Xong giảng bài ... khe khẽ ; từ đoạn văn trên , hãy tả lại quang cảnh lớp lớp học trg buổi học cuối cùng
"Xong bài giảng,......................chim bồ câu gật gù thật khẽ"trong văn bản buổi học cuối cùng
Từ đoạn văn trên em hãy vết bài văn tả lại quang cảnh lớp học trong giờ làm bài kiểm tra
Ai cũng phải đã phải làm bài kiểm tra, em cũng vậy đã có rất nhiều giờ kiểm tra, làm rất nhiều bài kiểm tra. Nhưng có một tiết kiểm tra mà em cảm thấy đáng nhớ nhất. Hôm đó, cô chủ nhiệm vào lớp cô nói tất cả mọi người lấy giấy ra làm kiểm tra, cô không vui vẻ như thường ngày mà hôm nay cô rất nghiêm ngặc. Cả lớp ai ai cũng thấy lạ, vì thế ai cũng im lặng rút giấy ra làm bài, còn những bạn không mang giấy thì đi mượn bạn khác chứ không giống mọi ngày không hề mượn mà còn ngồi chơi vì cô rất hiền. Hôm nay có một sự im lặng đến kì lạ, ai cũng ngồi ngay ngắn, tập trung làm bài không phát ra một tiếng động không như mọi hôm lớp ồn ào, đầy tiếng cười của cả lớp và cô giáo vì những trò đùa của Tuấn. Mọi thứ vẫn im lặng đến nỗi nghe thấy cả tiếng thở của cô giáo, thật nặng nề cho đến lúc hết giờ mọi thứ vẫn im lặng thì cô giáo bỗng cười lên thì mọi thứ lại náo nhiệt như xưa. Vì các bạn không muốn làm cô giáo buồn nên mới im lặng như thế. Cô ngẹn ngào nói" hôm nay là giờ kiểm tra cuối cùng của lớp vì cô phải chuyển trường" , bỗng mọi thứ lại im lặng trở lại chưa bao giờ như thế, chưa bao giờ đáng sợ như vậy, chưa bao giờ cô giáo lại khóc như lúc này, thế rồi mọi chuyện vẫn sẽ qua nhưng không ai quên được cô nên cứ mỗi tháng lại đến thăm cô một lần. Đến bây giờ em vẫn nhớ tiết kiểm tra hôm đó.
Chúc bạn học tốt nha ><
cho doạn văn "Xong bài giảng....chim bồ câu gù thật khẽ" trong bài Buổi học cuối cùng.Hãy tả lại quang cảnh lớp học
Câu 2: Cuối cùng, trong công viên, cô bé đã làm gì?A. Suy nghĩ xem tại sao mình không được hát trong dàn đồng caB. Cất giọng khe khẽ hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lảC. Ngồi trò chuyện với cụ già
Dòng nào dưới đây gồm các từ láy ?
A , Nhẹ nhàng , khe khẽ, rực rỡ, lọ nhỏ.
B. Nhạnh nhàng, rực rỡ, lấp lánh, long lanh
C, Nhẹ nhàng, rực rỡ , lấp lánh, tinh nghịch
D. Nhẹ nhàng, khe khẽ ,long lanh, đóa hoa
Câu 2: Cuối cùng, trong công viên, cô bé đã làm gì?A. Suy nghĩ xem tại sao mình không được hát trong dàn đồng caB. Cất giọng khe khẽ hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lảC. Ngồi trò chuyện với cụ già húp mình với
Đoạn văn nào là phần mở bài của bài văn miêu tả cây cối?
1. Chúng tôi đứng bên một cây liễu; trước mặt là Tây Hồ mà sóng đến vỗ róc rách ngay dưới chân. Bên trái chúng tôi là một bụi tre nhỏ, cành hơi ngả nghiêng theo chiều gió, khe khẽ ca các bài ca xao xác của những lá vàng khô.
(Theo Đỗ Ngọc Thống, Văn miêu tả trong nhà trường phổ thông)
2. Lũy tre ngoài cùng này không đốn, tre đời nọ truyền đời kia. Tre cụ, tre ông, tre bà, tre cha, tre mẹ, tre con, tre cháu, chút chút, chằng chéo bằng ngọn, bằng tán, bằng cách ấy khiến con sẻ bay cũng không lọt... Những gốc tre cứ to bự lên, chuyển thành màu mốc, khép kín vào nhau, thành bức tường thành bằng tre, mà với chiến tranh giáo mác, voi ngựa thuở xưa, muốn đột nhập vào làng chẳng dễ gì!
(Theo Vũ Tú Nam, Văn miêu tả và kể chuyện)
Chia theo mục đích nói thì câu :"Cô bé nghĩ mãi rồi cất giọng khe khẽ" .Thuộc kiểu câu nào ?
Câu "Cô bé nghĩ mãi rồi cất giọng khe khẽ" thuộc kiểu câu "Ai làm gì?"
Câu "Cô bé nghĩ mãi rồi cất giọng khe khẽ" thuộc kiểu câu "Ai làm gì?"
Bài 7: Đọc đoạn văn, thực hiện các yêu cầu sau:
“Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân cô đung đưa khe khẽ, nói: - Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. - Quê anh ở đâu thế? Họa sĩ hỏi.
- Quê cháu ở Lào Cai này thôi. Năm trước, cháu tưởng cháu đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không. Cháu có ông bố tuyệt lắm. Hai bố con cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận. Kết quả: bố cháu thắng cháu một – không. Nhân dịp Tết, một đoàn các chú lái máy bay lên thăm cơ quan cháu ở Sa Pa. Không có cháu ở đấy. Các chú lại cử một chú lên tận đây. Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một – hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn…
(Lặng lẽ Sa Pa, Nguyễn Thành Long, SGK Ngữ văn 9, Tập 1, NXBGD)
A. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn văn.
B. Phân tích cấu tạo ngữ pháp câu văn sau: Năm trước, cháu tưởng cháu đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không.
C. Qua đoạn văn, theo em có thể giải thích vì sao anh thanh niên lại từ chối “Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn…”
D. Viết đoạn văn nghị luận (không quá 5 câu) trình bày cảm nhận của em về đoạn văn trên.
đọc bài đôi tai của tâm hồn và trả lời câu hỏi:
trong công viên cô bé đã làm gì:
a.suy nghĩ xem tại sao mình ko được hát trong dàn đồng ca
b.cất giọng hát khe khẽ hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả
c.ngồi trò chuyện với cụ già
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa.
Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
"Cháu hát hay quá!". Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi.
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.
"Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay" - một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?
cậu hãy đọc rồi làm đáp án