Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Phương Anh
Xem chi tiết
TomAndyWin
21 tháng 3 2022 lúc 9:08

bruh, hôm nay là 21\3 rồi :/

 

vũ minh nguyệt
5 tháng 10 2023 lúc 19:23

bruh,hôm nay là 5/10/2023 rồi :/

Trịnh Huy
17 tháng 1 2024 lúc 13:05

Bạn tham khảo nha: 

 

Tết đến, xuân về với bao niềm vui, bao điều diệu kì, mới mẻ. Mỗi dịp tết, em thật vui được cùng bố mẹ về quê ngoại chúc Tết. Nam Định thân yêu là quê hương yêu dấu của em, nơi đây ấm nồng tình cảm của ông bà, họ hàng thân thiết và những người dân quê giản dị, hiền lành. Tuyệt vời nhất là em được đi Chợ Viềng cùng người thân để cầu may mắn. Hòa cùng sắc xuân, dòng người đi dự hội, lòng em trào dâng bao nhiêu cảm xúc mới lạ.

Chợ Viềng được tổ chức vào tối mùng 7 và ngày mùng 8 tháng giêng âm lịch. Mọi người từ khắp nơi đổ về để dự hội mua bán lấy may đầu xuân năm mới. Khác với những nơi buôn bán khác, ở đây cả người mua và người bán đều không đặt lợi nhuận lên trên. Họ chỉ mong mua bán sự may mắn, tốt lành. Tiết trời se se lạnh, mưa xuân lất phất bay càng làm cho Chợ Viềng thêm độc đáo, đặc sắc. Chợ họp dọc hai bên đường kéo dài vào tận trong chợ với biết bao đồ, mặt hàng tượng trưng cho may mắn, mặn mà, lấy đỏ lấy hên đầu năm như nến, bật lửa, muối, giỏ, những nông cụ,…. Đặc biệt là những chậu hoa nhỏ xinh mà tuyệt đẹp. Cây cối khắp nơi rủ nhau về dự hội khoe hương, khoe sắc. Cũng như bao hội ở quê, Chợ Viềng ngoài mua bán lấy may, hội còn có nhiều trò chơi giải trí như: bắn súng, ném bóng vào cốc, ném cung tên, bịt mắt đập niêu… Trò nào cũng vui cũng thu hút được nhiều người tham dự. Tiếng cười nói nhộn nhịp rôm rả khắp muôn nơi. Tết năm nay, em thật may mắn khi tham gia trò ném bóng được tặng một chú gấu bông xinh xắn. Thật hạnh phúc khi được ôm chú gấu bông trong tay cùng với bố mẹ.

 

Đi chợ thật vui biết bao! Em ao ước năm sau sẽ được đi Chợ Viềng lần nữa để được tận hưởng không khí vui tươi, hạnh phúc và chiêm ngưỡng những cảnh đẹp bình dị, thân thương đầy màu sắc nơi đây.

 

 

sunny
Xem chi tiết
Nguyễn Minh Sơn
Xem chi tiết
Dân Chơi Đất Bắc=))))
12 tháng 11 2021 lúc 15:55

Tham Khảo:

Dàn ý:

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện

Điều gì đã xảy ra?Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.

Bài văn:

Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.

Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.

Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.

Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.

Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.

Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.

Hiền Nekk^^
12 tháng 11 2021 lúc 16:04

mình  viết văn , bạn dựa zô and tự lập dàn ý nhé,mình bôi đậm những phần chính.

 

Em cũng ko nhớ đó là thứ mấy nữa,em chỉ nhớ lúc đó em học lớp 4 và hôm đó chính là ngày sinh nhật của bạn em.->đoạn này giới thiệu về thời gian xảy ra mọi chuyện

Hôm đó em đi đến  trường , em có gặp bạn thân em.Bạn em hỏi rằng'bạn biết này ngày gì ko?"Em thẫn thờ đáp tiếng có,nhưng thậm chí em còn chả nhớ nổi ngày sinh nhật bạn em.Đến khi có 1 bạn nữ đến chúc mừng sinh nhật bạn thân em.Khi đó,em mới nhớ đến ngày đặc biệt là ngày sinh nhật của bạn thân.Em quên chuẩn bị quà,mà chuẩn bị bây giờ chắc ko kịp.Em nghĩ còn cách mua quà sẵn,tiền còn để trong túi em chưa ăn sáng.Em nghĩ'nhịn 1 bữa chắc ko sao đâu'Em lao ra quán ở gần trường tìm quà,may có đôi móc khóa,em tóm gọn lại đi tính tiền .Tiện thể em mua ít giấy màu bọc thành quà.Ra về,em nhút nhát đến chỗ bạn tặng quà.Bạn em đáp 2 câu cảm ơn.Sau đó em cùng bạn đi về cùng nhau.NHưng đột nhiên, 1 cơn bão đùng đùng đến,em và bạn chạy thật nhanh.Mưa to lên,nước cũg dâng.Qua 1 vũng nơcs to đùng.em chỉ biết nhìn,bạn thân em lúc đó đã cõng em qua vũng nước ngay lập tức.Đầu óc em  lúc này hoang mang rối loạn là ko biết mình đag nghĩ gì nữa.Bạn nắm tay em chạy thật  nhanh về nhà.Em khi đó chỉ biết nói 2   từ cảm ơn nhé^^.Bạn em bảo'hù,nãy tớ ko cõng bạn là toang rùi đóa'em và bạn cười mỉm->đoạn xảy ra sự việc

wow,giờ em vẫn nhớ trải nghiệm đó,thật đáng nhớ

 

chuche
12 tháng 11 2021 lúc 19:39

Tham Khảo:

 

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện

Điều gì đã xảy ra?Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.

 

nguồn:Dân Chơi Đất Bắc=))))

Su Kem Trứng Nguyễn
Xem chi tiết
Triết YUGI
3 tháng 12 2021 lúc 22:18

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể (những trải nghiệm vui, buồn, đáng nhớ như thế nào)

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện

Điều gì đã xảy ra?Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.Kỉ niệm đó giúp em rút ra bài học gì cho mình: Giúp em trưởng thành hơn, thành một người học sinh được mọi người yêu quý,....
Kudo Shinichi AKIRA^_^
3 tháng 12 2021 lúc 22:23

TK

 

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

 Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện

Điều gì đã xảy ra?Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.

nguyễn thảo vy
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Minh Anh
4 tháng 11 2023 lúc 9:29

Cuộc sống có nhiều cung bậc cảm xúc, có vui cũng có buồn. Và mỗi trải nghiệm mà con người cũng vậy. Và tôi nhớ mãi về một trải nghiệm vui vẻ của mình.

Quê hương của tôi là một thành phố ven biển. Gia đình tôi đã chuyển ra Hà Nội sống từ khi tôi còn chưa ra đời. Đây là lần thứ hai tôi được về thăm quê. Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Ngồi trên xe, tôi háo hức ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. Những con đường cao tốc mới được xây dựng rất đẹp đẽ. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Tôi cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Gia đình tôi ở lại nhà ông bà nội, cất dọn đồ đạc rồi nghỉ ngơi. Tôi còn được thưởng thức những món ăn đặc sản của quê do chính tay bà nội nấu.

Buổi chiều, mọi người trong gia đình hẹn nhau ra biển tắm. Lúc này, tôi đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Bầu trời cao, trong xanh không một gợn mây. Ông mặt trời tỏa ánh nắng chói chang xuống khắp nơi. Bãi cát vàng trong nắng càng trở nên lấp lánh, trông tuyệt đẹp. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển, tôi có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một.

Biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Nước biển mát lạnh khiến tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.

Sau chuyến đi này, tôi mới thấy quê hương của mình thật đẹp biết bao. Tôi tự nhủ bản thân sẽ cố gắng học tập thật tốt, để may này trở về xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp

Dương Thế Huy
3 tháng 11 lúc 8:28

Mỗi khi nhìn lại quãng thời gian cắp sách đến trường, tôi lại nhớ đến biết bao kỷ niệm vui buồn của tuổi học trò. Trong những ký ức ấy, có một câu chuyện khiến tôi chẳng thể nào quên – kỷ niệm về người bạn thân tên Tuấn. Đó là một trải nghiệm buồn nhưng đã để lại trong tôi bài học sâu sắc về tình bạn và lòng nhân hậu.

Buổi sáng hôm ấy, tôi bị đau bụng dữ dội, quặn thắt đến mức chẳng thể tập trung nghe giảng. Nhưng lớp tôi lại có quy định rất nghiêm: nếu ai nghỉ học dù có lý do chính đáng cũng bị trừ hạng ý thức, vì lớp luôn giữ danh hiệu “sĩ số vắng 0”. Chính vì vậy, tôi vẫn cố gắng đi học dù người mệt rã rời.

Chiều hôm đó, sợ không hiểu bài, tôi sang nhà Tuấn – người bạn thân nhất của tôi – để nhờ cậu ấy giảng lại. Tuấn có dáng người cao gầy, mái tóc lúc nào cũng hơi rối, nụ cười hiền khiến ai nhìn cũng thấy dễ mến. Cậu học rất giỏi nhưng chưa bao giờ tỏ ra kiêu căng, luôn sẵn lòng giúp đỡ bạn bè.

Buổi học hôm ấy diễn ra trong tiếng cười rộn ràng. Tuấn vừa giảng bài vừa pha trò khiến tôi quên hẳn cơn đau. Tôi còn nhớ rõ ánh mắt cậu khi giải thích một bài Toán khó – sáng lên, say sưa, đầy nhiệt huyết.

Sáng hôm sau, Tuấn rủ tôi ghé quán phở đầu ngõ ăn sáng. Cậu gọi hai bát phở bò, rồi còn tranh trả tiền khiến tôi phải cười và giành phần trả. Trong lúc ăn, Tuấn thấy một con mèo nhỏ từ miệng cống chui lên, toàn thân ướt sũng, run lẩy bẩy. Cậu liền lấy miếng xúc xích đưa cho mèo, ánh mắt đầy thương cảm.

Tôi khuyên mãi, bảo cậu đừng đi nữa kẻo trễ giờ, nhưng Tuấn chỉ cười – nụ cười hiền như nắng sớm. “Không sao đâu, giúp nó một chút thôi mà,” cậu nói rồi khẽ vuốt ve con mèo nhỏ.

Tôi đi học trước. Khi bước vào lớp, cô giáo chủ nhiệm xuất hiện với gương mặt nặng trĩu. Giọng cô run run:

“Các em... sáng nay Tuấn gặp tai nạn... và không qua khỏi.”

Tôi sững sờ, tim như ngừng đập. Chỗ ngồi của Tuấn vẫn còn đó – quyển vở vẫn gập dở, cây bút vẫn nằm yên trên bàn, chỉ là cậu không còn quay sang cười với tôi nữa.

Từ ngày Tuấn mất, tôi thấy lớp học trống trải lạ thường. Mỗi lần cô giảng bài Toán, tôi lại vô thức quay sang định hỏi, nhưng bên cạnh chỉ còn chiếc ghế trống. Mỗi giờ ra chơi, không còn ai kể những câu chuyện hài hước khiến cả nhóm bật cười. Sự vắng mặt của Tuấn như để lại một khoảng lặng vô hình, khiến tôi nhận ra rằng đôi khi chỉ một người rời đi cũng đủ làm thế giới của ta trở nên thiếu sáng.

Chiều hôm ấy, khi đi qua quán phở, tôi thấy con mèo nhỏ Tuấn từng cứu đang được người ta chăm sóc. Tôi bỗng mỉm cười trong nước mắt – hành động cuối cùng của cậu vẫn là một việc tốt, như chính con người Tuấn – ấm áp, nhân hậu và đầy yêu thương.

Đã nhiều năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhớ lại, lòng tôi vẫn thấy nhói đau và xúc động. Hình ảnh Tuấn với nụ cười hiền hậu vẫn ở đó, giữa những năm tháng tuổi học trò hồn nhiên. Kỷ niệm ấy tuy buồn nhưng đã dạy tôi biết trân trọng từng khoảnh khắc bên người mình yêu quý và sống tốt hơn mỗi ngày.

son maidinhtuan
Xem chi tiết
Nhật Nam
Xem chi tiết
chuche
16 tháng 12 2021 lúc 19:06

Tham Khảo:

a. Mở bài

Trong suốt những năm tháng cuộc đời, em đã trải qua rất nhiều lần được khen ngợi với rất nhiều lý do. Tuy nhiên lần khen ngợi mà em nhớ mãi cho đến bây giờ chính là khi em lần đầu tiên nấu cháo cho mẹ.

b. Thân bài

- Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra sự việc

Lúc đấy em mới học lớp 5, bình thường em chỉ phụ mẹ vài việc lặt vặt trong bếp chứ chưa tự nấu cơm bao giờ.Hôm đấy là trưa thứ 7, em đang ngồi xem TV thì mẹ đi làm về.Mẹ rất mệt, nên không nấu cơm được. Bố thì đi công tác xa, nhà chỉ có 2 mẹ con, nên em quyết định tự mình vào bếp nấu một nồi cháo cho mẹ. 

-  Tả chi tiết sự việc.

Em xin phép mẹ vào bếp nấu cháo, tuy lo lắng nhưng vì mệt mỏi nên mẹ đã đồng ý.Đỡ mẹ nằm xuống nghỉ ngơi rồi em vào bếp bắt đầu nấu cháo.Những công đoạn đầu tiên tưởng chừng rất đơn giản vì thường ngày em vẫn phụ mẹ làm (đong gạo, vo rồi rửa sạch gạo...)Đến lúc cắt thịt, em gặp phải khó khăn, nhưng em vẫn cố gắng cắt thật cẩn thận. Sau đó cho vào máy xay.Em nấu cháo theo đúng các bước thường ngày mẹ vẫn làm với sự tỉ mỉ hết sức. Tuy là lần đầu tiên nhưng em không hề lóng ngóng chút nào.Đến công đoạn cuối cùng, em chạy ra vườn hái một nắm lá tía tô vào rửa sạch, rồi cho vào nồi cháo đang sôi.Sau khi xong xuôi, em bưng bát cháo vào buồng mời mẹ ăn.Lúc ấy mẹ đã rất cảm động, ôm em vào lòng và khen em rất giỏi.Tuy bát cháo hôm ấy không thật ngon nhưng mẹ bảo rằng đấy là bát cháo ngon nhất mẹ từng ăn.Sau hôm ấy, mẹ kể chuyện em tự nấu cháo cho mọi người. Ai cũng rất ngạc nhiên và khen ngợi em rất nhiều.

c. Kết bài

Những lời khen ngày hôm ấy của mẹ và mọi người đã làm em rất vui và hạnh phúc. Từ ngày hôm ấy, em có thêm một đam mê mới là nấu ăn. Tuy đã xảy ra lâu rồi nhưng kỉ niệm ngày hôm ấy em sẽ ghi nhớ mãi không bao giờ quên.

Anh Thu Tran
Xem chi tiết
Anh Thu Tran
20 tháng 1 2022 lúc 19:41

GIUP MNH VOI NHOA!!!!!!!

B

Việt Anh 6A
20 tháng 1 2022 lúc 19:51

B

Lê Hoàng Bảo
Xem chi tiết
Nguyễn Hạ An
21 tháng 9 2021 lúc 10:05

Dàn ý viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em

1. Mở bài

Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện

Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.

b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện

Điều gì đã xảy ra?Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?

3. Kết bài

Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.

Khách vãng lai đã xóa
Hoàng Gia Nhi
21 tháng 9 2021 lúc 15:57
Có tri tiết hơn ko ạ
Khách vãng lai đã xóa
Chu Minh Đức-TA6
16 tháng 2 2022 lúc 8:38

1. Mở bài - Giới thiệu về trải nghiệm khiến em nhớ mãi Trải nghiệm ấy diễn ra đã bao lâu rồi? Đó là một trải nghiệm vui hay buồn?

2. Thân bài - Giới thiệu chung về trải nghiệm đó: Thời gian cụ thể xảy ra trải nghiệm (ngày nào/ mùa nào/ năm nào) Không gian xảy ra trải nghiệm (trung tâm, lớp học, phòng ngủ, hồ bơi…) Lúc xảy ra trải nghiệm, em đang ở cùng với những ai? (ai đã chứng kiến và tham gia vào trải nghiệm của em?) - Kể lại các sự việc đã xảy ra trong trải nghiệm theo một trình tự hợp lí: Trải nghiệm đó bắt đầu bằng hoạt động nào của em? Sau đó, những điều gì đã xảy ra? Có gì đó đặc biệt khác với mọi ngày dẫn đến việc em có một trải nghiệm khó quên? Em đã làm gì để giải quyết tình huống đó? Kết quả của trải nghiệm đó là gì? (mặt tốt/ xấu) Trải nghiệm đó đã tác động đến em và mọi người xung quanh như thế nào? Em có những suy nghĩ gì sau khi câu chuyện đó xảy ra?

3. Kết bài - Nêu những ý nghĩa của trải nghiệm đó đối với bản thân em: Em cảm nhận như thế nào về trải nghiệm đó? (quan trọng, khó quên…) Trải nghiệm đó giúp em thay đổi bản thân như thế nào?