Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nàng tiên cá
Xem chi tiết
hà anh thư
5 tháng 8 2017 lúc 10:14

tích rồi mình kể cho

Phí Thị Thuỳ Dương
5 tháng 8 2017 lúc 10:14

cười trog khi mẹ la có bị la tiếp ko??

Nguyen Trieu Anh Linh
5 tháng 8 2017 lúc 10:18

Thầy: Tèo bệnh sốt xuất huyết lây qua đường nào?

Tèo : Dạ dạ ....đường hàng không ạ!

Thầy: Tại sao lại là đường hàng không?????

Tèo: Dạ tại vì muỗi chích người này rồi lây qua người khác ạ!

Thầy:!!!!!!!!

Huỳnh Nguyễn Quỳnh Như
Xem chi tiết

Ông cha ta có câu: “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Quả thực, trong đời sống mọi thứ đều đáng giá, quý báu vô cùng, vô tận khi ta nhìn nhận nó bởi niềm vui, niềm hạnh phúc. Một nụ cười mang hơi ấm, mang niềm tin và cho con người gắn kết với nhau hơn bao giờ hết. Chỉ khi mang nụ cười yêu thương thì con người mới có thể hạnh phúc và thêm hiểu nhau. Nụ cười xua tan mệt nhọc, nụ cười tiếp thêm động lực. Và ta, ta cười để chính ta hạnh phúc hơn trong cuộc đời nhiều chông gai, trắc trở này.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Lệ Hằng
Xem chi tiết
Phạm Công Tuấn Tú
12 tháng 6 2021 lúc 21:26

khi chúng ta cười ở đám ma thì đó là 10 cú đấm :))

Khách vãng lai đã xóa
🍀 ♑슈퍼 귀여운 염소 자...
12 tháng 6 2021 lúc 21:27

Ông cha ta có câu: “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Quả thực, trong đời sống mọi thứ đều đáng giá, quý báu vô cùng, vô tận khi ta nhìn nhận nó bởi niềm vui, niềm hạnh phúc. Một nụ cười mang hơi ấm, mang niềm tin và cho con người gắn kết với nhau hơn bao giờ hết. Chỉ khi mang nụ cười yêu thương thì con người mới có thể hạnh phúc và thêm hiểu nhau. Nụ cười xua tan mệt nhọc, nụ cười tiếp thêm động lực. Và ta, ta cười để chính ta hạnh phúc hơn trong cuộc đời nhiều chông gai, trắc trở này. 

Khách vãng lai đã xóa
Kunz--
Xem chi tiết
Nguyến Lan phương
5 tháng 9 2017 lúc 20:27

mấy thánh đặt câu tục ngữ thành ngữ siêu quá nhỉ

nhớ đây là nơi đăng những bài toán mik ko hiểu nghe,nới thế đừng bảo mik dạy đời

Nguyễn Điệp Hương
7 tháng 7 2017 lúc 8:33

* Người thì như cái chậu mà nghĩ mình là hoa hậu.
* *** trâu loại 3 mà tưởng sôcôla loại 1.
* * *
* * *

hí hí....giống nhau nha bạn

Minh Anh
12 tháng 3 2021 lúc 15:45

chép trên mag

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Ngọc Diệp
Xem chi tiết
Nguyễn Trịnh Phúc Nguyên
Xem chi tiết
Đào Chí Thành
23 tháng 12 2020 lúc 9:19

Người sống trên đời, cốt yếu cầu bình an và vui vẻ. ... Cười mỗi ngày không chỉ có lợi cho bản thân mà còn khiến cho những người xung quanh cũng cảm thấy thoải mái hơn. Thành ngữ có câu “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ” cũng vì thế. Chỉ cần cười một cái là đã tương đương với mười thang thang thuốc bổ.

                  Nếu có sai thì bạn thông cảm nha!

Lê Minh Hiếu
23 tháng 12 2020 lúc 11:05

Ngụ ý của người xưa là: "Không cần phải dùng đến thuốc bổ, mỉm cười mỗi ngày đã là phương thuốc hữu hiệu nhất rồi." Tiếng cười mang lại rất nhiều hiệu quả tích cực cho con người.

Tiếng cười làm giảm mức độ của kích thích tố căng thẳng như cortisol, epinephrine, dopamine, adrenaline và hormone tăng trưởng. Nó cũng làm tăng cường hormone endorphin, và các chất dẫn truyền thần kinh. Tiếng cười làm tăng số lượng tế bào sản xuất kháng thể và tăng cường hiệu quả của các tế bào khác. Tất cả những điều này làm nên một hệ thống miễn dịch mạnh hơn, cũng như bớt đi tác động vật lý căng thẳng. Mặt khác tiếng cười rất tốt cho cơ bụng, vai và cơ bắp. Nó thậm chí còn rất tốt cho tim. Cười 100 lần tương đương với 10 phút chèo thuyền hoặc 15 phút đạp xe.

Nó không chỉ giúp chúng ta tăng cường sức khỏe, kéo dài tuổi thọ mà còn làm ôn hòa các mối quan hệ xã hội khác. Người lúc nào cũng lạc quan, tích cực không những lợi cho mình mà còn như mang một luồng sinh khí mới cho thế giới xung quanh.

(Bạn cũng có thể hiểu đơn giản hơn là khi cười sẽ khiến cho tinh thần sảng khoái thoải mái, bớt lo âu trầm cảm, gia tăng sức khỏe, cải thiện chất lượng cuộc sống. Khi con người thoái mái và nhẹ nhàng thì sức khỏe cũng đi lên ^^. Chúc bạn học tốt!)

 

Nguyễn Hà My
26 tháng 6 2021 lúc 16:09

khi cười sẽ giúp ta vui vẻ hơn

Khách vãng lai đã xóa
Bùi Tiến Hiếu
Xem chi tiết
Thảo Phương
11 tháng 9 2016 lúc 9:21

Mở bài:

Thời gian kể chuyện cho bố mẹ nghe (sau bữa cơm tối, trước khi đi ngủ hoặc lúc đang ngồi xem ti vi).Giới thiệu truyện mình sẽ kể (truyện biểu cảm, truyện cười hay cảm động).

Thân bài:

Đưa ra thời gian, địa điểm chính xác câu chuyện em sắp kể (bao giờ, ở đâu).Những nhân vật trong câu chuyện là gi? Em có mặt trong đấy không hay chỉ chứng kiến và kể lại?Diễn biến của câu chuyện. Trong truyện có các tình tiết cảm động, vui, buồn hoặc gây cười hay không?Kết thúc câu chuyện em rút ra bài học gì? Em có suy nghĩ gì về câu chuyện đó không?Ghi lại thái độ của bố mẹ? Bố mẹ có lời khuyên gì hay không?

Kết bài:

Không khí gia đình sau khi nghe câu chuyện em kể.Nêu cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
Natsu Dragneel
19 tháng 9 2017 lúc 21:08

Đề 1 : Một bạn cho rằng có rất nhiều ngày khai trường, nhưng ngày khai
tường vào lớp Một để lại dấu ấn sâu đạm nhất trong ...

Nguyễn Hà My
Xem chi tiết
Lê Tài Bảo Châu
9 tháng 9 2019 lúc 16:30

Ever since I was young, I had the good fortune to see my mother's smile: a smile full of affection. That is the greatest happiness in the world. It is unfortunate for many people not to see the smile of the mother. Pain instead of those who overwhelmed and rejected that smile.

Someone said, "Smile makes people get closer together". Yes, it was that smile that helped me fully understand my immeasurable love, a feeling that nothing can buy. And that smile is an immense universe that I cannot fully discover. But I know it is the strength that keeps me up every time I stumble, is my belief, is the reason of my life. But mom's smile is not always the same. Every time I was good, my mother smiled, a smile of love, joy. It made me feel that I had done something great for my mother. Then my mother's smile encouraged and encouraged me whenever I got good grades. That smile makes the joy multiply, making me see how beautiful this life is when having a mother in the world. Sometimes I have a sad story, my mother still laughs but is a comforting and comforting smile. That smile is a pink flame, warms the worried, sobbing young heart ... What's more beautiful in life than that, knowing that Mom is with me. The mother's smile warmed my heart, gave me strength. But sometimes there is no mother's smile! And then, the more I realized that mom's smile was a big "fortune" for me...

Subin
Xem chi tiết
Y-S Love SSBĐ
18 tháng 9 2018 lúc 18:07

Chiều qua, khi hồi trống tan trường vừa điểm tôi vội vã đi thẳng về phía nhà xe. Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi guồng những vòng xe mạnh mẽ hơn. Tôi đạp xe về nhà mà trong lòng háo hức. Tôi vừa xúc động lại vừa thấy vui vui. Tôi mong sao được kể thật nhanh cho cả nhà nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa được chứng kiến ở trường mình. Chả là để thể hiện lòng biết ơn thực sự của các thế hệ con cháu đối với sự hy sinh của cha ông, trường tôi có mời một đoàn ca nhạc về trường biểu diễn. Điều đặc biệt là các ca sĩ đều là những người đã phải gánh chịu ít nhiều những di chứng của chất độc màu da cam. Người thì bị mất đôi chân, người thì không con đôi mắt. Đáng thương hơn khi có những người dường như chỉ còn tồn tại một vài bộ phận trong con người. Thế nhưng tất cả những con người ấy đã khiến cho cả trường chúng tôi phải vô cùng khâm phục bởi họ là những tấm gương tuyệt vời về ý chí và sự quyết lâm. Thú thực, mới đầu chúng tôi đi xem chỉ vì đứa nào cùng háo hức tò mò. Thế nhưng khi tấm màn nhung khép lại chương trình biểu diễn thì chúng tôi đứa nào đứa nấy đều cảm thấy xúc động sâu xa. Buổi diễn bắt đầu bằng những lời giới thiệu chân thật và lay động lòng người của chú trưởng đoàn. Nó dường như là một bài diễn thuyết được chuẩn bị kỹ càng từ trước. Thế nhưng khi chính những mảnh đời đau khổ kia lên tiếng thì mọi người bắt đầu rơi nước mắt. Những cái tên, những quê quán, những cuộc đời và những lý do… Tất cả, tất cả đều bắt đầu bằng những ước mơ, những khát khao yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả. Chiến tranh tàn bạo đến mức không cho cả những ước mơ nhỏ nhoi nhất được hình thành. Mười ca sĩ là mười cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh khác nhau. Và tất nhiên phía sau mười con người cần được cảm thông và chia sẻ ấy còn bao nhiêu người khác đang ngày đêm ngậm ngùi ôm những nỗi đau đớn xót xa. Khác hẳn với màn giới thiệu, buổi trình diễn lại chẳng có một chút gì gợi ra cảnh đau thương. Rất nhiều và rất nhiều bài hát đã được biểu diễn bởi những chất giọng khác nhau. Thế nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là đều ngợi ca những ước mơ, lòng bác ái và sự công bằng; ngợi ca những ước mơ và khát khao của tuổi thơ của những người đang sống và cả những người đã khuất. Chương trình cuốn hút tất cả người xem, thậm chí nhiều bạn, trong đó có cả tôi đã bước lên sân khấu để tặng hoa và để cùng hát lên những lời ca chia sẻ. Chúng tôi đã khóc, khóc thực sự trong niềm thân ái, trong sự yêu thương và mong ước được sẻ chia. Buổi trình diễn nằm ngoài sự hình dung của tất cả chúng tôi. Nó thực sự khiến chúng tôi bất ngờ và xúc động. Câu chuyện được tôi kể cho gia đình nghe ngay sau khi mọi người dùng xong cơm trưa. Nhấp một chút nước trà, bố tôi vừa dặn đò vừa tâm sự: "Các con còn nhỏ hiểu được như thế là rất quý. Thế nhưng, những gì các con đã làm là chưa thật lớn đâu. Các con còn phải làm nhiều việc tốt lành hơn nữa để đền đáp công ơn của những người đã hy sinh để mang lại hạnh phúc cho cuộc  đời mình”.  

Hk tốt

pham ba linh
18 tháng 9 2018 lúc 18:07

Chiều qua, khi hồi trống tan trường vừa điểm tôi vội vã đi thẳng về phía nhà xe. Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi guồng những vòng xe mạnh mẽ hơn. Tôi đạp xe về nhà mà trong lòng háo hức. Tôi vừa xúc động lại vừa thấy vui vui. Tôi mong sao được kể thật nhanh cho cả nhà nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa được chứng kiến ở trường mình. Chả là để thể hiện lòng biết ơn thực sự của các thế hệ con cháu đối với sự hy sinh của cha ông, trường tôi có mời một đoàn ca nhạc về trường biểu diễn. Điều đặc biệt là các ca sĩ đều là những người đã phải gánh chịu ít nhiều những di chứng của chất độc màu da cam. Người thì bị mất đôi chân, người thì không con đôi mắt. Đáng thương hơn khi có những người dường như chỉ còn tồn tại một vài bộ phận trong con người. Thế nhưng tất cả những con người ấy đã khiến cho cả trường chúng tôi phải vô cùng khâm phục bởi họ là những tấm gương tuyệt vời về ý chí và sự quyết lâm. Thú thực, mới đầu chúng tôi đi xem chỉ vì đứa nào cùng háo hức tò mò. Thế nhưng khi tấm màn nhung khép lại chương trình biểu diễn thì chúng tôi đứa nào đứa nấy đều cảm thấy xúc động sâu xa. Buổi diễn bắt đầu bằng những lời giới thiệu chân thật và lay động lòng người của chú trưởng đoàn. Nó dường như là một bài diễn thuyết được chuẩn bị kỹ càng từ trước. Thế nhưng khi chính những mảnh đời đau khổ kia lên tiếng thì mọi người bắt đầu rơi nước mắt. Những cái tên, những quê quán, những cuộc đời và những lý do… Tất cả, tất cả đều bắt đầu bằng những ước mơ, những khát khao yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả. Chiến tranh tàn bạo đến mức không cho cả những ước mơ nhỏ nhoi nhất được hình thành. Mười ca sĩ là mười cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh khác nhau. Và tất nhiên phía sau mười con người cần được cảm thông và chia sẻ ấy còn bao nhiêu người khác đang ngày đêm ngậm ngùi ôm những nỗi đau đớn xót xa. Khác hẳn với màn giới thiệu, buổi trình diễn lại chẳng có một chút gì gợi ra cảnh đau thương. Rất nhiều và rất nhiều bài hát đã được biểu diễn bởi những chất giọng khác nhau. Thế nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là đều ngợi ca những ước mơ, lòng bác ái và sự công bằng; ngợi ca những ước mơ và khát khao của tuổi thơ của những người đang sống và cả những người đã khuất. Chương trình cuốn hút tất cả người xem, thậm chí nhiều bạn, trong đó có cả tôi đã bước lên sân khấu để tặng hoa và để cùng hát lên những lời ca chia sẻ. Chúng tôi đã khóc, khóc thực sự trong niềm thân ái, trong sự yêu thương và mong ước được sẻ chia. Buổi trình diễn nằm ngoài sự hình dung của tất cả chúng tôi. Nó thực sự khiến chúng tôi bất ngờ và xúc động. Câu chuyện được tôi kể cho gia đình nghe ngay sau khi mọi người dùng xong cơm trưa. Nhấp một chút nước trà, bố tôi vừa dặn đò vừa tâm sự: "Các con còn nhỏ hiểu được như thế là rất quý. Thế nhưng, những gì các con đã làm là chưa thật lớn đâu. Các con còn phải làm nhiều việc tốt lành hơn nữa để đền đáp công ơn của những người đã hy sinh để mang lại hạnh phúc cho cuộc  đời mình”.
 

Diệu Anh
18 tháng 9 2018 lúc 18:10

Vào câu hỏi tương tự

Có đó bn

K m nhé

*Mio*