Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Demons
Xem chi tiết
Y-S Love SSBĐ
4 tháng 10 2018 lúc 11:55

I was born and grown up on the poor land in Duc Tho district, Ha Tinh province. That’s where deeply attaches to me 24 years of life. If anyone who asks me that “What’s the thing your most proud of?” .I will answer that’s my hometown. Duc Tho is the land poor where the people live by rice cultivation, breeding, and fishing. Although the life is very difficult, but the people is very friendly, and studious. In Duc Tho, there is a Tung Anh village where called “Doctor village”. Duc Tho is also the home of Tran Phu Secretary General, and marked many memories of the great leader Ho Chi Minh.

If you come to Duc Tho, you will feel many interesting things, visiting Tran Phu tombstone, La Giang dyke, rowing on La driver, and enjoying the traditional songs. In the evening, they can enjoy a special food which is “mussel rice” – just only eat one time, you will never forget.

Beautiful and unobtrusive! Duc Tho always tries to grow, and to improve the life of people, but keeping the traditional culture.

Hk tốt

Diệu Anh
4 tháng 10 2018 lúc 11:56

My home village is now different from the village in my father's story. in his story, my village is very poor. 

Everyone live a hard life that time. People lack of food, of money. Now, it is different. People don't live a hard life anymore. They have enough food, enough money, everyone got a house, and many more things. The only things that doesn't change is sentiment. Everyone always be very happy. They live together, help each other when they need, that is a luxury.

That makes my village a wonderful place for everyone. People are just farmer, but they solidarity in the face of penury. And when they have money in their hands, they still solidarity they are friendly with others, they are helpful, they are good people. That's about people. 
Landscape is still the old days. That river, that mountain. Nature is harmony with people. People live with nature, people product things of nature, and nature always open-handed with people, give them resource for them to build their house. That is what people seek, and they live with it very well. 

That's all I can say about my home village, in my opinion, my village is a wonderful place. War does not determine who is right, only who is left:" Ask not what your country can do for you but what you can do for your country"

k mk đi rồi mk đưa link cho 

Edogawa Conan
4 tháng 10 2018 lúc 12:05

Bài làm = tiếng anh : I was born and grown up on the poor land in Duc Tho district, Ha Tinh province. That’s where deeply attaches to me 24 years of life. If anyone who asks me that “What’s the thing your most proud of?” .I will answer that’s my hometown. Duc Tho is the land poor where the people live by rice cultivation, breeding, and fishing. Although the life is very difficult, but the people is very friendly, and studious. In Duc Tho, there is a Tung Anh village where called “Doctor village”. Duc Tho is also the home of Tran Phu Secretary General, and marked many memories of the great leader Ho Chi Minh.

If you come to Duc Tho, you will feel many interesting things, visiting Tran Phu tombstone, La Giang dyke, rowing on La driver, and enjoying the traditional songs. In the evening, they can enjoy a special food which is “mussel rice” – just only eat one time, you will never forget.

Beautiful and unobtrusive! Duc Tho always tries to grow, and to improve the life of people, but keeping the traditional culture.

Bản dịch : Tôi sinh ra và lớn lên trên miền đất nghèo thuộc huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh. Đó là nơi gắn bó với tôi 24 năm cuộc đời. Nếu có ai hỏi tôi rằng “Điều gì làm tôi tự hào nhất?”. Tôi sẽ trả lời đó chính là quê hương tôi. Đức Thọ là mảnh đất nghèo, người dân ở đây sống bằng nghề trồng lúa, chăn nuôi và đánh cá. Mặc dù cuộc sống vất vả, nhưng con người ở đây rất thân thiện và hiếu học. Đức Thọ có một ngôi làng Tùng Ảnh, được gọi là làng tiến sỹ. Đức Thọ cũng chính là quê hương của cố tổng bí thư Trần Phú, và đã ghi nhiều dấu ấn của lãnh tụ Hồ Chí Minh vĩ đại.

Nếu đặt chân đến Đức Thọ, bạn sẽ cảm nhận được nhiều điều thú vị, đi tham quan mộ cố tổng bí thư Trần Phú, đê La Giang, chèo thuyền trên sông La, và nghe câu hò ví dặm. Khi hoàng hôn xuống, cùng nhau thưởng thức cơm hến – một đặc sản ẩm thức chỉ ăn một lần là nhớ.

Đẹp và bình dị ! Đức Thọ luôn luôn cố gắng để đổi mới, cải thiện đời sống nhân dân, nhưng luôn giữ gìn bản sắc quê hương đậm đà’’.

Nguyễn Song Thục Nguyên
Xem chi tiết
KAITO KID
1 tháng 12 2018 lúc 15:10

My hometown is Ha Noi where is the capital of Viet Nam. Now, I am living with my parent there. Ha Noi is the most special city with many famous places as Hoan Kiem Lake, The Old Square, The Ho Chi Minh Mausoleum,…In addition, people here is very kind and friendly

(Quê hương tôi là thành phố Hà Nội, đó là thủ đô của nước Việt Nam. Hiện tại, tôi đang sống ở đó cùng bố mẹ. Hà Nội là thành phố đặc biệt nhất với nhiều địa điểm nổi tiếng như hồ Hoàn Kiếm, Phố Cổ, Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh,…Thêm vào đó, con người ở đây rất tốt bụng và thân thiện).

Nguyễn Song Thục Nguyên
1 tháng 12 2018 lúc 15:14

EM CÁM ƠN CHỊ NHIỀU LẮM !

Nguyễn Thùy Trang
Xem chi tiết
Nguyen Thuy An
Xem chi tiết
Đinh Thị Diệu Linh
30 tháng 3 2016 lúc 19:58

ko giúp được

Nguyễn Phương Thảo
30 tháng 3 2016 lúc 19:50

bạn nghĩ cái này có liên quan đến toán ko =))))

NGUYỄN THỊ THANH TRINH
30 tháng 3 2016 lúc 19:57

my home villageis now differen from the village in my father s story.in his story my villageis verry poor 

everyone live a hard life that time ......................................................

 bạn lên mạng kiếm đi chứ dài lắm mình viết ko nổi

Nguyễn Phan Diệu Linh
Xem chi tiết
Phạm Thị Trâm Anh
27 tháng 10 2016 lúc 18:44
Bài làm 

Lí Bạch là nhà thơ nổi tiếng của thơ ca lãng mạn cổ điển Trung Hoa. Nhắc tới ông, người đọc thường nhớ đến những vần thơ trữ tình bay bổng có vẻ đẹp lạ kì. Có thể nói, thơ Lí Bạch tràn ngập ánh trăng. Thuở nhỏ Lí Bạch thường lên núi Nga Mi để ngắm trăng cho rõ. Vì thế hình ảnh Trăng nửa vành thu trên đỉnh Nga Mi đã in sâu vào tâm khảm nhà thơ, trở thành một trong những biểu tượng của quê hương Tứ Xuyên mà nhà thơ thương nhớ suốt cuộc đời.

 

Từ tuổi 25, Lí Bạch đã xa quê và xa mãi, nhưng hình bóng quê hương luôn in đậm trong tâm khảm của ông. Vì thế mà trên bước đường lữ thứ tha phương, mỗi lần ngắm trăng sáng là ông lại chạnh lòng nhớ quê và chỉ biết gửi gắm tâm sự vào những vần thơ. Bài Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh được Lí Bạch sáng tác trong một hoàn cảnh như vậy.

Sakia Hachi
8 tháng 2 2017 lúc 6:27

Quê hương hai tiếng gọi thân thương trìu mến mà mỗi ai đi xa đều đau đáu trong lòng. Quê hương trong mỗi người đã trở thành máu, thành thơ, thành một phần của tâm hồn. Đối với Lý Bạch - thi nhân suốt một đời xa quê thì tình yêu quê hương lại càng dâng trào mãnh liệt qua bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh:

Đầu giường ánh trăng rọi,

Ngỡ mặt,đất phủ sương

Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,

Cúi đầu nhớ cố hương

Mở đầu bài thơ là một thế giới ảo diệu tràn ngập ánh trăng.

Sàng tiền minh nguyệt quang

Nghi thị địa thượng sương

(Đầu giường ánh trăng rọi

Ngỡ mặt đất phủ sương)

Trăng không chỉ giới hạn ở nơi đầu giường, mà ánh trăng bao trùm cả không gian toả khắp căn phòng nơi tác giả nghỉ trọ. Trăng như dòng suối chảy miên man khắp đêm sâu. Cảnh vật như say dưới trăng, giữa khoảnh khắc đêm sâu như vậy, ánh trăng là chủ thế trong cuộc sống tĩnh lặng. Hơi thở của tạo vật đất trời cũng nhè nhẹ sợ làm vỡ tan cái êm dịu của đêm trăng.

Với Lý Bạch - một hiệp khách thì ánh trăng sáng trong quán trọ không phải là chuyện lạ. Nhưng với thi nhân thì ánh trăng đêm nay rất khác lạ. ánh trăng len lỏi vào tận đầu giường nơi tác giả nằm. Ánh trăng không phải là vô tri vô giác, nó như biết được nơi người hiệp khách dừng chân. Trăng chủ động tìm đến trò chuyện, tâm sự cùng tác giả. Trong khoảnh khắc đêm
thâu tĩnh lặng, ánh trăng trong sáng và tinh khiết được tác giả chào đón nồng hậu. Trăng sáng quá, đẹp quá khiến tác giả:

Nghi thị địa thượng sương

Ánh trăng rọi ngỡ là sương mặt đất, chỉ một hình ảnh thôi mà gợi cả một thế giới cảm xúc. Đây là một hiện tượng rất bình thường, nhưng với tác giả thì hiện tượng này tạo cảm hứng mãnh liệt. Sức liên tưởng kỳ lạ làm hình tượng thơ sống dậy. Trăng hay là sương bao phủ mặt đất? Trăng là thực mà lại không thực? Bằng chất lãng mạn, thi nhân đã nâng ánh trăng lên đến mức diệu kỳ. Vầng trăng trở nên như cõi thiên thai. Sương khói của ánh trăng làm cho câu thơ ngập trong không khí mơ màng, hư hư thực thực. Cả trăng và thi nhân đã giao hoà, giao cảm quyện làm một. Phải thật tĩnh lặng mới nghe được tiếng trò chuyện thầm thì của trăng và thi nhân. Một sự quan hệ qua lại như đền đáp ân huệ mà thiên nhiên ban tặng cho thi nhân cũng như lòng ngưỡng mộ của thi nhân với trăng. Rất tự nhiên, nhẹ nhàng thi nhân hướng về nàng tiên trong đêm sâu.

Cử đầu vọng minh nguyệt

Đê đầu tư cố hương

(Ngẩng đầu nhìn trăng sáng

Cúi đầu nhớ cố hương)

Tư thế nhìn trăng là một tư thế rất tự nhiên của thi nhân, trong giây phút ấy tác giả gửi trọn hồn mình cho trăng phút chốc tâm tư bỗng trĩu nặng rồi dồn nén vội quên đi cả vũ trụ đất trời đang mời gọi. Đê đầu nhớ về quê cũ yêu thương. Đêm nay trăng sáng nơi quê người, trong quán trọ trên bước đường lữ thứ, tâm hồn nhà thơ sau không khắc khoải bồn chồn. Ánh trăng đêm nay hay chính ánh trăng ngày nào trên núi Nga Mi hiện về. Bỗng chốc lòng tác giả nặng xuống với: quá khứ, hiện tại, tương lai đang trỗi dậy trong lòng. Phải chăng con người ấy đang muốn phủ nhận thực tại trở về quá khứ? Tình ở đây là tấm lòng thương nhớ quê hương, với Lý Bạch tấm lòng da diết khôn nguôi. Hơn nữa trong không gian vắng lặng ấy làm cho tác giả càng buồn hơn, nỗi nhớ sâu hơn, mãnh liệt hơn. Quê hương, nơi ông sinh ra và một thời gắn bó với nó, nhớ những kỷ niệm chăn trâu thổi sáo, những đêm hè gọi bạn ngắm trăng thâu. Tất cả giờ chỉ còn trong ký ức.

Quê hương là những gì thiêng liêng nhất, không chỉ Lý Bạch đêm nay nhìn trăng nhớ quê cũ. Ai ai cũng vậy, trong hoàn cảnh ấy quá khứ sao lại chẳng dội về. Có chăng trong những phút nao lòng ấy nhà thơ muốn thốt lên nỗi lòng kẻ xa quê bao năm chưa trở lại. Dẫu sao tình cảm của tác giả với quê hương cũng không bao giờ phai nhạt. Hạ Tri Chương cũng từng thốt lên tâm sự khi hồi hương.

Khi đi trẻ, lúc về già

Giọng quê vẫn thế, tóc đà khác bao

Cái hồn quê, hương quê không thay đổi trong Hạ Tri Chương. Cũng như Lý Bạch quê hương đã trở thành máu, thành hồn.

Lý Bạch đã viết bài thơ bằng tình cảm chân thực, tình yêu cố hương được thể sống động trong ông. Ta bồi hồi trước chất lãng mạn cùa bài thơ, ta trân trọng nâng niu những tình cảm tự đáy lòng của nhà thơ. Điều này đã giúp ta hiểu, cảm được cái hay cái đẹp của nghệ thuật đích thực. Ai xa quê mà chẳng có tình cảm giống như ông. Tĩnh dạ tứ xứng đáng là một bản tình ca tâm hồn, là khúc nhạc chan chứa tình yêu quê hương của “thi tiên Lý Bạch”.


dung nguyen
Xem chi tiết
Ngân ỉn
Xem chi tiết
minh nguyet
4 tháng 7 2021 lúc 21:13

Tham khảo nha em:

Cuộc sống có biết bao cái đẹp. Có cái đẹp ta dễ dàng trông thấy, cũng có cái đẹp khuất lấp, có cái đẹp hiện ngay ra trước mắt nhưng vì một lý do nào đó mà ta vô tình quên lãng. Dòng sông quê hương ngày ngày trở phù sa bồi đắp cho ruộng vườn quê hương thêm xanh tốt chính là một trong những vẻ đẹp của quê hương tôi.

Con sông quê tôi hiền hoà lắm. Màu nào, sông cũng lững lờ trôi như thể ngắm thật sâu, thật kĩ vẻ đẹp của quê hương mình vậy. Nước sông lững lờ trôi.

Mùa xuân, khi vạn vật đâm chồi nảy lộc, đơm hoa kết trái và ở bên kia bờ sông cũng thế. Mùa xuân, nước sông trong lắm, chỉ nổi gợn sóng li ti, thậm chí đứng trên bờ tôi còn có thể nhìn thấy những chú cá tung tăng bơi lội ở phía dưới.

Rồi khi hè sang, những tia nắng chiếu xuống mặt sông s nước sông ánh lên một màu vàng nhẹ. Những bác nông dân đi gặt về, giữa cái nắng oi nồng của mọi hè, khi ngày tàn, lại dừng chân nơi dòng sông ngồi nghỉ cho mát. Những đứa trẻ thơ ngày ngày ra dòng sông tắm, nước sông chảy trên người chúng như là quê hương đang nuôi lớn chúng từng ngày, từng năm. Những cây tre bên bờ soi bóng xuống như hình ảnh của những người thiếu nữ đang chải tóc, đang phô diễn vẻ đẹp của mình cho mọi người.

Thu về, nước sông không còn ánh lên màu vàng của nắng nữa. Cây bàng mùa thu thay la, những chiếc lá bàng đỏ in bóng xuống dòng sông khiến một góc dòng sông chuyển sang màu đỏ. Những chiếc lá rơi trên dòng sông quê khiến dòng sông như khoác trên mình một tấm sặc sỡ màu sắc. Khi ấy, dòng sông mới điệu làm sao!

Đông về, những cây cối ven sông đã dần rụng hết lá, chỉ còn lại trơ trụi. Dòng sông khi ấy lạnh hơn, nó mang một sắc thái của mùa đông quê hương. Không rạo rực, sôi nổi như khi hè đến mà dường như có cái gì đó thâm trầm. Và dòng sông như thế có phải là muốn nhắc nhở chúng tôi rằng: mùa đông rồi, hãy giữ ấm, đừng nghịch nước vì có thể bị ốm!

Dòng sông không chỉ là vẻ đẹp của quê hương tôi mà còn trở thành nơi se duyên cho bao người. Nó đã trở thành máu thịt, thành linh hồn của quê hương tôi rồi. Tôi yêu dòng sông như yêu quê hương của mình vậy!

Ħäńᾑïě🧡♏
4 tháng 7 2021 lúc 21:12

Tham khảo:

 

Quê hương là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, từ thuở nằm nôi ta đã được nghe mẹ hát những bài ca dạy ta yêu quê. Nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, em không chỉ yêu mà còn tự hào vì nơi đó có con sông Hương đẹp say lòng người.

 

Dòng sông Hương khởi nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, mang cái thơ mộng, thanh trong về với Thừa Thiên- Huế. Hai bên bờ sông là những hàng cây lâu năm như phượng, bằng lăng, bàng... Khi xuân tới, tất cả cùng trổ ra những búp non xanh mơn mởn, nhựa sống như tràn ra mọi ngóc ngách quanh sông. Hè về, những cây phượng nở hoa đỏ cả một góc, bằng lăng cũng tím cả một trời. Hai màu tím, đỏ kết hợp với nhau, làm nền cho nhau khiến bờ sông rực rỡ, thu hút bao nhà nhiếp ảnh. Vào chiều thu, lá vàng khẽ rơi, trên các bãi cỏ ven sông, thấp thoáng một vài người câu cá và các cụ già đang cùng nhau chơi một ván cờ tướng, sông lúc ấy trông bình dị, hiền hòa lắm. Đông về, cây cối xác xơ, làn gió hanh lướt qua khẽ rung các cành khẳng khiu, nhưng trên lối đi, các cặp đôi vẫn nắm tay nhau, ngắm mặt sông phẳng lặng như gương khiến con sông đẹp, có sức sống hơn. Bờ sông đã đẹp, mặt sông càng đẹp hơn. Nước trong sông mùa nào cũng đầy ăm ắp, trong xanh và phẳng như mặt gương soi bóng bầu trời và khung cảnh ven sông. Lòng sông rộng, thỉnh thoảng một vài làn gió nhẹ thổi qua, những gợn sóng lăn tăn xô đẩy nhau như chơi trò đuổi bắt tới tận bờ bên kia sông. Mùa đông, sông mang trên mình chiếc áo xám như bầu trời. Tới mùa xuân, chiếc áo ấy được thay bằng màu hồng thướt tha như tà áo của người thiếu nữ mới lớn, trông dịu dàng đằm thắm lắm. Khi hè về, bộ cánh của sông rực rỡ, trẻ trung như người con gái hồn nhiên, lơ đãng ngắm nhìn phố Huế thơ mộng. Thu về, chiếc áo xanh trong mà bầu trời mang tới cho sông khiến nó đẹp lạ. Dù là mùa nào đi chăng nữa, sông vẫn mềm mại như một dải lụa vắt ngang qua quê em. Sông Hương đẹp, đằm thắm như con người nơi xứ Huế mộng mơ này. Vì vậy mà mọi hoạt động của người dân ở đây đều mang nét hài hòa đặc trưng. Nhất là khi đi thuyền Rồng trên sông, nghe câu Nam Ai, Nam Bình, nghe nhịp phách tiền, đàn tranh,... Hay ngắm bầu trời vào đêm trăng sáng khi đang ngồi ven sông, và ngắm hoàng hôn trên chiếc cầu bắc qua sông... Những khi ấy tâm hồn em như hòa vào làm một với con sông. Em như nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ, tiếng lòng sông ngân nga những câu dặm, câu ca ngọt ngào,... Ngắm con sông quê trong một ngày chủ nhật, em chợt nhớ tới tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, và các tác phẩm văn chương khác nữa viết về con sông Hương. Con sông quê đã đi vào những áng văn muôn đời bất hủ, cũng như là minh chứng cho vẻ đẹp vĩnh cửu của nó vậy.

 

Em rất yêu dòng sông Hương, đó là một cảnh đẹp làm nên nét đặc trưng của xứ Huế thân thương. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này thành công, đi muôn nơi, mang vẻ đẹp của dòng sông này tới mọi người.

ZURI
4 tháng 7 2021 lúc 21:13

Tham khảo:

Quê hương em mới tươi đẹp làm sao! Những con đường làng quanh co trải dài tít tắp. Hai bên đường là những lũy tre xanh rì rào trong gió. Con đường đất trải dài đến vô tận. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông ở quê hương em đều có những vẻ đẹp rất riêng. Xuân về quê em như thay áo mới, màu sắc của chồi non của hoa màu bung nở rực rỡ làm lên một vùng đất trời tràn ngập sức sống. Những ngày hè, tiếng ve kêu râm ran trên vòm cây xanh lá. Cây đa nơi đầu đình là nơi đông người tập trung nhất. Nào trẻ con, người già, tiếng cười đùa rôm rả vang vọng khắp không gian làng quê, những bóng cây xanh như mở ra một khoảng trời xanh mát mới, không còn cái nóng như thiêu đốt của nắng hạ mà chỉ còn những cơn gió, những câu chuyện trò của trẻ nhỏ, người già. Chiều chiều, trên những cánh đồng lúa vàng là những đàn cò bay lả bay la. Những cơn gió hè mang theo hương đồng cỏ nội bay đi khắp con đường làng. Hương lúa mới quyện vào mùi đất đai như một dấu ấn tuyệt vời nhất mà em chẳng thể nào quên nơi quê hương mình. Thu sang, lá vàng lại làm cho bức tranh quê thêm bao phần thơ mộng, khung cảnh ấy gợi lên những rung động, những hoài niệm thân quen. Đông về, không gian yên lặng và chỉ còn tiếng rít của những cơn gió buốt lạnh. Cây cối khi ấy gầy gò và yếu ớt nhưng vùng đất ấy vẫn âm thầm cố gắng nuôi trong mình dòng chảy tràn trề nhựa sống để rồi khi xuân sang lại thêm phần rực rỡ, sáng tươi. Quê hương! Hai tiếng gọi ấy thật thân thương và gần gũi. Mảnh đất ven bờ sông Hồng được nhận biết bao phù sa, làm lên vùng quê trù phú và màu mỡ, đẹp đẽ đến như vậy. Ôi, em yêu biết mấy quê hương tươi đẹp của mình!

Huỳnh Ngọc Ngân
Xem chi tiết
»ﻲ♥maŽΩÖm♥
13 tháng 2 2019 lúc 14:47

Quê gốc của em vốn là Hà Tây cũ nay đã sáp nhập với thành phố Hà Nội, mang danh thành phố nhưng quê em thanh bình và yên ả lắm. Nhà ông nội em ở xóm Bứa, nơi nhà cửa san sát với lối kiến trúc cũ đã có từ thế kỷ trước, mái ngói, tường rêu, sân lát gạch tàu đỏ. Giữa xóm có một cái đình làng, nơi để dân làng sinh hoạt khi có lễ hội hay công việc lớn, trước đình có một cây đa to lắm, thường là nơi tụ tập chơi đùa củ lũ trẻ con trong xóm. Người dân nơi đây sinh sống chủ yếu bằng nghề trồng lúa nước, những cánh đồng lúa bát ngát, bạt ngàn, vàng óng, trĩu nặng những hạt thóc. Vào mùa thu hoạch cả làng rộn rã cả lên, người người nhà đi gặt lúa, tiếng máy gặt, máy tuốt lúa, tiếng công nông nổ râm ran, báo hiệu một mùa bội thu thóc lúa.

»ﻲ♥maŽΩÖm♥
13 tháng 2 2019 lúc 14:47

Năm ngoái nghỉ hè em được bố mẹ cho về quê ngoại chơi, nhà ngoại em ở miền sông nước vùng đồng bằng sông Cửu Long. Nơi đây là vựa lúa lớn nhất cả nước, với những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài bất tận. Đất đai trù phú, được sông Cửu Long bồi đắp một lớp phù sa dày, vô cùng màu mỡ. Các vựa trái cây rộng lớn bạt ngàn chạy dọc theo bờ sông, với nhiều thứ quả khác nhau như: Nhãn, Cam, Quýt, Chôm Chôm, Sầu Riêng, Xoài, Ổi, ...Vào mùa thu hoạch trái cây chín thơm lừng của một vùng, cây nào cây nấy cũng treo lủng lẳng những trái chín vàng, chín đỏ, lắc lư theo từng cơn gió, trông hấp dẫn vô cùng. Vùng cửa sông là thế giới của những loài cây ưa mặn như Sú, Vẹt, Đước với bộ rễ to, nổi lên trên mặt đất trông rất lạ mắt, người ta trồng chúng thành rừng để bảo vệ vùng cửa biển. Dù ít về quê ngoại nhưng em rất ấn tượng và yêu thích cảnh sắc thiên nhiên nơi này, có lẽ đây là một trong những chuyến đi em sẽ nhớ mãi về sau này

»ﻲ♥maŽΩÖm♥
13 tháng 2 2019 lúc 14:48

Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng( câu trần thuật). Ngôi trường mới đẹp làm sao! ( câu cảm thán). Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về: trường như một người mẹ luôn dìu dắt và ngày ngày nói với em rằng: Hãy cố ắng hết sức, con yêu!( câu cầu khiến) . Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào. Liệu mái trường này có phải là người mẹ thứ 2 của tôi??

Thanh Huyền Cao
Xem chi tiết
Tấn Phát
28 tháng 7 2018 lúc 9:47

Dear (Name),

I have received your letter and I feel so glad when knowing that you had passed your examinations with good marks. You want me to tell you about my own family. I got married eight years ago. And now I have two sons, they are very studious, my first son is five years old. His name is Khanh. My second son is 3 years old, his name is khiem. My wife is an accountant, She is 35 years old, her name is Doan. My family lives in a small house in thai nguyen city. At the weekend, my family often goes to visit our parents. Sometimes, we stay at home and clean the house. Now I am preparing for my master entrance examination.it is very hard for me but I try my best, to pass the exam.

I have told you something about my own family life. How about your family life? Are you ready to let me know about it? I am really excited to hear about it.

Best wishes to you,

             (Name)

chúc bn học giỏi

Dương Minh Ngọc
28 tháng 7 2018 lúc 11:50

Dear Huyen

Today I want to tell you about my house 

My house is located in a small quiet alley. That’s a pretty pink house which consists of 6 rooms in totally: a living room, a kitchen, a toilet, a bathroom and two bedrooms. There are a white leather sofa, a television and a sideboard in the living room. After dinner, my father will turn on the television, choose a great movie and we watch it happily. Next to the living room is the kitchen where is used for cooking and enjoying the meals. In the middle of the room is a dinner table which is made from wood. Three cookers, a refrigerator and all the neccesary stuff for cooking is arranged carefully in the right corner of the room. In the left of the kitchen is a clean toilet. Beside the toilet is the bathroom which is equipped a shower and a bathtub. There are only two rooms upstairs that is my parents’ room and my private room. I’ve decorated my bedroom with adorable wallpaper and many lovely stuffed animals. A single bed is placed next to the window so that I can stargaze before falling asleep. In the opposite of the bed are my desk and my bookshelf that contain many kinds of book. There are also an old television and a piano in my bedroom. I especially love the piano because that was the gift from dad in my birthday. In every Christmas or Tet holiday, all member of my family ornament the house together and then gather in the kitchen to cooking. Although my house is not too big but to me that is the most beautiful house in the world.

Best wishes 

Your friend,

( Name )

Lê Phương Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Công Tỉnh
25 tháng 3 2019 lúc 22:17

I have been studying English since I was in secondary, and I realized that I had gain a lot of benefits from learning that language. First, English makes me become much more confident in communicating and expressing my opinion. Through pracing in speaking class, I can develop both my communicating and pronouncing skills. Second, English is a good supporting subject for my writing skill. By following the available grammars, I can gradually know how to make more convincing arguments as well as give demonstrating examples. Third, listening skill helps me to have more focus to the details in every conversation. In that way I can collect more valuable information in just a short time. Besides, I can also develop me note-taking skills since it is necessary to have a good note while I am listening to lectures. Last, what I had learnt in reading skill can be applied perfectly in reading any kind of material. By scanning and skimming, I can understand thoroughly the main ideas of each page. In sum up, all of the four skills of English can parularly help me in a lot of aspects. I am happy that I started learning English at a very young age, and I will continue to prace it.

Lê Hải Triều
26 tháng 2 2021 lúc 16:19

Look, I was gonna go easy on you
Not to hurt your feelings
But I'm only going to get this one chance
Something's wrong, I can feel it
(Six minutes)

Just a feeling I've got
something's about to happen
But I don't know what
If that means what I think it means

We're in trouble, big trouble
And if he is as bananas as you say
I'm not taking any chances
You are just what the doc ordered

I'm beginnin' to feel a Rap God, Rap God
All my people from the front to the back nod, back nod
Now, who thinks their arms are long enough
To slap box, slap box?
They said I rap a robot, so call me Rap-bot

But for me to rap a computer
It must be in my genes
I got a laptop in my back pocket
My pen'll go off when I half-cock it
Got a fat knot from that rap profit

Made a livin' and a killin' off it
Ever since Bill Clinton was still in office
With Monica Lewinsky feelin' on his nutsack
I'm an MC still as honest
But as rude and as indecent as all hell
Syllables, skill-a-holic (Kill 'em all with)

This flippity dippity-hippity hip-hop
You don't really wanna get into a pissin' match
With this rappity brat, packin' a MAC
In the back of the Ac'
Backpack rap crap, yap-yap, yackety-yack

And at the exact same time
I attempt these lyrical acrobat stunts
While I'm pracin' that
I'll still be able to break a motherfuckin' table
Over the back of a couple of faggots and crack it in half

Only realized it was ironic
I was signed to Aftermath after the fact
How could I not blow?
All I do is drop F-bombs
Feel my wrath of attack
Rappers are havin' a rough time period
Here's a maxi pad
It's actually disastrously bad for the wack
While I'm masterfully constructing this masterpiece as

'Cause I'm beginnin' to feel a Rap God, Rap God
All my people from the front to the back nod, back nod
Now, who thinks their arms are long enough to slap box, slap box?
Let me show you maintainin' this shit ain't that hard, that hard

Everybody wants the key and the secret
To rap immortality Ι have got
Well, to be truthful the blueprint's
Simply rage and youthful exuberance
Everybody loves to root for a nuisance
Hit the Earth an asteroid

Did nothing but shoot for the Moon since (Pew!)
MCs get taken to school with this music
'Cause I use it as a vehicle to "bus the rhyme"
Now I lead a new school full of students
Me? I'm a product of Rakim

Lakim Shabazz, 2Pac, N.W.A, Cube, hey Doc, Ren
Yella, Eazy, thank you, they got Slim
Inspired enough to one day grow up
Blow up and be in a position
To meet Run–D.M.C., induct them

Into the motherfuckin' Rock and Roll Hall of Fame
Even though I'll walk in the church
And burst in a ball of flames
Only Hall of Fame I'll be inducted in
Is the alcohol of fame
On the wall of shame

You fags think it's all a game
'Til I walk a flock of flames
Off a plank and, tell me what in the fuck are you thinkin'?
Little gay-lookin' boy
So gay I can barely say it with a straight face
Lookin' boy (Ha-ha!)

You're witnessin' a massacre
you're watching a church gathering take place, lookin' boy
"Oy vey, that boy's gay!"—that's all they say, lookin' boy
You get a thumbs up, pat on the back
And a "way to go" from your label every day, lookin' boy

Hey, lookin' boy! What you say, lookin' boy?
I get a "hell yeah" from Dre, lookin' boy
I'ma work for everything I have
Never asked nobody for shit
Get outta my face, lookin' boy!
Basically, boy, you're never gonna be capable
Of keepin' up with the same pace, lookin' boy, 'cause—

I'm beginnin' to feel a Rap God, Rap God
All my people from the front to the back nod, back nod
The way I'm racin' around the track
Call me NASCAR, NASCAR
Dale Earnhardt of the trailer park, the White Trash God
Kneel before General Zod
This planet's Krypton—no, Asgard, Asgard

So you'll be Thor, I'll be Odin
You rodent, I'm omnipotent
Let off, then I'm reloadin'
Immediately with these bombs, I'm totin'
And I should not be woken

I'm the walkin' dead, but I'm just a talkin' head
A zombie floatin'
But I got your mom deep-throatin'
I'm out my Ramen Noodle
We have nothin' in common, poodle

I'm a Doberman, pinch yourself in the arm
And pay homage, pupil
It's me, my honesty's brutal
But it's honestly futile if I don't
Utilize what I do though
For good at least once in a while

So I wanna make sure somewhere in this
Chicken scratch I scribble and doodle enough rhymes
To maybe try to help get some people through tough times
But I gotta keep a few punchlines
Just in case, 'cause even you unsigned

Rappers are hungry lookin' at me it's lunchtime
I know there was a time where once I
Was king of the underground
But I still rap I'm on my Pharoah Monch grind
So I crunch rhymes, but sometimes when you combine

Appeal with the skin color of mine
You get too big and here they come tryin'
To censor you that one line
I said on "I'm Back" from The Mathers LP 1 when I
Tried to say I'll take seven kids from Columbine

Put 'em all in a line, add an AK-47, a revolver and a 9
See if I get away with it now
That I ain't as big as I was, but I'm
Morphin' into an immortal, comin' through the portal
You're stuck in a time warp from 2004 though

And I don't know what the fuck that you rhyme for
You're pointless as Rapunzel with fuckin' cornrows
You write normal? Fuck being normal!
And I just bought a new raygun from the future
Just to come and shoot ya, when Fabolous made Ray J mad
'Cause Fab said he looked a fag at Mayweather's pad

Singin' to a man while he played piano
Man, oh man, that was a 24-7 special on the cable channel
So Ray J went straight to the radio station
The very next day, "Hey Fab, I'ma kill you!"

Lyrics comin' at you at supersonic speed (J.J. Fad)
Uh, summa-lumma, dooma-lumma, you assumin' I'm a human
What I gotta do to get it through to you I'm superhuman?
Innovative and I'm made of rubber
So that anything you say is ricochetin' off of me
And it'll glue to you and

I'm devastating, more than ever demonstrating
How to give a motherfuckin' audience
A feeling it's levitating
Never fading, and I know the haters are forever waiting
For the day that they can say I fell off, they'll be celebrating

'Cause I know the way to get 'em motivated
I make elevating music, you make elevator music
"Oh, he's too mainstream."
Well, that's what they do when they get jealous
They confuse it
"It's not hip-hop, it's pop, "—'cause I found a hella way to fuse it

With rock, shock rap with Doc
Throw on "Lose Yourself" and make 'em lose it
"I don't know how to make songs that
I don't know what words to use."
Let me know when it occurs to you

While I'm rippin' any one of these
S that versus you
It's curtains, I'm inadvertently hurtin' you
How many verses I gotta murder to
Prove that if you were half as nice
Your songs you could sacrifice virgins too?

Ugh, school flunky, pill junkie
But look at the accolades these skills brung me
Full of myself, but still hungry
I bully myself 'cause I make me do
What I put my mind to

And I'm a million leagues above you
Ill when I speak in tongues
But it's still tongue-in-cheek fuck you
I'm drunk, so, Satan, take the fucking wheel
I'ma sleep in the front seat
Bumpin' Heavy D and the Boyz
Still "Chunky but Funky"

But in my head there's something
I can feel tugging and struggling
Angels fight with devils
And here's what they want from me
They're askin' me to eliminate some of the women hate
But if you take into consideration the bitter hatred
I have, then you may be a little patient
And more sympathe to the situation
And understand the discrimination

But fuck it, life's handin' you lemons?
Make lemonade then!
But if I can't batter the women
How the fuck am I supposed to bake them a cake then?
Don't mistake him for Satan; it's a fatal mistake
If you think I need to be overseas and take a vacation
To trip a broad, and make her fall on her face and
Don't be a retard — Be a king? Think not
Why be a king when you can be a God!

Khách vãng lai đã xóa