang những tên đất, tên người gắn với lịch sử – văn hóa của đất nước: Hoàng Sa – Võ Nguyên Giáp – Trường Sa. Để cảm nhận được vẻ đẹp của “bãi biển đẹp nhất hành tinh” này, khách có thể lưu trú tại các khách sạn, khu nghỉ dưỡng phía đông hoặc phía tây sông Hàn, bởi từ trung tâm thành phố chỉ đi dăm phút (qua các cây cầu đẹp như cầu Sông Hàn, cầu Rồng, cầu Trần Thị Lý…) là đã đến biển.

- Chi tiết: Sóng êm, mực nước không quá sâu tại đây lý tưởng cho các hoạt động thể thao trên biển như lặn, lướt ván, nhảy dù. Ngoài ra, trải dài trên bờ biển là những quán bar, khu nghỉ dưỡng, khách sạn hạng sang, đạt tiêu chuẩn quốc tế, thu hút du khách trong và ngoài nước. Nơi đây có những bờ cát trắng mịn màng thoai thoải, lấp lánh sắc màu mỗi khi có ánh nắng chiếu qua tạo nên sự thú vị và đẹp mắt cho người xem. Từng hàng dừa nghi ngút xanh tươi bao quanh như đang chở che, ôm ấp lấy bãi biển. Nó điểm tô thêm vào bức tranh tuyệt đẹp hoàn hảo với sự hòa hợp màu sắc của thiên nhiên, đất trời bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng. Những cây dừa như đang góp phần kết hợp vào cái bầu không khí trong lành, hơi mát của biển làm cho bất cứ ai cũng cảm thấy sảng khoái, phấn khởi, mát mẻ giữa cái thời tiết nắng nóng của buổi trưa hè.

d) Ý nghĩa về văn hóa, du lịch của bãi biển Mỹ Khê:

- Ý nghĩa đối với địa phương: Thu hút nhiều du khách trong và ngoài nước, quảng bá hình ảnh du lịch phát triển ngành du lịch làm giàu cho địa phương.

- Ý nghĩa đối với đất nước: là niềm tự hào của đất nước.

III. Kết bài:

- Khẳng định lại một lần nữa giá trị, ý nghĩa của bãi biển Mỹ Khê.

- Nêu cảm nghĩ của bản thân về bãi biển Mỹ Khê ( mong muốn được ghé qua biển Mỹ Khê một lần )

Cheer Bomb Đéo Cheer Búa
Xem chi tiết
ng.nkat ank
22 tháng 11 2021 lúc 19:56

Sống mấy chục năm rồi :)) Chưa biết hình dạng cây hoa hướng dương ntn , sầu

Chi Mai
Xem chi tiết
Hoàng Lê Bảo Quyên
Xem chi tiết
Đỗ Đức Hà
1 tháng 12 2021 lúc 21:46

Hồ Chí Minh không chỉ là một nhà lãnh tụ vĩ đại, một người cha già đầy lòng nhân ái của dân tộc Việt Nam. Với tâm hồn đầy nhạy cảm, cùng tài năng nghệ thuật độc đáo, Người con là một nhà văn, nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam. Hồ Chí Minh đã có rất nhiều những sáng tác có giá trị cao cả về nội dung cũng như hình thức nghệ thuật, giá trị thẩm mĩ. Nếu theo dõi toàn bộ sự nghiệp văn chương của người, ta có thể thấy ánh trăng xuất hiện khá nhiều trong các trang thơ của Bác. Hay nói cách khác, hình ảnh ánh trăng gợi cho Bác nhiều nguồn cảm hứng nghệ thuật và để lại dấu tích trong các áng thơ văn của Người với nhiều sắc thái, chiều kích khác nhau, để thể hiện những nguồn cảm hứng, tư tưởng riêng của Người. Và bài thơ Rằm tháng giêng là một bài thơ như thế. Rằm tháng giêng là bài thơ lấy cảm hứng thì ánh trăng rằm, qua bài thơ Người khắc hoạ thành công bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ dưới ánh trăng đêm, đồng thời qua đó lồng ghép những xúc cảm thẩm mĩ của mình một cách khéo léo. Điều đặc biệt, dưới ánh trăng Rằm ấy, hình ảnh của Hồ Chí Minh hiện lên không chỉ với tư cách của một người thi sĩ yêu đời, dạt dào cảm xúc, mà còn hiện lên với tư cách của một người chiến sĩ cách mạng nhiệt huyết, trung thành hết mực với sự nghiệp cách mạng của nhân dân, của đất nước: Rằm xuân lồng lộng trăng soi Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân Mở đầu bài thơ, Hồ Chí Minh đã mở ra một không gian tuyệt mĩ, khoảnh khắc tươi đẹp của một đêm rằm mùa xuân. Không gian như được trải dài ra bát ngát, mênh mông theo không gian rộng lớn của đất trời “Rằm xuân lồng lộng trăng soi”. Mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm, mùa của trăm hoa, vạn vật đua nở, không chỉ khoảnh khắc ban ngày mới gợi lên những nguồn cảm hứng dạt dào. Mà ngay cả khoảnh khắc ban đêm, khi ánh trăng bao trùm lấy không gian thì cảnh sắc của đất trời lại hiện lên mới một hình dáng độc đáo, tươi đẹp hoàn toàn mới lạ. Và với con mắt đầy tinh tế, sự cảm nhận đầy nhạy cảm, Hồ Chí Minh đã thu trọn không gian này vào tầm mắt của mình. “Rằm” là khoảng thời gian trăng tròn nhất, sáng nhất trong một tháng. Ở đây hình ảnh ánh trăng mùa xuân hiện lên đầy sức gợi cảm, bởi nó gợi ra cho người đọc không chỉ có những liên tưởng về mặt thị giác mà còn kích thích cảm giác, đó chính là cảm giác muốn được chiêm ngưỡng, muốn được thưởng ngoạn. “Lồng lộng” gợi ra diện không gian rộng lớn mà ánh trăng bao phủ, đồng thời cũng gợi ra cái thăng hoa về cảm xúc của người thi nhân. Dưới ánh trăng Rằm sáng vằng vặng của đêm xuân, từng tia sáng chiếu xuống mặt đất đều tạo ra một sự rung động, giao hoà với mọi vật. Vì vậy từ lồng lộng ta còn hiểu như một sự tác động mạnh mẽ, làm cho hoạt động “soi” thêm sinh động, gợi cảm. “Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân”, nếu như ở câu thơ đầu có sự giao hoà giữa ánh sáng và bầu trời thì đến câu thơ này, sự giao hoà ấy được mở rộng, nhân rộng hơn. Dòng sông mùa xuân vốn trong xanh, tươi đẹp, nhưng dưới sự phản chiếu của ánh sáng trăng Rằm thì cái vẻ đẹp vốn có ấy được đẩy lên mức tuyệt mĩ. Dưới ngòi bút miêu tả của Hồ Chí Minh, dường như dòng nước với ánh trăng đã hoà quyện làm một, chúng giao thoa với nhau hài hoà, tinh tế. Do đó mà dòng sông xuân vốn tươi đẹp nay lại hoà thêm sắc trời xuân thì càng rực rỡ, độc đáo hơn. Đặc biệt, mối quan hệ của dòng sông và bầu trời là mối quan hệ hai chiều. Không chỉ ánh trăng làm cho mặt nước thêm đẹp mà chính mặt nước cũng tôn lên vẻ đẹp của ngày xuân. Giữa dòng bàn bạc việc quân Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền Qua hai câu thơ này, ta có thể hiểu được vì sao Hồ Chí Minh lại có thể quan sát và cảm nhận tinh tế đến vậy vẻ đẹp của đêm trăng Rằm, bởi vị trí thưởng ngoạn của bác là ở giữa dòng, vị trí chính giữa của dòng sông, nơi có điều kiện quan sát toàn vẹn cảnh vật trên bầu trời cũng như dưới dòng sông xanh thẳm. Nhưng Bác ngồi thuyền trên sông không đơn thuần chỉ là ngắm cảnh mà “bàn việc quân”. Với địa vị là một người lãnh đạo, một vị lãnh tụ của phong trào cách mạng ta có thể hiểu địa điểm bàn bạc đặc biệt này. Vì là việc Cách mạng, việc của dân của nước nên không thể có bất kể sự sơ sót nào, bàn bạc trên sông là đảm bảo tính bí mật, thể hiện tính hệ trọng của việc nước. Trong không gian hội họp thường có không khí căng thẳng, trang nghiêm, nhưng dưới ngòi bút của Bác thì dường như không gian hội họp ấy dường như có chút lãng mạn, thi vị đầy chất thơ. Khi việc quân đã bàn bạc xong,con thuyền đưa những người chiến sĩ trở về thì cũng là lúc ánh trăng soi rọi làm sáng cả con thuyền “trăng ngân đầy thuyền”. Câu thơ thể hiện được sự giao hoà giữa lòng người và vũ trụ, như một sự đồng cảm, cổ vũ của thiên nhiên với con người, mang niềm tin vào vận nước nhất định sẽ thành công, sẽ thắng lợi. Rằm tháng giêng là một bài thơ hay và giàu sức biểu hiện. Qua đó Hồ Chí Minh không chỉ khắc hoạ được không gian hùng vĩ, tươi đẹp của cảnh sắc trong đêm rằm mùa xuân mà còn làm nổi bật lên hình ảnh của một người thi nhân tinh tế, một người chiến sĩ cách mạng một lòng vì dân,vì nước. Cùng với đó là nguồn cảm hứng lãng mạn đầy độc đáo, điều mà ta chưa từng thấy trong những áng văn viết về chính sự, vận nước trước đây.

Sir Nghi
Xem chi tiết
Võ Thị Mỹ Hạnh
Xem chi tiết
Cô Mỹ Linh
22 tháng 12 2022 lúc 15:51

Gợi ý viết bài văn biểu cảm về người bà: 

1. Mở bài:

- Giới thiệu về bà: 

+ Là bà nội của em.

+ Một mình sống ở quê.

+ Bà năm nay gần 80 tuổi.

- Cảm xúc của em đối với bà: kính trọng, thương yêu, biết ơn.

2. Thân bài:

- Kính trọng, thương yêu bà vì:

+ Bà là người phụ nữ hiền hậu, lúc nào cũng lo lắng cho con, cho cháu và đối xử tốt với bà con lối xóm.

+ Bà một mình sống ở quê nhà, dù bố mẹ muốn đón bà lên thành phố nhưng bà vẫn muốn ở sống ở quê hơn.

- Biết ơn bà vì:

+ Cả đời bà tần tảo hi sinh. Ông mất sớm, bà ở vậy nuôi bố em khôn lớn. Lúc em còn nhỏ, bà đã gác lại chuyện ruộng vườn để lên thành phố chăm bẵm em.

+ Bà luôn chắt chiu từng quả trứng, từng bó rau, cân gạo,… để gửi cho con, cháu.

- Kỉ niệm đáng nhớ của em với bà: được bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích:

+ Bà không được học nhiều nhưng thuộc rất nhiều câu chuyện cổ tích.

+ Giọng bà ấm áp khiến cho câu chuyện càng trở nên lôi cuốn hơn.

+ Sau mỗi câu chuyện, bà lại đưa ra bài học ý nghĩa để khuyên răn em.

3. Kết bài:

- Bà luôn là người phụ nữ đặc biệt trong trái tim em.

- Em tự hứa với lòng sẽ về thăm bà nhiều hơn, quan tâm, yêu thương bà nhiều hơn.

Soái Tỷ😎😎😎
Xem chi tiết
Y-S Love SSBĐ
17 tháng 10 2018 lúc 10:17

Bài văn biểu cảm về cây phượng

"Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu..."

Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý. Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: "Nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp". Phượng không đỏ thẫm nghư những như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay.

Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành. Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác hồi hồi xao xuyến ấy.

Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. Tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế. Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành.

Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nnhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5. Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy cảm xúc.

Hk tốt

minh phượng
7 tháng 11 2018 lúc 15:43
Bài văn biểu cảm về cây hoa sưa

Hà Nội - biết bao năm trôi qua vẫn chẳng đổi thay... Cứ mỗi độ xuân sang, thời tiết ấm áp lên, hoa sưa lại rực nở trên những con đường đầy mộng mơ của Hà Nội. Hoa sưa trắng cây, trắng trời như những bông tuyết bay trong gió mà chẳng bao giờ tan biến mất. Cái màu trắng muốt tinh khôi trong tiết trời se se lạnh sao mà yêu đến lạ. Cây sưa ngủ vùi giữa mùa đông lạnh lẽo dưới cái tán sù sì, với lớp lá vàng ảm đạm, để rồi một ngày xuân bỗng bừng lên trút cái lớp vỏ già nua trở thành nàng tiên mùa xuân xinh đẹp.

Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy. Cũng chẳng có vần thơ, tranh nào diễn tả hết cái hồn của sưa, giống như tâm hồn người con gái Hà Nội. Một chiều lang thang trên những con đường quen thuộc, tôi chợt giật mình vì mới chỉ mấy hôm trước đây thôi, hoa sưa còn e ấp điểm vài sắc trắng trên những thân cành khẳng khiu mà giờ lại nồng nàn bung lên sức sống mãnh liệt. Bỗng nhiên cảm thấy lòng rưng rưng, như gặp lại một người bạn cũ. Chẳng có loài hoa nào lại cùng thay lá, đâm chồi, ra hoa và lụi tàn trong một mùa duy nhất như hoa sưa.

Cũng thật chẳng sai khi ai đó nói rằng: "hoa sưa có mùa và mùa ngắn nhất năm". Nhanh lắm, cái khoảnh khắc hoa rộ lên để rồi lại vụt qua chỉ như trong chớp mắt. Vẻ đẹp tươi tắn nhưng cũng thấm đẫm những u hoài, hoa mang trong mình quy luật vĩnh hằng của tạo hoá, cái đẹp thế gian chẳng thể được cho riêng ai, rồi sẽ đến một lúc lụi tàn. Nếu như Hà Nội mùa thu làm say lòng người bởi hương hoa sữa thơm nồng từng con phố, nếu như mùa đông làm hiu hắt không gian với những cây sấu già trơ trụi, nếu như mùa hè cháy lên sắc tím bằng lăng, thì tạo hoá cũng thật công bằng khi ban cho mùa xuân một nét riêng của mình – hoa sưa. Dưới cái nắng nhẹ nhàng của mùa xuân, sắc hoa sưa thật chan hoà, dịu dàng, nhưng nếu đứng dưới tán hoa sưa sau cơn mưa, mới cảm nhận hết sự khác biệt kỳ lạ của nó.

Giống như một thứ ánh sáng mát mẻ, vừa làm tâm hồn người ta thanh tĩnh, có thể xua tan hết muộn phiền... hoa sưa gắn với tôi "cả một trời" kỉ niệm của thời sinh viên. Đó là những ngày đi học qua con đường Hoàng Hoa Thám xanh mướt bốn mùa với những tán cây rợp lá. Đó là những chiều lang thang trong vườn Bách thảo để nhớ tên của các loài cây. Và đặc biệt hơn, đó là vào mùa xuân, khi những chùm sưa đầu tiên hé nở, rồi rộ lên như say, như mê trong một sắc màu tinh khiết.

Năm nay, hoa sưa nở vẫn nhiều, vẫn đẹp đến lạ, nhưng tôi chợt thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu và trân trọng vẻ đẹp một thành phố, nhờ có những chùm hoa sưa tinh khiết thanh tao. Tiền bạc, lợi lộc đã làm con người ta mờ mắt và ích kỷ phạm tội, để chẳng ngại ngần giữa đêm trộm đốn ngã từng thân cây gỗ sưa, để những dòng nhựa chảy ra âm thầm, xa xót. Khách du lịch đến Hà Nội cũng yêu sắc trắng thuần khiết của những chùm hoa li ti kia lắm. Thế nhưng họ đâu hiểu rằng loài hoa bé nhỏ này giờ không còn được sống cuộc sống bình yên.

Giữa lòng phố cổ yên ả, cây sưa vẫn từng ngày từng giờ lo lắng bởi không biết sẽ bị đốn ngã lúc nào.. Năm nay, hoa sưa vẫn đẹp dịu dàng, vẫn say men hương nồng trời đất... Nhưng hoa có cảm hoá được chăng những tâm hồn cằn cỗi để một ngày biết rung động trước vẻ đẹp của cuộc sống? Biết hoa có lòng người? Biết người có hiểu lòng hoa......!?

minh phượng
7 tháng 11 2018 lúc 15:43
 Văn mẫu biểu cảm về cây hoa hồng

Loài hoa các bạn thích là hoa gì? Chắc chắn có nhiều câu trả lời. Chị Huệ trắng muốt duyên dáng hay là chị phong lan tim tím yểu điệu? Còn với em, loài hoa em yêu thích và đẹp nhất là hoa hồng.

Trước hiên nhà em có trồng một chậu hồng nho nhỏ. Hoa hồng quả không hổ danh là nữ hoàng các hoa. Đó là cây hồng nhung. Hoa khoác lên mình bộ váy áo màu đỏ thắm, một màu đỏ thật sang. Nhưng bộ dạ hội đó còn lộng lẫy hơn vào buổi sáng, những hạt sương đọng trên cánh hoa như những viên kim cương lấp lánh trong nắng, điểm xuyến cho tà áo thắm đỏ rực rỡ. Cây hoa chỉ ra ba bông nhưng bông nào bông nấy đều đẹp mê hồn. Ba hông hoa như ba nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm. Những cánh hoa chắc là đẹp nhất. Lớp lớp cánh hoa như những bậc thang. Cánh hoa thật mịn màng, mượt mà như tơ lụa đỏ thắm, chúng kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng. Đường nét từng cánh hoa thật uyển chuyển, đó là tuyệt tác của bông hồng, là một sự kì ảo vô hình thu hút người ngắm. Nhị hoa màu vàng thật hợp với dáng vẻ sang trọng của hồng nhung. Đầu nhị có đôi chút phấn trắng như hạt cát vàng nhấp nhánh. Thân cây chắc chỉ to và dài bằng cái đũa. Thân hoa có gai, những cái gai bé nhưng nhọn bảo vệ cho ba nàng công chúa Hồng trẻ đẹp. Mờy chiếc lá nhỏ nhỏ, xanh đậm, sờ cưng cứng, ram ráp.

Chà, thế mà nhanh thật! Mới ngày nào, các bông hoa chỉ là nụ hồng e ấp, nhỏ xíu, thế mà bây giờ những cánh hoa đã xòe ra giỡn với gió. Mỗi khi đi học về, em thường ra chỗ cây hồng để thưởng thức hương thơm ngọt ngào đó. Em nhắm mắt lại và thả mình theo những cánh hoa. Nó dắt em đến một thế giới kỳ diệu. Ở đó, có ba nàng tiên đi cùng em vào khu vườn đầy hoa đó. Đó là vương quốc kỳ ảo với muôn vàn điều mới mẻ. Một thảm hoa rực rỡ hiện ra trước mắt em. Trên bầu trời là những đám mây bồng bềnh trôi, trong ánh mặt trời rực rỡ và muôn màu muôn vẻ của bảy sắc cầu vồng. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm rung cánh hoa... Tất cả đều hấp dẫn vô cùng. Tiếng xe máy nổ ròn ngoài cổng, làm êm quay lại với hiện tại, xua tan đi nỗi mệt nhọc, lấy lại tinh thần. Đâu chỉ có em thích hồng nhung, còn mấy chú bướm nữa. Chúng suốt ngày đến thăm hoa. Và ba tiểu thư cũng vui với chúng. Có chú bướm vàng điểm đen trên cánh lúc nào cũng bay vòng quanh bông hoa rồi lại đậu xuống. Thật là buồn cười!

Em yêu quí hồng nhung lắm. Em vẫn thường tưới và chăm sóc nó. Cây hồng đã giúp em nhận ra một chân lý giản dị trong cuộc sống: vẻ đẹp luôn đi cùng với gai. Cũng như cuộc đời của mỗi người có nhiều lúc tốt đẹp và cũng không ít lúc gặp khó khăn mà ta luôn phải vượt qua.

Cheer Bomb Đéo Cheer Búa
Xem chi tiết
Dat Do
5 tháng 10 2022 lúc 20:49

Cây khế của tôi được trồng trước nhà từ ngày tôi còn lên ba. Ngày trước nó vốn là cây mọc hoang phía sau hè nhưng vì bà tôi sợ nó cô đơn nên đã dời ra trước sân. Cây khế biết ơn bà nên vươn cành cao và xoè tán rộng. Tôi thương cái dáng mảnh khảnh của cành chịu nhiều sương gió mà vẫn dẻo dai. Tôi quý cái gốc sần sùi nhiều vết thẹo, tôi đã nhiều lần khóc khi tiễn những chiếc lá vàng về đất. Lá khế không to nhưng đủ bóng mát cả một góc sân bởi lá có bao giờ mọc lẻ loi. Cho đến bây giờ tôi vẫn giữ thói quen ngửi mùi hoa khế. Tôi thích thú trước từng chùm hoa mọc âm thầm tim tím cả một bầu trời. Hoa khế không rực rỡ, không ngát hương nhưng lại có sức quyến rũ kì lạ với chúng tôi. Mùi của hoa như mùi của cỏ, của lá, của rơm rạ quê hương. Điều kí diệu nhất vẫn nằm ở trái khế xanh xanh khi còn non và ngả vàng khi chín. Đã bao lần tôi say sưa trước hình thù kì lại của trái khế, không giống với bất kì loại trái nào, khế có 5 múi rõ ràng.

Ngày trước tôi chưa hề biết cây khế lại đi vào thơ ca, văn học nhiều đến vậy. Tô chỉ biết rằng nó đi vào đời sống của người dân quê tôi như một phần không thể thiếu. Mẹ tôi thường hái trái khế chín nấu canh chua cá lóc. Ba thì thích ăn mắm chưng, ba bảo mắm chưng không thể thiếu chuối chát và khế. Nhìn những khoanh khế được cắt mỏng hình ngôi sao bày trên dĩa không ai có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của món ăn. Bà tôi lại thích trồng cây khế trước nhà để cây rợp bóng mát cho các cháu vui chơi. Không chỉ thế cây khế còn là cả một niềm mơ mộng đối với lũ trẻ chúng tôi. Những buổi trưa hè, chúng tôi rủ nhau cất nhà chòi bên gốc khế rồi hái từng chùm khế xuống chấm với ít muối cùng nhau ăn. Đứa thì nhăn mặt, đứa hít hà nhưng chẳng mấy chốc cả rổ khế hết nhẵn. Thế nhưng chẳng bao giờ chúng tôi nở hái đến quả cuối cùng trên cây. Chúng tôi ngây thơ nghĩ rằng một ngày nào đó có chú chim quạ đến ăn khế sẽ đền đáp cho chúng tôi những món đồ chơi thật đẹp.

Cứ thế tuổi thơ của tôi trôi qua dưới bóng cây khế trong lành. Những đêm trăng sáng tôi thả hồn mình vào miền cổ tích với những ánh sao rực rỡ trên bầu trời và chiếc đèn lồng xanh, vàng là những trái khế đung đưa. Bà đã kể biết bao câu chuyện, làm sao tôi có thể đi qua hết cũng như chẳng thể nào nhớ nỗi mấy mùa hoa khế rụng. Cây khế của tuổi thơ, cây khế của ước mơ tôi ơi! Tôi mãi gọi tên như một người bạn chân thành.

Tôi đã lớn, cây khế cũng già tôi chẳng còn chơi trò trốn tìm bên gốc khế cũng chẳng thể nhìn thấy cây mỗi ngày. Thế nhưng dù ở nơi đâu, thấy thấp thoáng màu hoa khế và cái hương thoang thoảng dịu dàng, tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ lùng. Tôi yêu cảm giác bình yên ấy như tình yêu mà tôi dành cho loài cây mẹ quê hương của mình.

Ngọc Phương
Xem chi tiết
Lê Phương Mai
3 tháng 1 2022 lúc 19:02

Tham khảo:

Cơn gió lành lạnh khẽ len lõi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc dời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá tri của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niện cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu zùi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình ban của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiềi điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi bik cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko gnhe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài nàgy sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng jận tớ nha.... Cjỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi pạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc dống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tp6i những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa zùi. Tớ rất muốn dc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....

Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu. Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta se tồn tại mãi dẫu nhân gisn muôn màu đổi thay. Bài viết: Hãy kể về một kỉ niệm với người bạn tuổi thơ khiến em xúc động và nhớ mãi

Lê Phương Mai
3 tháng 1 2022 lúc 19:08

Bài văn đây : 

Trong cuộc sống này , ai cũng có một kỉ niệm đáng nhớ và không bao giờ quên được phải không ? Nó có thể là chuyện vui hay chuyện buồn . Nhưng sau tất cả điều mà đáng chú ý là chúng ta có thể nhớ mãi cho đến bây giờ . Tôi cũng có một câu chuyện mà nó làm cho tôi nhớ mãi tới bây giờ . Câu chuyện như thế nào các bạn hãy lắng nghe tôi kể nhé !

 

Tôi và Linh đã từng là một đôi bạn thân đã sắp trở thành tri kỉ rồi . Linh là một người thành phố chuyển đến chỗ tôi sống vì lí do là bố cô ấy đi công tác , cô ấy chuyển đến chỗ tôi vào năm ngoái .

Lần ấy trong một lần mà tôi đang vui chơi với các bạn ở ngoài bờ ruộng thì thấy có một chiếc xe dịch vụ chở hàng đi qua chúng tôi đoán chắc là đã có người chuyển đến nơi này sống rồi . Sau đó chúng tôi chạy một mạch về nhà để nói với bố mẹ . Nhưng khi chạy về nhà thì thấy chiếc xe chở hàng dừng ở ngôi nhà ở bên cạnh nhà tôi . 

Vì mới có người chuyện đến nên là xóm tôi họ cũng lại hỏi thăm dối dít nhiều lắm cả bố mẹ tôi cũng lại hỏi thăm nữa . Chúng tôi cũng đi theo bố mẹ xem , thì ra trong gia đình này có một cô con gái nhỏ tên là Linh .

Linh cũng chuyển đến trường tôi học và cô ấy học luôn ở lớp tôi . Thoạt đầu Linh phải ngồi một mình và cả lớp ghét cô ấy lắm . Tôi cũng không biết sao họ ghét Linh vậy , có lẽ là bởi Linh là một cô gái ít nói với cả cô cũng không hay bắt chuyện với các bạn trong lớp ai hỏi gì cô cũng gật gật lắc lắc . Bọn con gái lớp tôi nhìn cô ấy như vậy thì túm tụm lại nói tôi ấy , còn lũ con trai thì lại chọc ghẹo , rồi kéo hai cái bím tóc của cô . Nhiều lúc bị các bạn bắt nạt nên cô cũng khóc nhưng không ai giúp cô cả .

Rồi có một lần khi mà cô giáo tôi xếp chỗ thì tôi lại được sắp ngồi với Linh , Các bạn tôi liền nói chọc ghẹo tôi :

-Ôi ! xui rồi Uyên ạ ! thế là ngồi với bạn ấy mà làm tự kỉ nhé !

làm cho tôi cũng ghét Linh . Mấy ngày đầu tôi lúc nào cũng liếc nhìn Linh mà không bao giờ chơi với bạn ý . Sau những ngày mà sắp thi học kì có những bài toán khó tôi không giải được phải nhờ đến Linh vậy là Linh dạy cho tôi cách làm . Nhiều lần như thế tiếp xúc được với Linh tôi cảm giác cô ấy là một người rất tốt và thân thiện . Từ lúc đó tôi bắt đầu chơi thân với Linh , lúc nào tôi và Linh cũng bám lấy nhau . Thoạt đầu mấy bạn tôi cũng kì thị tôi như Linh nữa nhưng sau rồi cũng bỏ qua và Linh lại được cả lớp mến và chơi với . 

Chúng tôi kể từ đó trở thành một đôi bạn thân . Lúc nào chơi cũng như học cũng có nhau . Nhiều lúc tôi hoặc Linh còn xin phép bố mẹ cho chúng tôi cùng nhau học ,cùng nhau ngủ . 

Nhưng rồi ngày ấy cũng đến , cái ngày mà tôi đã đi mua cho Linh một món quà gọi là kỉ niệm bạn bè với nhau xuất 1 năm , đó là một chiếc bím tóc rất đẹp . Tôi nghĩ Linh sẽ thích lắm , nhưng về nhà thấy xe dịch vụ chuyển nhà lại đến , Linh chạy ra và bảo là cô ấy cùng bố mẹ sẽ chuyển đi nơi khác . Vì bố cô lại phải đi công tác ở nơi khác . Tôi không tin vào tai mà nước mắt cứ thế chảy dàn dụa . Cuối cùng thì tôi cũng đưa món quà ấy cho Linh . Chiếc xe sau đó từ từ khởi động , Linh cũng lặng lẽ chèo lên xe . Bóng cô ấy cũng khuất dần xa xa . Bố mẹ tôi đã an ủi tôi rằng cô ấy sẽ còn về đây nữa nhưng tôi biết đó chỉ là lời an ủi sao Linh còn có thể về đây được nữa

Đó là một kỉ niệm mà làm tôi nhớ mãi đến bây giờ , lần mà tôi đã được gặp một người bạn tốt . Người mà đã luôn giúp đỡ tôi lúc khó khăn . Cho dù mai sau có những kỉ niệm nó cao đẹp và đáng nhớ đến thế nào , thì đối với tôi cái kỉ niệm này vẫn là cái kì niệm đẹp đẽ và đáng nhớ nhất .

Em tham khảo xíu nha nhiều câu trên mạng