Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Vũ thị thuỳ trang
Xem chi tiết
Vũ thị thuỳ trang
Xem chi tiết
aliz
Xem chi tiết
☆Châuuu~~~(๑╹ω╹๑ )☆
25 tháng 1 2022 lúc 8:20

Điệp ngữ: Bác

Rhider
25 tháng 1 2022 lúc 8:22

Bác nhé

Tác dụng : Liên kết các vế câu với nhau giúp đoạn trích sinh động hơn

phung tuan anh phung tua...
25 tháng 1 2022 lúc 8:22

có điệp ngữ là từ''Bác''

Phương Ngọc Hùng
Xem chi tiết
Trần Minh Hằng
29 tháng 6 2021 lúc 11:20

-Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ: đảo ngữ, điệp ngữ

-Tác dụng:

     Đoạn thơ trích từ văn bản Đêm nay Bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ. Đoạn thơ sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ và điệp ngữ. Đoạn thơ đã ghi lại thật xúc động tình cảm của anh đội viên đối với Bác khi lần thứ ba thức dậy, giữa đêm khuya, thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh lo nghĩ cho dân, cho nước. Từ láy nằng nặc cho ta thấy anh đội viên đã nài nỉ Bác, một mực xin Bác đi nghỉ cho kì được. Biện pháp đảo ngữ và điệp ngữ cùng dấu chấm than "Mời Bác ngủ Bác ơi!" "Bác ơi! Mời Bác ngủ!" đã diễn tả sự tăng dần mức độ bồn chồn, lo lắng cho sức khỏe của Bác trong anh chiến sĩ. Tất cả đã diễn tả tình cảm sâu sắc và cảm động tình cảm lo lắng, yêu kính chân thành của người đội viên đối với Bác.

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Mèo Mun
Xem chi tiết
Huỳnh Thị Minh Vy
26 tháng 4 2018 lúc 21:57

biện pháp tu từ nhân hóa

Phạm Mèo Mun
26 tháng 4 2018 lúc 21:58

Huỳnh Thị Minh Vy chỉ ra đi bn

Phạm Bằng Giang
21 tháng 5 2018 lúc 21:14

nhân hóa

Vũ thị thuỳ trang
Xem chi tiết
Thùy Trang
31 tháng 3 2019 lúc 10:52

Anh vội vàng nằng nặc :

– Mời Bác ngủ Bác ơi !

Trời sắp sáng mất rồi

Bác ơi ! Mời Bác ngủ !

Cầu khẩn đến van nài, tha thiết đến rưng rưng, câu thơ không còn mạch lạc vì người nói không giữ được tư thế trang nghiêm cần thiết trước một bậc vĩ nhân, khổ thơ loạn nhịp (câu thứ tư lặp lại câu hai), ngôn ngữ thơ có được cái sinh động của sự chất phác, chân thành gần với ngôn ngữ ở ngoài đời vốn có. Đến đây, ta thấy hai mạch cảm xúc đã hình thành và gặp nhau ô cái điểm bất ngờ tưởng như ngẫu nhiên mà thực ra là tất yếu. Về phía anh đội viên, trước việc Bác Hồ không ngủ đêm nay, từ ái ngại đến thổn thức băn khoăn, lo lắng, rồi cuối cùng mời Bác ngủ bằng được. Còn về phía Bác, câu đối thoại "Chú cứ việc ngủ ngon – Ngày mai đi đánh giặc" chỉ là cách trả lời một nửa câu hỏi của người chiến sĩ mà thôi. Chính vì một nửa còn lại kia mà người chiến sĩ không yên "Vâng lời anh nhắm mắt – Nhưng bụng vẫn bồn chồn". Đến lần thứ ba, biết được tâm trạng "bồn chồn" đó, Người không thể không thổ lộ.

B.Thị Anh Thơ
31 tháng 3 2019 lúc 10:52

Anh vội vàng nằng nặc :

– Mời Bác ngủ Bác ơi !

Trời sắp sáng mất rồi

Bác ơi ! Mời Bác ngủ !

Cầu khẩn đến van nài, tha thiết đến rưng rưng, câu thơ không còn mạch lạc vì người nói không giữ được tư thế trang nghiêm cần thiết trước một bậc vĩ nhân, khổ thơ loạn nhịp (câu thứ tư lặp lại câu hai), ngôn ngữ thơ có được cái sinh động của sự chất phác, chân thành gần với ngôn ngữ ở ngoài đời vốn có. Đến đây, ta thấy hai mạch cảm xúc đã hình thành và gặp nhau ô cái điểm bất ngờ tưởng như ngẫu nhiên mà thực ra là tất yếu. Về phía anh đội viên, trước việc Bác Hồ không ngủ đêm nay, từ ái ngại đến thổn thức băn khoăn, lo lắng, rồi cuối cùng mời Bác ngủ bằng được. Còn về phía Bác, câu đối thoại "Chú cứ việc ngủ ngon – Ngày mai đi đánh giặc" chỉ là cách trả lời một nửa câu hỏi của người chiến sĩ mà thôi. Chính vì một nửa còn lại kia mà người chiến sĩ không yên "Vâng lời anh nhắm mắt – Nhưng bụng vẫn bồn chồn". Đến lần thứ ba, biết được tâm trạng "bồn chồn" đó, Người không thể không thổ lộ.

B.Thị Anh Thơ
31 tháng 3 2019 lúc 10:52

Tình cảm sâu đậm giữa người chiến sĩ với Bác Hồ khi không thấy Bbác ngủ thì lòng anh rất bối rối và mời Bác ngủ cho bằng được

phanthilan
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hạnh Dung
Xem chi tiết
Lê Thanh Lê
8 tháng 4 2017 lúc 8:29

Cj @Phan Thùy Linh, @Nguyễn Trần Thành Đạt, bn @Trân Cao Anh Triêt trả lời giúp mk(em) vs, mk(em) cx đg cần câu này ạ!!!

Anh Triêt
8 tháng 4 2017 lúc 20:44

Vẻ đẹp của bài thơ là:

Tình cảm sâu đậm giữa người chiến sĩ với Bác Hồ khi không thấy Bbác ngủ thì lòng anh rất bối rối và mời Bác ngủ cho bằng được

aoi kiriya
Xem chi tiết
Nanami-Michiru
6 tháng 3 2018 lúc 17:51

Anh vội vàng nằng nặc :

– Mời Bác ngủ Bác ơi !

Trời sắp sáng mất rồi

Bác ơi ! Mời Bác ngủ !

Cầu khẩn đến van nài, tha thiết đến rưng rưng, câu thơ không còn mạch lạc vì người nói không giữ được tư thế trang nghiêm cần thiết trước một bậc vĩ nhân, khổ thơ loạn nhịp (câu thứ tư lặp lại câu hai), ngôn ngữ thơ có được cái sinh động của sự chất phác, chân thành gần với ngôn ngữ ở ngoài đời vốn có. Đến đây, ta thấy hai mạch cảm xúc đã hình thành và gặp nhau ô cái điểm bất ngờ tưởng như ngẫu nhiên mà thực ra là tất yếu. Về phía anh đội viên, trước việc Bác Hồ không ngủ đêm nay, từ ái ngại đến thổn thức băn khoăn, lo lắng, rồi cuối cùng mời Bác ngủ bằng được. Còn về phía Bác, câu đối thoại "Chú cứ việc ngủ ngon – Ngày mai đi đánh giặc" chỉ là cách trả lời một nửa câu hỏi của người chiến sĩ mà thôi. Chính vì một nửa còn lại kia mà người chiến sĩ không yên "Vâng lời anh nhắm mắt – Nhưng bụng vẫn bồn chồn". Đến lần thứ ba, biết được tâm trạng "bồn chồn" đó, Người không thể không thổ lộ.