Câu nào dưới đây sử dụng từ đồng nghĩa với từ xuất hiện?
a) Sớm đầu thu mát lạnh.
b) Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
c) Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đường .
trả lời đúng, mik sẽ Tick
Câu nào dưới đây sử dụng từ đồng nghĩa với từ xuất hiện?
a) Sớm đầu thu mát lạnh.
b) Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
c) Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đường .
d) Hoa hồng đỏ kiêu sa như một nữ hoàng lộng lẫy.
b) Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Đọc bài văn dưới đây và nêu nhận xét:
a) Tác giả tả những sự vật gì trong buổi sớm mùa thu?
b) Tác giả quan sát sự vật bằng những giác quan nào?
c) Tìm một chi tiết thể hiện sự quan sát tinh tế của tác giả?
Buổi sớm trên cánh đồng
Từ làng, Thủy đi tắt ra cánh đồng để ra bến tàu điện. Sớm đầu thu mát lạnh. Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi. Một vài giọt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy; những sợi cỏ đẫm nước lùa vào dép Thủy làm bàn chân nhỏ bé của em ướt lạnh. Người trogn làng gánh lên phố những gánh rau thơm, những bẹ cải sớm và những bó hoa huệ trắng muốt. Bầy sáo cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố.
Theo LƯU QUANG VŨ
a) Tả cánh đồng lúa buổi sớm: vòm trời, những giọt mưa, những sợi cỏ, những gánh rau, những bó huệ của người bán hàng, bầy sáo liệng trên cánh đồng lúa đang kết đòng, mặt trời mọc.
b) Bằng cảm giác của làn da (xúc giác): thấy sớm đầu thu mát lạnh; một vài giọt mưa loáng thoáng rơi trên khăn và tóc; những sợi cỏ đẫm nước làm ướt lạnh bàn chân.
Bằng mắt (thị giác): thấy mây xám đục; vòm trời xanh vòi vọi; vài giọt mưa thoáng rơi; người gánh rau và những bó huệ trắng muốt; bầy sáo lượn chấp chới trên cánh đòng lúa đang kết đòng; mặt trời mọc trên những ngọn cây xanh tươi.
c) Giữa những đám mây xám đục, vòm trời hiện ra như những khoảng vực xanh vòi vọi, một vài giọt mưa loáng thoáng rơi trên chiếc khăn quàng đỏ và mái tóc xõa ngang vai của Thủy…
Bài 1. Xác dịnh Trạng ngữ ,chủ ngữ, vị ngữ trong câu A,Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất. B, những sợi không khí nhỏ bé mỏng manh. C, những con cá hồi lấy đà lao vút lên. D, sáng sớm đầu thu, giữa bầu trời, những đám mây hồng . E, mùi hương ngọt ngào nhức đầu của những loài hoa rừng không tên tuổi đắm vào ánh nắng ban trưa khiến con người dễ xinh buồn ngủ G, nhưng thân cây tràm vỏ trắng vưa lên trời như những cây nến khổng lồ. H, từ trong biển lá xanh rờn đx bắt đầu ngả sang màu úa, ngát dậy một mùi hương lá tràm bị hun nóng dưới mặt trời
a) Chủ ngữ: nắng
Vị ngữ: cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất
b) Chủ ngữ: những sợi không khí
Vị ngữ: nhỏ bé mỏng manh
c) Chủ ngữ: những con cá hồi
Vị ngữ: lấy đà lao vút lên
d) Trạng ngữ: sáng sớm đầu thu, giữa bầu trời
Chủ ngữ: những đám mây
Vị ngữ: hồng
e) Chủ ngữ: mùi hương ngọt ngào nhức đầu của những loài hoa rừng không tên tuổi
Vị ngữ: đắm vào ánh nắng ban trưa khiến con người dễ sinh buồn ngủ
g) Chủ ngữ: những thân cây tràm vỏ trắng
Vị ngữ: vươn lên trời như những cây nến khổng lồ
h) Trạng ngữ: từ trong biển lá xanh rờn đang bắt đầu ngả sang màu úa
Vị ngữ: ngát dậy
Chủ ngữ: một mùi hương lá tràm bị hun nóng dưới mặt trời
Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng trong câu : "Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất." (Nắng trưa- theo Băng Sơn)
Biện Pháp nghệ thuật :
-So sánh ("như")
-Nhân hóa ("lửa xối")
Hk biết đúng hay sai.
Biện pháp nghệ thuật sử dụng trong câu là biện pháp so sánh .
BẦY SÁO CÁNH ĐEN MỎ VÀNG CHẤP CHỚI LIỆNG TRÊN CÁNH ĐỒNG LÚA MÙA THU ĐANG KẾT ĐÒNG . Mặt trời đã mọc trên những ngọn cây xanh tươi của thành phố . thuộc kiểu câu và xác định TN VN CN
Bài làm
Bầy sáo / cánh đen mỏ vàng chấp chới liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời / đã mọc trên những ngọn cây xanh
CN1 VN1 CN2 VN2
tươi của thành phố.
===> Câu trần thuật đơn - Dùng để tả.
Mik làm lại một chút, mik quên k viết trạng ngữ.
Bầy sáo / cánh đen mỏ vàng chấp chới / liệng trên cánh đồng lúa mùa thu đang kết đòng. Mặt trời / đã mọc trên những ngọn cây xanh
CN1 VN1 TN1 CN2 VN2 TN2
tươi của thành phố .
===> Câu trần thuật đơn để tả
Câu nào dưới đây sử dụng sai quan hệ từ?
Cây cối dần héo rũ vì trời quá nắng nóng.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Mặt trời chưa xuất hiện nhưng đường phố đã nhộn nhịp.
Đám trẻ đang nô đùa thì trời bỗng đổ cơn mưa rào.
Cánh đồng lúa chín nhưng => như một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Câu nào dưới đây sử dụng sai quan hệ từ?
Mặt trời chưa xuất hiện nhưng đường phố đã nhộn nhịp.
Cây cối dần héo rũ vì trời quá nắng nóng.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Đám trẻ đang nô đùa thì trời bỗng đổ cơn mưa rào.
Câu nào dưới đây sử dụng sai quan hệ từ?
Mặt trời chưa xuất hiện nhưng đường phố đã nhộn nhịp.
Cây cối dần héo rũ vì trời quá nắng nóng.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Đám trẻ đang nô đùa thì trời bỗng đổ cơn mưa rào.
Câu nào dưới đây sử dụng sai quan hệ từ?
Mặt trời chưa xuất hiện nhưng đường phố đã nhộn nhịp.
Cây cối dần héo rũ vì trời quá nắng nóng.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Đám trẻ đang nô đùa thì trời bỗng đổ cơn mưa rào.
Cánh đồng lúa chín nhưng một tấm thảm màu vàng khổng lồ.
Cho đoạn văn:
Mảng thành phố hiện ra trước mắt tôi đã biến màu trong bước chuyển huyền ảo của rạng đông. Mặt trời chưa xuất hiện nhưng tầng tầng lớp lớp bụi hồng ánh sáng đã tràn lan khắp không gian như thoa phấn trên những toàn nhà cao tầng của thành phố, khiến chúng trở nên nguy nga, đậm nét. Màn đêm mờ ảo đang lắng dần rồi chìm vào đất. Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương. Trời sáng có thể nhận rõ từng phút một. Những vùng cây xanh bỗng òa tươi trong nắng sớm. Ánh đèn từ muôn vàn ô vuông cửa sổ loãng đi rất nhanh và thưa thớt tắt. Ba ngọn đèn đỏ trên tháp phát sóng Đài Truyền hình thành phố có vẻ như bị hạ thấp và kéo gần lại. Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.
1) Đoạn văn trên nói về điều gì?
2) Tìm các từ láy có trong đoạn văn trên
3) Tìm các danh từ, động từ và tính từ trong đoạn văn trên
Đoạn văn hơi dài các bạn thông cảm giải nhanh giúp mình nhé
a) Bài văn miêu tả buổi sáng ở Thành phố Hồ Chí Minh theo trình tự thời gian từ lúc trời hửng sáng đến lúc sáng rõ.
b) Những chi tiết cho thấy tác giả quan sát cảnh vật rất tinh tế, đó là:
– Mặt trời chưa xuất hiện nhưng tầng tầng lớp lớp bụi hồng ánh sáng đã tràn lan khắp không gian như thoa phấn trên những tòa nhà cao tầng của thành phố, khiến chúng trở nên nguy nga, đậm nét.
– Màn đêm mờ ảo đang lắng dần rồi chìm vào đất.
– Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương. Những vùng cây xanh bỗng òa tươi trong nắng sớm. / Ánh đèn từ muôn vàn ô cửa sổ loãng đi rất nhanh và thưa thớt tắt.
– Ba ngọn đèn đỏ trên tháp phát sóng Đài Truyền hình thành phố có vẻ như bị hạ thấp và kéo gần lại. / Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại (Khi nêu những chi tiết thể hiện sự quan sát tinh tế của tác giả, học sinh khá, giỏi có thể giải thích thêm vì sao em thấy sự quan sát đó rất tinh tế.
c) Hai câu cuối bài: “Thành phố mình đẹp quá! Đẹp quá đi!” là câu cảm thán thể hiện tình cảm tự hào, ngưỡng mộ, yêu quý của tác giả với vẻ đẹp của thành phố.
ơ bạn chép mạng à, ở đay mình hỏi câu hỏi khác trên mạng nhé, mong các bạn dùng trí thông logic tự giải
Cùng là từ mặt trời trong ngôn ngữ chung, nhưng mỗi tác giả trong những câu thơ sau đã có sáng tạo như thế nào khi sử dụng.
a) Mặt trời xuống biền như hòn lửa.
(Huy Cận, Đoàn thuyền đánh cá)
b) Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ,
(Tố Hữu, Từ ấy)
c) Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
(Nguyễn Khoa Điềm, Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ)
a. Hai câu thơ của Huy Cận: Trong hai câu thơ này, từ mặt trời được dùng với nghĩa gốc chỉ một thiên thể trong vũ trụ. Nhưng tác giả đã kết hợp sử dụng với biện pháp nhân hóa làm cho hình ảnh mặt trời trở nên gần gũi, sinh động.
b. Ở hai câu thơ của Tố Hữu: Từ mặt trời đã được chuyển nghĩa thành chân lí, lí tưởng cách mạng.
c. Hai câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm:
- Từ mặt trời trong câu thơ đầu của Nguyễn Khoa Điềm dùng để chỉ mặt trời theo nghĩa gốc.
- Từ mặt trời trong câu thứ hai dùng với nghĩa ẩn dụ, chỉ đứa con trên lưng mẹ. Đứa con là mặt trời, là niềm hạnh phúc, niềm tin và là ánh sáng của đời mẹ.