CTR:2.3.4.5.6.7.8.9.7.2.5=một số chẵn
giúp mik với nha các bạn!^_^
Cho M = (- x + a – y) – (- m + n – x) – (m – n – a – y)
Chứng tỏ rằng M là số chẵn
giúp mik với ah^^
M=-x+a-y+m-n+x-m+n+a+y
=2a là số chẵn
\(M=\left(-x+a-y\right)-\left(-m+n-x\right)-\left(m-n-a-y\right)\)
\(M=-x+a-y+m-n+x-m+n+a+y\)
\(M=\left(-x+x\right)+\left(a+a\right)+\left(-y+y\right)+\left(-n+n\right)+\left(m-m\right)\)
\(M=2a+0+0+0+0\)
\(M=2a\)
Vậy M là một số chẳn với mọi biến
cho một số nếu cộng số đó với 5 rồi bớt đi 3 được bao nhiêu chia cho 8 thì được kết quả bằng 11,25.tìm số đã cho
các bạn ơi
giúp mik với nha
ai làm đúng mik tick cho nhé
giúp mik nha
thanks các bạn rất nhiều nhé
Dùng phương pháp giải ngược của tiểu học em nhé.
em đi từ dưới lên trên và làm các phép tính ngược lại với đề bài
Số cần tìm là: 11,25 x 8 + 3 - 5 = 88
Đáp số: 88
Ta gọi số cần tìm là x
Ta có:
(x+5-3):8=11,25
=>(x+2)=11,25*8
=>x+2=90
=>x=90-2
=>x=88
Vậy số cần tìm là 88
Gọi a là số đã cho
Theo đề ta có :
\(\left(a+5-3\right):8=11,25\)
\(\left(a+2\right)=11,25x8\)
\(a+2=90\)
\(a=90-2=88\)
Số đó là 88
gọi X là tập hợp các số tự nhiên có 3 chữ số khác nhau lập từ các chữ số (0,1,2,3,4,5) lấy ngẫu nhiên 2 số từ tập X tính xác suất để 2 số có tích là số chẵn
Giúp mình với
Gọi \(\overline{abc}\) là số tự nhiên có 3 chữ số khác nhau.
Chọn a có 5 cách \(\left(a\ne0\right)\)
Chọn b có 5 cách \(\left(b\ne a\right)\)
Chọn c có 4 cách \(\left(c\ne a,c\ne b\right)\)
Theo quy tắc nhân, có \(5.5.4=100\) cách chọn số tự nhiên có 3 chữ số khác nhau.
\(\Rightarrow n\left(\Omega\right)=100\)
Gọi \(A:``\) Lấy 2 số ngẫu nhiên có tích là số chẵn \(''\)
Để lấy 2 số ngẫu nhiên có tích là số chẵn thì ít nhất 1 trong 2 số phải là số chẵn.
\(TH_1:\) Cả 2 số lấy ra đều là số chẵn có \(C^2_3=6\) cách.
\(TH_2:\) 2 số lấy ra có 1 số là chẵn và 1 số là lẻ có \(C^1_3.C^1_3=9\) cách.
Theo quy tắc cộng, có \(6.9=54\) cách lấy 2 số ngẫu nhiên có tích là số chẵn.
\(\Rightarrow n\left(A\right)=54\)
\(P\left(A\right)=\dfrac{n\left(A\right)}{n\left(\Omega\right)}=\dfrac{54}{100}=\dfrac{27}{50}\)
Tìm một phân số tối giản, sao cho cộng thêm 9 vào phần tử số và cộng thêm 15 vào phần mẫu số thì được một phân số mới bằng phân số ban đầu.
Các bạn nào trả lời đúng thì mik k hết nha. Nếu các bạn có muốn thêm bạn thì cứ vào trang cá nhân của mik và làm bài kiểm tra trước rùi sau đó là kết bạn với mik nha. Ko có giới hạn người trả lời đúng nha. Cứ ai trả lời đúng thì mik k.
Bn bt lm cách này ko?
Theo bài ra ta có:
abab = a+9b+15a+9b+15
=> a (b +15) = b (a + 9)
=> ab + 15a = ab + 9b
=> ab - ab + 15a - 9b = 0
=> 0 + 15a - 9b = 0
=> 15a = 9b
=> abab = 915915 = 4545
Vậy abab = 4545.
Theo bài ra ta có:
abab = a+9b+15a+9b+15
=> a (b +15) = b (a + 9)
=> ab + 15a = ab + 9b
=> ab - ab + 15a - 9b = 0
=> 0 + 15a - 9b = 0
=> 15a = 9b
=> abab = 915915 = 4545
Vậy abab = 4545.
abab = a+9b+15a+9b+15
\(=> a (b +15) = b (a + 9)\)
\(=> ab + 15a = ab + 9b\)
\(=> ab - ab + 15a - 9b = 0
\)
\(=> 0 + 15a - 9b = 0\)
\(=> 15a = 9b\)
\(=> abab = 915915 = 4545\)
Vậy\( abab = 4545.\)
Các bạn cho mik một số bài tham khảo TLV số 2 lớp 8 tập 1 với nha
Bài mẫu 1: Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích
Tôi nhìn Bún vật lộn, gầm gừ và cắn vào tay, vào mặt, vào người trong sự giãy dụa của ông ta mà thấy vô cùng sợ hãi. Tôi đứng dậy, cố gắng khống chế sự sợ hãi rồi chạy về phía đông người hơn. Tôi phải tìm người giúp nếu không thì ông ta sẽ trốn thoát, và nhiều người sẽ bị ông ta bắt đi hơn mất. Tôi chạy được một đoạn thì thấy có hai người đang đi về phía này, tôi hét lên gọi họ rồi ngã gục xuống vì mệt.
Bài làm
Bún là con chó mà bố mẹ tôi tặng cho tôi vào sinh nhật lần thứ 10. Nó đã gắn bó với tôi được gần 5 năm. Tôi với Bún đã có với nhau thật nhiều kỉ niệm đẹp nhưng kỉ niệm đáng nhớ nhất có lẽ lần Bún đã xả thân mình để cứu tôi.
Bún là chó ta, với bộ lông vàng óng, mượt mà. Lúc mới về nhà, trông chú giống như một cục tơ óng ả. Hai cái tai nhọn hoắt lúc nào cũng vểnh cao đề nghe ngóng tin tức xung quanh. Càng lớn, bún càng tỏ rõ mình là một chú chó thông minh. Bún rất thích cùng tôi chơi trò đuổi bắt, đặt biệt là trò ném bóng. Tôi sẽ cầm một quả bóng hoặc một cành cây ném ra xa. Còn Bún sẽ đuổi theo, bắt lấy chúng rồi mang trở lại cho tôi. Chú ta chơi trò chơi ấy rất vui vẻ, chẳng có vẻ gì là mệt mỏi hết.
Từ khi nuôi Bún, tôi thấy mình học được thêm nhiều thứ. Có lẽ thứ lớn nhất tôi học được từ khi nuôi Bún là chăm sóc cho những vật nhỏ hơn mình. Tôi biết cho Bún ăn, biết dọn dẹp sạch sẽ chỗ ở cho Bún và chơi với Bún nữa. Bún không chỉ đơn thuần là con vật nuôi mà nó giống như một đứa em trong nhà tôi rồi. Vì ai trong nhà tôi cũng đều yêu quý nó cả.
Chiều hôm ấy, như mọi ngày tôi đắt Bún ra công viên để đi dạo. Bún rất thích ra công viên, vì ở đó rất rộng và thoáng, hơn nữa lại Bún cũng quen được rất nhiều bạn ở đó. Trước khi đi, mẹ tôi vẫn dặn như mọi khi:
- Cần thận con nhé, chú ý người lạ.
- Vâng, con biết rồi - Tôi đáp lại mẹ rồi dắt Bún ra khỏi nhà.
Bún quen thuộc với công viên rồi nên khi vừa tới nơi nó đã tung tăng chạy nhảy. Tôi mỉm cười để cho nhìn theo Bún rồi cũng chậm rãi bước theo hướng nó chạy đi. Đang thơ thẩn chỗ bãi cỏ để tìm kiếm cây gậy chơi cùng Bún nên tôi không để ý phía sau mình có một người vẫn luôn đi theo. Tôi phải đi khá xa mới kiếm được một cành cây khô, đúng góc vắng nhất của công viên. Tôi gọi Bún để dắt nó đi lại phía bên kia, nơi có nhiều người tụ tập hơn. Vì công viên khá rộng nên không đảm bảo chỗ nào cũng an toàn được.
- Bún...Bún... - Tôi cất tiếng gọi, nhưng không nghe thấy tiếng sủa cửa nó.
Chợt tôi nghe thấy tiếng bước chân phía sau nên giật mình quay lại. Tôi thấy một người đàn ông trung niên, mặc áo kín, đội mũ và đeo kính không biết đã đi theo mình từ lúc nào. Tim tôi đập bang bang. Không phải chứ? Giữa ban ngày cũng có kẻ bắt cóc sao? Tôi quay đầu lại, bước nhanh hơn và liên tục gọi Bún. Bước chân của người đàn ông kia cũng nhanh hơn theo nhịp bước chân tôi. Tôi bắt đầu thấy lo lắng và sợ hãi. Bước chân cứ thế nhanh dần hơn, cuối cùng là chạy. Người đàn ông kia theo sát phía sau tôi. Tôi lấy hết sức để chạy nhanh hơn nhưng không thể thoát khỏi tay ông ta. Ông ta đuổi kịp, nắm lấy tay tôi, kéo mạnh đi. Tôi đơ người. Tôi vẫn coi lời mẹ dặn mỗi lúc bước ra khỏi nhà là lời nói bông đùa. Vì ai mà manh động đến mức bắt cóc người giữa ban ngày thế chứ. Thế nhưng giờ tôi tin lời mẹ tôi rồi. Tôi nhìn quanh quất, vẫn không có người tiến lại gần đây. Tôi hét lên:
- Bún...Bún ơi. Có ai ở đây không? Cứu cháu với!
Người đàn ông nắm mạnh lấy tay tôi, gằn giọng:
- Im ngay, con nhóc con!
Nói rồi ông ta lấy tay bịt miệng tôi lại để tôi không kêu được nữa. Nhưng tôi đã nhân lúc ông ta không để ý, cắn thật mạnh vào bàn tay ông ta, khiến ông ta phải rụt tay lại. Tôi lại hét lên lần nữa:
- Bún...Bún ơi! Có ai không, bắt cóc! Cứu....
Ông ta ngay lập tức lấy một miếng giẻ trong túi áo định bịt miệng và trói tay tôi lại. Ngay lúc ấy tôi nghe thấy tiếng sủa rồi nhanh như cắt, Bún xuất hiện. Nó nhảy chồm lên, cắn vào tay của người đàn ông kia. Bị tấn công bất ngờ nên ông ta buông tay tôi ra ngay. Nhưng khi nhận ra Bún chỉ là một con chó thì ông ta bình tĩnh lại, rồi đánh Bún. Chân tay tôi bủn rủn hết cả. Tôi nhìn Bún vật lộn, gầm gừ và cắn vào tay, vào mặt, vào người trong sự giãy giụa của ông ta mà thấy vô cùng sợ hãi. Tôi đứng dậy, cố gắng khống chế sự sợ hãi rồi chạy về phía đông người hơn. Tôi phải tìm người giúp nếu không thì ông ta sẽ trốn thoát, và nhiều người sẽ bị ông ta bắt đi hơn mất. Tôi chạy được một đoạn thì thấy có hai người đang đi về phía này, tôi hét lên gọi họ rồi ngã gục xuống vì mệt. Rất nhanh, người đàn ông kia bị hai anh tôi vừa gọi khống chế. Họ báo cảnh sát. Còn tôi ngồi ôm Bún trên bãi cỏ, người run như cầy sấy. Nghĩ lại đến giờ chân tay tôi vẫn còn run. Nếu hôm nay Bún không xuất hiện kịp thời và liều mình cứu tôi, chắc tôi đã không còn có cơ hội ngồi đây để ôm nó nữa rồi. Cũng từ sau sự việc hôm ấy, tôi cẩn thận hơn mỗi khi ra ngoài một mình. Nhờ có Bún mà tôi trở về nhà bình an sau sự việc kinh hoàng ấy. Tôi và Bún đều bị trầy xước nhẹ.
Cả nhà vốn dĩ đã yêu quý Bún, nay lại càng yêu quý và chăm sóc nó chu đáo hơn nữa, vì chính nó đã cứu tôi bất chấp nguy hiểm. Có lẽ với nhiều người cún chỉ là vật nuôi, có thể đánh, có thể mắng, có thể bỏ đói, nhưng đối với tôi, Bún là một người bạn, là ân nhân cứu mạng và là một thành viên trong gia đình. Tôi sẽ luôn yêu quý và chăm sóc nó, để nó có thể ở bên cạnh tôi lâu hơn một chút.
Bài văn mẫu lớp 8: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích
Mỗi đứa trẻ khi trưởng thành không chỉ có những người bạn thân thiết mà còn có tình cảm đặc biệt với vật nuôi của mình. Có những loài vật, nhỏ bé bình thường như vậy. Nhưng đồng hành bên cạnh lâu dần sẽ trở thành một phần cuộc sống. Nhắc lại con vật nuôi, kỉ niệm với Bún – chú cún tôi yêu thích chợt ùa về.
Mẹ tôi không thích nuôi chó, mèo hay bất cứ vật nuôi nào khác. Từ lúc còn bé xíu, chị em tôi đã vô cùng khát khao, ghen tị với mấy đứa trẻ con nhà hàng xóm khi chúng nó vui vẻ chơi đùa với chó mèo. Nhưng bất ngờ, Bún đến với gia đình tôi. Nó vốn là một con chó lang thang, hay vật vờ ở khu xung quanh nhà tôi. Mùa đông bốn năm trước, tôi thương con chó nhỏ không nơi đi về, không có ai chăm sóc nên lén cho nó ăn. Sau khi cả nhà ăn xong, tôi thường lấy cơm nguội và đồ ăn bỏ đi trộn vào một cái bát, đặt ngoài cổng chờ nó ăn xong lại cất bát đi. Tôi làm như vậy liên tục cả tuần liền, Bún quen dần và trở nên thân thiết với tôi. Nhiều lần mẹ không ở nhà, tôi còn đem nó vào nhà tắm rửa cho nó. Nước rửa sạch vết bẩn trên lông Bún, để lộ ra bộ lông trắng muốt. Mấy ngày ăn uống đầy đủ, nó mập ra nhiều, lại thêm hai cái tai ngắn hơi cụp xuống, đôi mắt nâu tròn xoe như bi ve, trông nó rất đáng yêu.Cái tên của Bún là tôi tình cờ đặt cho nó vì một lần tôi đem bún cho nó ăn. Nó không thèm thử đã vội vàng cách xa cái bát. Sau này tôi mới biết nó không ăn những thứ như bún hay phở. Tôi thầm nghĩ thật kỳ lạ rồi gọi nó là Bún. Con chó thông minh, dường như hiểu tôi lấy món nó ghét nhất đặt cho nó nên ban đầu ra vẻ không bằng lòng lắm. Nhưng gọi mãi cũng quen, cu cậu dần chấp nhận.
Một thời gian sau, Bún thực sự trở thành người bạn thân thiết của tôi. Thỉnh thoảng mẹ có nghi ngờ, song Bún không bao giờ tùy tiện vào nhà nên cũng không có ai phát hiện. Nó sẽ vẫn lang thang như vậy nếu vài ngày sau không xảy ra chuyện. Trong khi mải chơi trốn tìm với lũ bạn trong vườn nhà ông Năm đầu xóm, tôi bị một con rắn cắn. Tôi đạp trúng hang ổ của nó nên nó ngay lập tức phun kim lên chân tôi. Lần đầu tiên nhìn thấy rắn gần như vậy, hơn nữa còn bị nó cắn. Tôi nhìn con rắn to bằng hai ngón tay cái mình đang trườn đi, lại nhìn vết cắn nhỏ xíu đang rỉ máu, hoảng sợ vô cùng. Tôi khóc không thành tiếng. Các bạn đều trốn ở nơi khác, bác Năm lại đi ra ngoài từ ban nãy rồi, không ai giúp được tôi cả.
Khi tôi hoảng loạn nhất thì Bún xuất hiện. Hóa ra nó vẫn quanh quẩn bên tôi. Nhìn nó chạy như bay lại chỗ mình, bất chấp hai con chó to nhà bác Năm lạ nó sủa inh ỏi. Nó nhìn nhìn cái chân bị rắn cắn của tôi rồi chạy đi. Nhìn bộ lông trắng khuất dần, lòng tôi chợt thấy hụt hẫng. Bún bỏ tôi lại một mình, chạy biến. Suy nghĩ ngây thơ hiện ra trong đầu tôi, có phải thấy tôi như vậy, nó biết tôi sẽ không cho nó ăn được nữa nên mới bỏ mặc tôi. Lần này tôi òa khóc nức nở. Ngay sau đó, tôi nghe tiếng xôn xao ở phía xa. Bún phóng cái chân ngắn cũn, chạy về phía tôi rồi đứng vẫy vẫy đuôi. Mẹ và bác Năm xuất hiện phía sau nó. Thấy tôi ôm chân ngồi thụp xuống, mẹ lo lắng đến xem thì điếng người. Bác Năm thấy thế cũng vội vã cùng mẹ đưa tôi đến trạm y tế. Bún đứng nhìn theo, ánh mắt nó long lanh kỳ diệu, đuôi nó vẫn ngoe nguẩy vẫy mãi. Bác sĩ kiểm tra vết thương và kết luận không có vấn đề gì, chỉ là một con rắn hoa cỏ không có độc. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Tôi trở về nhà liền tò mò hỏi mẹ cách mẹ tìm thấy tôi. Mẹ như nhớ ra điều gì, đi lấy cơm nguội giống như tôi hay làm. Vừa lấy mẹ vừa kể:
- Mẹ đang định đi tìm con về sang bà ngoại thì thấy con chó trắng gầm gừ trước cửa. Nó tha cái khăn mặt bị rơi đi làm mẹ phải đuổi theo. Nó chạy đến ngõ nhà bác Năm thì dừng lại, rồi mẹ nghe tiếng con khóc nên đi cùng bác Năm vừa đi chợ về vào xem.
Mẹ dừng một lúc rồi nói tiếp:
- Con chó ấy thế mà thông minh. Mẹ mang cơm cho nó, bác Năm bảo nó lang thang ở quanh đây lâu rồi.
Tôi vui mừng và cảm động trước sự thông minh, tình cảm của Bún, đem câu chuyện kể với mẹ. Tôi thuyết phục mẹ cho mình nuôi nó, mẹ đắn đo giây lát rồi đồng ý. Chị em tôi vui sướng vô cùng, lần đầu tiên chúng tôi được nuôi một chú cún của riêng mình. Bún vào nhà tôi và trở thành người bạn, người canh giữ nhà tuyệt vời. Nó ăn nhiều hơn và lớn nhanh như thổi. Chị em tôi đi đâu cũng dắt nó đi, bạn bè nhìn bộ lông trắng của nó, đứa nào cũng khen nó thật đáng yêu.
Nhiều năm qua đi song mỗi lần nhắc lại kỉ niệm đó, cả nhà tôi đều nhìn Bún bằng ánh mắt yêu thương và cảm kích. Dù vết rắn cắn lần đó không độc, nhưng đổi lại nếu lỡ là rắn độc, không có Bún phỏng chừng tôi đã gặp nguy hiểm. Ngẫu nhiên Bún đến với tôi, nhưng nó lại trở thành một phần quan trọng trong tuổi thơ của tôi
Cho abc(là số tự nhiên ) chia hết 7 .CTR 2a+3b+c chia hết 7(kết bạn với milk các bạn nhé)
a chia hết cho 7 => a=7q
b chia hết cho 7 => b=7p
c chia hết cho 7 => c=7e
=> 2a+3b+c=2.7q+3.7p+7e=7(2q+3p+e) chia hết cho 7
=> 2a+3b+c chia hết cho 7
k mình nhé
Các bạn ơi giúp mik bài này với 1824 : 32 và 15 622 : 73, giải chi tiết hộ mik, chụp ảnh cũng đc, mik đang cần gấp mik chỉ Tick một người thôi nha, mik đang bị trễ giờ nộp bài. Các bạn cũng có thể kết bn với mik nha
1824 : 32 = 57
15 622 : 73 = 214
1824 : 32 = 57
15622 : 73 = 214
các bạn ơi giúp mik với.
một số tự nhiên khi chia cho 11 có số dư là 3, chia cho 7 có số dư là 6. tìm số dư của phép chia số đó cho 77 .
cho mik lời giả nữa nha. đang cần gấp mong các bạn giúp. thanks nhìu nà.
B6: Cho phân số 3/18. Hỏi phải thêm vào tử số và bớt ra ở mẫu số của phân số đã cho cùng một số tự nhiên nào để được phân số bằng 3/4
giúp mik với nha, mik gấp lắm đó, mik sẽ tick cho các bạn nao trả lời đúng nha ^^
Tổng của tử và mẫu của phân số 3/18 là
3+18=21
Tổng số phần bằng nhau là
3+4=7 phần
Giá trị 1 phần là
21:7=3
Tử của phân số mới là
3x3=9
Số tự nhiên cần tìm là
9-3=6