Viết đoạn văn từ 10 đến 12 câu tả khoảnh khắc chuyển mùa từ thu sang đông
Khi diễn tả những biến chuyển nhẹ nhàng mà rõ rệt của thiên nhiên đất trời trong khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu, nhà thơ Hữu Thỉnh đã viết:
“Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã”
Trong văn bản có hai câu thơ trên, tính giao thời giữa hai mùa hạ và thu được thể hiện rõ nhất qua hình ảnh thơ nào? Hãy phân tích và nêu cảm nhận của em về hình ảnh thơ đó bằng một đoạn văn diễn dịch khoảng 10 câu
Viết một đoạn văn ngắn miêu tả khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu có sử dụng 5 từ tượng thanh, 5 từ tượng hình
Tôi yêu và thích những khi trời đất giao mùa, nhất là khi trời chuyển từ mùa hạ sang mùa thu mát mẻ. Những cơn mưa ào ào, xối xả gọi mùa hè... tất cả những đổi thay nhiệm màu của trời đất ấy đều khiến lòng tôi xao động. Và hơn tất cả, thời khắc giao mùa giữa hạ và thu bao giờ cũng làm tôi phấp phỏng đến lạ lùng! Có lẽ bởi tôi yêu mùa thu nhất trong năm, tôi đợi thu về như đợi một người bạn đi xa quay trở lại... Thu sang thật là dịu nhẹ khi bỗng một ngày ai đó nhận ra, bầu trời dường như trong hơn, cao và xanh hơn. Cái nắng rát bỏng, đổ lửa của mùa hè đã dịu đi nhiều lắm. Bên kia, vài đốm lửa thoắt ẩn hiện giữa nền lá xanh sẫm của những bác phượng già. Có phải phượng đã chắt chiu bao nhiêu gió, bao nhiêu nắng, bao nhiêu mưa của hạ để chưng lọc nên những bông phượng rực đỏ cuối mùa ấy mà tạm biệt hạ và để đón thu sang? Dọc theo hai dãy phố, sắc bằng lăng cũng đã nhạt màu. Nó không còn ngăn ngắt tím đến nao lòng nữa. Con sông trước nhà không còn cuộn lên ngầu đỏ. Dòng sông trở nên dịu dàng, e ấp như cô bé tuổi mười lăm. Tất cả giăng giăng xung quanh ngôi nhà quen thuộc một không khí êm êm, dịu mát, mềm mại, khiến ta mỗi khi thức dậy đều mang một cảm giác bâng khuâng. Ta bắt gặp những cô bé, cậu bé ngồi sau lưng mẹ xúng xính, hân hoan. Thì ra bé con đang được mẹ dẫn đi chuẩn bị đồ dùng cho năm học mới. Ôi! Cái ngày đầu tiên tôi đi học thoáng vậy mà đã đến cả chục năm. Thời gian trôi qua nhanh thật! Miên man trong dòng ký ức, tôi nghe trong hơi gió thoang thoảng hương hoa sữa chưa kịp nồng, mới chỉ đủ gợi ra những vương vấn dịu êm. Thu đến, dường như ai cũng gượng nhẹ hơn. Nhịp sống chùng chình hơn, không còn quá ồn ào, hối hả. Những bến đò, những bờ sông, buổi chiều cũng bắt đầu hoang vắng.Trời chiều hơi se lạnh. Phải chăng vì thế mà mọi người chỉ mong sớm quây quần ấm cúng bên bữa cơm chiều. Tôi bỗng hiểu thế nào là hạnh phúc. Hạnh phúc ấy là khi ta được mãi bình yên bên những người yêu quý. Hạnh phúc giản đơn và bình dị thế thôi. Trời đất chuyển mùa, lòng ta cũng nao nao bao nhiêu cảm xúc. Ta nhớ nhung, nuối tiếc, ta hí hửng, vui tươi... Ta thấy mình mỗi ngày thêm mỗi lớn, thấy mình phải sống sao cho có ý nghĩ hơn với bước đi của nhịp thời gian.
- Các từ tượng hình tượng thanh : in đậm
Sáng sớm,nhìn qua khung cửa sổ,tôi bỗng nhận thấy sự khác lạ của bầu trời,của những cơn gió,của những hàng phượng già bên góc phố…và cả thái độ của những người qua đường nữa,họ vui vẻ lạ thường.Vài cơn gió miên man “lạc bước” vào phòng tôi qua khung cửa,mang đến tôi một cảm giác mới mẻ.Nó không phải là gió của ngày hôm qua,ngày hôm qua,gió vẫn còn oi nồng lắm,vẫn còn nóng bức lắm,đâu có được mát mẻ như thế này.Và khi đó,tôi chợt nhận ra sự đổi khác của đất trời,đây chính là thời khắc chuyển mùa
Vậy là mùa hè đang dần qua đi,tiếng trống trường săp điểm.Những hồi trống giòn giã như muốn đánh thức cả những chú chim còn ngái ngủ.Những chú ve không còn râm ran sau kẽ lá nữa.Buổi sáng bầu trời trong xanh,có những vạt mây nhẹ nhe bắt ngang bầu trời như những cái cầu trên cao.Chúng tôi sắp tạm biệt mái đình rêu phong,tạm biệt những con đường quanh quanh ngoài đồng nội và tạm biệt luôn những tiếng diều vi vu.Sẽ nhớ lắm những dám mây lưng chừng núi.Mùa thu là mùa lá rơi xào xạc,là mùa hương cốm mới hay dơn giản là í ới gọi nhau đi học
tượng hình:ngái ngủ,trong xanh,rêu phong,quanh quanh,lưng chừng núi
tượng thanh:giòn già,râm ran,vi vu,xào xạc,í ới
Từ những hình ảnh thiên nhiên trong khoảnh khắc giao mùa trong bài thơ Sang thu em hãy viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu cảm nhận của em về quê hương qua hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp đặc trưng của quê hương mình. Trong đó có sử dụng thành phần khởi ngữ. Gạch chân thành phần khởi ngữ đó
hãy viết 1 đoạn văn từ 5- 7 câu tả cảnh hoặc tả cây cối có sử dụng biện pháp tu từ đã học . Có câu mở đầu là:
a) Mỗi khi mùa xuân về .....
b) Mùa hè sang ...
c) Thu đến ......
d) khi trời chuyển mình sang đông .....
MÌNH BIẾT LÀM NHƯNG HỎI CÁC BẠN ĐỂ THÊM Ý KIẾN GIÚP MÌNH NHA
Hãy viết 6 đoạn văn sau ( mỗi đoạn từ 6- 12 câu ):
Tả mùa xuânTả mùa hèTả mùa thuTả mùa đông Tả con chó ( cún )Tả con mèoBài làm :
Đối với người khác, mùa đẹp nhất có thể là mùa xuân, mùa hè hoặc mùa thu. Nhưng mùa mà em yêu thích nhất lại là mùa đông. Theo em thì mùa đông không hẳn là độc ác hoặc xấu tính như mọi người vẫn nghĩ . Mùa đông mang cho mình một ý nghĩa riêng. Mùa đông cũng là một nàng tiên, tuy không nhí nhảnh như mùa xuân, không vui vẻ như mùa hè, cũng không được dịu dàng như mùa thu nhưng lại mang cho mình một sự lạnh lùn và kiêu ngạo mà không mùa nào có được. Mùa đông đến, mang cho chúng ta cái cảm giác lạnh cóng nhưng lại khiến cho chúng ta thêm trân trọng những dây phút ấm áp bên gia đình và bạn bè. Những bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất tạo nên một khung cảnh trắng xóa tuyệt đẹp. Mọi người ra đường đều mặc cho mình những bộ quần áo thật dày để mang có thể tránh được từng cơn gió mang theo cái giá lạnh chui vào mọi ngõ ngách của cuộc sống. Mùa đông thật ra là một nàng tiên rất tốt bụng. Nàng ấy giữ lại những mầm xanh lại, ấp ủ chúng trong mặt đất dể mùa khi mùa xuân tới chúng có thể một lần nữa sống lại. Em rất yêu mùa đông.
TẢ MÙA XUÂN
Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm, cũng là mùa đẹp nhất trong năm vì mang đến cho con người không khí ấm áp, vui tươi nhất.
Mùa xuân thường gắn liền với Tết, thường bắt đầu vào tháng 1 và kết thúc vào tháng 3. Đây là khoảng thời gian thời tiết êm dịu, ấm áp, vẫn còn se se lạnh nhưng có ánh nắng mặt trời. Mọi người vẫn luôn mong chờ mùa xuân đến, vì được đón Tết cổ truyền, được quây quần bên nhau ấm áp.
TẢ MÙA HÈ
Không còn những cơn mưa xuân ấm áp ấy là lúc ta biết nàng Xuân duyên dáng, dịu dàng đã đi qua, thay vào đó là nàng Hạ nhí nhảnh, tươi vui. Hạ đến từ tháng 4 và sẽ nhường chỗ cho nàng Thu qua tháng 6. Mùa hạ về với bầu trời xanh ngắt, những đám mây trắng trong và những tia nắng mặt trời vàng tươi rực rỡ, mang lại nguồn sống dồi dào căng tràn cho muôn loài. Khắp các phố phường, hoa phượng nở đỏ rực, ve kêu râm ran hòa tấu những giai điệu vui tươi, rộn rã. Bức tranh mùa hè thật đẹp và rực rỡ!
TẢ MÙA THU
Mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, nhưng em thích nhất là mùa thu. Mùa thu bắt đầu từ tháng 9 và kết thúc vào tháng 12 dương lịch trong năm. Thời tiết mùa thu thật mát mẻ, ánh nắng của ông mặt trời không còn chói chang và gay gắt. Mùa thu cũng là mùa tựu trường, là lúc em và các em lại trở lại trường học sau 3 tháng nghỉ hè. Em thích mùa thu nhất có lẽ là vào mùa thu có Tết Trung thu cổ truyền, em được vui rước đèn và được xem múa sư tử. Em rất yêu thích mùa thu.
TẢ MÙA ĐÔNG
Mùa đông về rồi kìa! Mùa đông trở về cùng những trận gió bấc làm cho những cuộn mây trở nên xám xịt. Cây cối thì gầy guộc vì phải từ biệt những chiếc lá của mình.Mẹ em nói mùa đông lạnh như cắt da cắt thịt. Nhưng em lại thích mùa đông vì sẽ tha hồ diện những cái áo bông sặc sỡ, Ba sẽ đột lửa để cả nhà quây quần sưởi ấm. Đêm nào em cũng ngủ thật ngon trong chăn ấm mà không muốn dậy. Em rất thích mùa đông.
TẢ CON CHÓ
Nhà em có một chú chó. Tên chú chó là Bông. Dáng chú rất cao, to. Mắt chú tròn như hạt nhãn. Đôi mắt tròn xoe, đen láy, trông rất tinh anh. Cái mũi nhỏ lúc nào cũng ươn ướt, đánh hơi rất thính. Chú canh nhà rất giỏi. Mỗi khi em đi học về, chú thường nhảy rối rít bên em. Em rất yêu quý chú chó này.
TẢ CON MÈO
Nhà em có nuôi một chú mèo con rất đẹp. Em đặt tên cho nó là Bạch Tuyết. Chú có một bộ lông trắng mềm mại, điểm những đốm vàng và nâu nhạt. Cái đầu tròn tròn, hai cái tai dong dỏng dựng đứng lên rất thính nhạy. Đôi mắt bạch tuyết trông rất hiền lành nhưng ban đêm lại sáng lên giúp mèo nhìn rõ mọi vật.
Cái đuôi cong lên tựa dấu hỏi như thể làm duyên. Bốn cái chân thon thon, bước đi nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Mỗi khi em học bài, Bạch Tuyết thường nũng nịu cọ bọ ria trắng như cước vào chân em. Những lúc như vậy, em lại âu yếm thưởng cho chú một miếng bánh cá ngon lành.
Lúc rảnh rỗi, em lại cùng với Bạch Tuyết ra ngoài công viên gần nhà chơi. Đi ngủ, em lại ôm chú vào lòng ngủ thật say. Trong giấc mơ, em mơ thấy Bạch Tuyết và em chơi đùa thỏa thích. Bạch Tuyết đã trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình em. Mọi người trong nhà ai cũng yêu quý chú mèo.
EM HỌC MAY MẮN
Mọi người loại đoạn văn tả chó và mèo đi hộ em nhé!
tìm từ láy trong đoạn văn sau: từ buổi chiều,xe dừng lại...đến khoảnh khắc mùa thu. (trong bài Đường đi Sa Pa)
Mik hỏi lần cuối:))
Từ láy trong đoạn văn này là : khoảnh khắc
Chúc em học tốt !!!
Viết đoạn văn nghị luận ngắn (từ 7 đến 10 câu) nêu cảm nhận của em về tín hiệu mùa thu trong khổ thơ thứ nhất của bài Sang thu, từ đó liên hệ đến tín hiệu mùa thu ở quê hương em
Dựa vào của thứ hai của của bài mùa xuân nho nhỏ viết đoạn văn tổng phân hợp khoảng 12 câu nêu vẻ đẹp của mùa xuân đất nước
Viết một đoạn văn cảm nhận sự tinh tế của Hữu Thình trong khoảnh khắc giao mùa (Nói cho dễ hiểu thì là khổ 1bài Sang Thu) quên mất =')
refer
Cuối hạ, thu đến mang theo những cảm xúc bất chợt để lại trong lòng người những bồi hồi, xao xuyến về một mùa thu nồng nàn, êm ái. Ngày hạ đi để nhường chỗ cho nàng thu dịu dàng bước tới, sự chuyển mình giữa hai mùa thật nhẹ nhàng và ngập ngừng như lưu luyến, vấn vương một cái gì đó của thời đã qua. Khoảnh khắc ấy thật đẹp, nhưng không phải ai cũng dễ dàng nhận thấy. Riêng nhà thơ Hữu Thỉnh thì khác, ông đã có một cái nhìn thật tinh tường, một cảm nhận thật sắc nét và một cách sống hòa hợp với thiên nhiên nên mới có thể vẽ lại bức tranh in dấu sự chuyển mình của đất trời qua bài thơ "Sang Thu" – linh hồn của cả bài thơ chỉ vẻn vẹn trong hai từ thế thôi, song ý nghĩa sâu sắc chất chứa trong hai từ ngắn ngủi ấy lại không hề ít. Và có lẽ những ý nghĩa đó, lại tập trung nhiều hơn vào khổ thơ đầu bài thơ:
"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về".
Dẫu biết rằng thời gian bốn mùa luôn luân chuyển hết xuân đến hạ, thu sang rồi đông tới, thế nhưng ta vẫn cảm thấy ngỡ ngàng khi quên đi nhịp sống sôi động hàng ngày mà lắng nghe tiếng mùa thu đi để cảm nhận thời khắc đặc biệt bước chuyển mùa của thiên nhiên. Sang thu của Hữu Thỉnh giúp ta chiêm ngưỡng lại những giây phút giao mùa tinh tế đầy ý vị mà bấy lâu nay ta hững hờ. Đó là lúc hồn ta run lên những cảm nhận dung dị.
Chỉ với bốn câu thơ ngắn mở đầu, Hữu Thỉnh đã đem đến cho chúng ta những cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên. Những tín hiệu của mùa thu với những nét phác họa tài hoa: hương ổi, gió se, sương chùng chình giản dị mà hiện lên đầy gợi cảm. Không phải là sắc "mơ phai" hay hình ảnh "con nai vàng ngơ ngác" mà là hương ổi thân quen nơi vườn mẹ đã đánh thức những giác quan tinh tế nhất của nhà thơ:
"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se"
Từ "bỗng" được gieo lên trong niềm ngỡ ngàng, ngạc nhiên. Từ bao giờ nhỉ, thu về? Tất cả đến với tác giả nhẹ nhàng, mà đột ngột quá, thu về với đất trời quê hương, với lòng người mà không hề báo trước. Để rồi trong giây phút ngỡ ngàng ấy, nhà thơ mới chợt nhận ra hương ổi. Vì sao lại là hương ổi mà không phải là các hương vị khác? Người ta có thể đưa vào bài thơ về mùa thu các hương vị ngọt ngào của ngô đồng, cốm xanh, hoa ngâu,... nhưng Hữu Thỉnh thì không. Giữa tiết trời cuối hạ đầu thu, ông nhận ra hương vị chua chua, ngòn ngọt của những quả ổi chín vàng ươm. Hương ổi, thứ hương thơm quê mùa, dân dã. Hương ổi không nồng nàn. Đó là thứ hương dìu dịu, nhè nhẹ. Hương vị ấy đơn sơ, mộc mạc, đồng nội, rất quen thuộc của quê hương. Thế mà ít ai nhận ra sự hấp dẫn của nó. Bằng cảm nhận tinh tế, bằng khứu giác, thị giác, nhà thơ đã chợt nhận ra dấu hiệu của thiên nhiên khi mùa thu lại về. Chúng ta thật sự rung động trước cái "bỗng nhận ra" ấy của tác giả. Chắc hẳn nhà thơ phải gắn bó với thiên nhiên, với quê hương lắm nên mới có được sự cảm nhận tinh tế và nhạy cảm như thế!
Dấu hiệu của sự chuyển mùa còn được thể hiện qua ngọn gió se mang theo hương ổi chín. Gió se là một làn gió nhẹ, mang chút hơi lạnh, còn được gọi là gió heo may. Ngọn gió se se lạnh, se se thổi, thổi vào cảnh vật, thổi vào lòng người một cảm giác mơn man, xao xuyến. Từ "phả" được dùng trong câu thơ mới độc đáo làm sao! "Phả" là một động tác mạnh gợi một cái gì đó đột ngột. Nó diễn tả được tốc độ của gió, vừa góp phần thể hiện sự bất chợt trong cảm nhận: hương ổi có sẵn mà chẳng ai nhận ra, thế mà Hữu Thỉnh đã bất chợt nhận ra và xao xuyến trước cái hương đồng gió nội ấy.
Câu thơ ngắn mà có cả gió cả hương. Hương là hương ổi, gió là gió se. Đây là những nét riêng của mùa thu vùng đồi trung du miền Bắc. Gợi được như vậy hẳn cái tình quê của Hữu Thỉnh phải đậm đà lắm. Câu thơ: "Bỗng nhận ra hương ổi. Phả vào trong gió se" còn có cái cảm giác ngỡ ngàng bối rối: bỗng nhận ra. Nhận ra hương ổi giống như một sự phát hiện nhưng ở đây là phát hiện ra mùi hương vẫn vương vấn mà bấy lâu nay con người hờ hững. Chính vì sự phát hiện ra cái gần gũi xung quanh mình cho nên con người mới có cảm giác ngỡ ngàng đôi chút bối rối ấy.
Không chỉ có "hương ổi' trong "gió se" mà tiết trời sang thu còn có hình ảnh:
"Sương chùng chình qua ngõ"
Một hình ảnh đầy ấn tượng. Sương được cảm nhận như một thực thể hữu hình có sự vận động – một sự vận động chậm rãi. Từ chùng chình gợi lên nhiều liên tưởng. Tác giả nhân hóa làn sương nhằm diễn tả sự cố ý đi chậm chạp của nó khi chuyển động. Nó bay qua ngõ, giăng bắc và giậu rào, vào hàng cây khô trước ngõ đầu thôn, làm ta như thấy một sự dùng dằng, gợi cảnh thu sống động trong tĩnh lặng, thong thả yên bình. Nó có cái vẻ duyên dáng, yểu điệu của một làn sương, một hình bóng của thiếu nữ hay của một người con gái nào đấy. Đâu chỉ có thế, cái hay của từ láy "chùng chình" còn là gợi tâm trạng sương dềnh dàng hay lòng người đang tư lự, hay tâm trạng của tác giả cũng "chùng chình"?.
Khổ thơ thứ nhất khép lại bằng câu thơ "Hình như thu đã về". Từ "hình như" không có nghĩa là không chắc chắn, mà là thể hiện cái ngỡ ngàng, ngạc nhiên và có chút bâng khuâng. Từ ngọn gió se mang theo hương ổi thơm chín, vàng ươm đến cái duyên dáng, yểu điệu của một làn sương cứ chùng chình không vội vàng trước ngõ, tác giả đã nhận dần nhận ra sự chuyển mình nhẹ nhàng nhưng khá rõ rệt của tiết trời và thiên nhiên trong khoảnh khắc giao mùa bằng đôi mắt tinh tế và tâm hồn nhạy cảm của một thi sĩ yêu thiên nhiên, gắn bó với cuộc sống nơi làng quê.
Khổ thơ ngắn mà đã để lại cho ta biết bao rung động. Ta như cảm thấy một hồn quê, một tình quê đi về trong câu chữ làm lòng ta ấm áp. Hình ảnh quê hương như càng thêm gần gũi, yêu mến.
Mùa thu lặng lẽ và nhẹ nhàng. Những hình ảnh thơ cứ vương vấn mãi trong hồn. Có một cái gì thật êm, dịu dàng toát lên từ đoạn thơ ấy. Quả thực ta thấy lòng thanh thản vô cùng mà lại vô cùng nôn nao nhớ đến những miền quê xa vắng trong nắng thu khi đọc mấy câu thơ của Hữu Thỉnh.
TK
Dẫu biết rằng bốn mùa luân chuyển: hết xuân đến hạ, thu sang rồi lại đông tới, ta vẫn thấy ngỡ ngàng khi quên đi nhịp sống sôi động hàng ngày mà lắng nghe tiếng mùa thu đi, cảm nhận những thời khắc đặc biệt. Đọc Sang thu của Hữu Thỉnh, ta được sống lại những giây phút giao mùa tinh tế đầy ý vị mà bấy lâu ta hờ hững. Đó sẽ là lúc hồn ta rung lên những cảm nhận dung dị:
Bỗng nhận ra hương ổi
..........
Hình như thu đã về
Chỉ với bốn câu thơ ngắn, Hữu Thỉnh đã đem đến cho chúng ta những cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên. Những tín hiệu của mùa thu với những nét phác họa tài hoa: hương ổi, gió se, sương chùng chình giản dị mà hiện lên đầy gợi cảm.
Tín hiệu đầu tiên của mùa thu là hương ổi, thứ hương thơm quê mùa, dân dã. Hương ổi không nồng nàn. Đó là thứ hương dìu dịu, nhè nhẹ. Cảm nhận được hương thơm đặc trưng của mùa thu ấy, nhà thơ còn thể hiện rất khéo cái khí thu trong lành. Nếu như mùa xuân ẩm ướt, mùa hè nóng nực, mùa đông khô hanh thì mùa thu trong mát. Tuy có chút ẩm của hơi sương nhưng khí thu lại có độ trong khiến người ta có thể cảm nhận hương thơm dịu nhẹ lan tỏa trong không gian.
"Phả" vốn là một động tác mạnh gợi một cái gì đó đột ngột. Thế nhưng câu thơ: "Bỗng nhận ra hương ổi. Phả vào trong gió se" rất nhẹ bởi động thái phả ấy lại vào không gian trong gió se – vô hình chứ không phải hữu hình. Câu thơ ngắn mà có cả gió cả hương. Hương là hương ổi, gió là gió se. Đây là những nét riêng của mùa thu vùng đồi trung du miền Bắc. Gợi được như vậy hẳn cái tình quê của Hữu Thỉnh phải đậm đà lắm.
Câu thơ: "Bỗng nhận ra hương ổi. Phả vào trong gió se" còn có cái cảm giác ngỡ ngàng bối rối: bỗng nhận ra. Nhận ra hương ổi giống như một sự phát hiện nhưng ở đây là phát hiện ra mùi hương vẫn vương vấn mà bấy lâu nay con người hờ hững. Chính vì sự phát hiện ra cái gần gũi xung quanh mình cho nên con người mới có cảm giác ngỡ ngàng đôi chút bối rối ấy.
Tiếp nối những tín hiệu mùa thu là hình ảnh: sương chùng chình qua ngõ. Một hình ảnh đầy ấn tượng. Sương được cảm nhận như một thực thể hữu hình có sự vận động – một sự vận động chậm rãi. Từ láy chùng chình làm hiện hình tạo vật, làm ta như thấy một sự dùng dằng, gợi cảnh thu sống động trong tĩnh lặng, thong thả yên bình. Hình ảnh sương chùng chình qua ngõ cùng với hương ổi phả vào trong gió se thực là những hình ảnh mùa thu ở thôn quê êm ả thanh bình.Như vậy, tín hiệu mùa thu được cảm nhận bằng cả khứu giác (hương ổi), cả thị giác (sương). Những tín hiệu, bởi vậy, tạo nên ấn tượng mới mẻ với những liên tưởng mơ hồ, chập chờn không rõ nét. Phải vậy chăng mà nhà thơ, khi đã cảm nhận những nét riêng của mùa thu, vẫn còn dè dặt: Hình như thu đã về.
Giống như một sự hoài nghi: hình như, giống như tự vấn lòng mình. Thế nhưng thực ra là một lời thông báo – một thông báo rất nhẹ nhàng, ý vị. Không phải là một lời khẳng định, một tiếng reo vui. Câu thơ của Hữu Thỉnh như có chút gì thâm trầm, kín đáo rất hợp với cách nghĩ, cách nói của người dân quê.
Khổ thơ ngắn mà đã để lại cho ta biết bao rung động. Ta như cảm thấy một hồn quê, một tình quê đi về trong câu chữ làm lòng ta ấm áp. Hình ảnh quê hương như càng thêm gần gũi, yêu mến.
Mùa thu lặng lẽ và nhẹ nhàng. Những hình ảnh thơ cứ vương vấn mãi trong hồn. Có một cái gì thật êm, dịu dàng toát lên từ đoạn thơ ấy. Quả thực ta thấy lòng thanh thản vô cùng mà lại vô cùng nôn nao nhớ đến những miền quê xa vắng trong nắng thu khi đọc mấy câu thơ của Hữu Thỉnh.
viết đoạn văn từ 8 - 10 câu tả khung cảnh mùa thu
Mùa thu là thời điểm tuyệt vời để tận hưởng những khung cảnh tuyệt đẹp của thiên nhiên. Khi mùa thu đến, cây cối bắt đầu thay đổi màu sắc, từ xanh tươi của mùa hè sang những gam màu ấm áp như vàng, cam và đỏ. Những tán lá rơi từ từ, tạo nên một mặt trời giả mạo trên mặt đất.
Trên những con đường ven sông, những hàng cây dọc bên đường tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Những chiếc lá rơi bay lượn trong gió, tạo nên một màn trình diễn màu sắc độc đáo. Ánh nắng mặt trời chiếu qua những kẽ lá, tạo nên những ánh sáng và bóng râm đẹp mắt trên mặt đất.
Mùa thu cũng là thời điểm của những cánh đồng lúa chín vàng. Những cánh đồng rộng lớn trải dài, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ và thú vị. Những bông hoa mùa thu như cúc, cải xoăn, và hoa hướng dương cũng nở rộ, tô điểm thêm cho mùa thu thêm phần sắc màu. Mùa thu thực sự là một mùa đẹp và đáng trông đợi trong năm.