Những câu hỏi liên quan
Cao Thị Hồng Nhung
Xem chi tiết
Won Yi
5 tháng 3 2020 lúc 17:25

Em tham khảo nhé, chúc em học tốt!!!

Mỗi chúng ta đều có một cách đánh giá riêng của mình về những vấn đề xảy ra xung quanh mình, vì mỗi người có suy nghĩ khác nhau, nên những hành động, thành công cũng không thể giống nhau. Vậy làm cách nào để chúng ta tìm cho mình một lối đi đúng đắn và tránh được những gì tiêu cực nhất? Có người từng nói: “Người bi quan luôn thấy khó khăn trong cơ hội. Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn.”

Cuộc sống là những hành trình nối tiếp hành trình, là một quãng đường đi luôn ẩn chứa những thử thách bất ngờ. Vì vậy, để đạt được mục đích, ước mơ của mình, mỗi người phải trải qua rất nhiều thử thách chiến thắng chính mình để gặt hái được thành quả đó. Có nhiều khi ta thắc mắc, vì sao có những người có thể giàu có như Bill gates? Và cũng có những người sinh ra trong hoàn cảnh khá giả nhưng lại có cuộc sống nghèo khó về sau?

Trong câu nói trên, có đề cập đến cụm từ: “người bi quan”, vậy thế nào là người bi quan? Người bi quan là những người luôn nhìn sự việc theo hướng tiêu cực, không tìm thấy nút tháo gỡ cho sự việc, có thái độ chán nản, buông xuôi trước khó khăn, thử thách. Còn ngược lại với điều đó, chính là người lạc quan. Người lạc quan, luôn nhìn ra sự tháo gỡ trong khó khăn, nhìn sự việc theo hướng tích cực, có tinh thần mạnh mẽ, ý chí vươn lên hoàn cảnh, làm chủ cuộc đời thoát khỏi nghịch cảnh. Và từ đó cho ta hiểu ý nghĩa cả câu, nhấn mạnh đến ý nghĩa của mỗi người khi đến với khó khăn. Khó khăn nếu chỉ cần ta thay đổi suy nghĩ, sẽ có hai mặt như hai tấm  gương khác biệt. Thái độ của mỗi người trong hoàn cảnh ấy là rất quan trọng, mọi người hãy luôn sống lạc quan, vì chỉ có như thế mới có niềm tin, sự tin tưởng chủ động với cơ hội thay vì buông xuôi bất lực nhận lấy thất bại do chính mình tạo ra. Cơ hội là do mình nắm giữ, cơ hội không tới hai lần, vì vậy hãy cố gắng dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất.

Câu nói mang ý nghĩa to lớn và bài học giáo dục đến mỗi người. Mang lại cho ta một nhận thức đúng đắn. Hãy luôn nuôi dưỡng trong mình thái độ tinh thần lạc quan. Để luôn sống tích cực và chủ động, yêu đời, có động lực vượt qua khó khăn. Chính nhờ thái độ, cách nhìn nhận cuộc sống đầy tích cực như vậy, sẽ giúp chúng ta đạt được thành công cho mình. Như nhà giáo Nguyễn Ngọc Kí, bị liệt hai tay, nhưng vẫn vươn lên khó khăn để trở thành một người truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ. Hay nick Vujic cũng tương tự như vậy, họ là những tấm gương sáng giúp ta hiểu hơn ý nghĩa của cuộc sống. Phê phán những ai có thái độ buông xuôi, yếu đuối, thiếu bản lĩnh, không dám đối diện mà chọn cách hèn nhát.

Câu nói vô cùng đúng đắn, nhất là trong khi cuộc sống hiện đại ngày càng phát triển, con người phải cạnh tranh lẫn nhau. Hiểu được điều này ta càng phải rèn luyện cho mình một thái độ sống tự tin, nuôi dưỡng niềm tin hi vọng để đạt được ước mơ của chính mình.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyên Vũ
Xem chi tiết
minh nguyet
17 tháng 3 2022 lúc 22:52

Phép lặp: Người, cơ hội, khó khăn.

Phép trái nghĩa: Lạc quan >< Bi quan.

Aocuoi Huongngoc Lan
Xem chi tiết
ミ꧁༺༒༻꧂彡
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
18 tháng 2 2023 lúc 20:40

Cuộc sống bao giờ cũng trải một con đường đầy những thử thử thách, chông gai cho bất kì ai trên đời này. Ai suy nghĩ tích cực, lạc quan, biết biến khó khăn thành cơ hội sẽ là người chiến thắng.

Em đã học tập theo bài học trên qua hoàn cảnh dịch bệnh như hiện nay, thời buổi cần phải học online thay vì được nghe giảng trực tiếp trên lớp. Điều ấy gần như làm cho sự học tập của em bị cản trở một phần nào đó. Trước tình hình như thế, em đã đề ra những điều mà mình cần làm để có thể tiếp tục học tập rèn luyện tốt trong hoàn cảnh này như ôn lại kiến thức mình vừa học bằng cách lên mạng coi thêm bài giảng/ mẹo làm bài, tự rèn luyện cho mình ý thức học tập vào khung giờ rảnh,.. Dù ngày tháng học online không phải là điều em muốn nhưng nó đã cho em sự tự giác trong học tập và tinh thần tự học tự lực của em. 

Khép lại, mỗi chúng ta đều cần có tinh thần tự học và ý chí quyết tâm học giỏi để rèn luyện bản thân ngày càng phát triển hoàn thiện.

Ngữ văn
Xem chi tiết
︵✿t̾h̾e̾ p̾i̾e̾‿✿
15 tháng 5 2021 lúc 12:50

Câu 1 :Phương thức biểu đtạ chính là:Nghị luận

Câu 2:Theo tác giả:Thất bại giúp con người ta đúc kết kinh nghiệm để vươn tới chiến thắng và giúp thành công đạt thêm phần ý nghĩa.

Câu 3:Em hiểu câu"Hẫy thất bại một cách tích cực" là:Nếu ta thất bại một lần thì chúng ta có thể nhận được một số bài học và kinh nghiệm nhưng nếu ta thất bại nhiều thì bài học và kinh nghiệm đó sẽ nhân lên,nhân lên rất nhiều.Từ đó,ta có thể thành công với số bài học và kinh nghiệm đó.

Câu 4:Điều em tâm đắc nhất trong đoạn trích chính là:em đã có thêm những phần kiến thức bổ ích,tốt đẹp,nó sẽ giúp em vươn lên towisthanhf công từ những thất bại của mình!

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Trường
26 tháng 1 2023 lúc 21:24

Câu 1: Nghị luận

Nguyễn Nhi
Xem chi tiết
Lộc 8a3 Ngô Tấn
1 tháng 12 2021 lúc 13:19

một học sinh đi xe đạp từ nhà đến trường với quãng đường 3km thời gian hoàn thành quãng đường là 10 phút tính vận tốc xe đạp ra đơn vị km/h và m/s

nguyenduckhai /lop85
1 tháng 12 2021 lúc 14:01

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích: Nghị luận

nguyenduckhai /lop85
1 tháng 12 2021 lúc 14:02

Câu 2: 

-    Chỉ ra lỗi sai:

+ Lỗi sai về chính tả: chông, rễ, gia

Lỗi sai về ngữ pháp: Gọi là lý thuyết bên bờ vực.

-  Sửa lại cho đúng:

+ Chính tả: trông, dễ, ra

Ngữ pháp: thêm dấu phảy đằng trước, coi câu này chỉ là một bộ phận của câu. Câu hoàn chỉnh sẽ là: Tôi có một lý thuyết cho cá nhân tôi, gọi là lý thuyết bên bờ vực.

Lưu ýChấp nhận cả phương án học sinh thêm từ vào trước câu để câu này đúng ngữ pháp. Ví dụ: Đó là….; Tôi gọi là….; Nó gọi là….

 

Nguyễn Nhi
Xem chi tiết
Mai Phương
30 tháng 12 2021 lúc 12:32

Cậu có đáp án bài chưa cho tớ xin với

Nguyễn Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Thu Phương
1 tháng 12 2021 lúc 14:26

Câu 1: Theo tác giả, kẻ thù lớn nhất của chúng ta là sự lười biếng. Các yếu tố tạo nên cơ hội là không lười biếng và phải dũng cảm

Câu 2: Nội dung chính của đoạn văn nêu ra những tác hại của việc lười biếng, thuyết phục con người nên dũng cảm, không lười biếng để tạo lập cho mình một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Câu 3:

- Nêu ra tác hại của sự lười biếng đối với bản thân.

- Tại sao chúng ta không nên lười biếng và phải dũng cảm.

- Bản thân em đã, đang và sẽ làm gì để có thể nắm bắt được mọi cơ hội.

Nguyễn Thị Thu Phương
1 tháng 12 2021 lúc 14:27

Tham khảo:

II. Làm văn:

Nêu cảm nhận của em về nhân vật lão Hạc.

Lão Hạc là một lão nông nghèo nhưng có nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng quý. Nhân vật Lão Hạc là nhân vật điển hình, đại diện cho mỗi tầng lớp người nông dân rơi vào hoàn cảnh trớ trêu nhưng toát lên những vẻ đẹp tâm hồn sáng trong.

Lão Hạc có một cuộc đời hết sức bi thảm. Vợ lão mất sớm, một mình lão gà trống nuôi con. Đến tuổi anh con trai lấy vợ thì nhà lão nghèo quá, nhà gái lại thách cao, nên anh con trai không lấy được vợ, phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Lão ngày ngày, vò võ mong mỏi con về, đơn độc, chỉ có con chó Vàng - kỉ vật của con bầu bạn cùng. Lão sống qua ngày, trong cái đói nghèo và đơn độc. Và chính vì đói, vì nghèo như thế, nên cuối cùng, lão phải bán đi người bạn duy nhất của lão, chỗ dựa cuối cùng của lão – cậu Vàng. Để giữ được tấm lòng thanh sạch của mình, lão phải ăn bả chó tự tử, chết như một con chó. Cuộc đời của lão Hạc là một cuộc đời đơn độc, quay quắt trong cái đói nghèo, bị cái đói nghèo đày đọa. Nam Cao đã thông qua cuộc đời của lão Hạc để tố cáo xã hội thực dân nửa phong kiến, dồn đẩy người nông dân tới bước đường cùng bằng tiếng nói đanh thép, nhưng không kém phần chua xót.

Tuy ở một hoàn cảnh đáng buồn như vậy, nhưng lão Hạc có một tấm lòng vị tha, nhân hậu. Với cậu Vàng – kỉ vật của con trai lão, lão yêu quý nó như “một bà mẹ hiếm hoi yêu quý đứa con cầu tự”. Lão cưng nựng, vỗ về, vuốt ve nó; cho nó ăn cơm như nhà giàu ăn cơm bát; lão ăn gì cũng không quên phần nó, gắp cho nó một miếng, lão ăn bao nhiêu, nó cũng ăn như thế, thậm chí có phần hơn lão… Lão cũng coi nó như một người bạn, ngày ngày lão tâm sự, trò chuyện với nó như thể nó cũng là một con người. Lão đối với một con chó, một loài vật mà ông giáo cho là sinh ra để người ta giết thịt lại nhân hậu, yêu thương đến vậy thì với con người, lão còn đối xử đến như thế nào nữa? Tấm lòng của lão quả thật khiến chúng ta cảm phục.

Đối với cậu Vàng, lão yêu quý như vậy, thì đối với anh con trai của lão, thì tình cảm ấy còn được nhân lên gấp vạn lần. Chỉ vì nhà nghèo, không cưới được vợ cho con, làm con uất chí, bỏ đi đồn điền cao su mà lão tự dằn vặt mình mãi. Để cưới vợ, anh con trai đòi bán mảnh vườn, nhưng lão không cho không phải vì lão muốn giữ mảnh vườn cho lão, mà lão nghĩ nếu cưới vợ về, vườn bán rồi thì ở đâu mà làm ăn sinh sống, và rồi có bán thì cũng làm sao mà đủ tiền. Lão nghĩ thế, nhưng anh con trai có thấu cho lão? Anh bỏ đi đồn điền cao su, để lại lão ở nhà vò võ chờ con. Lão nghĩ tốt, lo cho tương lai con, nhưng khi con trai bỏ đi, lão lại tự dằn vặt mình, đày đọa tinh thần mình. Những câu nói lão nói với cậu Vàng, nhưng lại chất chưa biết bao nhiêu tình cảm nhớ thương cho anh con trai. Lão nói với cậu Vàng đấy, nhưng lại như nói với con mình. Lão làm việc gì, lão suy nghĩ gì cũng là hướng về con trai mình. Tiền bòn vườn lão để dành, không tiêu tới để khi con trai về, lão nhẩm tính sẽ có gần trăm đồng bạc, thêm vào cho con cưới vợ và làm kế sinh nhai. Thế nhưng, lão lại ốm. Một cơn ốm kéo dài buộc lão phải tiêu tới số tiền đó. Chỉ vậy thôi mà lão đã thấy đau lòng. Lão ăn vào tiền của con trai lão – số tiền mà khi con trai về lão định trả con. Điều này làm lão khổ tâm hết sức. Hành động của lão gửi ông giáo mảnh vườn, nhờ ông giáo giữ hộ cũng là để giữ hộ cho con lão: “Của mẹ nó thì nó hưởng”. Mọi suy nghĩ, việc làm của lão đều hướng tới con trai. Thậm chí, cái chết của lão cũng là vì con. Lão chết để mở ra đường sống cho con lão, lão chết một cái chết trong sạch để lại tiếng thơm cho con vì lão sống ngày nào là ăn vào tiền, vào đường sống của con ngày ấy. Xưa nay, không ít người cha, người mẹ hi sinh cơm ăn, áo mặc vì con, hi sinh một phần thân thể vì con nhưng hi sinh cả mạng sống của mình như lão Hạc lại là một trường hợp hiếm thấy. Tình yêu con của lão Hạc thật đặc biệt. Không ồn ào, sôi nổi, không thể hiện qua hành động hay lời nói, lão lặng lẽ yêu con trong tâm tưởng, mọi hành động của con lão đều cho là do lão. Là do lão đẩy con tới những hành động ấy rồi tự dằn vặt mình, tự gánh lấy những suy nghĩ, hành động để chuộc lại lỗi lầm. Quả thật, tình yêu thương con của lão khiến chúng thật vô cùng cảm động.

 

Lão Hạc mang một tấm lòng tự trọng cao cả. Lão tự trọng từ với một con chó, với con trai lão, với bà con hàng xóm, với ông giáo và với cả chính bản thân mình. Khi bán con chó, lão đau khổ, vì lão “bằng này tuổi đầu mà còn trót lừa một con chó”. Lão nhớ ánh mắt của cậu Vàng, mà theo như lời lão là một ánh mắt đầy trách móc, mắng lão tệ hại: “A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão thế mà lão đối xử với tôi thế này à?”. Ánh nhìn đó làm lão ám ảnh và day dứt không nguôi. Lão từ chối mọi sự giúp đỡ của ông giáo, lão lại chuẩn bị sẵn tiền làm ma cho bản thân, gửi ông giáo, để khi lão có việc thì ông giáo đưa ra, coi như là của lão có chút ít, còn lại thì nhờ bà con hàng xóm cả. Lão làm vậy để không phiền lụy tới ai. Từ đó, lão bòn vườn, mò cua, ốc, trai ăn để sống qua ngày, thà chết chứ không chịu mắc nợ ai. Có lẽ hành động bán cậu Vàng của lão chính là bước chuẩn bị cho cái chết của lão. Lão xin Binh Tư ít bả chó với lý do bắt cho nhà khác – một lý do làm Binh Tư tự nghĩ lão giả bộ hiền lành thế nhưng cũng ghê ra phết, một lý do làm ông giáo hiểu lầm lão, hiểu lầm một con người đã “khóc vì trót lừa một con chó, một con người nhịn ăn để có tiền làm ma”. Vậy nhưng hóa ra, lão ăn bả chó để tử tự, để giữ vẹn nguyên tấm lòng trong sáng của lão. Lão ăn bả chó, lão chết như một con chó, vật vã, quằn quại trong đau đớn, để chuộc tội với cậu Vàng. Lão ăn bả chó cũng là để không bị cuộc sống dồn đẩy, bị tha hóa biến chất như Binh Tư, hay Chí Phèo… Cái chết của lão cũng chính là sự tự trọng của lão với con lão. Lão sống mà phải dựa vào tiền của con thì thà lão chết con hơn. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng trân trọng – lòng tự trọng của lão nông nghèo nhưng trong sạch. Lão chọn “chết trong còn hơn sống đục” khi bị dồn vào đường cùng. Tấm lòng nhân đạo của Nam Cao đã được thể hiện rất rõ. Thông qua cuộc đời bi thảm, nhưng phẩm chất thì sáng trong của lão Hạc, Nam Cao quả đã “khơi được những nguồn chưa ai khơi” và chính điều này đã đưa ông lên một vị trí vững chắc trong dòng văn học 1930-1945.

Nhân vật lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu sắc. Đây là một nhân vật điển hình, đại diện cho tầng lớp những người nông dân trong xã hội cũ: Tuy đói nghèo nhưng có những phẩm chất cao đẹp. Nam Cao đã rất thành công trong cách xây dựng nhân vật. Thông qua cái nhìn ông giáo – một nhà trí thức, Nam Cao đã gián tiếp thể hiện tấm lòng của mình với người nông dân và đặt ra vấn đề “đôi mắt”: “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương...”. Tác giả cũng đã sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật rất rõ nét. Tâm lý nhân vật lão Hạc được thể hiện qua những hành động, lời nói của lão, nhiều đoạn đối thoại mà như độc thoại. Bên cạnh đó, tác giả cũng sử dụng nhiều khẩu ngữ, làm câu chuyện chân thực, sinh động, gần gũi với người nông dân.

Nhân vật lão Hạc quả thật đã để lại trong lòng người đọc ít nhiều suy nghĩ. Qua đó cũng thể hiện tài năng, tấm lòng của Nam Cao. Phải là một cây bút xuất sắc, một nhà văn thấu hiểu, am tường về người nông dân tới tận cùng, dành cho họ những tình cảm yêu mến, trân trọng cảm thông sâu sắc mới viết nên một truyện ngắn hay như thế. Với một nhân vật lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên, Nam Cao đã khẳng định được tên tuổi của mình. Ông đã “khơi được những nguồn chưa ai khơi” và ghi lại trong lòng độc giả những tình cảm yêu mến.

Đỗ Quyên
Xem chi tiết
Wiliam James Moriarty
18 tháng 6 2021 lúc 13:22

Có những người sinh ra đã là một thiên tài, nhưng cũng có những người luôn tự hỏi bản thân" Khả năng chủa mình là gì?Hay mình không có khả năng gì đặc biệt mà chỉ là một người vô dụng?". Nhưng những người như thế không biết rằng không phải họ vô dụng mà chỉ là vì họ chưa khám phá được khả năng thực sự của mình thôi. Và theo em, cách để những người như thế có thể khám phá khả năng của mình là vào những hoàn cảnh khó khăn. Hoàn cảnh khó khăn là gì? Hoàn cảnh khó khăn là những lúc ta gặp bất lợi, khó khăn trong một công việc nào đó mà ta cứ nghĩ là việc này ta không làm được và phải bỏ cuộc thôi. Nhưng ít ai biết rằng : vào những hoàn cảnh khó khăn như thế cũng là cơ hội để ta tìm ra khả năng của chính mình. Lại có người đặt ra câu hỏi: " Vì sao nói hoàn cảnh khó khăn cũng là cơ hội để khám phá khả năng của chính mình?". Nếu thắc mắc điều đó thì có thể lí giải được là vì vào nhưng lúc khó khăn con người cần đến sự kiên trì, sức chịu đựng, óc sáng tạo và có bản lĩnh để dám đánh cược với điều đó. Vào những lúc khó khăn thì đầu tiên ,con người phải giữ được sự bình tĩnh rồi suy nghĩ nhanh về những cách có thể giúp mình an toàn ngay bây giờ. Họ phải đủ can đảm và bản lĩnh để có thể chắc chắn rằng họ đã chọ một phương án đúng. Qua sự việc đó , họ sẽ tì ra được khả năng của mình và nhận ra rằng đứng trước nguy hiểm, khó khăn thì họ sẽ nhận ra khả năng của mình.

Kậu...chủ...nhỏ...!!!
18 tháng 6 2021 lúc 14:15

 Có thể chắc chắn rằng:khó khăn đang rình rập chúng ta mọi lúc mọi nơi,nhưng ít ai biết rằng:nó chính là 1 cơ hội lớn mà chúng ta cần nắm lấy nó.Câu nói:''phải chăng hoàn cảnh khó khăn cũng là cơ hội để mỗi người khám phá khả năng của chính mình?'' đã nêu rõ điều đó.

Chúng ta thường xuyên né tránh khó khăn,phải chăng chúng ta đã né tránh cơ hội mà ta có thể cho người khác biết khả năng của chính mình?Câu trả lời là phải.Vì nếu chúng ta đối mặt với khó khăn thì sẽ chắc chắn vượt qua khó khăn ấy và cũng là cơ hội tỏa sáng cho mọi người biết là khả năng của chúng ta sẽ đi đến đâu.Khả năng của chúng ta sẽ rất lớn nếu ta đối mặt và vượt qua khó khăn này.Mọi người đều biết:khả năng của mình nằm gọn trong cư xử của mọi người khi đối mặt với khó khăn.Nếu ta đối mặt với chúng thì khả năng của chúng ta sẽ được tỏa sáng.

Các bạn ạ,các bạn chắc chắn đã đối mặt với khó khăn nhưng lại tránh né,như vậy là các bạn đã tránh né cơ hội của chúng ta để tỏa sáng khả năng của bản thân rồi đấy.Các bạn phải đối mặt với khó khăn để chúng ta có thể có 1 cơ hội lớn và nó sẽ đi theo ta trọn đời.

Mọi người ơi,các thầy các cô ơi.Đánh giá bài làm của em đi

tái bút:nhớ ơn mọi người cả đời

Ngô Hải Nam
18 tháng 6 2021 lúc 15:44

Con người ta khi gặp khó khăn chắc chắn sẽ có một câu hỏi đặt ra, đó là “hoàn cảnh khó khăn cũng là cơ hội để mỗi người khám phá khả năng của bản thân?”. Tình huống khó khăn là những bất lợi và khó khăn của chúng ta khi thực hiện một công việc nào đó. Đây hoàn toàn là những điều mà mọi người không mong muốn xảy ra. Tại sao bạn lại nói rằng khó khăn là cơ hội để khám phá khả năng của bản thân? Bởi vì trong những tình huống khó khăn, chúng ta sẽ tìm thấy khả năng giải quyết vấn đề của mình. Những tình huống khó khăn và thử thách là cơ hội để con người khám phá giới hạn bên trong của mình. Khó khăn cho chúng ta cơ hội để xác định lại khả năng giải quyết vấn đề của mình. Có một số việc chúng ta nghĩ rằng mình sẽ không thể làm được cho đến khi lâm vào tình thế bắt buộc, khó khăn.Trong những tình huống khó khăn, chúng ta sẽ tìm thấy sự sáng tạo và nhanh nhẹn của mình. Đây là những gì mà những khó khăn mang lại cho tất cả mọi người. Ở giới hạn, sức sáng tạo của con người là không thể tưởng tượng được. Nhưng chỉ trong những hoàn cảnh nhất định, con người mới có thể phát hiện ra nó. Đồng thời, khi gặp khó khăn, chúng ta sẽ biết được sức lực và sự dẻo dai của mình có vượt qua được những khó khăn đó hay không. Đây cũng là cơ hội để chúng tôi rèn luyện khả năng của mình. Người ta thường nói, tận cùng khó khăn mới là nơi mở ra những cơ hội mới. Cơ hội đó cũng là khả năng mọi người phải nắm bắt trước. Khó khăn sẽ là cơ hội để mọi người nhận ra điểm yếu của mình để khắc phục và hoàn thiện.Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể vượt qua khó khăn, bỏ cuộc, thất bại và sống buông thả, vô nghĩa, đây là một lối sống đáng bị phê phán. Vì vậy, trước những khó khăn, thử thách, mọi người cần bình tĩnh, tự tin, phán đoán mọi vấn đề và tìm cách giải quyết. Không nản chí, không ngại gian khổ, nguy hiểm, vượt qua mọi khó khăn.