Viết bài thơ 8 chữ nên cảm nhận của em về bài thơ đó
viết đoạn văn 12 câu theo phương pháp diễn dịch nên cảm nhận của em về khổ thơ cuối bài của bài thơ về tiểu đội xe không kính
chọn một bài thơ 6 hoặc 7 chữ viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ đó khoảng 8-9 câu
Tớ làm cho cậu nì:
“Trăng sáng trăng soi rừng núi
Trăng lên trăng tỏ trên trời.”
Khi đọc bài thơ này, mình cảm nhận được vẻ đẹp yên bình và thơ mộng của ánh trăng đêm. Trăng không chỉ là ánh sáng chiếu rọi mọi vật mà còn như người bạn đồng hành, dịu dàng và tinh khiết giữa bầu trời rộng lớn. Đêm trăng làm cho tâm hồn mình thấy nhẹ nhàng, thanh thản, như được rửa sạch những muộn phiền thường ngày. Mình tưởng tượng ánh trăng vàng dịu dàng chiếu xuống, tỏa sáng từng ngọn cây, từng ngọn núi xa xa, tạo nên một khung cảnh nên thơ, đầy chất thi ca. Bài thơ gợi cho mình niềm tin vào vẻ đẹp tự nhiên và sự yên bình trong cuộc sống. Cảm giác ấy làm mình muốn ngồi lại, tận hưởng từng phút giây lặng lẽ bên ánh trăng sáng.
Nếu cậu thấy cách xưng hô ko đúng thì cậu sửa lại nhe.Tớ mới học ý nên là nếu cậu thấy hợp lí thì cậu cho mình 2 coin nha !! =3
Mùa thu đang đến rất gần
Bầu trời cao xanh thăm thẳm
Tiếng chim líu lo trên cành
Nắng cũng trở dần khô hanh.
Chọn một khổ thơ trong bài " Sắc màu em yêu " và nên cảm nhận về khổ thơ đó
Sắc màu em yêu" nói về lòng yêu thương đất nước, con người Việt Nam. Tất cả những màu sắc đỏ, xanh, vàng, trắng, đen, tím, nâu là cảnh sắc thiên nhiên, biểu tượng của niềm tin, hy vọng vô cùng tuyệt vời. Màu đỏ là màu biểu tượng của lá cờ Việt Nam đỏ sắc thắm tượng trưng ý chí, kiên cường của dân tộc Việt Nam. Màu đỏ còn là màu khăn quàng đội viên giàu nghị lực, biết phấn đấu và luôn cố gắng không ngừng nghỉ.
Viết đoạn văn khoảng 200 chữ nêu cảm nhận của em về khổ thơ đầu của bài thơ Viếng Lăng Bác
bài 1 viết một đoạn văn tổng phân hợp khỏang 12 câu nêu cảm nhận của em về bài thơ Vọng nguyệt, trong đó có sử dụng 1 câu phủ định (gạch chân, chỉ rõ) Bài 2 Viết một đoạn văn tổng phân hợp 12 câu nêu cảm nhận của em về bài thơ Tức cảnh Pác Bó, trong đó có sử dụng một câu nghi vấn (gạch chân, chỉ rõ) giúp mình nha :))
Tham khảo:
Bài 1:
Bài thơ “ Ngắm trăng” đã thể tình yêu thiên nhiên đến say mê và khát vọng tự do mãnh liệt của Bác. Bài thơ Ngắm trăng được sáng tác trong hoàn cảnh Bác bị bắt giam ở nhà tù Tưởng Giới Thạch đã thể hiện được tình yêu thiên nhiên cùng phong thái ung dung, tinh thần thép của người tù cách mạng vĩ đại Hồ Chí Minh. Thật vậy, hai câu thơ đầu chính là tình yêu thiên nhiên mãnh liệt của Người. Trong điều kiện nhà tù "không rượu cũng không hoa", Bác thiếu đi những điều kiện vật chất của những thi nhân xưa để thưởng nguyệt, ngắm trăng. Tuy nhiên, Bác vẫn khẳng định là "Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ" cho thấy tình yêu thiên nhiên cùng sự hưởng thụ thiên nhiên của Bác. Nếu như hai câu thơ trên là tình yêu thiên nhiên của Bác thì hai câu thơ cuối còn là cuộc vượt ngục tinh thần của Bác. "Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ" là một tư thế chủ động giao hòa với thiên nhiên của Bác. Từ "ngắm" cho thấy một sự hưởng thụ thiên nhiên thoải mái tuyệt đối. Tư thế ngắm trăng của Bác cho thấy sự ung dung, không chút sợ hãi và tinh thần thép của Người trong hoàn cảnh ngục tù khó chịu như thế. Đáp lại tình yêu của Bác, dường như trăng cũng "nhòm khe cửa ngắm nhà thơ". Hình ảnh trăng xuất hiện nhiều trong thơ Bác và nay thì trăng được nhân hóa thành một con người có tâm hồn, thành một người bạn tâm giao tri âm tri kỷ của Bác qua song sắt nhà tù. Bác và trăng cùng giao hòa tâm hồn như những người bạn. Thi nhân xưa ngắm trăng và thưởng thức đêm trăng không hiếm, nhưng ít ai ngắm trăng trong hoàn cảnh như Bác mà vẫn giữ được phong thái ung dung, tự tại, khí chất hiên ngang(Phủ định). Tóm lại, bài thơ không chỉ là tình yêu thiên nhiên của Bác mà nó còn là cuộc vượt ngục tinh thần của người tù cách mạng VN.
Bài 2:
Hồ Chí Minh là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại của đất nước Việt Nam. Bên cạnh đó người con là 1 nhà thơ nổi tiếng. Sau 30 năm bôn ba nước ngoài người về hoạt động tại Pắc Pó - Cao Bằng và cho ra bài thơ " Tức cảnh Pắc Pó". Bài thơ đã cho ta thấy được vẻ đẹp con người của bác ."Sáng ra bờ suối tối vào hang- Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng- Bàn đá chông chênh dịch sử đảng"Trong ba câu đầu của bài thơ, Bác nhắc đến điều kiện ở - ăn - làm việc của mình, ở và ăn là hai nhu cầu tất yếu của con người. Và riêng với Hồ Chí Minh, khi nói đến đời sống sinh hoạt của mình, Người luôn đề cập thêm vấn đề công việc. Ấy bởi Bác là người luôn luôn làm việc, suốt đời làm việc, suốt đời lo cho dân, cho nước. Với Hồ Chí Minh, làm việc như một nhu cầu tất yếu, một bản năng. Điều đó cho thấy tấm lòng dành cho dân, cho nước của Bác vĩ đại nhường nào!( Nghi vấn) Nơi làm việc tồi tàn , vất vả thế mà người lại nói" Cuộc đời CM thật là sang" Chữ “sang” không mang ý nghĩa là sang trọng, đầy đủ. Chữ "sang” làm bật lên tiếng cười vui vẻ, niềm lạc quan trước cuộc sống gian khổ, thiếu thốn. Chính tinh thần ấy đã trở thành động lực để Bác cùng những người đồng chí vượt qua sự ngặt nghèo của đời sống và tình thế cách mạng để làm việc và chiến đấu. Bài thơ đã cho ta thấy được vẻ đẹp của con người bác- Một người hết lòng vì dân vì nước
Từ hai dòng thơ: “Gương mặt em, bạn bè tôi không biết/ Nên mỗi người có gương mặt em riêng”, hãy viết một đoạn văn (khoảng 6-8 dòng) thể hiện cảm nhận về nhân vật “em” trong bài thơ?
Qua hai dòng thơ “Gương mặt em, bạn bè tôi không biết/Nên mỗi người có gương mặt em riêng” trong bài “Khoảng trời, hố bom”, mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng về hình ảnh nhân vật “em”. Có thể hiểu rằng, tác giả khắc họa nhân vật “em” không chỉ một người con gái cụ thể, mà đại diện cho cả một thế hệ – những cô gái thanh niên xung phong. Họ là những con người nhỏ bé, vô danh nhưng lại thật dũng cảm, kiên cường trong cuộc kháng chiến chống kẻ thù xâm lược. “Em” đã trở thành hình tượng lí tưởng, thiêng liêng nhưng cũng thật giản dị.
Cái chết thiêng liêng nhưng cũng rất là giản dị. Sự hi sinh thầm lặng của em đã đi vào con tim của những người còn sống. Mỗi người mang trong tim một gương mặt riêng, em đã hóa thân thành bao gương mặt và trở thành một hình tượng lý tưởng mà mọi người mang theo bên mình. Chính vì thế, em - cô gái mở đường Trường Sơn đã vượt lên trên cái chết, trở thành bất tử đi theo đồng đội mình bước tiếp con đường chiến đấu.
Từ hai dòng thơ: "Gương mặt em, bạn bè tôi không biết / Nên mỗi người có gương mặt em riêng", hãy viết một đoạn văn (khoảng 6 – 8 dòng) thể hiện cảm nhận về nhân vật “em” trong bài thơ.
Các em nêu được cảm nhận về hai dòng thơ cuối: sự ghi nhớ, tri ân của những con người đang sống trước "em". Không ai biết gương mặt của "em" song trong mỗi người, "em" luôn hiện hữu, luôn sống mãi trong tình yêu thương, lòng biết ơn, ngưỡng mộ, mến phục…
Ví dụ tham khảo: Cái chết thật thiêng liêng nhưng cũng thật bình dị. Sự hy sinh thầm lặng của các cô gái đã đi vào trái tim của những người còn sống. Mỗi người đều có một khuôn mặt riêng trong trái tim của họ, và tôi đã biến thành nhiều khuôn mặt, một hình ảnh lý tưởng mà mọi người đều mang theo bên mình. Vậy là cô, người con gái mở đường cho người con trai cả, từ cõi chết sống lại để trở thành bất tử, tiếp bước đồng đội trên con đường chiến đấu.
Viết đoạn văn từ 8 -10 câu nêu cảm nhận của em về 2 câu thơ cuối của bài thơ Qua Đèo Ngang. Trong đoạn văn đó có sử dụng một đại từ (chỉ rõ).
Chọn một khổ thơ ( tối thiểu 4 câu thơ) trong một bài thơ mà em thích. Viết đoạn văn trình bày cảm nhận của em về khổ thơ đó.
xin các bạn đó. pls