trong các truyện đã hoc em thích nhát truyện nào vì sao
trong các câu truyện truyền thuyết đã học em thích nhất câu truyện nào?vì sao?nêu ý nghĩa truyện
" Thánh Gióng" là truyền thuyết ca tụng, " Sơn tinh, Thủy tinh" mang tính chất tượng hình thì truyền thuyết "con Rồng cháu Tiên" đã để lại dấu ấn trong em sau sắc nhất. Em cảm nhận được sự tư duy văn học phong phú, tưởng tượng gợi hình ảnh cao. Qua đó, em cũng hiểu thêm về nguồn gốc con người Việt Nam.
Hk tốt >_
Em thích nhăt truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
Em thích nhất truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
Em thích nhất truyện cổ tích Em bé thông minh, vì truyện có các thử thách đặt ra với nhân vật rất hấp dẫn và thú vị, qua đó nhân vật bộc lộ được trí thông minh, cách xử lí tình huống rất khéo léo và bất ngờ, mang lại tiếng cười cho người đọc.
2. Em thích nhất truyện nào trong các truyện trên? Vì sao?
Tham khảo!
Em thích nhất truyện cổ tích Em bé thông minh, vì truyện có các thử thách đặt ra với nhân vật rất hấp dẫn và thú vị, qua đó nhân vật bộc lộ được trí thông minh, cách xử lí tình huống rất khéo léo và bất ngờ, mang lại tiếng cười cho người đọc.
trong truyện truyền thuyết em đã học em thích nhất chuyenj nào vì sao
Em thích nhất là truyện Sự tích Hồ Gươm vì câu chuyện này vô cùng bổ ích và ý nghĩa, câu chuyện lại đã giải đáp cho em và cho em biết tại sao lại gọi là Hồ Gươm hay Hô Hoàn Kiếm . Câu chuyện này còn khắc hoạ lại sự kiện đánh giặc của Lê Lợi.
trong các truyện ngụ ngôn e đã được học,em thích câu truyện nào nhất vì sao hãy viết cảm tưởng của mình = 1 đoạn văn khoảng 8 đến 10 câu
Trong truyện ngụ ngôn em thích nhất là Ếch ngồi đáy giếng. Vì :
Câu chuyện về chú ếch ngốc nghếch đã mang lại cho người đọc nhiều bài học có ích trong cuộc sống. Một môi trường nhỏ bé, hạn hẹp, không có sự giao lưu sẽ làm hạn chế tầm hiểu biết về thế giới xung quanh. Khi sống lâu trong một môi trường khép kín, sự hiểu biết của người ta sẽ trở nên nông cạn, hạn hẹp, từ đó dễ nảy sinh tâm lí chủ quan, kiêu ngạo. Bởi vậy, chúng ta phải biết mở rộng các mối quan hệ bạn bè, thầy cô; biết "đi một ngày đàng" để "học một sàng khôn". Bên cạnh đó, sự kiêu ngạo, chủ quan rất dễ khiến cho ta phải trả giá đắt, có khi mất mạng như chú ếch kia. Vì vây, dù sống ở trong môi trường nào cũng không nên bó hẹp suy nghĩ, phải chú ý học hỏi để mở rộng tầm hiểu biết. Và khi thay đổi môi trường sống hoặc lĩnh vực nghề nghiệp quen thuộc phải thận trọng, khiêm tốn tìm hiểu để thích nghi; tránh chủ quan, kiêu ngạo, suy nghĩ nông cạn, hạn hẹp.
a) Truyện, kí hiện đại giống và khác truyện, kí trung đại ở những đặc điểm nào?
b) Trong các bài thơ đã học lớp 6 em thích bài thơ nào vì sao ?
a) * Giống : đều thuộc loại hình tự sự , đều có người kể chuyện ( người trần thuật ) có thể xuất hiện trực tiếp dưới dạng một nhân vật hoặc gián tiếp ở ngôi thứ 3 thể hiện qua lời kể .
* Khác :
- Truyện :
+ Phần lớn dựa vào sự tưởng tượng , sáng tạo của tác ghi trên cơ sở quan sát , tìm hiểu đời sống và con người theo sự cảm nhận , đánh giá của tác giả .
+ Có cốt truyện , nhân vật , lời kể , người kể chuyện .
- Kí :
+ Kể về những gì có thật , đã từng sảy ra .
+ Thường không có cốt truyện , có khi còn không có cả nhân vật .
b ) Mình thích nhất là bài ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ vì :
Đêm nay Bác không ngủ mãi mãi là một bài ca làm rung động trái tim muôn triệu con người. Hai nhân vật, hai tâm hồn chung đúc, chan hoà trong một tình yêu lớn: "yêu nước, thương người". Màu sắc dân ca kết hợp với không khí cổ tích thần kỳ làm nên vẻ đẹp độc đáo của bài thơ. Cảnh rừng đêm mưa lâm thâm, ngọn lửa hồng, mái tóc bạc, chòm râu im phăng phắc là bốn nét vẽ đầy ấn tượng về Bác Hồ và tấm lòng yêu nước, thương dân của Bác.
Trong các truyện truyền thuyết ở chương trình lớp 6, em thích câu truyện nào nhất? Hãy viết bài văn kể câu truyện đó? Và nêu lý do vì sao em thích? 🤔👍
Tham khảo:
Vào thời Hùng Vương có một đôi vợ chồng tuy đã già nhưng mãi chưa có con. Vào một buổi sáng sớm khi lên nương làm rẫy, chợt thấy một dấu chân rất to in trên mặt đất, bà sửng sốt kêu lên:
- Ôi! Dấu chân của ai mà to thế này!
Thấy kì lạ, bà đưa chân mình vào ướm thử, về nhà bà liền có thai. Chẳng giống như bình thường, bà mang thai 12 tháng mới sinh ra một bé trai và đặt tên là Gióng. Gióng lên ba tuổi mà chẳng biết nói biết cười. Hàng xóm láng giềng xung quanh bắt đầu dị nghị, lời ra tiếng vào, bàn tán về đứa trẻ kì lạ. Họ cho rằng bà thụ thai kì lạ nên đứa trẻ sinh ra cũng không được bình thường. Vào năm ấy, giặc Ân xâm lược nước ta. Quân giặc rất đông và hung hãn, đi đến đâu, chúng cướp bóc, tàn phá đến đấy. Quân của vua Hùng nhiều lần xuất trận nhưng không thể đánh thắng số lượng áp đảo của quân địch. Trước tình hình ấy, vua Hùng rất lo lắng, cử sứ thần đi khắp các vùng miền tìm người tài. Đến làng Phù Đổng, với lòng căm thù quân giặc sục sôi, ý chí bảo vệ đất nước mãnh liệt, người dân cả làng xin vua cho được đi đánh giặc. Không khí đánh giặc cứu nước lan tỏa khắp nơi nơi, mẹ Gióng vô cùng buồn rầu ao ước rằng giá như Gióng cũng bình thường như những người khác thì đã có thể xung quân đánh giặc. Lời ru của mẹ cất lên đầy tha thiết nhưng cũng đầy giục giã: “Làm trai đứng ở trên đời/ Sao cho xứng đáng giống nòi rồng tiên”. Những đứa trẻ khác thấy Gióng vẫn ngủ thì nói: “Gióng ơi dậy đi thôi! Cả làng Phù Đổng ta xin vua cho đi đánh giặc rồi đấy!”. Những lời nói ấy như có sức mạnh làm thức tỉnh con người ngủ quên trong Gióng, Gióng bỗng cất tiếng gọi mẹ xin cho đi đánh giặc: “ Mẹ ơi! Xin mẹ cho gọi sứ giả vào đây”. Mẹ Gióng vô cùng bất ngờ, chuyện quốc gia đại sự đâu phải trò đùa của trẻ con, nhưng Gióng vẫn cương quyết: “Xin mẹ hãy tin con, con có thể ra trận đánh giặc”. Mẹ Gióng đến gặp trưởng làng và mời sứ thần đến gặp Gióng. Gióng nói với sứ giá bằng giọng rõ ràng, dứt khoát: “Xin hãy nói với nhà vua làm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một cái áo giáp sắt”. Sứ giả ban đầu cũng hoài nghi, dù sao Gióng cũng chỉ là một đứa trẻ. Nhưng lúc ấy, có một con rồng không biết từ đâu bay đến rồi vút cao lên trời xanh, biết là điểm báo của trời, vội vàng về tâu lại với nhà vua. Từ hôm ấy, Gióng bỗng lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không đủ, vươn vai trở thành một chàng trai khỏe mạnh, khôi ngô, tuấn tú. Những vật dụng cần thiết được mang đến, Gióng cùng trai tráng làng Phù Đổng ra trận đánh giặc. Đánh đến đâu, quân giặc khiếp sợ bỏ chạy đến đấy. Khí thế đang mạnh mẽ thì ngờ đâu kiếm gãy, Gióng nhanh trí nhổ một bụi tre bên đường, quật vào quân giặc tới tấp. Tướng giặc cùng đường phải giơ tay xin hàng, chiến thắng thuộc về nhân dân của nước Văn Lang. Lúc bấy giờ ngựa Gióng đã tiến đến chân núi Sóc Sơn. Gióng bèn cởi toàn bộ giáp rồi cả người lẫn ngựa bay thẳng lên trời.
Để tưởng nhớ công ơn của Gióng, vua Hùng cho lập đền thờ ở quê nhà và phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương. Hàng năm, nhân dân vẫn tổ chức lễ hội để du khách thập phương tìm về bái lễ.tRONG CÁC CHUYỆN NGẮN VỀ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH, EM THÍCH TRUYỆN NÀO NHẤT, VÌ SAO,? TRONG TRUYỆN NGẮN ĐÓ NÓI LÊN NHX PHẨM CHẤT J
- Em thích nhất là truyện :Bé Chiến
-Vì : Em thấy hoàn cảnh của bé Chiến rất đáng thương, cha thì bị bắt đi phu chỉ còn mẹ phải tần tảo nuôi em khôn lớn. Em thấy đây là một câu chuyện ý nghĩa, khuyên nhủ chúng ta nên biết ơn với cuộc sống hiện tại vì không còn phải đối mặt với chiến tranh và bom đạn tàn khốc,...
-Phẩm chất: Yêu nước (vì mẹ bé Chiến căm thù giặc nên đặt tên em là Chiến dù em là con gái) , thương dân(phẩm chất của Bác Hồ trong câu chuyện), ............
Trong các câu chuyện nhắn của chủ tịch Hồ Chí Minh , em thích truyện " Giản vị và tiết kiệm " , vì đã cho em thấy bác là người sống giản dị và tiết kiệm , bác luôn tận dụng những thứ nhỏ để tạo nên một điều to lớn .
Trong truyện ngắn đó nói lên phẩm chất : Giản dị và tiết kiện .
Trong các truyện ngắn về chủ tịch Hồ Chí Minh, em thích nhất là: Thời gian quý báu lắm
Lý do em thích là vì em đã biết được rằng thời gian rất có hạn, người ta hay ví rằng: Thời gian quý hơn cả vàng, cả bạc. Đúng thế thật, chúng ta phải tiết kiệm thời gian một cách hợp lí, trong làm việc cũng như học tập thì cũng phải đến đúng giờ, không được muộn dù chỉ là 1 phút đi chăng nữa. Và trong câu chuyện ấy em ấn tượng nhất với câu nói của Bác, câu nói mà em không bao giờ quên được đến nay, đó là: Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì đến bao giờ? Thà chỉ mình bác và vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp phải chờ uổng công! Em thấy được rằng câu nói ấy rất hay
Những phẩm chất mà truyện ngắn đó nói lên được là: Tiết kiệm thời gian ( hay Thời gian có hạn, chúng ta phải biết sắp xếp hoàn thành công việc hợp lí, không được để người khác đợi vì mình chậm trễ )