Những câu hỏi liên quan
Phạm Quỳnh Trang
Xem chi tiết
Thư Hoàng
13 tháng 9 2018 lúc 12:34

Bài này từ nguồn google, bạn tham khảo nhé.

Mùa hè đến, những tiếng ve sầu kêu trong màu đỏ rực rỡ của cây phượng vỹ đầu làng. Em vui biết bao khi được ngắm khung cảnh quê em tràn đầy sức sống những ngày hạ sang. Đối với em, nó là cảnh đẹp tuyệt mỹ nhất.

Quê em là một vùng rất đỗi thanh bình, quanh năm người dân ở nơi đây trồng lúa, cấy cầy và chăm nuôi những con gia súc. Lối sinh hoạt bình dị và nồng hậu nên quê em được ban tặng một khung cảnh tuyệt vời. Khi hè đến, quê em như thay một màu áo mới xanh tươi và trong trẻo vô cùng. Em thích thú ngắm nhìn sự biến chuyển kì diệu ấy.

Sáng sớm, khi bình minh lên, ông mặt trời mang trên mình ánh sáng cam nhàn nhạt từ từ ngó lên sau những rặng tre xanh đầu làng. Ánh sáng xuyên qua những cành tre vừa mới tỉnh giấc đang rung động tạo ra những tia ánh sáng huyền ảo. Phía xa, từng tầng mây bàng bạc lơ lửng quanh đỉnh đồi xanh tươi còn phủ một lớp ánh sáng vàng nhẹ của không gian buổi sớm. Làng em, chú gà trống là dậy sớm nhất, nó trở thành chiếc đồng hồ báo thức sống cho dân làng. Một lần em dậy thật sớm, nhìn chú gà trống đứng oai vệ trên đống rơm vàng cất tiếng gáy khắp xóm. Đó cũng là lúc người dân thức dậy để đi làm đồng. Mọi người kéo nhau ríu rít ra đồng làm việc, mấy cô mấy bác rục rịch chuẩn bị cho một phiên chợ sáng họp ở đầu làng. Con người thì vội vã, mải miết với công việc còn thiên nhiên cứ vậy, yên bình vô cùng.

Có lẽ, nếu không có kì nghỉ hè, em cũng sẽ như mọi người, sáng sớm cũng tất bật với việc đến trường, không thể chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp gần gũi và tràn đầy sức sống này. Mặt trời dần lên cao, tỏa những ánh nắng lấp lánh trên đỉnh đồi. Ánh nắng chan hòa mọi nơi, bao phủ cảnh vật, nắng tràn trên những ngôi nhà mái ngói đỏ đã bám một lớp rêu phong cổ kính, nắn xuyên qua những kẽ lá xanh non lộc biếc. Cái nắng sớm ở làng em, không chói chang gay gắt như nắng trưa mùa hè, không nhàn nhạt như nắng mùa thu mà nó là cái nắng ướt, nắng mới , cái nắng còn vươn chút sương đêm đọng lại trên những bông hoa trong vườn. Nhìn nắng hàng cau xanh mướt một màu ngọc bích. Cảnh vật như đang được tắm trong cái ấm áp của buổi sớm. Vài cây nhãn trồng trong vườn nhà em đang vẫy gọi lũ ong mật đến chung vui trong nắng sớm. Ra vườn, cũng là lúc em cảm nhận được mùi hương phảng phất nhẹ nhàng của buổi sớm tinh khôi.

Nhắc đến khung cảnh quê em vào hè, không thể bỏ qua đồng lúc xanh bát ngát trải dài đến chạm chân trời tạo nên một màu xanh hài hòa vô cùng. Màu xanh ấy như mời gọi sự sống, gọi những cơn gió hè man mát đến nơi đây làm cho những cây lúa xanh nghiêng mình rì rào vì vui thích. Trên đường làng, những chú trâu chăm chỉ cùng người nông dân đi cày, tuy giờ đã có máy móc nhưng những chú trâu luôn là một người bạn thân thiết với những người nông dân, với trẻ mục đồng. Nhớ về những chiều hè lộng gió, vài ba đứa trẻ mục đồng phụ cha mẹ đưa trâu ra những bãi cỏ. Chúng ngồi, nằm trên lưng trâu, đưa đẩy con sáo diều bay cao, vút lên từng tiếng sáo trầm bổng trong không gian, khơi gợi bao trí tưởng tượng phong phú của em. Có lẽ các bạn trên thành phố, không thể tận hưởng được những lúc thanh bình như thế. Được nằm trên bãi cỏ, nghe tiếng sáo diều vi vu, ngắm những đám mây đủ hình thù kì lạ. Ở quê, buổi chiều hè không hề oi bức như trên thành phố, không làm cho con người cảm thấy khó chịu vì khói bụi và tiếng còi xe inh ỏi trên con đường tấp nập xe cộ, mà nó rất yên bình trong trẻo mang hương vị của đồng nội và cỏ cây.

Đối với em, cảnh quê là cảnh đẹp nhất khi mùa hè đến. Dù các bạn có thích thú với những chuyến du lịch xa, những bãi biển cát vàng sóng vỗ thì em vẫn mãi say mê chính cảnh đẹp nơi chôn rau cắt rốn của mình.

Bình luận (0)
Nguyễn Anh Khoa
13 tháng 9 2018 lúc 12:36

Đâu đó những tiếng ve kêu râm ran, những chiếc lá bàng rơi khe khẽ, đâu đó những cánh hoa phượng vĩ được xếp vào những trang giấy trắng của những cô bạn nữ sinh như báo hiệu một mùa hè nữa lại đến, một mùa hè cuối cấp, một mùa hè với biết bao kỉ niệm thân thương của ngày xa trường...
Nhìn những tà áo dài thướt tha trong gió của những cô bạn nữ sinh, nhìn những nét mặt chia tay bịn rịn của những cậu bạn học trò tôi lại nhớ về những ký ức ngày xưa, những tháng năm cắp sách đến trường với biết bao ước mơ, hoài bão.
Hồi ấy, còn là một cậu học sinh hồn nhiên mới lớn hay bướng bỉnh mà cũng lắm trẻ con, cũng có lúc ngoan hiền vì sợ thầy la mắng. Ôi ! Cái thời " mộng mơ " ấy đâu còn nữa, cứ mỗi lần nghĩ lại tôi lại thấy nhớ lắm những kỉ niệm một thời mà không bao giờ tôi quên được.
Nhớ lắm từng hàng ghế đá quen thuộc nơi tôi thường ngồi ôn bài và cũng hàng ghế đá ấy tôi nhớ về những buổi chuyện trò, tâm sự với những đứa bạn cùng nhau. Nhớ lắm những kỉ niệm buồn vui, những lúc sát cánh bên nhau, giúp đỡ nhau vượt qua trong học tập và nhớ lắm những tình yêu " chớm nở ", những rung động đầu đời của tuổi mộng mơ, tình yêu thời " cắp sách ".


Càng nghĩ lại sao càng thấy thân thương quá đỗi... Những trang nhật ký ngày nào đang cầm trên tay như muốn đưa tôi về ngày xưa ấy, sống lại cùng những năm tháng hồn nhiên, ngây thơ với biết bao ước mơ cháy bỏng và một lí tưởng sống không ngừng. Và chính những người thầy, người cô, những con người luôn tận tuỵ suốt những năm tháng ấy đã dìu dắt tôi đến bến bờ tri thức, để bây giờ mỗi khi nhớ lại là biết bao cung bậc, những cảm xúc khó tả biết chừng nào...
Năm tháng ấy như gắn liền với tôi biết bao nhiêu kỷ niệm về thầy cô, về bạn bè, về những bài học, những hành trang bước vào đời của những con người " lái đò " truyền đạt, tận tuỵ suốt đêm thâu soạn giáo án chỉ với một tấm lòng thương " trò ", mong " trò " có một tương lai phía trước.


Thầy cô ơi ! Thương lắm thầy cô àh, dù mai này trên đường đời có khó khăn, có chông gai thử thách con cũng sẽ vượt qua, bởi lẽ chỉ có thế mới đáp lại những gì mà thầy cô đã truyền đạt kiến thức làm hành trang để con bước vào đời...Xin dành tình cảm tốt đẹp nhất, những lời tri ân nồng thắm nhất dành tặng đến những người thầy, người cô đã cùng con đi qua những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời...


Và bạn ơi, tôi biết mỗi chúng ta ai cũng đã từng có một thời học sinh hồn nhiên nhiều kỷ niệm như thế...Đôi lúc khi tấp nập bồn bề với cuộc sống, đôi lúc khi đi qua ta lại lãng quên những năm tháng " mộng mơ ", những ngày xưa chất chứa biết bao hoài bão riêng mình ...Vậy thì bạn nhé ! Hãy nhớ về ngày xưa ấy, sống lại những năm tháng " học trò " ấy để thấy đâu đó những kỷ niệm thân thương trường lớp, những đứa bạn đáng yêu, tinh nghịch ngày nào và những con người " gõ đầu trẻ " mến yêu !

Mùa hè ấy...Tôi không sao quên được...Một thời cuối cấp khó quên...!
Mong rằng các bạn đừng bao giờ quên những gì đẹp nhất của tuổi học trò các bạn nhé...

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Huyền
13 tháng 9 2018 lúc 12:37

Quê tôi ở gần biển. Đó là một vùng nắng chói chang, có gió Lào thổi về và có biển. Trong trí óc của tôi luôn lưu giữ những buổi bình minh về biển, những ngày chạy trên cát rát bỏng đôi chân.
Vào mỗi buổi sớm, biển mơ màng dịu hơi sương, vài cơn gió nhè nhẹ thối vào đất liền cái vị mặn mòi đặc trưng của biển. Nếu không quen sông nơi xứ biển, người ta dễ dàng nhăn mặt vì cái vị nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không, những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thắp nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình rẻ quạt xuống mặt nước. Biển gợi sóng êm ả lấp lánh như được cát vàng. Nơi ấy, một ngày mới bắt đầu thật yên ả và thanh bình. Tôi rất thích được chạy trên cát. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ ốc lăn lóc trên cát. Mỗi cái vỏ chứa đựng trong tôi bao nhiêu kỉ niệm.

Chi cần ta hà hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi rút về để lại trên cát không biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.

Những người dân ở đây bắt đầu công việc một ngày của họ là đánh bắt cá. Chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng như lướt trên cát theo sức đấy của những cánh tay dài lực lưỡng. Bọn trẻ con ríu rít chạy theo bứt những bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biến mọc rất nhiều trên bãi cát, có khi phủ kín cả một bãi cát rộng mênh mông, nhìn xa cứ như một tâm thảm nhung màu tím. Không biết có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ cát mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như thế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc, những thịt mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tanh tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch kịch thúng mủng của trăm người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bây giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài; Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nghẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.
Biển vẫn thế, vẫn đẹp và thật kì diệu. Biển mang đến cho tôi nhiều kỉ niệm để nhớ về quê hương. Cám ơn mẹ đã sinh ra con ở nơi có tiếng sóng, có cát vàng, và có những bông hoa muống biển tuyệt đẹp.

Bình luận (0)
Gia Hân
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
13 tháng 7 2023 lúc 19:47

Ví dụ như Cảnh quê hương nha.

Mở đoạn:

Giới thiệu quê hương em.

Ví dụ: Địa điểm quê mình ở đâu?, có những văn hóa phong tục nổi bật gì?,...

Thân đoạn:

Làm rõ các ý sau:

- Chọn một cảnh mà mình muốn tả:

Ví dụ là: cảnh sáng sớm, các cô các bác ra đồng làm ruộng.

- Tả bầu trời buổi sáng lúc đó:

+ Hoạt động và hình thái của của ông mặt trời: từ từ thức dậy và chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất còn sương sớm.

+ Bầu trời lúc đó: trong vắt, tưởng như gần với người ta hơn bằng những đám mây bồng bềnh trắng trẻo ai nhìn vào cũng thấy bình yên.

+ Không khí: trong lành, mát mẻ mang đến cho mọi người cảm giác tràn đầy sức sống cho một ngày làm việc mới.

+ Cảnh vật: đẹp như một bức tranh yên bình còn cây cối thì tươi xanh.

- Tả những ngôi nhà: có nhà còn chưa thức cũng có nhà sáng sớm đã tấp nập người mua bán.

- Tả con vật: con chó, con mèo còn đang ngủ,...

- Tả hoạt động của mọi người lúc đó:

+ Các cô chú nông dân đang cấy lúa, mạ,...

+ Em cũng vào phụ một tay theo sự hướng dẫn nhiệt tình của mọi người.

- Nêu lên suy nghĩ của mình với khung cảnh này:

+ Rất yêu thích và mong muốn bức tranh đồng quê luôn đẹp đẽ như vậy!

Kết đoạn:

Khẳng định lại vẻ đẹp của quê hương mình và tình yêu mình dành cho quê hương.

+ Lý do vì sao mình đặc biệt thích cảnh vật này.

-> Gắn bó lâu dài với tuổi thơ mình.

-> Là cảnh vật quen thuộc thân thương.

- Hứa hẹn cần học hành chăm chỉ để làm giàu thêm nền kinh tế cho quê hương mình!

Bình luận (0)
Lê Phương
Xem chi tiết
Trần Nguyễn Hoài Thư
Xem chi tiết
Phương Anh (NTMH)
16 tháng 7 2016 lúc 15:57

mk ko giỏi ngữ văn

xl vì 0 giúp được bạn

Bình luận (0)
Ngây Ngô Ngân
17 tháng 7 2016 lúc 7:02

Vào dịp hè, em thường được bố mẹ cho đi du lịch theo tour. Nhờ những tour du lịch, em được thăm rất nhiều cảnh đẹp. Tour du lịch lần này đưa em đến với Huế, thành phố nổi tiếng với vẻ đẹp hoài cổ. Em được đi thăm những quần thể lăng, tẩm và các chùa. Nhưng em thích nhất vẫn là biển Cửa Tùng.

Từ xa, em đã ngửi thấy mùi gió biển thổi, cảm thấy vị mặn mòi của gió biển. Phóng tầm mắt ra xa, em nhìn thấy dải cát trắng trải dài. Em thích thú reo lên: "A! Đến biển rồi! Bố ơi! Con đã nhìn thấy biển rồi". Xe vừa dừng là em nhảy ngay xuống, ba chân bốn cẳng chạy ra biển, mặc cho bố dặn với theo: "Cẩn thận đấy". Em chạy chân trần trên cát. Cát mịn nên thật êm. Thời tiết hôm nay thật đẹp. Dù mùa hè nhưng nắng không gắt. Hay tại ở biển nên cái nắng có phần dịu đi. Biển xanh hiền hòa. Cả một màu xanh mênh mông. Những con sóng ở đây cũng lăn tăn chứ không cuồn cuộn, dữ dội như những bãi biển khác. Biển Cửa Tùng thật dịu dàng. Biển không đánh sóng, sủi bọt trắng xóa. Em đi chân trần trên cát, gần trưa, nước biển âm ấm, cát lại mịn và mát, khiến cho em chỉ muốn đi dọc theo bờ biển, chẳng muốn rời.

Bên bờ biển còn có những chiếc thuyền đánh cá nhỏ, người dân vùng biển neo ở gần đây. Em thấy có những chiếc thuyền đã cũ kỹ, bị hỏng nằm chờ được sửa. Dù bị hỏng nhưng vẫn gắn liền với biển, chắc xa biển, nó cũng thấy buồn.

Bên bờ biển còn có rừng thông. Những cây thông cao vút, lá xanh, nhỏ và dài, đứng trầm ngâm và lặng lẽ. Những khi có gió biển, những cành lá thông va vào nhau kêu xào xạc như đùa vui, thủ thỉ tâm sự với nhau. Em còn thấy cả những cây dừa, thân cao vút. Những tàu lá dừa xòe ra ôm lấy bầu trời xanh, cao và rộng.

Biển Cửa Tùng vẫn còn vẻ đẹp của tự nhiên. Nó không ồn ào và nhiều hàng quán như biển Đồ Sơn, Sầm Sơn và Bãi Cháy. Nó cũng im lặng, yên ả như chính thành phố Huế cổ kính này.

Em yêu vẻ đẹp giản dị của bãi biển nơi đây. Dù chỉ dừng lại ở biển Cửa Tùng có một ngày nhưng em vẫn không muốn rời. Em chia tay biển với đầy lưu luyến.
------------Ngữ văn lớp 7

Bình luận (1)
Đỗ Nguyễn Như Bình
17 tháng 7 2016 lúc 12:51

ưn mk cũng ko giỏi xl bạn nha

mk ko giúp đc

Bình luận (2)
Evil
Xem chi tiết
Đặng Thị Thùy Phương
Xem chi tiết
Dương Thu Hiền
29 tháng 9 2016 lúc 16:55

Nhắc đến bài viết số 1 mới nhớ, đề cô bọn mình ra là Kể về người bạn thân của em''

Mình được 9 tròn chĩnh đó khocroi 

Mình chưa bao giờ được ra Đà Nẵng cơ limdim

Bình luận (2)
vu mai thu giang
Xem chi tiết
Jenny_2690
11 tháng 8 2018 lúc 8:05

Mở bài:

+ Giới thiệu cảnh đẹp mà mình đã đến trong dịp hè.

+ Cảnh đẹp đó là cảnh đẹp nào? ở đâu? Có phải danh lam thắng cảnh hay là cảnh đẹp quê hương bình dị?

Thân bài:

+ Tả bao quát về cảnh đẹp đó.

- Vị trí: ở đâu (biển, rừng, cánh đồng...), vùng đất ấy có điểm gì nổi bật? Có thuận lợi cho việc đi lại hay không?

- Cảm nhận khái quát về nơi đó.

+ Tả chi tiết về cảnh đẹp.

- Phong cảnh có đặc điểm gì nổi bật, khác với nơi khác?

- Miêu tả cảnh đẹp từ xa đến gần, từ bao quát đến cụ thể, chi tiết.

- Miêu tả theo thứ tự xuất hiện của cảnh vật từ ngoài vào trong.

- Sự biến đổi của cảnh sắc thiên nhiên về hình dáng, màu sắc nếu có...

+ Những kỉ niệm của em tại vùng đất nơi có cảnh đẹp đó -> Tình cảm với quê hương.

Kết bài:

+ Suy nghĩ, cảm nhận của em về cảnh đẹp đó.

+ Mong ước có dịp được đến thăm lại cảnh đẹp này.

+ Suy nghĩ, trách nhiệm của bản thân với việc giữ gìn và phát huy những giá trị của cảnh đẹp đất nước.

Tk cho mn nha~

Bình luận (0)
Jenny_2690
11 tháng 8 2018 lúc 8:10

1. Mở bài

– Em là người ít bạn và chỉ có một số người bạn thân.

– Trong học tập cũng như trong cuộc sống em rất thân với bạn… Bạn ấy là người giúp đỡ em rất nhiều, chúng em đã chơi thân với nhau từ khi còn nhỏ.

2. Thân bài

– Ngoại hình

+ Dáng người tròn, chân tay săn chắc, bạn ấy lùn hơn em.

+ Mái tóc cắt ngắn, khuôn mặt thì bầu bĩnh nhìn rất dễ thương.

+ Đôi mắt sáng, thể hiện bạn ấy thông minh.

+ Vầng trán cao.

+ Bạn rất rất hay cười, khi cười để lộ hàm răng trắng tinh, nụ cười rất duyên.

– Tính nết, sở trường

+ Hiền lành và dễ mến với người khác, giúp đỡ bạn bè. Khi có bạn cần giúp việc gì, đều tận tình hướng dẫn và giúp đỡ em.

+ Trong học tập bạn ấy rất siêng năng, hăng hái phát biểu ý kiến, chăm chỉ học tập. Khi chơi nhiệt tình và thoải mái với bạn bè.

+ Người bạn thân của em giỏi Toán nhất lớp. Bạn rất thích sưu tầm và tập giải những bài Toán khó. Có những khi gặp bài quá khó, bạn ấy hướng dẫn em giải toán và giải thích cho em hiểu.

+ Đá bóng rất giỏi, bạn ấy là chân sút số một của đội bóng.

+ Là người tổ chức những trò chơi vui vẻ, hay kể những câu chuyện cười làm mọi người thích thú.

+ Tích cực tham gia các hoạt động của lớp và trường như văn nghệ, hội thể dục thể thao.

– Kỉ niệm sâu sắc trong tình bạn

Bạn ấy giúp em tập bơi, khắc phục tật sợ nước với em và giúp em bơi rất giỏi. Chính bạn ấy là người luôn giúp đỡ em trong học tập cũng như cuộc sống.

3. Kết bài

– Tình cảm của em và bạn ấy sẽ luôn vững bền cho dù sau này hai đứa có học khác lớp.

– Vun đắp và trân trọng tình bạn bè, mong tình cảm mãi mãi bền chặt.

Tk cho mn nha~

Học tốt >-<

Bình luận (0)
Bé TaeTae
Xem chi tiết
Trần Ngọc Minh Thái
Xem chi tiết
阮草~๖ۣۜDαɾƙ
9 tháng 9 2018 lúc 14:05

a) 

Quê hương của mỗi con người là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Nơi đó gắn liền với rất nhiều những cảnh đẹp nổi tiếng. Ở Quảng Ninh có Vịnh Hạ Long, ở Nghệ An có bãi biển Cửa Lò thì ngay trên chính mảnh đất quê hương của em: Hải Phòng đã từ lâu nổi tiếng với bãi biển Đồ Sơn. Một bãi biển trải dài cát vàng, làn nước biển trong xanh và những con sóng trắng vỗ vào bờ.

Ngay từ những ngày bé, vào kỳ nghỉ hè nào, bố mẹ em cũng dẫn em ra nghỉ mát tại biển Đồ Sơn. Mùa hè cũng là dịp mà những bãi biển không dứt tiếng nô đùa, cười nói của bọn trẻ con chúng em. Nhưng cánh diều bay phất phới, tự do giữa bầu trời rộng lớn. Trên những bãi cát vàng, hàng loạt những chiếc dù bẩy màu được xếp thành hàng, thẳng tắp, giống như đang khoe sắc trước một cuộc thi biển đầy hào hứng.

Bãi biển Đồ Sơn có 3 khu: Khu 1, khu 2 và khu 3. Những năm gần đây, tại Đồ Sơn mới xây dựng thêm khu vui chơi và nghỉ dưỡng Hòn Dấu Resort. KHông chỉ là nơi nghỉ dưỡng, tại đây còn có một vườn thú thu nhỏ với rất nhiều những loài động vật: Gấu, hươu, cá sấu,… Năm nào em cũng đến đây chơi, nhưng chưa bao giờ em thấy chán.

Tại Đồ Sơn còn có rất nhiều những danh lam, những di tích lịch sử nổi tiếng như: Bến tàu không số, biệt thự vua Bảo Đại, Đền Bà chúa kho,…. Một lần, bố mẹ dẫn em đến thăm di tích bến tàu khong số, em thấy kỳ lạ bèn hỏi mẹ: “Mẹ ơi, tại sao lại là tàu không số, con thấy trên tàu của bố có nhiều số lắm mà?” – mẹ cười và bảo em: “ Tàu không số chính là những chuyến tàu mà những người chiến sỹ dung cảm đã hy sinh thân mình để có thể vận chuyển được lương thực, vũ khí vào chiến trường, giúp đất nước ta có thể đấu tranh dành được thắng lợi đấy, con ạ!”. Ở trên lớp, cô giáo cũng đã giảng cho em nghe nhưng đây là lần đầu tiên em được đến thăm nơi này. Khi nào đi học, em sẽ kể cho các bạn trong lớp nghe về những điều em đã nhìn thấy.

Biển Đồ Sơn còn có những ngọn đồi thông, mùa hè, lắng nghe tiếng sóng biển vỡ tan khi vào bờ và tiếng gió thổi vi vu làm những ngọn thông lại lắc lư theo gió thật là thích. Khi nào có dịp, các bạn có thể đến Đồ Sơn quê hương tớ để có thể tham quan và cảm nhận được những cảnh đẹp hùng vĩ nhưng cũng đầy thơ mộng này nhé. 

k mik nha.

Bình luận (0)