Hơi xấu.
Mình vẽ vội. Thông 'củm' nha
.Lần sau vẽ đẹp hơn gửi cậu
Lúc đầu, anh cảm thấy ngỡ ngàng. Ngỡ ngàng vì người trong tranh mang những chi tiết hoàn hảo mà dường như không ai có được. Có thể nói người trong bức vẽ đẹp đến nỗi không tồn tại. Nhưng ngay sau đó là hãnh diện. Cậu ta cứ ngỡ rằng mình đẹp hệt như bức vẽ ấy. Cậu ta thấy được nét suy tư và mơ mộng ở người trong tranh . Trong giây phút ấy, cậu bỗng thấy xấu hổ. Xấu hổ vì nhận thấy mình khá xa người trong tranh. Người trong tranh được vẽ bởi tấm lòng nhân hậu của em gái còn cậu ta lại là một người ghen ghét, đố kị,...
Lần này mình ngồi vẽ liều, nên không dùng tẩy, cũng chẳng vẽ trục, ngồi loay hoay
15p liền mạch bằng bút chì nên mọi ngườu thấy hơi méo là đương nhiên . Hihi, lần sau
mình sẽ vẽ trục để đẹp hơn nhé mọi người !!!!!!!!
Có năng khiếu hội họa và sáng tác truyện đấy ^^
ddpj hoan nghênh bạn nhìu ưa bạn thân
ở đây ai vẽ đẹp thì vẽ hộ em anime nữ váy màu chủ đạo xanh nước biển và vàng nhé ! Vẽ có tâm chút ko ăn báo cáo nhé
Thôi đây khỏi cần với lại có đăng được đâu
Anh bạn conan đó ư
TL:
thôi mk làm gì có 100 người bạn
xui xẻo xẵn rồi, làm xong có được cái gì đâu
Tớ xin trân trọng nới đúng 1 từ thôi: CHỊU
Các bạn vẽ giúp mình về chủ đề mô tả hình dạng của nấm men với !
Ai vẽ đẹp sẽ đc chọn nhen !
Mình chỉ có 3 ví dụ thôi ! Cảm mơn !
Tl nhanh nha các bạn !
Vì vẫn là một câu nói quen thuộc : deadline dí sát người rùi !
Vẽ đồ thị y = 2x - 1 , y = 1 - 3x rồi tìm tọa độ giao điểm < gửi trả lời bằng hình ảnh nha hoặc ai vẽ được trên Hoc24 thì càng tốt > GIÚP MÌNH NHA
Tọa độ giao điểm là
\(\left\{{}\begin{matrix}2x-1=1-3x\\y=2x-1\end{matrix}\right.\Leftrightarrow\left\{{}\begin{matrix}x=\dfrac{2}{5}\\y=\dfrac{4}{5}-1=-\dfrac{1}{5}\end{matrix}\right.\)
Phân tích vẻ đẹp anh thanh niên qua đoạn văn: ''Hồi chưa vào nghề. . .đáng cho bác vẽ hơn''(Lặng lẽ Sa Pa-Nguyễn Thành Long)
Trước tiên anh thanh niên này đẹp ở tấm lòng yêu đời,yêu nghề ,ở tinh thần trách nhiệm cao với công việc lắm gian khổ của mình.Trong lời giới thiệu với ông hoạ sỹ già và cô gái,bác lái xe gọi anh là “người cô độc nhất thế gian”.Đã mấy năm nay anh “sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m bốn bề chỉ có cỏ cây và mây mù lạnh lẽo”.Công việc hàng ngày của anh là“đo gió,đo mưa ,đo chấn động mặt đất”rồi ghi chép,gọi vào máy bộ đàm báo về trung tâm.Nhiều đêm anh phải “đối chọi với gió tuyết và lặng im đáng sợ”.Vậy mà anh rất yêu công việc của mình.Anh quan niệm:“khi ta làm việc ta với công việc là đôi,sao gọi là một mình được?”Anh hiểu rõ : “Công việc của cháu gian khổ thế đấy,chứ cất nó đi,cháu buồn đến chết mất”.Sống một mình nhưng anh không đơn độc bởi “lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện.Nghĩa là có sách ấy mà ”.Tuy sống trong điều kiện thiếu thốn nhưng người thanh niên ấy vẫn ham mê công việc,biết sắp xếp lo toan cuộc sống riêng ngăn nắp, ổn định.Anh nuôi gà, trồng hoa, đọc sách,thỉnh thoảng anh xuống đường tìm gặp bác lại xe cùng hành khách để trò chuyện cho vơi bớt nỗi nhớ nhà.
Dù được miêu tả ít hay nhiều nhân vật nào của “Lặng lẽ Sa pa” cũng hiện lên với nét cao quí đáng khâm phục. Trong đó anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu đã để lại cho chúng ta nhiều ấn tượng khó phai mờ.
Trước tiên anh thanh niên này đẹp ở tấm lòng yêu đời, yêu nghề , ở tinh thần trách nhiệm cao với công việc lắm gian khổ của mình. Trong lời giới thiệu với ông hoạ sỹ già và cô gái, bác lái xe gọi anh là “người cô độc nhất thế gian”. Đã mấy năm nay anh “sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m bốn bề chỉ có cỏ cây và mây mù lạnh lẽo”. Công việc hàng ngày của anh là “đo gió,đo mưa ,đo chấn động mặt đất” rồi ghi chép, gọi vào máy bộ đàm báo về trung tâm. Nhiều đêm anh phải “đối chọi với gió tuyết và lặng im đáng sợ”. Vậy mà anh rất yêu công việc của mình.
Anh quan niệm: “khi ta làm việc ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?” Anh hiểu rõ : “Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất”. Sống một mình nhưng anh không đơn độc bởi “lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà ”.
Tuy sống trong điều kiện thiếu thốn nhưng người thanh niên ấy vẫn ham mê công việc, biết sắp xếp lo toan cuộc sống riêng ngăn nắp, ổn định. Anh nuôi gà, trồng hoa, đọc sách, thỉnh thoảng anh xuống đường tìm gặp bác lại xe cùng hành khách để trò chuyện cho vơi bớt nỗi nhớ nhà.
Sống trong hoàn cảnh như thế sẽ có người dần thu mình lại trong nỗi cô đơn. Nhưng anh thanh niên này thật đáng yêu ở nỗi “ thèm người ”, lòng hiếu khách đến nồng nhiệt và sự quan tâm đến người khác một cách chu đáo. Ngay từ những phút gặp gỡ ban đầu , lòng mến khách , nhiệt tình của anh đã gây được thiện cảm tự nhiên đối với người hoạ sỹ già và cô kỹ sư trẻ. Niềm vui được đón khách dào dạt trong anh, toát lên qua nét mặt, cử chỉ: anh biếu bác lái xe củ tam thất, mừng quýnh đón quyển sách bác mua hộ, hồ hởi đón mọi người lên thăm “nhà”, hồn nhiên kể về công việc, đồng nghiệp và cuộc sống của mình nơi Sa pa lặng lẽ. Khó người đọc nào có thể quên, việc làm đầu tiên của anh khi có khách lên thăm nơi ở của mình là: hái một bó hoa rực rỡ sắc màu tặng người con gái lần đầu quen biết. Bó hoa cho cô gái ,nước chè cho ông hoạ sỹ già, làn trứng ăn đường cho hai bác cháu… Tất cả không chỉ chứng tỏ đó là người con trai tâm lý mà còn là kỷ niệm của một tấm lòng sốt sắng , tận tình đáng quí .
Công việc vất vả ,có những đóng góp quan trọng cho đất nước nhưng người thanh niên hiếu khách và sôi nổi ấy lại rất khiêm tốn. Anh cảm thấy đóng góp của mình bình thường, nhỏ bé so với bao ngừơi khác. Bởi thế anh ngượng ngùng khi ông hoạ sỹ già phác thảo chân dung mình vào cuốn sổ tay . Con người khiêm tốn ấy hào hứng giới thiệu cho ông hoạ sỹ những người khác đáng vẽ hơn mình: “Không, không , bác đừng mất công vẽ cháu, để cháu giới thiệu cho bác những người khác đáng vẽ hơn. ”Đó là ông kỹ sư ở vườn rau vượt qua bao vất vả để tạo ra củ su hào ngon hơn, to hơn. Đó là “người cán bộ nghiên cứu sét, 11 năm không xa cơ quan lấy một ngày”… Dù còn trẻ tuổi, anh thấm thía cái nghĩa, cái tình của mảnh đất Sa pa, thấm thía sự hy sinh lặng thầm của những con người đang ngày đêm làm việc và lo nghĩ cho đất nước .
Bằng một cốt truyện khá nhẹ nhàng , những chi tiết chân thực tinh tế ,ngôn ngữ đối thoại sinh động, Nguyễn Thành Long đã kể lại một cuộc gặp gỡ tình cờ mà thú vị nơi Sa pa lặng lẽ. Chưa đầy 30 phút tiếp xúc với anh thanh niên, khiến người hoạ sỹ già thêm suy ngẫm về vẻ đẹp cuộc đời mà mình không bao giờ thể hiện hết được và còn làm cô kỹ sư trẻ lòng bao cảm mến bâng khuâng …
Với truyện ngắn này , phải chăng nhà văn muốn khẳng định: Cuộc sống của chúng ta được làm nên từ bao phấn đấu, hy sinh lớn lao và thầm lặng? Những con người cần mẫn, nhiệt thành như anh thanh niên ấy, khiến cuộc sống này thật đáng trân trọng, thật đáng tin yêu .
Sắp sang 2022 rồi cậu hãy gửi cái này cho 100 người nha. Năm sau cậu sẽ được may mắn đó. Nhưng cậu đã nhìn thấy cái này rồi mà không gửi thì cậu sẽ bị xui xẻo đó nha. Chúc cậu thành công.
các bạn hãy vẽ một bức tranh nói về '' Cảnh đẹp quê hương'' ở quê của các bạn nhé ( nội ngoại gì cũng được )
copy đc ko bn