Hình dung giọng điệu cử chỉ, nét mặt, tâm trạng của Sai-lốc mỗi khi cất lời ca tụng vị quan tòa.
nhân vật người cô trong cuộc đối thoại với bé hồng được tác giả thể hiện như thế nào ?( nội dung trong các lời thoại của cô, điệu bộ cử chỉ, giọng điệu, mục đích chính của lời thoại, tác động của mỗi lời nói đến bé hồng..)
- Xuất hiện qua cuộc gặp gỡ và đối thoại với bé Hồng do bà cô tạo ra
- Cười hỏi ở đây không phải là âu yếm, ân cần, lo lắng mà là chế giễu và lạnh lùng, cười rất kịch, với một thái độ giả dối
- Lời nói giả dối, châm chọc, xâm xoi, hành hạ, động chạm vào vết thương của bé Hồng
⇒ Đại diện cho những người cổ tục, có một tâm địa đen tối. Đối lập với trạng thái tâm hồn đau đớn, xót xa như bị cào gai xát muối của đứa cháu là sự vô cảm sác lạnh đến ghê rợn của người cô. Tình cảnh của mẹ được bà cô miêu tả với vẻ thích thú rõ rệt. Khi bé Hồng đáp trả lại nhưng bà cô vẫn tiếp tục hành động độc ác của mình.
Truyện đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật thầy Ha-men và chú bé Phrăng qua miêu tả ngoại hình, cử chỉ, lời nói và tâm trạng của họ, đúng hay sai?
A. Đúng
B. Sai
Hình dung gương mặt, cử chỉ thái độ của Đề Hầu khi nghe tiếng quan huyện.
- Nghe thấy tiếng quan huyện, Đề Hầu ngạc nhiên, mặt biến sắc, sợ hãi đến kinh hồn. Nếu bị phát hiện thì Đề Hầu sẽ khổ vì vậy mà hắn ta đi tìm chỗ để trốn.
Biểu hiện của tình yêu thương con người:
-Hành động?
-Thái độ?
-Lời nói?
-Cử chỉ, điệu bộ, ánh mắt, nét mặt?
Mọi người giúp em nha, em đang cần gấp ak!!!
-Hành động? ==> chăm sóc, chia sẻ với những con người có hoàn cảnh khó khăn.
-Thái độ? ==> nụ cười, ánh mắt tất cả đều suất phát từ tình cảm chân thật
-Lời nói? ==> nhẹ nhàng, bên trong lời nói đó có tình yêu thương,...
-Cử chỉ, điệu bộ, ánh mắt, nét mặt? ==> vui vẻ, nụ cười ánh mắt trìu mến với những người đang cần giúp đỡ,....
Biểu hiện của tình yêu thương con người:
-Hành động:Quan tâm, chăm sóc, chia sẻ với mọi người, những người gặp khó khăn, hoản nạn
-Thái độ:Đồng cảm với mọi người, biết quan tâm đến người xung quanh, ghét thái độ thờ ơ, lạnh nhạt trước hay cười nhạo trước nỗi đau của người khác.
-Lời nói: "Cô khỏe chứ?" "Bạn có sao không?"Bác có cần cháu giúp bác gì không ạ?"
-Cử chỉ, điều bộ, ánh mắt, nét mặt:Tươi vui, cởi mở, ánh mắt hiền hậu, ánh lên tình yêu thương ngọt ngào,...
.mọi người giúp mình làm câu này với. Trong bài Cây dừa của trần đăng khoa chỉ ra: Thanh điệu, cường độ , nhịp điệu , nhấn giọng ( vần lưng , vần chân , từ biểu cảm ), ngắt giọng, ngữ điệu giọng nhân vật , nét mặt cử chỉ điệu bộ. Cảm ơn nhìu ạ!!
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Ở đoạn cuối truyện,sau khi chôn cất Dế Choắt,Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số.Em thử hình dung tâm trạng của Dế Mèn và viết đoạn văn diễn tả lại tâm trạng ấy theo lời Dế Mèn
Chôn Dế Choắt xong, tôi đứng lặng hồi lâu trước nắm mồ của người bạn xấu số. Nước mắt tôi cứ trào ra. Tôi vừa cảm thương bạn vừa thấy hối hận. Chỉ tại tôi có thói trêu ghẹo bậy bạ cho nên chị Cốc mới mổ Dế Choắt đến chết. Nếu tôi không chọc chị Cốc thì Dế Choắt đâu phải chết thảm thương thế này. Nếu tôi không chạy trốn thì hay biết mấy bởi vì người có lỗi là tôi đâu phải là của Dế Choắt. Trời ơi ! Sao mà tôi sai trái thế. Tôi nhớ lại lời khuyên của Dế Choắt trước khi khi chết và tự hứa rằng từ nay trở về sau tôi sẽ không trêu chọc bất cứ ai nữa vì điều đó sẽ có ngày mang vạ vào mình.
Bài mẫu :
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm . Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
học tốt.
Sau khi bước ra khỏi hang, tôi vô cùng hoảng hốt khi thấy Dế Choắt nằm lăn ra đất. Tôi vô cùng lo lắng vội đỡ cậu ta dậy. Tôi dun lẩy bẩy chân tay, mặt tái mét. Tôi thốt lên những lời nói ngớ ngẩn như ko làm chủ được bản thân. Dế Choắt còn nói với tôi một câu nói làm tôi đau đớn biết chừng nào. Lặng lẽ nâng cậu ta lên chôn vào một nơi kín đáo tự nhiên tôi thấy hối lỗi quá, giá như tôi ko làm như vậy thì bây giờ Dế Choắt đâu chết như vậy. Tôi đứng lặng hồi lâu và tự trách mình, lòng đầy hối hận. Tôi chỉ mong cho thời gian chở lại để có thể sửa lại lỗi lầm của mình. Tôi lấy đây là một bài học đáng nhớ cho cuộc đời của mình sau này. Nếu bạn nào giống tôi thì hãy sửa lại bản thân đi nhé,đừng để mọi chuyện xảy ra rồi mới hối hận
ở đoạn cuối truyện , sau khi chôn cất Dế Choắt , Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số . Em thử hình dung tâm trạng của Dế Mèn và viết 1 đoạn văn diễn tả lại tâm trạng ấy theo lời của Dế Mèn
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Sau khi chôn cất Dế Choắt,tôi dừng lại trước mộ Để Choắt một hồi lâu,nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình.Tôi ân hận lắm.Tôi nghĩ nếu tôi không trêu chọc chị Cốc thì Choắt đâu phải chết oan uổng vì cái tội ngông cuồng dại dột của mình.Biết là thế,nhưng bây giờ tôi hối hận cũng đã muộn.Đã chết thì không thể sống lại được.Bất chợt,tôi nghĩ đến những lời cuối cùng của Dế Choắt trước khi tắt thở.Choắt khuyên Mèn chừa thói hung hăng và làm gì cũng phải biết suy nghĩ.Tôi cảm động.Tôi đã nhìn Choắt bằng ánh mắt chế giễu,khinh thường.Nói Choắt xấu xí.Vậy mà Choắt không hận thù gì mà con khuyên răn nó.Tôi rút ra bài học mà tôi không bao giờ quên.
Chúc bạn học tốt ~
hTôi buồn rầu nhìn nấm mồ của Dế Choắt. Hối hận ư? Hối hận bây giờ thì cũng đã muộn rồi, cậu ta đã chết, một cái chết đau thương chỉ có một người biết và đó là tôi. Tôi đứng một hồi lâu suy nghĩ. Nếu tôi không dại dột và ngu ngốc đến nỗi gây nên cơ sự này thì một mạng người lại được sống.Tôi thầm cảm ơn Dế Choắt đã hi sinh thay tôi để tôi có một bài học đường đời quý báu đầu tiên.
K MK NHÉ!!!!!!!!!
1. Các đội kịch chuẩn bị:
a) Kiểm tra trang phục, đạo cụ.
b) Tập thoại theo lời nhân vật:
– Các vai diễn nhớ lời thoại.
– Người nhắc vở nhắc khẽ lời thoại, nếu các vai diễn quên lời.
c) Đạo diễn hướng dẫn các vai diễn thể hiện nét mặt, cử chỉ, giọng nói phù hợp.
2. Các đội kịch biểu diễn.
3. Bình chọn đội kịch và diễn viên có diễn xuất tốt.
1. Các đội kịch chuẩn bị như hướng dẫn.
2. Các đội kịch biểu diễn lần lượt.
3. Em và đội của mình quan sát, bình chọn đội kịch và diễn viên có diễn xuất tốt.