vi sao trong nhung cuoc san bat con tho thuong co gang chay mot doan ngan that nhanh de chui vao cho mat me de tru an
đọc bài thơ sau
sao đã cu
trăng thi gia
nhung tat ca thi tre lai
để con bắt đầu gọi ba!
con bắt đầu biết thương yêu
như ba bắt đầu gian khổ
đêm sinh con hoa quỳnh nở
mot bong trang xoa huong bay...
hom nay co bat dau goi ba
nguoi con nhan dien , yeu thuong dau tien sau me
tieng goi thieng lieng trao nuoc mat
day ban tay ba ran chac
cho ba am ba thom
thit xuong hon mau cua ba day co mui cua me
ba nhin sao cu
ba nhin trang gia
bau troi them 1 ngoi sao moi
ngoi sao biet goi ba ba
cau hoi
1-bai tho duoc khoi nguon cam suc tu am thanh nao trong cuoc song doi thuong ?
2-em du dinh dat dau de bai tho la gi
3- bai tho dong lai 1 hinh anh nao? cam suc nao bat ratu hinh anh do
4- viet doan van phan tich va phat bieu cam nghi ve bai tho
Cay 1:Dat trong phong toi,tuoi nuoc thuong xuyen.
Cay 2:De noi co anh sang,tuoi nuoc thuong xuyen,nhung boi mot lop keo mong,trong suot len hai mat la nham ngan can su trao doi khi cua la.
Cay 3:De noi co anh sang nhung khong tuoi cay.
Cay 4:De noi co anh sang,tuoi nuoc thuong xuyen.
Cay 5:De noi co anh sang,tuoi nuoc thuong xuyen nhung chau toan la cuc da nho.
Theo ban cay nao se song va phat trien binh thuong?Tai sao?
Cây 4 sẽ sống và phát triển bình thường nhé!
– Cây 4 sẽ phát triển bình thường. Vì có nước, chất khoáng, ánh sáng và không khí để thực hiện các quá trình trao đổi khí.
Phai tra loi ca tai sao nha
viet mot doan van neu suy nghi ve tam trang cua con ho trong bai tho nho rung o kho tho 1 voi cau chu de [khi bi nhot trong vuon bach thu vi chua te son lam vo cung phan uat , ngao ngan .chan chuong va bat luc ]
Tham khảo:
Khi bị nhốt trong vườn bách thú, vị chúa sơn lâm vô cùng phẫn uất, ngao ngán, chán chường và bất lực. Nào ai biết hổ đang "Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt", "gậm" không phải là nhai ngấu nghiến mà là nghiến từ từ cho đến lúc nát ra. Sắt đâu phải dễ tan vỡ, khối căm hờn cũng không dễ nuốt trôi! Hổ hẳn là muốn phá tan mọi thứ đang vây hãm mình vì nỗi hận đang lên đến cao độ. Bằng cách đó con hổ muốn phá tan tất cả mọi thứ vì nỗi căm tức trong nó đang đến tột đỉnh. Nó căm tức vì bị giam cầm thì ít mà bị xếp ngang hàng với "bọn gấu dở hơi", "cặp báo vô tư lự" thì nhiều. Tâm trạng nó lúc này còn là cảm thấy vô cùng nhục nhã với hoàn cảnh nó đang phải chịu đựng. Nhục nhã vì nó đường hoang là chúa sơn lâm vậy mà lại bị tù hãm để "làm trò lạ mắt thứ đồ cho người ngạo mạn, ngẩn ngơ" là đối tượng trước tiên mà nó hết sức khinh ghét. Với biện pháp nhân hóa, Thế Lữ đã làm rõ tâm trạng của con hổ khi ở trong tù, nổi bật là sự căm hờn uất hận và nỗi nhục nhã mà nó phải chịu đựng. Cay đắng hơn, từ địa vị chúa tể, giờ đây chỉ còn ở vị trí thấp hèn đồ chơi ngang hàng với bọn gấu dở hơi, bọn báo vô tư lự. Thật là nhục nhã! Thật là căm hận! Đại từ "ta" biểu hiện sắc thái kiêu hãnh, tự cao, tự đại, biết rõ giá trị của mình trong khi bọn tiểu nhân đang giễu cợt sự sa cơ của "bậc anh hùng". Chính vì thế mà nỗi uất ức, căm hờn ngày càng đè nặng lên tâm hồn chúa sơn lâm.
Cho doan van sau:
"Toi ngoi tren nem xe, dui ap vao dui me toi, dau nga vao canh tay me toi, toi thay nhung cam giac am ap da bao lau mat di bong lai mon man khap da thit. Hoi quan ao me toi va nhung hoi tho o khuon mieng xinh xan pha ra luc do thom tho la thuong."
a) Tim nhung tu tuong hinh co trong doan van.
b) Phan tich gia tri bieu cam cua cac tu tuong hinh do.
Me oi, me bao qua tao tren cay chin do la nho co mat troi.The thi cua cai do lon len trong long dat vi sao ma do?
me oi, me bao ga trong gay thi troi sang.The sao ga trong chet roi ma troi van sang?
tu cam xuc ma van ban goi ra,em hay ke cau chuyen ve nhung cau hoi tre tho that dang yeu,that de thuong ma em nho mai
mot ban cho rang co rat nhieu ngay khai truong ,nhung ngay khai truong de vao lop 1 la mot ngay co dau an sau dam nhat trong tam hon moi con nguoi em co tan thanh y kien do ko vi sao
Trong cuộc đời mỗi người chúng ta có biêt bao ngày khai trường,nhưng có ý kiến cho rằng:"Ngày khai trường để vào lớp 1 là 1 ngày có dấu ân sau đậm nhất trong tâm hồn mỗi người học sinh".
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình.
Bỗng hồi trống tập trung vang lên, các bạn nhanh chân về vị trí lớp mình, chỉ loáng một cái, cả trường đã xếp hàng thẳng đều tăm tắp. Em ngỡ như mình đang đứng trong hàng ngũ của nghìn chiến sĩ nhí đã sẵn sàng cho một cuộc hành quân.
Bắt đầu chương trình, cô tổng phụ trách lên tuyên bố lí do và ngay sau đó, tiếng nhạc nổi lên như một sức hút mãnh liệt hướng mọi ánh nhìn về phía sân khấu, những tiết mục văn nghệ chào mừng diễn ra vô cùng hấp dẫn và sôi động. Tiếng hát, điệu nhạc rộn ràng hòa theo gió bay xa, vang mãi và đọng lại trong tim mỗi người. Gió cùng những cây xanh trong sân trường cũng không chịu đứng ngoài cuộc, rung rinh những lùm cây như những chiếc bông cổ vũ hòa cùng điệu nhảy của các bạn trong đội văn nghệ. Những quả bóng bay đầy màu sắc cũng nhún nhảy trên tay các bạn học sinh như muốn hát, muốn múa mừng ngày khai trường.
Những tiết mục văn nghệ vừa kết thúc là bắt đầu lễ chào cờ. Quốc ca và đội ca của các bạn học sinh toàn trường vang lên, mạnh mẽ hòa quyện vào nhau làm cho những khúc ca thêm hào sảng. Cảnh vật cũng như hiểu đang diễn ra nghi lễ, cây như lặng, gió như ngừng, cũng nghiêm trang cùng chúng em. Mọi ánh mắt hướng về lá cờ đỏ sao vàng và Bác Hồ kính yêu đang mỉm cười trìu mến. Em thầm hứa với Bác, với lòng mình sẽ nỗ lực không ngừng trong năm học này để đạt được thành quả cao nhất kính dâng lên Bác Hồ và dường như các bạn học sinh trường Lê Quý Đôn cũng đang tự nhắc mình điều đó.
Nối tiếp phần nghi lễ, cô Văn Mai Hương, Liên đội trưởng của nhà trường lên đọc thư của chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Những lời dặn dò, nhắn nhủ trong thư giúp chúng em dần nhận ra tầm quan trọng lớn lao của việc học tập.
Có thể nói giây phút xúc động nhất của buổi lễ là lúc cô hiệu trưởng Nguyễn Phương Thảo đọc diễn văn khai giảng phát động thi đua chào mừng năm học 2010 – 2011 và tuyên bố bắt đầu năm học mới. Bài diễn văn ngắn gọn, súc tích được thể hiện qua một giọng đọc trầm ấm, chứa đựng đầy hào khí, khơi dậy lòng quyết tâm học tập của chúng em. Ngay sau đó,Cô hiệu trưởng lên đánh trống khai giảng năm học mới.:”Tùng! Tùng! Tùng!...”
Tiếng trống ngân vang xuyên qua từng vạt nắng, từng lùm cây, lên đến tận mây xanh và đọng mãi giữa trời thu tháng 9. Những chùm bóng bay nối nhau bay cao mãi mang theo những ước nguyện của tuổi thơ chúng em... Trong buổi lễ khai giảng trọng đại này, hội trưởng hội phụ huynh học sinh cũng lên chia sẻ cảm xúc với những lời chúc tốt đẹp nhất cùng bó hoa tươi thắm tặng cho trường Tiểu học Nghi Hải. Kết thúc buổi lễ khai giảng . Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài...
Những ngày đầu tiên ấy, rồi cũng qua, nhưng nó để lại trong lòng tôi 1 kỉ niệm đẹp mà dường như suốt đời không quên. Những cảm xúc trong sáng, hồn nhiên thưở ấy, tôi luôn để nó trong một góc của trái tim mình, để luôn nhớ về nó. Ngày đầu tiên đi học.
Cái ngày bước vào ngôi trường tiểu học lần đầu tiên là một kí ức đẹp trong em. Buổi sáng cuối thu hôm ấy, mẹ chở em đến trường. Mẹ dặn dò, động viên em rất nhiều nên em cũng bớt lo lắng đôi chút. Cảm giác háo hức, hồi hộp xen lẫn lo lắng vẫn còn in lại rất rõ rệt. Mẹ thấy em vui vẻ như vậy nên rất vui. Mẹ kể cho em nhiều thứ lắm, nhất là lần đầu mẹ đến trường giống em bây giờ. Mẹ bảo rằng khi ấy mẹ rất lo sợ nhưng khi vào trường thì cứ như một thế giới mới vừa chào đón mẹ vậy. Em im lặng lắng nghe kĩ từng chút. Lâu lâu, em cất tiếng hỏi những thắc mắc mà chỉ có cái lứa tuổi đó mới có thể nghĩ ra được. Nào là "Mẹ ơi, cô giáo có dữ ko ? Cô giáo có đánh con hay các bạn có ăn hiếp con ko ?" mẹ thì thở dài và mỉm cười trc sự ngây ngô, ngốc nghếch của em. Khi mẹ bảo rằng sắp đến trường rồi, tim em bỗng đập nhanh hơn bình thường. Em ôm chặt lấy mẹ, rúc đầu vào tấm lưng người như sợ bị ai đánh. Mẹ cứ mỉm cười, thì thầm câu hát :"Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em đến trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương". Khi mẹ đỡ em xuống xe, em vẫn ôm mẹ như đứa con nít lên 3.
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 của trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Nhớ lại những câu nói lúc nãy, em lấy hết can đảm bước vào ngôi trường mới với câu nói "mẹ tin con sẽ làm đc tất cả" cứ vang vảng bên tai. Mẹ ơi, hãy yên tâm nhé. Con sẽ bước đi, bằng đôi chân nhỏ bé này. Cho dù đây chỉ là bước khởi đầu nhg đến một lúc nào đó, con sẽ tự tin quyết định ước mơ và tương lai của mình. Hãy tin con, mẹ nhé!!!
Trong không khí vui tươi rộn ràng bạn nào cũng cảm thấy thêm yêu trường, yêu lớp, thêm hào hứng trên con đường khám phá tri thức tuổi học trò.
Em về, em gửi lại yêu thương
Khắc trong gió, quyện trong từng vạt nắng
Từng góc sân trường, từng trang giấy trắng
Khung trời này bỗng chốc hóa yêu thương.
Bài này đúng hơn nha bài lúc nãy thiếu
Trong cuộc đời mỗi người chúng ta có biêt bao ngày khai trường từ mầm non đến tiểu học đến trung học cơ sở đến trung học phổ thong hay cả đại học ,nhưng có ý kiến cho rằng:"Ngày khai trường để vào lớp 1 là 1 ngày có dấu ân sau đậm nhất trong tâm hồn mỗi người học sinh".
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình.
Bỗng hồi trống tập trung vang lên, các bạn nhanh chân về vị trí lớp mình, chỉ loáng một cái, cả trường đã xếp hàng thẳng đều tăm tắp. Em ngỡ như mình đang đứng trong hàng ngũ của nghìn chiến sĩ nhí đã sẵn sàng cho một cuộc hành quân.
Bắt đầu chương trình, cô tổng phụ trách lên tuyên bố lí do và ngay sau đó, tiếng nhạc nổi lên như một sức hút mãnh liệt hướng mọi ánh nhìn về phía sân khấu, những tiết mục văn nghệ chào mừng diễn ra vô cùng hấp dẫn và sôi động. Tiếng hát, điệu nhạc rộn ràng hòa theo gió bay xa, vang mãi và đọng lại trong tim mỗi người. Gió cùng những cây xanh trong sân trường cũng không chịu đứng ngoài cuộc, rung rinh những lùm cây như những chiếc bông cổ vũ hòa cùng điệu nhảy của các bạn trong đội văn nghệ. Những quả bóng bay đầy màu sắc cũng nhún nhảy trên tay các bạn học sinh như muốn hát, muốn múa mừng ngày khai trường.
Những tiết mục văn nghệ vừa kết thúc là bắt đầu lễ chào cờ. Quốc ca và đội ca của các bạn học sinh toàn trường vang lên, mạnh mẽ hòa quyện vào nhau làm cho những khúc ca thêm hào sảng. Cảnh vật cũng như hiểu đang diễn ra nghi lễ, cây như lặng, gió như ngừng, cũng nghiêm trang cùng chúng em. Mọi ánh mắt hướng về lá cờ đỏ sao vàng và Bác Hồ kính yêu đang mỉm cười trìu mến. Em thầm hứa với Bác, với lòng mình sẽ nỗ lực không ngừng trong năm học này để đạt được thành quả cao nhất kính dâng lên Bác Hồ và dường như các bạn học sinh trường Lê Quý Đôn cũng đang tự nhắc mình điều đó.
Nối tiếp phần nghi lễ, cô Văn Mai Hương, Liên đội trưởng của nhà trường lên đọc thư của chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Những lời dặn dò, nhắn nhủ trong thư giúp chúng em dần nhận ra tầm quan trọng lớn lao của việc học tập.
Có thể nói giây phút xúc động nhất của buổi lễ là lúc cô hiệu trưởng Nguyễn Phương Thảo đọc diễn văn khai giảng phát động thi đua chào mừng năm học 2010 – 2011 và tuyên bố bắt đầu năm học mới. Bài diễn văn ngắn gọn, súc tích được thể hiện qua một giọng đọc trầm ấm, chứa đựng đầy hào khí, khơi dậy lòng quyết tâm học tập của chúng em. Ngay sau đó,Cô hiệu trưởng lên đánh trống khai giảng năm học mới.:”Tùng! Tùng! Tùng!...”
Tiếng trống ngân vang xuyên qua từng vạt nắng, từng lùm cây, lên đến tận mây xanh và đọng mãi giữa trời thu tháng 9. Những chùm bóng bay nối nhau bay cao mãi mang theo những ước nguyện của tuổi thơ chúng em... Trong buổi lễ khai giảng trọng đại này, hội trưởng hội phụ huynh học sinh cũng lên chia sẻ cảm xúc với những lời chúc tốt đẹp nhất cùng bó hoa tươi thắm tặng cho trường Tiểu học Nghi Hải. Kết thúc buổi lễ khai giảng . Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài...
Những ngày đầu tiên ấy, rồi cũng qua, nhưng nó để lại trong lòng tôi 1 kỉ niệm đẹp mà dường như suốt đời không quên. Những cảm xúc trong sáng, hồn nhiên thưở ấy, tôi luôn để nó trong một góc của trái tim mình, để luôn nhớ về nó. Ngày đầu tiên đi học.
Khác với các ngày khai trường khác.Cái ngày bước vào ngôi trường tiểu học lần đầu tiên là một kí ức đẹp trong em. Buổi sáng cuối thu hôm ấy, mẹ chở em đến trường. Mẹ dặn dò, động viên em rất nhiều nên em cũng bớt lo lắng đôi chút. Cảm giác háo hức, hồi hộp xen lẫn lo lắng vẫn còn in lại rất rõ rệt. Mẹ thấy em vui vẻ như vậy nên rất vui. Mẹ kể cho em nhiều thứ lắm, nhất là lần đầu mẹ đến trường giống em bây giờ. Mẹ bảo rằng khi ấy mẹ rất lo sợ nhưng khi vào trường thì cứ như một thế giới mới vừa chào đón mẹ vậy. Em im lặng lắng nghe kĩ từng chút. Lâu lâu, em cất tiếng hỏi những thắc mắc mà chỉ có cái lứa tuổi đó mới có thể nghĩ ra được. Nào là "Mẹ ơi, cô giáo có dữ ko ? Cô giáo có đánh con hay các bạn có ăn hiếp con ko ?" mẹ thì thở dài và mỉm cười trc sự ngây ngô, ngốc nghếch của em. Khi mẹ bảo rằng sắp đến trường rồi, tim em bỗng đập nhanh hơn bình thường. Em ôm chặt lấy mẹ, rúc đầu vào tấm lưng người như sợ bị ai đánh. Mẹ cứ mỉm cười, thì thầm câu hát :"Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em đến trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương". Khi mẹ đỡ em xuống xe, em vẫn ôm mẹ như đứa con nít lên 3.
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 của trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Nhớ lại những câu nói lúc nãy, em lấy hết can đảm bước vào ngôi trường mới với câu nói "mẹ tin con sẽ làm đc tất cả" cứ vang vảng bên tai. Mẹ ơi, hãy yên tâm nhé. Con sẽ bước đi, bằng đôi chân nhỏ bé này. Cho dù đây chỉ là bước khởi đầu nhg đến một lúc nào đó, con sẽ tự tin quyết định ước mơ và tương lai của mình. Hãy tin con, mẹ nhé!!!Quả thật ý kiến trên là hoàn toàn đúng.Ngày khai trường lớp 1
Trong không khí vui tươi rộn ràng bạn nào cũng cảm thấy thêm yêu trường, yêu lớp, thêm hào hứng trên con đường khám phá tri thức tuổi học trò.
Em về, em gửi lại yêu thương
Khắc trong gió, quyện trong từng vạt nắng
Từng góc sân trường, từng trang giấy trắng
Khung trời này bỗng chốc hóa yêu thương.
Xin lỗi lần 2 bài này đúng nhất này:
Trong cuộc đời mỗi người chúng ta có biêt bao ngày khai trường từ mầm non đến tiểu học đến trung học cơ sở đến trung học phổ thong hay cả đại học ,nhưng có ý kiến cho rằng:"Ngày khai trường để vào lớp 1 là 1 ngày có dấu ân sau đậm nhất trong tâm hồn mỗi người học sinh".
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình.
Bỗng hồi trống tập trung vang lên, các bạn nhanh chân về vị trí lớp mình, chỉ loáng một cái, cả trường đã xếp hàng thẳng đều tăm tắp. Em ngỡ như mình đang đứng trong hàng ngũ của nghìn chiến sĩ nhí đã sẵn sàng cho một cuộc hành quân.
Bắt đầu chương trình, cô tổng phụ trách lên tuyên bố lí do và ngay sau đó, tiếng nhạc nổi lên như một sức hút mãnh liệt hướng mọi ánh nhìn về phía sân khấu, những tiết mục văn nghệ chào mừng diễn ra vô cùng hấp dẫn và sôi động. Tiếng hát, điệu nhạc rộn ràng hòa theo gió bay xa, vang mãi và đọng lại trong tim mỗi người. Gió cùng những cây xanh trong sân trường cũng không chịu đứng ngoài cuộc, rung rinh những lùm cây như những chiếc bông cổ vũ hòa cùng điệu nhảy của các bạn trong đội văn nghệ. Những quả bóng bay đầy màu sắc cũng nhún nhảy trên tay các bạn học sinh như muốn hát, muốn múa mừng ngày khai trường.
Những tiết mục văn nghệ vừa kết thúc là bắt đầu lễ chào cờ. Quốc ca và đội ca của các bạn học sinh toàn trường vang lên, mạnh mẽ hòa quyện vào nhau làm cho những khúc ca thêm hào sảng. Cảnh vật cũng như hiểu đang diễn ra nghi lễ, cây như lặng, gió như ngừng, cũng nghiêm trang cùng chúng em. Mọi ánh mắt hướng về lá cờ đỏ sao vàng và Bác Hồ kính yêu đang mỉm cười trìu mến. Em thầm hứa với Bác, với lòng mình sẽ nỗ lực không ngừng trong năm học này để đạt được thành quả cao nhất kính dâng lên Bác Hồ và dường như các bạn học sinh trường Lê Quý Đôn cũng đang tự nhắc mình điều đó.
Nối tiếp phần nghi lễ, cô Văn Mai Hương, Liên đội trưởng của nhà trường lên đọc thư của chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Những lời dặn dò, nhắn nhủ trong thư giúp chúng em dần nhận ra tầm quan trọng lớn lao của việc học tập.
Có thể nói giây phút xúc động nhất của buổi lễ là lúc cô hiệu trưởng Nguyễn Phương Thảo đọc diễn văn khai giảng phát động thi đua chào mừng năm học 2010 – 2011 và tuyên bố bắt đầu năm học mới. Bài diễn văn ngắn gọn, súc tích được thể hiện qua một giọng đọc trầm ấm, chứa đựng đầy hào khí, khơi dậy lòng quyết tâm học tập của chúng em. Ngay sau đó,Cô hiệu trưởng lên đánh trống khai giảng năm học mới.:”Tùng! Tùng! Tùng!...”
Tiếng trống ngân vang xuyên qua từng vạt nắng, từng lùm cây, lên đến tận mây xanh và đọng mãi giữa trời thu tháng 9. Những chùm bóng bay nối nhau bay cao mãi mang theo những ước nguyện của tuổi thơ chúng em... Trong buổi lễ khai giảng trọng đại này, hội trưởng hội phụ huynh học sinh cũng lên chia sẻ cảm xúc với những lời chúc tốt đẹp nhất cùng bó hoa tươi thắm tặng cho trường Tiểu học Nghi Hải. Kết thúc buổi lễ khai giảng . Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài...
Những ngày đầu tiên ấy, rồi cũng qua, nhưng nó để lại trong lòng tôi 1 kỉ niệm đẹp mà dường như suốt đời không quên. Những cảm xúc trong sáng, hồn nhiên thưở ấy, tôi luôn để nó trong một góc của trái tim mình, để luôn nhớ về nó. Ngày đầu tiên đi học.
Khác với các ngày khai trường khác.Cái ngày bước vào ngôi trường tiểu học lần đầu tiên là một kí ức đẹp trong em. Buổi sáng cuối thu hôm ấy, mẹ chở em đến trường. Mẹ dặn dò, động viên em rất nhiều nên em cũng bớt lo lắng đôi chút. Cảm giác háo hức, hồi hộp xen lẫn lo lắng vẫn còn in lại rất rõ rệt. Mẹ thấy em vui vẻ như vậy nên rất vui. Mẹ kể cho em nhiều thứ lắm, nhất là lần đầu mẹ đến trường giống em bây giờ. Mẹ bảo rằng khi ấy mẹ rất lo sợ nhưng khi vào trường thì cứ như một thế giới mới vừa chào đón mẹ vậy. Em im lặng lắng nghe kĩ từng chút. Lâu lâu, em cất tiếng hỏi những thắc mắc mà chỉ có cái lứa tuổi đó mới có thể nghĩ ra được. Nào là "Mẹ ơi, cô giáo có dữ ko ? Cô giáo có đánh con hay các bạn có ăn hiếp con ko ?" mẹ thì thở dài và mỉm cười trc sự ngây ngô, ngốc nghếch của em. Khi mẹ bảo rằng sắp đến trường rồi, tim em bỗng đập nhanh hơn bình thường. Em ôm chặt lấy mẹ, rúc đầu vào tấm lưng người như sợ bị ai đánh. Mẹ cứ mỉm cười, thì thầm câu hát :"Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em đến trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương". Khi mẹ đỡ em xuống xe, em vẫn ôm mẹ như đứa con nít lên 3.
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 của trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Nhớ lại những câu nói lúc nãy, em lấy hết can đảm bước vào ngôi trường mới với câu nói "mẹ tin con sẽ làm đc tất cả" cứ vang vảng bên tai. Mẹ ơi, hãy yên tâm nhé. Con sẽ bước đi, bằng đôi chân nhỏ bé này. Cho dù đây chỉ là bước khởi đầu nhg đến một lúc nào đó, con sẽ tự tin quyết định ước mơ và tương lai của mình. Hãy tin con, mẹ nhé!!!Quả thật ý kiến trên là hoàn toàn đúng.Ngày khai trường lớp 1 vô cùng ý nghĩa.
Trong không khí vui tươi rộn ràng bạn nào cũng cảm thấy thêm yêu trường, yêu lớp, thêm hào hứng trên con đường khám phá tri thức tuổi học trò.
Em về, em gửi lại yêu thương
Khắc trong gió, quyện trong từng vạt nắng
Từng góc sân trường, từng trang giấy trắng
Khung trời này bỗng chốc hóa yêu thương.
da 23 gio roi ma Nam van bat nhac to lam cho moi nguoi xung quanh khong ngu duoc. Bac An chay sang bao:
-Chau nghe nhac nho thoi de hang xom con ngu , nhung Nam khong nghe bo vao trong nha bat nhac to hon
a/Em co nhan xet gi ve cach cu xu cua ban Nam ?
b/Neu la Nam , em se ung xu nhu the nao?Vi sao
-Cách cư xử của bạn Nam thể hiện rằng bạn chưa biết giữ trật tự ở nơi công cộng , đồng thời bạn cũng chưa có sự tôn trọng với người lớn tuổi ( cụ thể ở đây là bác hàng xóm ).
- Nếu em là Nam , em sẽ tắt nhạc và xin lỗi bác vì đã gây ồn ào .
a) Nam làm vậy là ko đúng. Đã muộn vậy, ai cũng cần đi ngủ. Nếu Nam bật to như vậy mọi người sẽ không ngủ được. Có một số người đi làm suốt cả ngày, còn mỗi buổi tối để nghỉ cũng sẽ không được ngon giấc. Đáng nhẽ Nam phải bật nhỏ nhạc đi, tốt hơn hết là tắt luôn thế mà bạn lại cố bật to thêm.
b) Nếu là Nam, em sẽ xin lỗi bác An và tắt nhạc đi ngủ. Vì nếu em bật nhạc sẽ ảnh hưởng đến người khác.
xac dinh cau rut gon trong nhung doan trich sau va cho biet thanh phan nao duoc rut gon hay khoi phuc thanh phan do
a) the la de choat tac tho .toi thuong lam. vua thuong vua an nan toi minh
b) coc bo sang noi khac . mot hom, dang vo van ngoai canh dong .chot gap ech
c)Hai chan Nhan quang len co quen ca doi quen ca ret
d) chiec xe lao xuong ve duong.roi dung khung lai
e) ve si than yeu o lai nhe.!o lai gac cho anh tao ngu nhe.
f)moi nguoi dong thanh ho lon.va reo ho ,va tung ong len
g)mat troi nhu len dan dan,roi len cho ki het .tron trinh phuc hau nhu mot qua trung thien nhien day dan
h)nam chay len bo de duoi theo con cho.song cang duoi cang mat hut
1)Tai sao rot nuoc nong vao thuy tinh day thuong coc de vo hon coc thuy tinh mong? 2) Qua bong ban bi xep khi nhung vao nuoc nong thi lai phong len nhu cu,giai thich? 3)Tai sao o cac duong ray xe lua, cho giao nhau giua cac thanh ray thuong co 1 khe tho ngan ? 4)Neu mot so vi du su no vi nhiet cua chat ran ? 5)So sanh su giong nhau va khac nhau ve su no vi nhiet cua chat ran a)Chat ran va chat long b)chat long va chat khi c)chat ran va chat khi 6)Mot thoi but chi co the tich la 570cm khoi .Tinh khoi luong cua thoi but chi co khoi luong rieng la 11300kg/m khoi ?
1/ vì khi rót nước vào thì mặt trong cốc sẽ nóng và nở ra còn mặt ngoài tiếp xúc vs môi trường không nở nên cốc càng mỏng càng khó vỡ.
2/ vì khi cho vào nước nóng vỏ quả bóng bàn rất mỏng nên nhiệt truyền đi nhanh nên không khí bên trong quả bóng sẽ nóng lên rồi nở ra và đẩy lớp vỏ về lại ban đầu
3/ tránh khi tàu chuyển hướng tạo ma sát mạnh làm đường ray nóng lên và nở ra
4/
Khi ta nung nóng một băng kép , băng kép sẽ nở ra vì nhiệt và cong về phía thanh thép.
5/a/
- Giống nhau: Chất rắn, chất lỏng đều nở ra khi nóng lên, co lại khi lạnh đi. Các chất khác nhau nở vì nhiệt khác nhau
- Khác nhau : chất lỏng nở nhiều hơn chất rắn
b/- Giống nhau: chất lỏng, chất khí đều nở ra khi nóng lên, co lại khi lạnh đi
- Khác nhau : + Chất lỏng: Các chất lỏng khác nhau nở ra vì nhiệt khác nhau
+ Chất khi: Các chất khí khác nhau nở ra vì nhiệt giống nhau
+ Chất khí nở nhiều hơn chất lỏng
c/- Giống nhau: Chất rắn, chất khí đều nở ra khi nóng lên, co lại khi lạnh đi
- khác nhau : + Chất rắn: Các chất rắn khác nhau nở ra vì nhiệt khác nhau
+ Chất khi: Các chất khí khác nhau nở ra vì nhiệt giống nhau
+ Chất khí nở nhiều hơn chất rắn
6/
570 cm3 = 5,7.10-4 m3
m = V.D = 5,7.10-4.11300 = 6,441 kg