Những câu hỏi liên quan
Golden Maknae
Xem chi tiết
lucy
9 tháng 12 2018 lúc 18:45

Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.

Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên học lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Hà Nội. Chị rất xinh đẹp, có nước ra trắng hồng như làn da mẹ. Chị để tóc dài, óng mượt, phong cách trang trọng thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.

Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xắn. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng, chu đáo, ngăn nắp, khéo léo… Bà nói: "Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một thang là khỏi bệnh ngay…". Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài cắm hoa và thích trang trí.

Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, làm theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi các môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học sinh giỏi Trường Trung học Phổ thông Hoàng Văn Thụ, được tuyển thẳng vào Đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng dành dụm ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào cũng vui khi nhận được quà của chị.

Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: "Cái Hậu đoảng lắm! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ làm sao được". Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.

Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. Áo quần cũ nhưng trông chị mặc toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín đáo, khiêm nhường.

Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, ai cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: "Cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần…". Mỗi lần được giấy khen học sinh tiên tiến đem về, bố mẹ lại cười và nói: "Con gái út ít của bố mẹ học giỏi gần bằng chị Thuần rồi đấy, cố lên con ạ!…

Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân thương của mình.

tui chỉ có thể cung cps như thế thôi ,xin lỗi nhé

 Phạm Trà Giang
8 tháng 12 2018 lúc 19:29

Nguyễn Ngọc Quý, 8 tuổi là bạn thân của em cùng học chung lớp 2A. Người Quý đen, trán dô, tóc quăn, mắt to và sáng, rất nhanh nhẹn khỏe mạnh. Quý học giỏi nhưng nghịch lắm, nên các bạn tặng cho danh hiệu "Quý Đen". Quý thích đá bóng, đá cầu.

  Môn Toán, Quý đứng đầu lớp. Cô giáo Trâm khen Quý thông minh, học giỏi và khiêm tốn.

Mỹ Duyên
8 tháng 12 2018 lúc 19:29

Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.

datcoder
Xem chi tiết
Người Già
7 tháng 10 2023 lúc 4:10

Hoa ly là một loại hoa có bông lớn, màu sắc nhã nhặn và hương thơm tinh tế. Cánh hoa ly khá dày dặn, khi sờ vào cảm giác mềm mịn như nhung vậy. Màu sắc hoa ly khá phong phú, nhưng em thích nhất là màu vàng, vì nó rất tươi sáng và xinh xắn. Hoa ly có mùi hương nồng nàn không kém gì hoa hồng, nhưng nó không lan quá xa, vậy nên thường được ưu ái chọn lựa trưng bày trong nhà. Đặc biệt, hoa ly là loài hoa tươi rất lâu, có thể vẫn luôn duy trì vẻ đẹp khi nở rộ của mình đến hơn một tuần. Thật là tuyệt phải không nào?

Trịnh Nam Khánh
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Tường Anh
23 tháng 5 2020 lúc 20:30

ở góc vườn nhà em có một cây bưởi sai trĩu quả. Bưởi thường có hình tròn và nặng khoảng một ki - lô - gam. Lúc bưởi còn non, chúng nhỏ bằng nắm tay và khoác trên mình chiếc áo màu xanh thẫm. Những quả bưởi ấy như những đứa con đầu tròn trọc lốc được cây mẹ chắt chiu dinh dưỡng nuôi nấng. Mùa thu là mùa bưởi chín. Khi ấy, những quả bưởi chín vàng, ăn những múi bưởi sẽ thấy vị ngọt dịu mát đọng lại. Em rất thích ăn bưởi vì hương vị của nó luôn làm em gợi nhớ đến quê hương.

Khách vãng lai đã xóa
thao tran
Xem chi tiết
phuong nguyen
19 tháng 9 2021 lúc 15:54

BÀI LÀM

Nhà em trồng rất nhiều loại cây cối và hoa trong vườn nhưng bố vẫn dành ra một khoảng đất sát mép hồ để trồng rau. Em rất thích ngắm vườn rau vào mỗi buổi sáng đẹp trời.

Mảnh vườn nhỏ không vuông vức nhưng có cổng, có rào chắn cho gà vịt đỡ phá rau. Khách đến chơi ai cũng tấm tắc khen mảnh vườn mượt mà, xanh tốt, đầy đủ các loại rau cần thiết cho gia đình. Nắng đã lên cao, cái nắng mùa đông nhạt nhòa đủ làm tan lớp sương đêm và làm cho mảnh vườn nhỏ trở nên huyền ảo hơn bao giờ hết. Trên khoảnh đất mịn màng, tươi xốp, bố em chia ra thành nhiều luống, mỗi luống trồng một loại rau. Những loại rau mùa đông đang vươn lên tươi tốt. Đây là những anh cải trắng chụm đầu vào nhau cười toe toét. Kia là những chị xà lách xanh mơn mởn tràn đầy sức sống. Kia nữa là những chú su hào to bằng nắm tay, vỏ căng bóng, trên đầu phất phơ mấy chiếc lá xanh mượt, cuống dài. Và đây, những bác bắp cải to hơn quả bóng đá nằm xếp hàng ngay ngắn, nhiều lá xòe mở còn đọng sương. Ở một góc nhỏ, các em bé nào hành, nào thì là, rau húng, rau răm, tía tô,.. nhỏ nhoi, khiêm tốn đứng quây quần thành ô vuông. Mấy cây ớt với những cánh hoa nho nhỏ, những quả ớt bằng ngón tay màu xanh và đỏ thẫm chen lẫn nhau. Ở cuối vườn là nơi trú ngụ của những chú bí đao màu xanh và những chị bầu sinh đôi mau lẹ cùng với những đứa con mũm mĩm , mượt lông tơ. Bố em chẻ tre làm giàn cho gia đình bầu leo lên. Các loại bướm nhiều màu sắc đang bay lượn, đậu hoa bầu này đến hoa bí kia hút mật ngọt, làm cho cảnh vườn thêm vui, thêm đẹp.

Nguyễn
Xem chi tiết
Nguyễn
19 tháng 9 2021 lúc 22:13

Gấp lắm đấy

nthv_.
20 tháng 9 2021 lúc 7:14

Tham khảo:

Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.

Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.

Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.

Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.

Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.

Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.

Trần Anh Thái
6 tháng 12 2022 lúc 22:22

Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.

Lúc đó là thời lớp 5, khi mọi đứa trẻ đã bắt đầu lớn đã có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của sĩ diện, lớp chúng tôi có sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm, cô chủ nhiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên tổng số ba bài, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi vội cất bài kiểm tra của mình đi. Cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui vẻ nổi, tôi lại nghĩ đến mẹ và tôi tìm cách giấu bài kiểm tra, bởi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm.

Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ lắc đầu cười nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như mày, ai đời lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc, ít nhất ngày xưa mẹ còn biết thủ tiêu nó đi cơ. Sao mẹ sinh ra mày mà mày lại chẳng thông minh được như mẹ gì cả”. Tôi đứng hình với câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn cà xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người có bản lĩnh chính là người đứng lên từ thất bại để thành công con ạ”.

 

Những lời mẹ nói từ lâu ấy, tôi vẫn nhớ mãi đến hôm nay, tôi không biết nó là bài học thứ bao nhiêu mẹ dạy, mẹ ít chữ nhưng những gì mẹ dạy đều quý giá vô cùng. Nghĩ vậy tôi lại càng yêu mẹ hơn. Tuổi thơ của tôi lại có thêm một ký ức về lần phạm lỗi ngô nghê nhưng đắt giá.

 

MIN ~dellthiknhay~2k11(...
Xem chi tiết
Koolboy-VN ( nick 2 )
6 tháng 10 2021 lúc 21:37

Màu đỏ trong bài thơ “Sắc màu em yêu” là màu của con tim mang lại sự sống cho con người. Không chỉ vậy, đó còn là màu của lá cờ tổ quốc Việt Nam - một vật vô cùng thiêng liêng tượng trưng cho sức mạnh của đất nước. Cuối cùng đó là màu của chiếc khăn quàng đỏ mà hằng ngày em đều đeo trên vai. Em rất yêu thích màu đỏ.

Khách vãng lai đã xóa
Dương Trà Ly
7 tháng 10 2021 lúc 20:05

Trước mắt em, cánh đồng lúa mênh mông trải rộng. Màu vàng dịu mát nổi bật lên trong buổi sớm bình minh. Những bông lúa vừa chín tới tỏa hương thơm thoang thoảng vào không khí. Từ đỉnh núi xa xa, ông mặt trời đỏ rực nhô lên, tỏa những tia nắng lấp lánh xuống mặt đất. Trên con đường đất thân thuộc, từng nhánh cây, ngọn cỏ khoác lên mình tấm áo sương lung linh như đính hàng ngàn viên kim cương lộng lẫy.

k cho mik nhé

Khách vãng lai đã xóa
MIN ~dellthiknhay~2k11(...
6 tháng 10 2021 lúc 21:47

ngắn quá rùi bạn dài dài hơn chút nữa được ko

Khách vãng lai đã xóa
0LM
Xem chi tiết
trần bảo anh
Xem chi tiết
KhảTâm
20 tháng 5 2019 lúc 13:47

Em đẹp một cách lạ lùng, là sự pha trộn cầu kỳ và tinh tế giữa những đức tính tốt đẹp nhất của cả người phụ nữ truyền thống và hiện đại.

Chúng tôi gọi nhau là vợ chồng, từ khi yêu nhau đến nay tròn 100 ngày. Tôi ngốc nghếch không biết làm em vui khi em nổi giận, còn em yêu mãnh liệt và ghen cũng mãnh liệt. Những lúc thay vì làm em vui tôi lại làm em giận. Tình yêu của tôi và em có chua ngọt đắng cay, thơm ngát như em nói hôm sinh nhật khi chỉ vào mấy thứ hoa quả.

Người tôi yêu là một thiên thần, đối với tôi em còn hơn cả thiên thần ấy chứ. Nếu như trong từ điển tiếng Việt còn từ ngữ nào miêu tả được vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng mà lại thánh thiện của người con gái hơn thiên thần thì tôi sẽ ngay lập tức tặng nó cho em. Chưa bao giờ tôi gặp một người con gái nào tuyệt vời đến thế. Chưa bao giờ tôi lại say ai giống như lúc này tôi đang bị say em.

Người ta vẫn thường nói trong cuộc đời này chẳng có ai là hoàn hảo cả, nhưng dường như em lại là một ngoại lệ mà tạo hóa đặc biệt vẽ nên. Em đẹp, đẹp một cách lạ lùng, là sự pha trộn cầu kỳ và tinh tế giữa những đức tính tốt đẹp nhất của cả người phụ nữ truyền thống và hiện đại. Em vừa dịu dàng, trong sáng lại hài hước, thông minh. Tôi luôn hoài nghi nếu mình là con gái thì có lẽ suốt ngày phải ghen tỵ bởi Thượng đế đã quá ưu ái với em. Bất kỳ người con trai nào sau khi được tiếp xúc với em, nhẹ thì cảm tình, quý mến, nặng lại nảy sinh tình cảm yêu thương.

May mắn thay, tôi là người được em lựa chọn. Mỗi khi ở bên cạnh em, tôi đều cảm thấy rất vui. Bao nhiêu nỗi muộn phiền của cuộc sống, áp lực, mệt mỏi trong công việc đều tan biến hết cùng với những nụ cười thơ ngây nhưng lại vô cùng rạng rỡ của em. Cần phải chú thích thêm một điều, chưa bao giờ tôi nhìn thấy nụ cười nào có sức mạnh thần kỳ đến thế. Chỉ cần cười thôi là em đã có thể khiến mọi thứ xung quanh bị lu mờ. Tôi sẵn sàng làm mọi điều chỉ để được mãi nhìn thấy nụ cười trong sáng ấy.

Em giống như một nhà ảo thuật gia với phép thôi miên đặc biệt tài tình. Đôi mắt em giống như hai hòn ngọc, lung linh và thu hút đến diệu kỳ. Mỗi lần nhìn sâu vào đôi mắt ấy là thần kinh tôi lại tê liệt cả đi. Tôi cứ ngơ ngẩn, ngẩn ngơ giống như người mất hồn vậy, em đã cướp mất hồn tôi chứ chẳng phải ai khác. Tôi yêu em, mê em, say em. Em đã khiến trái tim tôi ngày đêm thổn thức, đập rộn ràng mỗi lúc nhớ về em.

Em đến và mang theo một phép màu khiến tâm hồn u tối của tôi giờ đây ngập tràn ánh nắng. Em sưởi ấm cho trái tim tưởng như đã bị băng lạnh này và khiến nó biết rung trở lại những nhịp đập của yêu thương. Em thanh khiết, thần kỳ lắm, giống như một liều thuốc tiên vậy, em làm sống lại từng tế bào trong cơ thể mang trái tim từng héo quắt này của tôi.

Tôi yêu em nhiều, nhiều đến mức ngay cả tôi cũng chưa bao giờ một lần tưởng tượng đến. Có thể người ta sẽ nghĩ tôi điên rồ, bệnh hoạn, nhưng em biết không, tấm thân này xin được nguyện mãi yêu em. Chỉ cần em vui thôi, tôi sẵn sàng làm tất cả. Nhưng chắc chắn một điều người con gái ngây thơ, thuần khiết ấy sẽ chẳng đời nào lại mong bất kỳ một điều gì có thể làm tổn hại đến tôi đâu.

Người ta bảo tình yêu và thời gian luôn là hai đại lượng tỷ lệ nghịch, thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi ngày trôi qua, tình yêu của tôi lại thêm nhiều. Chưa bao giờ tình yêu đối với em phai nhạt trong tôi. Tôi không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao nếu chẳng may một lúc nào đó em rời bỏ mình. Chắc khi ấy tôi sẽ giống như một cái cây bị khô hạn, héo rũ rồi khô quắt lại.

Biết rằng em cũng yêu mình nhiều lắm, thế nhưng tôi vẫn lo sợ. Không ai có thể biết trước ngày mai sẽ ra sao, vì thế sợ lắm nếu một ngày nào đó thiên thần nhỏ của tôi sẽ vẫy đôi cánh trắng, bỏ tôi lại và ra đi. Lúc này đây tôi chỉ còn biết cố gắng thật nhiều. Tôi sẽ yêu em hết mình, sẽ làm tất cả những gì có thể để em cảm thấy hạnh phúc nhất khi ở bên tôi. Yêu em nhiều lắm, thiên thần nhỏ của tôi!

Tuệ An
20 tháng 5 2019 lúc 13:49

Người tôi yêu là một thiên thần, đối với tôi em còn hơn cả thiên thần ấy chứ. Nếu như trong từ điển tiếng Việt còn từ ngữ nào miêu tả được vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng mà lại thánh thiện của người con gái hơn thiên thần thì tôi sẽ ngay lập tức tặng nó cho em. Chưa bao giờ tôi gặp một người con gái nào tuyệt vời đến thế. Chưa bao giờ tôi lại say ai giống như lúc này tôi đang bị say em.

Người ta vẫn thường nói trong cuộc đời này chẳng có ai là hoàn hảo cả, nhưng dường như em lại là một ngoại lệ mà tạo hóa đặc biệt vẽ nên. Em đẹp, đẹp một cách lạ lùng, là sự pha trộn cầu kỳ và tinh tế giữa những đức tính tốt đẹp nhất của cả người phụ nữ truyền thống và hiện đại. Em vừa dịu dàng, trong sáng lại hài hước, thông minh. Tôi luôn hoài nghi nếu mình là con gái thì có lẽ suốt ngày phải ghen tỵ bởi Thượng đế đã quá ưu ái với em. Bất kỳ người con trai nào sau khi được tiếp xúc với em, nhẹ thì cảm tình, quý mến, nặng lại nảy sinh tình cảm yêu thương.

May mắn thay, tôi là người được em lựa chọn. Mỗi khi ở bên cạnh em, tôi đều cảm thấy rất vui. Bao nhiêu nỗi muộn phiền của cuộc sống, áp lực, mệt mỏi trong công việc đều tan biến hết cùng với những nụ cười thơ ngây nhưng lại vô cùng rạng rỡ của em. Cần phải chú thích thêm một điều, chưa bao giờ tôi nhìn thấy nụ cười nào có sức mạnh thần kỳ đến thế. Chỉ cần cười thôi là em đã có thể khiến mọi thứ xung quanh bị lu mờ. Tôi sẵn sàng làm mọi điều chỉ để được mãi nhìn thấy nụ cười trong sáng ấy.

Em giống như một nhà ảo thuật gia với phép thôi miên đặc biệt tài tình. Đôi mắt em giống như hai hòn ngọc, lung linh và thu hút đến diệu kỳ. Mỗi lần nhìn sâu vào đôi mắt ấy là thần kinh tôi lại tê liệt cả đi. Tôi cứ ngơ ngẩn, ngẩn ngơ giống như người mất hồn vậy, em đã cướp mất hồn tôi chứ chẳng phải ai khác. Tôi yêu em, mê em, say em. Em đã khiến trái tim tôi ngày đêm thổn thức, đập rộn ràng mỗi lúc nhớ về em.

Em đến và mang theo một phép màu khiến tâm hồn u tối của tôi giờ đây ngập tràn ánh nắng. Em sưởi ấm cho trái tim tưởng như đã bị băng lạnh này và khiến nó biết rung trở lại những nhịp đập của yêu thương. Em thanh khiết, thần kỳ lắm, giống như một liều thuốc tiên vậy, em làm sống lại từng tế bào trong cơ thể mang trái tim từng héo quắt này của tôi.

Tôi yêu em nhiều, nhiều đến mức ngay cả tôi cũng chưa bao giờ một lần tưởng tượng đến. Có thể người ta sẽ nghĩ tôi điên rồ, bệnh hoạn, nhưng em biết không, tấm thân này xin được nguyện mãi yêu em. Chỉ cần em vui thôi, tôi sẵn sàng làm tất cả. Nhưng chắc chắn một điều người con gái ngây thơ, thuần khiết ấy sẽ chẳng đời nào lại mong bất kỳ một điều gì có thể làm tổn hại đến tôi đâu.

Người ta bảo tình yêu và thời gian luôn là hai đại lượng tỷ lệ nghịch, thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi ngày trôi qua, tình yêu của tôi lại thêm nhiều. Chưa bao giờ tình yêu đối với em phai nhạt trong tôi. Tôi không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao nếu chẳng may một lúc nào đó em rời bỏ mình. Chắc khi ấy tôi sẽ giống như một cái cây bị khô hạn, héo rũ rồi khô quắt lại.

Biết rằng em cũng yêu mình nhiều lắm, thế nhưng tôi vẫn lo sợ. Không ai có thể biết trước ngày mai sẽ ra sao, vì thế sợ lắm nếu một ngày nào đó thiên thần nhỏ của tôi sẽ vẫy đôi cánh trắng, bỏ tôi lại và ra đi. Lúc này đây tôi chỉ còn biết cố gắng thật nhiều. Tôi sẽ yêu em hết mình, sẽ làm tất cả những gì có thể để em cảm thấy hạnh phúc nhất khi ở bên tôi. Yêu em nhiều lắm, thiên thần nhỏ của tôi!

๖ۣۜN.๖ۣۜÝ
20 tháng 5 2019 lúc 14:59

Chúng tôi gọi nhau là vợ chồng, từ khi yêu nhau đến nay tròn 100 ngày. Tôi ngốc nghếch không biết làm em vui khi em nổi giận, còn em yêu mãnh liệt và ghen cũng mãnh liệt. Những lúc thay vì làm em vui tôi lại làm em giận. Tình yêu của tôi và em có chua ngọt đắng cay, thơm ngát như em nói hôm sinh nhật khi chỉ vào mấy thứ hoa quả.

Người tôi yêu là một thiên thần, đối với tôi em còn hơn cả thiên thần ấy chứ. Nếu như trong từ điển tiếng Việt còn từ ngữ nào miêu tả được vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng mà lại thánh thiện của người con gái hơn thiên thần thì tôi sẽ ngay lập tức tặng nó cho em. Chưa bao giờ tôi gặp một người con gái nào tuyệt vời đến thế. Chưa bao giờ tôi lại say ai giống như lúc này tôi đang bị say em.

Người ta vẫn thường nói trong cuộc đời này chẳng có ai là hoàn hảo cả, nhưng dường như em lại là một ngoại lệ mà tạo hóa đặc biệt vẽ nên. Em đẹp, đẹp một cách lạ lùng, là sự pha trộn cầu kỳ và tinh tế giữa những đức tính tốt đẹp nhất của cả người phụ nữ truyền thống và hiện đại. Em vừa dịu dàng, trong sáng lại hài hước, thông minh. Tôi luôn hoài nghi nếu mình là con gái thì có lẽ suốt ngày phải ghen tỵ bởi Thượng đế đã quá ưu ái với em. Bất kỳ người con trai nào sau khi được tiếp xúc với em, nhẹ thì cảm tình, quý mến, nặng lại nảy sinh tình cảm yêu thương.

May mắn thay, tôi là người được em lựa chọn. Mỗi khi ở bên cạnh em, tôi đều cảm thấy rất vui. Bao nhiêu nỗi muộn phiền của cuộc sống, áp lực, mệt mỏi trong công việc đều tan biến hết cùng với những nụ cười thơ ngây nhưng lại vô cùng rạng rỡ của em. Cần phải chú thích thêm một điều, chưa bao giờ tôi nhìn thấy nụ cười nào có sức mạnh thần kỳ đến thế. Chỉ cần cười thôi là em đã có thể khiến mọi thứ xung quanh bị lu mờ. Tôi sẵn sàng làm mọi điều chỉ để được mãi nhìn thấy nụ cười trong sáng ấy.

Em giống như một nhà ảo thuật gia với phép thôi miên đặc biệt tài tình. Đôi mắt em giống như hai hòn ngọc, lung linh và thu hút đến diệu kỳ. Mỗi lần nhìn sâu vào đôi mắt ấy là thần kinh tôi lại tê liệt cả đi. Tôi cứ ngơ ngẩn, ngẩn ngơ giống như người mất hồn vậy, em đã cướp mất hồn tôi chứ chẳng phải ai khác. Tôi yêu em, mê em, say em. Em đã khiến trái tim tôi ngày đêm thổn thức, đập rộn ràng mỗi lúc nhớ về em.

Em đến và mang theo một phép màu khiến tâm hồn u tối của tôi giờ đây ngập tràn ánh nắng. Em sưởi ấm cho trái tim tưởng như đã bị băng lạnh này và khiến nó biết rung trở lại những nhịp đập của yêu thương. Em thanh khiết, thần kỳ lắm, giống như một liều thuốc tiên vậy, em làm sống lại từng tế bào trong cơ thể mang trái tim từng héo quắt này của tôi.

Tôi yêu em nhiều, nhiều đến mức ngay cả tôi cũng chưa bao giờ một lần tưởng tượng đến. Có thể người ta sẽ nghĩ tôi điên rồ, bệnh hoạn, nhưng em biết không, tấm thân này xin được nguyện mãi yêu em. Chỉ cần em vui thôi, tôi sẵn sàng làm tất cả. Nhưng chắc chắn một điều người con gái ngây thơ, thuần khiết ấy sẽ chẳng đời nào lại mong bất kỳ một điều gì có thể làm tổn hại đến tôi đâu.

Người ta bảo tình yêu và thời gian luôn là hai đại lượng tỷ lệ nghịch, thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi ngày trôi qua, tình yêu của tôi lại thêm nhiều. Chưa bao giờ tình yêu đối với em phai nhạt trong tôi. Tôi không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao nếu chẳng may một lúc nào đó em rời bỏ mình. Chắc khi ấy tôi sẽ giống như một cái cây bị khô hạn, héo rũ rồi khô quắt lại.

Biết rằng em cũng yêu mình nhiều lắm, thế nhưng tôi vẫn lo sợ. Không ai có thể biết trước ngày mai sẽ ra sao, vì thế sợ lắm nếu một ngày nào đó thiên thần nhỏ của tôi sẽ vẫy đôi cánh trắng, bỏ tôi lại và ra đi. Lúc này đây tôi chỉ còn biết cố gắng thật nhiều. Tôi sẽ yêu em hết mình, sẽ làm tất cả những gì có thể để em cảm thấy hạnh phúc nhất khi ở bên tôi. Yêu em nhiều lắm, thiên thần nhỏ của tôi!

An Ngọc Xuân Thương
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Nhung
27 tháng 8 2017 lúc 8:38

Mới bước vào vườn em đã nghe tiếng sủa của chú gooooo vệnh lông vàng đang ngoe ngoẩy cái đuôi hít hít cái mũi . Chắc nó mừng vì sau một tuần gặp lại cô chủ xa cách . Bố mẹ trồng nhiều loại cây ăn quả khác nhau nào là : xoài , ổi , sầu riêng . Cây sầu riêng la loai cây cao nhất không biết nó được trồng từ bao giờ mà nó cao đến thế . Hoa sầu riêng mọc từng chùm nó có mùi thơm ngào ngạt khắp cả vườn . Cây sầu riêng đã vào mùa những quả như những chú nhím treo lủng lẳng trên cành . Nó lớn dần theo từng ngày . Dọc theo hàng ranh là những hàng cây mít . Thân nó sù xì to cao khỏe như những chàng sĩ canh giữ khu vườn . Mít đã ra quả non . Nhìn từ xa những quả mít như những chú heo con treo lủng lẳng trên cành rất dễ thương . Ở cuối vườn bố mẹ trồng cây măng cụt . Thân măng cụt không to lắm nhưng cành lá lại sum xuê, những tán lá của nó lớn to khép kín vào nhau còn ủ đầy sương . Quả của nó khi chưa chín thì nó phát lên một màu xanh non . Nhưng khi chín , quả tròn trịa khoác lên màu tím . Cầm trên tay , ta có thể biết được số múi của nó . Xung quanh nhà là cây đu đủ thân cây không to lắm , nhưng quả sum xuê . Quả đu đủ dài màu vàng nghệ treo lủng lẳng trên cành . Em thích nhất là ăn đu đủ .Mặt trời càng lên cao xua đi màn sương đêm khu vườn càng nhộn nhịp hơn những chú sóc lông vàng mát dịu với những sọc đen dài trên lưng đang chuyền cành từ cành này sang cành nọ như đang tìm trái mít chín cây thơm lừng . Nó tranh dành một trái mít chín nó kêu chíp chíp khoái chí . Vì có một bữa sáng ngon lành . Chị chào mào hót líu lo như đón mmột buổi sáng bình minh . Tất cả đã tạo nên một âm thanh ” Lao Xao ” của khu vườn nhà em .

nguyen thi thao
27 tháng 8 2017 lúc 8:40

sau nhận em có một khu vườn.đó là cả một thế giới của ông em.ở đó ông em trồng rất nhiều loại cây ,và trong rất nhiều rau sạch để ăn.những em bé tigo đã nổ ra màu hoa rất bùng cháy.những quả lựu nhỏ nhỏ xinh xinh.những cây xương rồng tượng trưng cho một mầm sống mãnh liệt,và đây cũng là nơi mà em thư giãn vào cuối tuần.trên mai ông còn treo thêm vài cây hoa lan,những khóm rau xanh xanh được ông em trong thanh tùng đây.mỗi sáng khi mặt trời lên hi ông em lại ra vườn tưới rau chăm sóc cây cảnh những chú chim hót líu lo,tạo nên một cảm giác rất thoải mái.va cung la noi ma em thich nhat

Đạt Trần
27 tháng 8 2017 lúc 10:43

Tôi sinh ra ở nông thôn. Vì thế mảnh vườn nhà đã trở thành 1 nơi quen thuộc. Ở nơi đấy, tôi đã lớn lên bằng những trái ngọt đầu tiên. Và cũng ở nơi ấy, tâm hồn tôi trở nên sinh động bởi hương hoa và bởi tiếng chim ca hát suốt ngày.Ngay trước sân nhà tôi là 1 khoảng vườn khá rộng. mảnh vườn được ngăn cách với sân bằng 1 bờ tường hoa màu vôi trắng. khu vườn đã có từ lâu, từ lúc tôi chưa kịp chào đời. Nó là 1 kỷ niệm của nội tôi khi ông còn sống. vì thế mỗi lần đặt đôi bàn chân nhỏ xíu lên khu đất của mảnh vườn, lòng tôi bao giờ cũng dấy lên 1 nỗi niềm nhớ thương thành kính.Mảnh vườn chủ yếu trồng cây ăn quả. Ngững loại ngon và quý như nhãn, vải thiều, bưởi… những giống hoa quả ấy không phải tầm thường. nó đã được ông nội lăn lội đem về từ những miền đất khác nhau. Có loài, nội tôi phải trồng đi trồng lại nhiều lần mới sống được. bởi vậy được đưa đến từ nơi xa lạ thêm lạ đất. tôi thêm yêu quý mảnh vườn cũng vì lẽ đó. Bởi mảnh vườn là mồ hôi công sức bao ngày hết lòng chăm bón của nội tôi. Có lần tôi hỏi :“sao nội lại chọn trồng nhiều cây ăn quả”. Nội tôi giảng giải: “cây cũng như người cháu ạ! Điều quý nhất là phải đơm hoa kết trái, vừa làm đẹp lại phải mang lại hữu ích cho đời. khi nào lớn, cháu sẽ hiểu hơn chân lý ấy”. quả thật lúc ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu những lời dạy của nội tôi. Lúc ấy tôi chỉ mong mình lớn thật mau để lại được nghe lại được hiểu những lời nội dạy. vậy mà chỉ hai mùa trái ngọt đầu tiên, nội đã mãi mãi ra đi. Thế là những bài học kia, tôi mãi phải tự tìm chân lý cho những thắc