Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
mạnh nguyễn
Xem chi tiết
Lê Phương Mai
23 tháng 12 2021 lúc 19:02

Các công trình kiến trúc ở Ai Cập và Lưỡng Hà thường đồ sộ vì nó muốn thể hiện sức mạnh và uy nghiêm của nhà vua

Hạnh Phạm
23 tháng 12 2021 lúc 19:02

Tham Khảo 

Các công trình kiến trúc ở Ai Cập và Lưỡng Hà thường đồ sộ vì muốn thể hiện sức mạnh  uy quyền của nhà vua.

qlamm
23 tháng 12 2021 lúc 19:04

TK

Các công trình kiến trúc ở Ai Cập và Lưỡng Hà thường đồ sộ vì muốn thể hiện sức mạnh  uy quyền của nhà vua.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
21 tháng 12 2019 lúc 5:15

Chọn d

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
2 tháng 2 2019 lúc 7:01

Để làm tốt bài văn thuyết minh cần:

   + Bước chuyển bị tài liệu bằng việc quan sát, tìm đọc, thu thập thông tin từ nhiều nguồn ( sách vở, truyền thông, thực nghiệm…).

   + Phải xây dựng được bố cục của bài văn thuyết minh theo trình tự hợp lý.

   + Làm nổi bật được điều muốn thuyết minh: đặc điểm, tính chất, cách sử dụng…

   + Xác định rõ mục đích thuyết minh và đối tượng thuyết minh

   + Sử dụng hợp lý các phương pháp thuyết minh.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
21 tháng 3 2019 lúc 15:09

Chọn đáp án: A

Thảo Phương
Xem chi tiết
Trịnh Hoàng Duy Khánh
31 tháng 8 2023 lúc 14:19

Tham khảo

Kinh muốn thuyết phục những người tham gia tuần hành không được phép gây ra những hành động sai trái; không được phép cố gắng làm dịu cơn khát tự do của mình bằng cách uống nước từ chiếc cốc của sự đắng cay và lòng thù hận; không cho phép sự kháng nghị sáng tạo của họ thoái hóa thành hành động bạo lực thô bạo; không để tinh thần chiến đấu dẫn họ đến hành động ngờ vực tất cả những người da trắng.

Đỗ Quyên
Xem chi tiết

Có thể nói việc học tập là một quá trình lâu dài của cả một đời người: học ở trường, ở gia đình và ở xã hội. Và trong các môi trường đó thì môi trường xã hội là mái trường lâu dài bởi vì trường học theo tổ chức chỉ diễn ra ở một lứa tuổi nhất định nào đó còn trường gia đình cũng vậy nhưng ở góc độ khác. Và con người khi đã trưởng thành thì trường ngoài xã hội mới là mái trường quan trọng, bởi nơi đó chúng ta có thể học được nhiều điều. Bởi vậy, theo em câu nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn là đúng, bởi mỗi ngày khi được đi đến một nơi nào đó ta sẽ có thể học được nhiều điều. Tuy nhiên có bạn lại có ý kiến: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã có “sàng khôn” nào. Đây là một ý kiến cũng hoàn toàn đúng.

Câu nói là một lời khuyến khích tinh thần học hỏi và học hỏi không ngừng, bởi khi đi ra ngoài chúng ta có thể bắt gặp được rất nhiều điều hay để từ đó chắt lọc được những cái hay, cái tốt để tạo thành một kho tàng kinh nghiệm riêng cho

bản thân. Điều này có thể được minh chứng qua việc hàng ngày bước chân ra ngoài, trên con đường ta đi hiện thực cuộc sống thường phơi bày ra hết sức chân  thực: cảnh chợ búa, cảnh người giúp người, cảnh trộm cắp, tranh giành nhau,…

Cuộc sống bên ngoài đa màu, đa sắc khi được tiếp xúc với nó chúng ta dễ dàng rút ra bài học cho mình. Chẳng hạn, đi trên đường phố ta có thể bắt gặp một cụ già ốm yếu lẩy bẩy đi ăn xin và có cô bé đem đến cho cụ nghìn bạc ta sẽ nhận thấy rằng cuộc đời này còn có những người đáng thương vậy sao? Già mà vẫn không hết khổ, với suy nghĩ đó ta sẽ tự hứa sẽ phải cố gắng học hành cho tốt để  sau này phục dưỡng cha mẹ thật chu đáo; đồng thời có cơ hội giúp đỡ những  người nghèo khổ. Và trước hành động của em bé ta cũng thấy con người quà thật luôn có tấm lòng nhân hậu, biết yêu thương người khác. Đó là hành động ta cần  trân trọng và học tập.  ngaingung

Từ khi bước chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất , người luôn đồng hành với tôi trong mọi niềm vui, nỗi buồn , không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng “bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.

 

Minh Anh học cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh. Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi, bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn. Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quênđược hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.

Dáng người nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo: “phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại, tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào tôi cũng tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.

Cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và thắm thiết hơn.

Tuy em chưa thi xong THPT nhưng em đã ấp ủ trong tâm trí mình rất nhiều điều mong muốn và những ước mơ chưa được thực hiện điều đó càng khiến em mong muốn thời gian trôi nhanh để thi xong THPT em có thể thực hiện các nguyện vọng em ước ao bấy lâu nay.

Việc học tập là một quá trình dài nó tích tụ cho mình những kĩ năng trong cuộc sống và điều mong muốn bài văn sau đây là em sau khi thi xong THPT(ví dụ lúc em thi xong thôi:))

Khi còn nhỏ em đã từng ước mơ rất nhiều,em muốn làm siêu nhân để giải cứu thế giới hay làm một phi hành gia để bay vào vũ trụ bao la.Nhưng khi em lớn dần lên những ước mơ khi còn trẻ con như vậy có lẽ nó đã phai mờ theo năm tháng.Có những chuyến du lịch em không được đi và chỉ có thể ở nhà và nghe chúng bạn kể lại những chuyến đi của chúng đến khắp mọi nơi,em cũng muốn được đi như thế lắm nhưng điều kiện gia đình em không cho phép vì....bố mẹ em mỗi người ở một nơi 2 chị em em ở với mẹ,bố em đi công tác xa nhà bên Nhật năm nay đã được 4 năm.Từ khi bố đi em còn khá nhỏ nhưng đủ tuổi ấp ủ mong chờ đợi bố về.Từng ngày từng ngày mẹ em bận công việc dạy học,vì mẹ em dạy cấp 1 nên khá ít kiến thức về cấp 2 hay THPT mà mẹ em biết nhưng nhờ có trang wed hoc24 năm vừa rồi chị em em đã đạt học sinh giỏi nhưng điều đó khiến nỗi buồn càng thêm buồn.....Bố em vẫn chưa về.Những năm tháng qua có bao nhiều niềm vui muốn chia sẻ với bố nhưng bố lại không có ở đây.Sinh nhật đối với em không quan trọng nhưng đứa em gái em lại rất buồn ,bố đi lúc nó khá nhỏ tầm lớp 3 nó vẫn cứ nghĩ bố sẽ về.Sinh nhật năm đầu tiên bố đi nó còn có thể kìm nước mắt,nhưng đến vài năm sau nó lớn không thể kìm nước mắt được và điều khiến nó buồn không gì khác ngoài bố.Nó luôn miệng hỏi rằng:''Chị ơi bố về chưa?Bao giờ bố mới về?''

''Em đợi bố lâu quá sao bố mãi không về vậy chị?"Nó hỏi những câu trả lời đó khiến em không thể cầm nước mắt vì thực sự em cũng không biết trả lời như thế nào.Mấy lần bố cũng gọi điện về hỏi thăm,bên đấy em biết tình hình dịch bệnh cũng căng thẳng những người công nhân như bố em cũng đang phải làm vật vã.Có những hôm bố gọi điện về giọng mệt mỏi em biết rằng bố đang phải làm việc rất cật lực ,bố cũng đang chống chọi như bao người khác,nhưng mỗi khi gọi điện về cả nhà hỏi thì bố luôn bảo''Bố ổn mà!'' điều đó tuy là lời nói dối em nhận ra nhưng không thể nào nói cho đứa em của mình.Nó sẽ học tập xa xút đi,mẹ em cũng rất phiền lòng.Đã nhiều lần gia đình quyết định sang đó gặp bố nhưng vì kinh phí cũng không nhỏ khiến mẹ em nhiều đêm cũng bất lực.Mẹ luôn giấu em,có những lần đêm khuya mẹ không ngủ đóng chặt của trong phòng ôm ảnh bố và khóc nghĩ lại mà em cũng ưa ứa nước mắt....Năm nay em đã sắp bước lên lớp 12,nhưng những năm qua em phải đón những niềm vui với mẹ và em gái .Em có rất nhiều điều ước mơ chưa từng được thực hiện.Nhưng điều em muốn thực hiện nhất có thể là gặp bố.

Nếu bây giờ sau khi thi THPT xong em quyết định lấy số tiền mà mình đax dành dụm bấy lâu nay để đưa gia đình sang gặp bố đó là điều em ao ước nhất,và người em muốn gặp sau khi thi xong là bố .Em sẽ cố gắng nhất trong bài thi và khi gặp bố xong em sẽ nói với giọng tự hào với bố về kết quả.Em sẽ xà và lòng bố và bù đắp những khoảng thời gian qua mà bố đã đi xa.Đó chỉ là điều mơ ước nhỏ nhoi sau khi thi THPT của em,nó sắp thành hiện thực rồi 1 năm nữa thôi chỉ một năm nữa.

Có lẽ sau khi đọc bài này thì có những bạn cũng trong trường hợp của em có thể bố mẹ làm ăn xa và ít khi được gặp mặt . Cũng có thể điều bạn ấy muốn làm sau khi thi xong là được gặp nhười thân xa cách bấy lâu ấy,hoặc cũng có thể nhiều ước mơ lớn lao hơn.Riêng em thời gian đang trôi đi và em đang chờ đợi điều em mong chờ thành sự thật!!!

 

Cấn Vũ Quỳnh Nga
Xem chi tiết
Xem chi tiết
tetogta_satoshi
27 tháng 10 2019 lúc 9:32

what

ai ma birt tra loi nhu the nao

Khách vãng lai đã xóa

Viết đoạn văn nói về điều bn muốn làm

Khách vãng lai đã xóa
tetogta_satoshi
27 tháng 10 2019 lúc 10:12

ban tra li di

Khách vãng lai đã xóa
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
21 tháng 1 2018 lúc 7:17

- Vấn đề tác giả muốn đặt ra trong bài:

   + Bài toán dân số được đặt ra từ thời cổ đại: ô đầu tiên trên bàn cờ chỉ là 1 hạt thóc, nếu gia tăng theo cấp số nhân, lượng thóc đủ để phủ kín bề mặt trái đất

   + Sự gia tăng dân số giống như lượng thóc tăng lên trong các ô của bàn cờ.

   + Phấn đấu để mỗi gia đình có hai con là rất khó, vì tỉ lệ phổ biến phụ nữ sinh hơn hai con rất đông.

=> Vấn đề được đặt ra: con người sinh sôi trong khi diện tích đất đai không tăng thêm. Để đảm bảo sự ổn định cần phải hạn chế sự gia tăng dân số- bài toán nan giải của xã hội hiện đại.

Làm Người Yêu Anh Nhé Ba...
Xem chi tiết
Tran Thi Tuyet Mai
19 tháng 8 2017 lúc 16:47

Người đó muốn ma quỷ

quanvantrieu
19 tháng 8 2017 lúc 16:48

a) chữ sai

b) ma quỷ

LlLI
19 tháng 8 2017 lúc 16:48

1,Đó là sai

2,Người đó muốn ma quỷ