Những câu hỏi liên quan
osora hikaru
Xem chi tiết
Đinh Gia Hân
30 tháng 5 2023 lúc 9:05

Truyện Bức tranh của em gái tôi đã đề cao tình yêu thương trong sáng, nhân hậu của con người.

Bình luận (0)
Khanh Le
Xem chi tiết
boy not girl
8 tháng 5 2021 lúc 20:35

Tiếng nói là một giá trị cao quý của dân tộc. Tình yêu tiếng nói là yêu văn hóa của dân tộc. Tình yêu tiếng nói dân tộc là 1 biểu hiện của lòng yêu nước. Sức mạnh của tiếng nói dân tộc là sức mạnh của văn hóa, không 1 thế lực nào có thể tiêu diệt. Tự do của dân tộc gắn liền với việc giữ gìn và phát triển tiếng nói của dân tộc mình.

Văn bản cho ta thấy được tác giả là người yêu nước, yêu tiếng nói của dân tộc, am hiểu sâu sắc về tiếng nói mẹ đẻ.

Nhân vật chính trong câu chuyện là  thầy giáo Ha-men và cậu học trò Phrăng.

Bình luận (0)

Truyện viết về buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp ở một trường làng thuộc vùng  An-dát

nhân vật chính là cậu bé Phrang

 

Bình luận (0)
Min Minga
8 tháng 5 2021 lúc 20:39

Nhân vật chính:Phrăng

Nội dung:Truyện thể hiện tình yêu nước trong một biểu hiện cụ thể là tình yêu tiếng nói dân tộc và nêu chân lý:"Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ,chừng nào họ vẫn giữ vũng tiếng nói của mình thì chẳng khác gì nắm vững được chìa khóa trốn lao tù".

Bình luận (0)
Tường Vy
Xem chi tiết
Quang Nhân
15 tháng 3 2021 lúc 22:09

   + Nội dung: truyện đã thể hiện lòng yêu nước trong một biểu hiện cụ thể là tình yêu tiếng nói của dân tộc và nêu chân lí: “Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác gì nắm được chìa khóa chốn lao tù…”

Bình luận (0)
minh nguyet
15 tháng 3 2021 lúc 22:09

Tham khảo:

Chuyện kể về buổi học tiếng Pháp cuối cùng ở vùng An-dát qua lời kể của cậu học trò Phrăng. Sáng hôm ấy, cậu bé Phrăng đến lớp hơi muộn và ngạc nhiên khi thấy lớp học có vẻ khác thường. Cậu thực sự choáng váng khi nghe thầy Ha-men nói đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Cậu thấy tiếc nuối và ân hận vì bấy lâu nay đã bỏ phí thời gian, đã trốn học đi chơi và ngay sáng nay cậu cũng phải đấu tranh mãi mới quyết định đến trường. Trong buổi học cuối cùng đó không khí thật trang nghiêm. Thầy Ha-men đã nói những điều sâu sắc về tiếng Pháp, đã giảng bài say sưa cho đến khi đồng hồ điểm 12 giờ. Kết thúc buổi học, thầy nghẹn ngào không nói nên lời, thầy cố viết thật to lên bảng: "NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM".

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Diệu Ly
15 tháng 3 2021 lúc 22:10

Qua câu chuyện buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp ở vùng An-dát bị quân Phổ chiếm đóng, Phrăng hiện lên là một chú bé hiếu động, thông minh, nhạy cảm, có tình yêu chân thành với người thầy, yêu nước sâu sắc.

Bình luận (0)
Thị Vẩu
Xem chi tiết
qwerty
12 tháng 3 2016 lúc 20:07

Phrăng đi học muộn và định trốn học nhưng rồi em vẫn đến trường dù đã trễ giờ. Em đi qua trụ sở xã, thấy có nhiều người đứng trước bảng cáo thị nhưng em không để ý. Em vào lớp muộn và rất ngạc nhiên khi thầy Ha-men không mắng như mọi khi. Em còn ngạc nhiên vì trong lớp có cả ông xã trưởng, cụ Hô-de và những người khác, họ ăn mặc rất trang trọng.

Kể tóm tắt truyện Buổi học cuối cùng

Buổi học cuối cùng đã đem lại cảm xúc cho tất cả mọi người

Thầy Ha-men đã thông báo cho cả lớp biết đó là bài học tiếng Pháp cuối cùng bởi quân Phổ đã ra lệnh chỉ được dạy tiếng Đức ở các trường trong vùng An-đát và Lo-ren. Phrăng choáng váng, ân hận vì mình đã lười học tiếng Pháp. 

Trong buổi học cuối cùng đó, thầy Ha-men đã nói với tất cả mọi người trong lớp về tiếng Pháp, khuyên mọi người giữ lấy nó bởi "Một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác nào nắm được chìa khoá chốn lao tù". Thầy đã cho học sinh tập viết tên quê hương An-dát, Lo-ren. Trong tâm trạng ân hận, Phrăng và cả lớp đã tập trung hết sức vào bài học.

Đồng hồ nhà thờ điểm 12 tiếng, tiếng kèn của bọn lính Phổ vang lên. Thầy Ha-men dùng hết sức viết lên bảng bốn chữ “Nước Pháp muôn năm” và kết thúc buổi học trong nỗi xúc động tận cùng.

Bình luận (4)
my yến
12 tháng 3 2018 lúc 21:10

Tóm tắt nội dung chính văn bản "Buổi học cuối cùng".

Buổi sáng hôm ấy, cậu bé Phrăng đi học trễ và ba chân bốn cẳng chạy đến trường. Thông thường, bắt đầu buổi học tiếng ồn ào như vỡ chợ vang ra tận ngoài phố nhưng đúng ngày hôm đó, mọi sự bình lặng y như một buổi sáng Chủ Nhật. Thầy Ha-men thấy Phrăng lẻn vào lớp mà chẳng giận dữ và bảo cậu thật dịu dàng. Ở phía cuối lớp, trên những hàng ghế thường bỏ trống, dân làng ngồi lặng lẽ với vẻ mặt buồn rầu. Thầy đã bước lên bục, rồi với giọng dịu dàng và trang trọng: "Hôm nay là bài học Pháp văn cuối cùng của các con". Những lời nói ấy làm cho Phrăng sững sờ đến hối hận, cậu đang suy nghĩ mung lung thì bỗng nghe gọi tên mình. Cậu lúng túng không đọc được và ngay từ đầu cứ đứng đung đưa người trước chiếc ghế dài, lòng rầu rĩ, không dám ngẩn đầu lên thế nhưng thầy ha-men không mắng Phrăng một lời. Cậu ngạc nhiên khi thấy bản thân mình chăm chú nghe thầy giảng bài đến thế. Bỗng đồng hồ điểm mười hai giờ, thầy Ha-men bèn quay về phía bảng cầm một hòn phấn và dằn mạnh hết sức, cố viết thật to: "NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM". Thầy đứng đó, đầu tựa vào tường, giơ tay ra hiệu: "Kết thúc rồi...đi đi thôi ! ".

Bình luận (0)
Phạm Thu Thủy
13 tháng 3 2018 lúc 13:18

Phrăng là một câu bé ham chơi và chưa chăm học. Một lần, trên đường tới trường quang cảnh khác lạ đã thu hút cậu và khi đến trường thì không khí lớp học bỗng trở nên bình lặng, không ồn ào, hỗn độn như mọi khi, có cả những người dân làng đến tham dự, thậm chí thầy Ha-men không hề tức giận khi Phrăng đi học muộn. Hoá ra đây là buổi học cuối cùng cậu được học tiếng Pháp và cũng là buổi cuối cùng thầy Ha-men dạy học cho lớp bởi có lệnh của Béc-lin là tất cả các trường từ giờ trở đi chỉ được dạy tiếng Đức. Qua những lời nói về việc học tiếng Pháp, cử chỉ, thái độ nhẹ nhàng của thầy, Phrăng đã thay đổi cách suy nghĩ và nhận thức về tiếng mẹ đẻ, về việc học tập. Cho dù rất buồn khi phải rời xa mái trường đã gắn bó suốt bao nhiêu năm, không được dạy cho học trò chính ngôn ngữ của dân tộc, thầy Ha-men vẫn can đảm dạy cho đến cuối buổi học. Đồng hồ điểm 12 giờ, đứng trên bục thầy như đã mất hết sức lực, tái nhợt, xúc động không nói nên lời nhưng vẫn cố viết dòng chữ "NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM" thật to lên bảng.

Bình luận (0)
ᥫᩣᴘιᴇッ♡
Xem chi tiết
(っ◔◡◔)っ ♥ Aurora ♥
10 tháng 9 2023 lúc 20:27

tự sự, miêu tả, biểu cảm

Bình luận (0)
Cee Hee
10 tháng 9 2023 lúc 20:29

`-` PTBĐ: tự sự, miêu tả, biểu cảm. 

Bình luận (0)
Dragon
10 tháng 9 2023 lúc 20:32

tự sự , miêu tả, biểu cảm

Bình luận (0)
Vũ Nguyễn Linh Chi
Xem chi tiết
nguyen hoang anh
21 tháng 2 2016 lúc 20:43

la sao mink ko hiu cau hoi

Bình luận (0)
Vũ Nguyễn Linh Chi
21 tháng 2 2016 lúc 20:54

mình gửi lại câu hỏi rồi đó, có gì bạn giúp mình nhé

Bình luận (0)
Sawada Tsunayoshi
21 tháng 2 2016 lúc 21:39

bucminh

Bình luận (0)
Iris
Xem chi tiết
Phạm Ngọc Huy
Xem chi tiết
Lan Nguyen
3 tháng 3 2021 lúc 16:52

ND:

Qua câu chuyện buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp ở vùng An-dát bị quân Phổ chiếm đóng và hình ảnh cảm động của thầy Ha-men, truyện đã thể hiện lòng yêu nước trong một biểu hiện cụ thể là tình yêu tiếng nói của dân tộc và nêu chân lí: “Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác gì nắm được chìa khóa chốn lao tù…” là như thế đó bạnhihi

Bình luận (0)
Lê Như
Xem chi tiết
Trần Thị Đảm
3 tháng 5 2016 lúc 5:04

thầy giáo hamen và cậu bé phrang

 

Bình luận (0)
ngọc trần
3 tháng 5 2016 lúc 6:05

trong chuyện buổi học cuối cùng , nhân vật chính là thầy giáo Ha-men và cậu học trò Phrăng.

Bình luận (0)
Nguyễn Tâm Như
3 tháng 5 2016 lúc 6:40

Trong truyện buổi học cuối cùng, nhân vật chính là Thầy Hamen và cậu bé Phrăng

Bình luận (0)