Xác định từ ghép trong câu văn : “Dù có lớn khôn, khoẻ mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che”. Cho biết các từ đó thuộc loại từ ghép nào?
Phân tích cấu tạo ngữ pháp của câu văn:" Dù khôn lớn, khỏe mạnh thế nào đi cho nữa, con vẫn sẽ thấy mình là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che" em hiểu ntn về câu văn sau: "con hãy nhớ rằng, tình yêu thương kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó." hứa vote 5 sao nếu trl đầy đủPhân tích cấu tạo ngữ pháp của câu văn:" Dù khôn lớn, khỏe mạnh thế nào đi cho nữa, con vẫn sẽ thấy mình là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che"
em hiểu ntn về câu văn sau: "con hãy nhớ rằng, tình yêu thương kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó." hứa vote 5 sao nếu trl đầy đủ
“... Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khoẻ mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng... Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ... tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị
khổ hình. En-ri-cô này ! Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó...”
(Trích “Mẹ tôi”- Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Ngữ văn 7, Tập một, NXB Giáo dục, 2009, tr.10)
Đoạn trích trên gợi cho anh/chị suy nghĩ gì về tình cảm yêu thương, kính trọng cha mẹ.
-Đoạn (1)(1) Nói về người con khi cãi lại người mẹ khiến mẹ buồn lòng
-> Trong hoàn cảnh thời gian (và không gian)
-Đoạn (2)(2) Nói về khi ngày khai trường của con đến và đó cũng là ngày lễ của toàn xã hội để nói về cái sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến cả một thế hệ mai sau, và sai lầm một li có thể đưa thế hệ ấy đi chệch cả hàng dặm sau này.
->Hoàn cảnh : ngày khai trường của con (đêm trước)
-Đoặn (3)(3) Nói về tâm trạng của người mẹ và con trước ngày khai trường
-> Hoàn cảnh : Đêm hôm trước
Đoạn trích cho tháy người mẹ rất yêu thương các con , anh em iết đùm bọc nhau
-Đoạn (1) Nói về người con khi cãi lại người mẹ khiến mẹ buồn lòng
-> Trong hoàn cảnh thời gian (và không gian)
-Đoạn (2) Nói về khi ngày khai trường của con đến và đó cũng là ngày lễ của toàn xã hội để nói về cái sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến cả một thế hệ mai sau, và sai lầm một li có thể đưa thế hệ ấy đi chệch cả hàng dặm sau này.
->Hoàn cảnh : ngày khai trường của con (đêm trước)
-Đoạn (3) Nói về tâm trạng của người mẹ và con trước ngày khai trường
-> Hoàn cảnh : Đêm hôm trước
Đoạn trích cho thấy người mẹ rất yêu thương các con , anh em đùm bọc nhau
Với mẹ , em có vô vàn kỉ niệm nhưng nếu nói có kỉ niệm đáng nhớ nhất thì đó chính là lần em nói dối mẹ . Vào cái ngày trả bài kiểm tra Anh , em cứ nghĩ mình sẽ lại điểm cao như bao lần khác thôi . Nhưng ai dè , người tính không bằng trời tính , em bị điểm kém . Một cú sốc đến với em , em lo sợ , cầm trên tay bài kiểm tra mà không tin vào mắt mình , run run , người ớn lạnh . Em không dám nói chuyện này với mẹ , vì sợ mẹ quở trách , nặng nhọc trở về nhà với tinh thần ê trề . Mẹ thấy em không vui , hỏi thăm đủ đường nhưng em chỉ bảo bình thường , trả lời qua loa lấy lệ để mẹ khỏi lo . Mẹ ngừng hỏi , em cứ nghĩ mọi chuyện sẽ dừng lại ở đấy , nhưng không , mẹ đã biết chuyện vì cô giáo gọi điện tới tận nhà vì tình hình học tập của em . Mẹ rất lo lắng , đứng trong cánh cửa phòng nhìn ra , em thấy mẹ buồn lắm . Mẹ gọi em ra ngoài nói chuyện , cứ nghĩ sẽ có một trận đòn hay quát mắng từ mẹ nhưng mẹ không như vậy . Mẹ an ủi em , nhắc em về việc học tập chứ không hề có lời chỉ trích nào . Em ngạc nhiên lắm nhưng cũng dần hiểu ra , mẹ cũng buồn nhưng mẹ hiểu em , mẹ thương em , mje tin tưởng em sẽ thay đổi và không tái phạm . Nhận ra điều đó , cảm thấy mình thật hư ,không chỉ vì việc học hành mà còn nói dối mẹ . Những hành động đó chẳng bõ công để mẹ yêu em và quan tâm em như vậy . Từ đó , em không bao giờ giấu mẹ chuyện gì nữa và hứa tự thay đổi để không phụ công nuôi dưỡng của mẹ
Hãy nghĩ kỹ những điều này En- ri -cô ạ trong đời con có thể trải qua những người buồn thẳm, những ngày buồn thảm nhất sẽ là ngày mà con mất mẹ
Khi đã khôn lớn trưởng thành khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm có thể có lúc con sẽ mong ước tha để nghe lại tiếng nói của mẹ để mẹ dang tay đón vào lòng dù có lớn khôn khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp yếu đuối và không được chở che con sẽ thấy cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng con sẽ không thể sống thanh thản Nếu con đã làm cho mẹ buồn phiền dù có hối hận có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ tất cả cũng chỉ là vô ích mà thôi Lương Tâm con sẽ không phút nào yên tĩnh hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình en-ri-cô này Con hãy nhớ rằng tình yêu thương kính trọng Cha Mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó
Câu1 . Hãy định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.
Câu2 . Nội dung của đoạn trích trên là gì?
Câu3 đoạn trích trên có đảm bảo tính liên kết không ?Vì sao?
Câu4. Đoạn trích trên em có suy nghĩ gì về bổn phận của con cái với cha mẹ
“... Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khoẻ mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng... Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ... tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương 4 tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. En-ri-cô này ! Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó...”
(Trích “Mẹ tôi”- Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Ngữ văn 7, Tập một, NXB Giáo dục, 2009, tr.10)
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là gì?
Câu 2: Dù không trực tiếp xuất hiện nhưng em cảm thấy mẹ của En-ri-cô là người mẹ như thế nào?
Câu 3: Tìm 4 từ láy có trong đoạn trích và chọn 2 từ để đặt 2 câu.
Câu 4: Đoạn trích trên gợi cho em suy nghĩ gì về tình cảm yêu thương, kính trọng cha mẹ.
1. PTBĐ: Biểu cảm
2. Người mẹ là người dịu dàng, yêu thương con và hết lòng hi sinh vì con
3. Từ láy: thiết tha, dịu dàng, thiêng liêng, nhục nhã
Đặt câu: Anh ta có lòng yêu quê hương tha thiết
Mẹ em là một người phụ nữ vô cùng dịu dàng
4. Đoạn trích cho thấy về công lao của cha mẹ với con cái và nhắc nhở con cái phải biết yêu quý, hiếu thảo với cha mẹ
câu 1 PTBĐ: BC
câu 2
Mẹ En-ri-cô là một người dịu dàng hiền từ, giàu tình thương yêu và đầy trách nhiệm. Một người yêu thương con và có thể làm tất cả vì con. Mẹ En-ri-cô cũng như biết bao nhiêu người mẹ khác, luôn sẵn sàng hi sinh tất cả cho những đứa con yêu.
câu 3
chở che, thanh thản, thiêng liêng,nhục nhã.
mẹ luôn là người che chở cho chúng ta.
tình mẫu tử thật thiêng liêng.
“ Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luỵện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, đựợc mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khoẻ mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng...Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ...tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. Enricô này! Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó.”
1. Nêu phương thức biểu đạt
2.Tìm ít nhất 4 từ láy và 4 từ ghép được dùng trong văn bản
3.Tìm và phân tích tác dụng của phép tu từ trong câu “Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình”
4.Nêu nội dung và mục đích của văn bản
" Hãy nghĩ kĩ điều này, En-ri-cô ạ: Trong đời, cn cs thể trải qua những ngày buồn thảm, nhưng ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày mà cn mất mẹ.
Khi đã khôn lớn trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh sẽ tôi luyện cn thành ng dũng cảm, cs thể lúc đó cn sẽ mong ước thiết tha dc nghe lại tiếng ns cr mẹ, dc mẹ dang tay ra đón vào lòng . Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thek nào đi chăng nx, cn sẽ vẫn tự thấy mk là 1 đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và k dc chở che. Cn sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã lm cho mẹ đau lòng...Cn sẽ k thể sống thanh thản, nếu đã lm cho mẹ buồn phiền. Dù cs hối hận, cs cầu xin linh hồn mẹ tha thứ ...tất cả cx chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm cn sẽ k chút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng cr mẹ sẽ lm cho tâm hồn cn như bị khổ hình. En-ri-cô này! Cn hãy nhớ rằng tình y thw là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đập lên tình y thw đó.
1. Phương thức biểu đạt chính cr đoạn văn trên là j?
2. Nội dung cr đopạn trích trên là gì?
3. Đoạn trích trên cs đẩm bảo tính liên kết k ? vì sao?
4. Qua đoạn trích, em cs suy nghĩ j về bổn phận cr cn cái đối vs cha mẹ?
(mơn trc ạ)
1. Phương thức biểu đạt: biểu cảm
2. Nội dung: Người bố nói với En-ri-cô về vị trí không thể thay thế của mẹ và khẳng định tình yêu thương là tình cảm thiêng liêng hơn cả.
3. Đoạn trích trên đảm bảo tính liên kết vì các câu văn đều hướng tới làm sáng tỏ nội dung, các điệp từ "con sẽ", "con" "mẹ" được lặp lại.
4. Bổn phận của con cái:
+ Đón nhận tình yêu thương của cha mẹ bằng thái độ biết ơn, trân trọng.
+ Thể hiện tình yêu thương với cha mẹ.
+ Chăm ngoan, khỏe mạnh xứng đáng với sự chăm sóc, tình yêu thương của cha mẹ.
Cho đoạn trích:
"Khi đã khôn lớn trưởng thành,khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm,có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ,được mẹ dang tay ra đón vào lòng.Dù có lớn khôn khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa.Con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp,yếu đuối và mong muốn chở che."
a, Đoạn trích trên trích trong tác phẩm nào? Của ai?
b, Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
c, Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong đoạn trích? Tác dụng?
d,Xác định cấu tạo ngữ pháp của tất cả các câu trong đoạn? Chỉ ra đó là kiểu câu gì?
a) Đoạn trích trên trích trong tác phẩm "Mẹ tôi" của Ét-môn-đô đơ A-mi-xi
a. Đoạn trích trích trong "Mẹ tôi" của Ét-môn-đô đơ A-mi-xi.
b. Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
c. Biện pháp được sử dụng: Phép điệp. Tác giả khẳng định: "khi con khôn lớn trưởng thành", "khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện cho con thành người dũng cảm", "dù có khôn lớn khỏe mạnh" thì con vẫn luôn là đứa trẻ trong mắt cha mẹ, con vẫn luôn có cha mẹ dõi theo và bất cứ khi nào cũng có thể trở về trong vòng tay của cha mẹ. Bởi vậy, thật đáng buồn khi con lại cãi lời mẹ khiến mẹ buồn lòng.
d. Xác định cấu tạo ngữ pháp của các câu:
Câu (1): Câu trên thuộc kiểu câu giả thiết - kết quả:
Khi đã khôn lớn trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm (trạng ngữ), có thể có lúc con (chủ ngữ) // sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng (vị ngữ).
Câu (2) Câu trên thuộc kiểu câu giả thiết - kết quả:
Dù có khôn lớn khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa (trạng ngữ), con (chủ ngữ) sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và mong muốn chở che (vị ngữ).
Đọc kĩ các đoạn trích sau và trả lời câu hỏi
1. "...Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua cách cổng, rồi buông tay mà nói: "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra".
a) Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Cho biết thể loại và phương thức biểu đạt?
b) Đoạn văn trên giúp em hiểu được điều gì?
c) Tìm các quan hệ từ trong đoạn văn trên và cho biết ý nghĩa các quan hệ từ đó.
d) _ Xác định đại từ trong đoạn văn trên.
_ Cho biết nó thuộc loại đại từ nào?
_ Đặt câu có đại từ vừa tìm được.
2.
- "...việc như thế không bao giờ con được tái phạm nữa".
- "Sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy".
- "bố không thể nén được cơn tức giận đối với con".
- "Từ nay, không bao giờ con được thốt ra một lời nói nặng với mẹ".
- "...thà rằng bố không có con, còn hơn thấy con bội bạc với mẹ".
a) Những câu văn trên được trích từ văn bản nào? Tác giả là ai? Phương thức biểu đạt? Hoàn cảnh sáng tác?
b) Nội dung các chi tiết trên thể hiện điều gì?
c) Tìm các từ ghép trong những câu văn trên và phân loại các từ ghép đó.
d) Hãy đặt 1 câu với 1 từ ghép đẳng lập và 1 câu với 1 từ ghép chính-phụ vừa tìm được.
3. "Rằm xuân lồng lộng trăng soi
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân"
a) Hai câu thơ trên trích trong văn bản nào? Nêu hoàn cảnh ra đời? Văn bản được làm theo thể loại nào? Trình bày theo phương thức biểu đạt chính nào?
b) Nội dung bài thơ là gì?
c) Chỉ ra điệp ngữ được vận dụng trong bài thơ. Xác định các dạng điệp ngữ đó.
d) Hãy cho biết bức tranh thiên nhiên trong bài thơ đã nói lên điều gì trong lòng tác giả? ( Viết thành một đoạn văn dài 5-7 câu ).
Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha đc nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình là 1 đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không đc chở che. Con sẽ cay đắng và nhớ lại những lúc làm cho mẹ đau lòng ...con sẽ không thể sống thanh thản nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Lương tâm con sẽ không phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu đang và hiền hậu cảu mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. En-ri-cô này! Con hãy nhớ rằng tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào dám chà đạp lên tình yêu thương đó. A. Nêu nội dung của đoạn trích trên B. Xác định 1 phép điệp ngữ có trong đoạn trích trên, nêu tác dụng C. Em có đồng ý với ý kiến"thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào dám chà đạp lên tình yêu thương đó" không? Vì sao? Giúp mình bài này với ạ