Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
công chúa lạnh lùng
Xem chi tiết
trần văn thuận
12 tháng 11 2017 lúc 13:07

uầy nhiều quá viết mỏi tay quá đi

zed vô danh
12 tháng 11 2017 lúc 13:08

đây là giáo dục công dân 6 mà bạn

công chúa lạnh lùng
12 tháng 11 2017 lúc 13:09

thế ai chả biết có chả lời được không mà hỏi hả 2 lũ đần kia .

Minh Lệ
Xem chi tiết
Nhật Văn
4 tháng 8 2023 lúc 20:03

Tham khảo:

- Những sản phẩm trong hình ảnh rất cần thiết trong cuộc sống của chúng ta bởi đây là nhu yếu phẩm cần thiết, nhu cầu may mặc, sử dụng đồ điện tử, phục vụ nhu cầu giải trí của con người. 

- Khi tạo ra các sản phẩm ấy người lao động phải bỏ công sức ra rất nhiều, mất rất nhiều thời gian và sức lực. 

- Chúng ta phải biết ơn người lao động bởi chính họ đã làm ra của cải cho xã hội.

Vũ Hương Giang
Xem chi tiết

Tham khảo:

Cô bé đã thấy được những điều sau qua mỗi lần quẹt diêm

 Lần đầu thấy lò sưởi để sưởi cho ấm

Lần 2 thấy bàn ăn thịnh soạn có đầy đủ thức ăn ngỗng quay .

Lần 3 thấy cây thông Nôel, mong ước được đón giao thừa cùng cả nhà điều mà bất cứ  đứa trẻ nào cũng có được trong đêm giao thừa nhưng cô bé lại không có

Lần 4 thấy được người bà hiền dịu của em đã mất

Lần 5 quẹt hết que này đến que khác để líu giữ bà ở lại và cuối cùng hai bà cháu đã bay lên trời với thượng đế

Những điều em bé trông thấy được gọi là những cái kì diệu vì

Đó là những điều vui vẻ hạnh phúc đầm ấm  lo đủ là ao ước của cô bé trái ngược với cuộc sống thực tại thực tại  toàn lo sợ ,lạnh lẽo , suốt ngày bị bố đánh đập sự bỏ mặc vô tâm của mọi người 

Bphuongg
26 tháng 1 2022 lúc 11:51

Tham khảo!

Cô bé đã thấy được những điều sau qua mỗi lần quẹt diêm

Lần đầu thấy lò sưởi để sưởi cho ấm

Lần 2 thấy bàn ăn thịnh soạn có đầy đủ thức ăn ngỗng quay .

Lần 3 thấy cây thông Nôel, mong ước được đón giao thừa cùng cả nhà điều mà bất cứ  đứa trẻ nào cũng có được trong đêm giao thừa nhưng cô bé lại không có

Lần 4 thấy được người bà hiền dịu của em đã mất

Lần 5 quẹt hết que này đến que khác để líu giữ bà ở lại và cuối cùng hai bà cháu đã bay lên trời với thượng đế

Những điều em bé trông thấy được gọi là những cái kì diệu vì

Đó là những điều vui vẻ hạnh phúc đầm ấm  lo đủ là ao ước của cô bé trái ngược với cuộc sống thực tại thực tại  toàn lo sợ ,lạnh lẽo , suốt ngày bị bố đánh đập sự bỏ mặc vô tâm của mọi người 

Dr.STONE
26 tháng 1 2022 lúc 12:29

- Ê văn băn này là của lớp 8, đừng có đăng nhầm đấy.

An Chinh
Xem chi tiết
Trần Thị Duyên
1 tháng 1 2017 lúc 19:36

Trời ơi , sao nhiều thế bạn . Để mình làm , lúc nào đó mình đăng bài làm lên cho bạn nha. Sẽ nhanh thôi!!!

Gsgaming
5 tháng 1 2017 lúc 17:11

Bạn đừng dựa vào người khác quá nhiều,nếu quá nhiều thì sẽ đánh mất lòng tin của họ đấy!

An Chinh
22 tháng 12 2016 lúc 18:20

- Mọi người giúp mình nhanh nha =)))

Minh Lệ
Xem chi tiết
Quoc Tran Anh Le
24 tháng 11 2023 lúc 20:05

a. - Lời nói: Dùng từ cảm thán cuối câu: ạ, nhé.
    - Hành động: vui vẻ, nhẹ nhàng, lễ phép.
b. Biểu hiện của sự biết ơn: Giúp cô lao công xếp lại bàn ghế với thái độ vui vẻ; cúi chào bác bảo vệ trường mỗi khi vào và khi ra trường.

Nguyễn Thị Khánh Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Lan Hương
11 tháng 10 2016 lúc 22:17

Khi mẹ chăm sóc tôi khi ốm tôi thương mẹ lắm.Tôi đã cố gắng học giỏi để đề đáp ơn sinh thành của mẹ

Nguyễn Trần Thành Đạt
11 tháng 10 2016 lúc 22:36

Trong lúc khó khăn, chúng ta luôn được sự giúp đỡ từ mọi người và khi đó, ta cần:

- Nhớ ơn họ thật kĩ, không được quên.

- Giúp lại cho họ khi họ gặp khó khăn.

-......

ngo thi phuong
12 tháng 10 2016 lúc 13:15

 

- làm một việc để giúp đỡ họ 

- gửi lời làm bạn 

- luôn đối xử tốt với họ 

Nguyễn Phạm Phương Anh
Xem chi tiết
Trần Đức Huy
18 tháng 12 2017 lúc 19:21

bạn chép văn mẫu à

Hypergon
18 tháng 12 2017 lúc 17:18

Tôi đang nức nở thì có một anh Chuột Nhắt đến bên cạnh hỏi thăm “Chít... chít... làm sao mà cậu khóc thế?”. Thấy có người an ủi, tôi càng tủi thân khóc to hơn. Thật bất hạnh cho tôi, đang là một cô bé được bố mẹ cưng chiều, trong chốc lát đã bị biến thành một con chuột nhắt...

Trong lúc khó khăn có anh Chuột Nhắt ở bên thật may mắn. Tôi kể cho anh nghe ngọn nguồn câu chuyện, vì sao tôi lại ra thế này.... Hôm đó, lớp học của tôi có bài kiểm tra sử một tiết. Vì hôm trước mải đi chơi với bạn tôi đã không học bài.

Ngồi trong lớp lo sợ điểm kém sẽ bị bố mẹ mắng, tôi đành liều lĩnh mở vở ra quay. Việc làm hôm đó của tôi trót lọt, không bị ai phát hiện. Đến hôm trả bài kiềm tra, tôi được chín, nguời bạn thân của tôi chỉ được bốn. Thấy lạ, bạn ấy hỏi tôi. Vì muốn trốn tránh việc làm sai trái của mình nên nhất định tôi không chịu nhận. Tôi còn chắc chắn rằng, nếu nói dối ngay lập tức tôi sẽ bị biến thành con chuột nhắt trong ba ngày, loài vật mà bạn tôi ghét nhất. Vừa nói xong, tôi thấy người mình có sự thay đổi. Càng ngày tôi càng bé dần đi, trên miệng có những sợi râu dài, phía sau còn có một cái đuôi... Hốt hoảng, lo sợ tôi vội chạy đến nhìn vào trong gương. Thật không thể tin được, tôi đã thực sự biến thành một con chuột nhắt...

Từ giờ phút đó, tôi phải sống trong thế giới của họ hàng nhà chuột mà thường ngày tôi vẫn sợ. Anh Chuột Nhắt thông cảm và cho tôi đi cùng. Anh giới thiệu với tôi cuộc sống của loài Chuột, nghe vô cùng hấp dẫn. Trên đường đi, tôi gặp rất nhiều loại chuột. Chuột cống oai phong bệ vệ. Những chú chuột nhắt nhanh nhẹn, tinh khôn. Mấy cậu chuột chù lúc nào cũng lấm lét. Anh chuột nhắt dẫn tôi ra đồng, gặp họ hàng chuột đồng vui tính. Các anh hoạt bát lắm lại rất hiếu khách nữa. Các anh an ủi tôi thời gian ba ngày sẽ trôi qua thật nhanh. Nếu không sống trong hoàn cảnh này có lẽ tôi không bao giờ tưởng tượng được loài chuột cũng tình cảm như thế. Tối đến, tôi được các anh chuột dẫn đi dạo quanh đồng, ăn tối, uống sương và ngắm trăng lên. Chưa bao giờ tôi thức khuya để được ngắm ánh trăng đẹp đến vậy. Vừa ngắm trăng, chúng tôi còn vừa ca hát nhảy múa quanh đống lửa bập bùng. Tôi mạnh dạn hát tặng tất cả một bài ca về mẹ. Bài hát tình cảm quả khiến nhà chuột ai cũng sụt sùi xúc động... Chơi mãi đến khi ông mặt trời sắp ló trên ngọn lúa, chúng tôi mới trở về đi ngủ. Một đêm trôi qua thật bình yên, giản dị và hạnh phúc.

Buổi sáng hôm sau, lần đầu tiên tôi đón bình minh muộn đến thế. ở trong hang tối, tôi cũng không biết mặt trời đã dậy từ bao giờ. Chỉ thấy có một chị chuột nhắt đến bên đánh thức và tặng tôi một khay thức ăn đầy. Đang đói bụng, tôi ăn ngấu nghiến, ngon lành. Xong bữa sáng, chúng tôi lại tiếp tục rong ruổi khắp mọi nơi. Họ nhà chuột kháo nhau, hôm nay bếp nhà bà lão nọ có món cá kho ngon lắm. Anh chuột nhắt rủ tôi cùng đi chinh phục.

Bước chân vào, bếp tối om, chỉ có vài tia sáng lách mình qua khe cửa lọt vào. Tôi không quen nhìn tối dò dẫm bước theo anh nhắt. Nỗi lo sợ của tôi tăng lên theo từng bước chân. Gần đến nồi cá rồi. Anh nhắt nhẹ nhàng leo lên. Bỗng “ngheo...ngheo’', quả tim của tôi như muốn nhảy ra ngoài. Chưa kịp nhìn xem con mèo hung tợn ấy ở đâu, anh nhắt đã nhanh chân chạy mất, để lại mình tôi lạc lõng. Vì không quen đường nên tôi chẳng biết chạy đi đâu vội chui vào gầm chạn. Nhưng con mèo tinh quái đã phát hiện ra và tiến lại gần. Tôi nghe rõ từng hơi thở của nó. Nó không muốn bắt tôi ngay mà vờn vờn, đùa giỡn. Giờ tôi mới hiểu thế nào là mèo vờn chuột. Thật là đáng sợ. Mỗi lúc, tôi lại càng bị dồn vào góc tường. Tôi không dám thở nữa. Con mèo tiến gần thêm. Ngày tận thế của tôi đã đến. Tôi sẽ không thể về nhả, bố mẹ bạn bè sẽ không biết tôi nơi đâu mà tìm. Thế là hết. Nhưng kia, cánh cửa bếp hé mở. Bà lão xuống nấu cơm. Nhờ ánh sáng, tôi thấy đường rõ hơn. Và trong lúc tên mèo ngốc nghếch kia quay mặt nhìn bà chủ, tôi ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.... Vậy là tôi thoát chết trong gang tấc.

Tôi lao ra ngoài chỉ mong chạy càng xa nơi ấy càng tốt. Tôi cứ cắm đầu chạy mà không biết mình đang đi đâu, đến khi dừng lại chì thấy một bụi cây rậm rạp, hoang sơ. Sợ quá, tôi quay đầu chạy về thì “phỉ…phỉ...”, một con rắn to tướng, dài ngoằng ngay sau lưng. Tôi sợ tưởng ngất ngay đi được. Ôi, số phận tôi thật trớ trêu, nhà đã ngay kia rồi mà không thể quay về được. Nhắm mắt lại chờ tử thần mang đi, tôi đợi mãi mà rắn ta không hành động. Tĩnh lặng quá. Mở mắt ra đã không thấy nó đâu rồi. Thì ra một anh săn rắn đã mang nó đi.

Tôi lại lang thang thất thểu đi tìm nhà. Mặt trời đã xế bóng. Một ngày trôi đi dài quá với bao sự rắc rối. Nhìn bóng mình nghiêng nghiêng trên mặt đất, tôi thấy rất nhớ nhà. Tôi nhớ những món ăn mẹ nấu, nhớ dáng ngồi đọc báo của cha, nhớ giọng nói dễ thương của cậu em trai năm tuổi... và tôi cũng thấy nhớ bạn bè. Tôi muốn kết thúc thật nhanh ba ngày khủng khiếp này. Lúc đó trở về tôi sẽ thú nhận sự dối trá của tôi, sẽ xin lỗi cô giáo và người bạn thân của mình. Giá như tôi dũng cảm thì bây giờ tôi đã không phải chịu sự trừng phạt.

Hình phạt này với tôi thật quá sức tưởng tượng nhưng đó là một cơ hội quý giá cho tôi và những ai lầm đường. Sau lần này sẽ không bao giờ tôi nói dối nữa. Tôi cũng sẽ dũng cảm hơn trước sai trái của mình.


 

Nguyễn Phạm Phương Anh
22 tháng 12 2017 lúc 14:50

đây là văn mẫu mà Hypergon

Trịnh Thị Kim Chi
Xem chi tiết
Lê Thị Quyên
17 tháng 4 2018 lúc 16:30

- Đặt vòng hoa, thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ nhân ngày 27/7.

- Hè đến, em về quê thăm bà nội, em đã viếng mộ thắp hương cho ông nội.

- Em cùng các bạn hưởng ứng phong trào đền ơn đáp nghĩa bằng cách góp tiền ủng hộ các bạn con thương binh liệt sĩ, có hoàn cảnh khó khăn

- Dành nhiều điểm 8, 9, 10 dâng tặng thầy giáo, cô giáo nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.

- Thăm thầy giáo, cô giáo đã và đang dạy mình nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.

Minh Lệ
Xem chi tiết
Nhật Văn
4 tháng 8 2023 lúc 20:11

Tham khảo:

a: Em đồng tình bởi nếu không có người lao động thì sẽ không có của cải cho con người tồn tại được 

b: Em không đồng tình bởi chúng ta phải học được lòng biết ơn dành cho những con người đã góp phần vào phát triển xã hội 

c: Em không đồng tình bởi chúng ta cần phải trân trọng và biết ơn tất cả những người lao động trên thế giới 

d: Em không đồng tình bởi những người lao động chân tay cũng tạo ra thành quả cho xã hội 

e: Em đồng tình vì đó chính là bài học cuộc sống của chúng ta