Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Trần Thành Đạt
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Thành Đạt
17 tháng 12 2020 lúc 18:41

Hãy diễn giải theo ý hiểu của bạn!

Nguyễn Trần Thành Đạt
18 tháng 12 2020 lúc 19:19

Các số này thường tròn trăm, chia hết cho 300. (Thường thường sẽ thế)

Mục đích là đơn giản những số tròn trăm là những số đẹp, người ta dùng các con số này vì nó chia hết 3 nữa để dễ tính số mã bộ ba, số axit amin,...

Nguyễn Duy Khang
17 tháng 12 2020 lúc 21:24

Không biết có liên quan đến bộ ba mã hóa không nhỉ ???

lê bảo ninh
Xem chi tiết
Mai Thanh
1 tháng 12 2017 lúc 21:24

Câu 1: (0,5đ) Nếu điểm M nằm giữa hai điểm K và L thì:

A. MK + ML = KL                        B. MK + KL = ML

C. ML + KL = MK                       D. Một kết quả khác

Câu 2: (0,5đ) Cho đoạn thẳng PQ = 8 cm.

Điểm M là trung điểm của PQ thì đoạn thẳng PM bằng:

A. 8 cm              B. 4 cm              C. 6 cm               D. 2 cm

Câu 3 : (0,5đ) Cho đoạn thẳng AB = 6 cm .

Điểm K nằm giữa AB, biết KA = 4 cm thì đoạn thẳng KB bằng:

A. 10 cm            B. 6 cm              C. 4 cm               D. 2 cm

Câu 4 : (0,5đ) Cho hình vẽ

Trong hình vẽ có:

A. 1 đoạn thẳng                       B. 2 đoạn thẳng

C. 3 đoạn thẳng                       D. vô số đoạn thẳng

Câu 5 : (0,5đ) Cho hai tia Ax và Ay đối nhau. Lấy điểm M trên tia Ax, điểm N trên tia Ay. Ta có:

A. Điểm M nằm giữa A và N

B. Điểm A nằm giữa M và N

C. Điểm N nằm giữa A và M

D. Không có điểm nào nằm giữa 2 điểm còn lại.

Câu 6: (0,5đ) Điểm I là trung điểm của đoạn thẳng MN khi:

A. IM = IN

B. IM + IN = MN

C. IM = 2IN;

D. IM = IN = MN/2

B. Tự luận: (7 điểm)

Câu 7: (2 đ )Vẽ hai tia đối nhau Ox và Oy

a) Lấy A Ox; B Viết tên các tia trùng với tia Ay.

b) Hai tia AB và Oy có trùng nhau không? Vì sao?

c) Hai tia Ax và Ay có đối nhau không? Vì sao?

Câu 8: (4đ) Vẽ tia Ax.Lấy BAx sao cho AB = 8 cm, điểm M nằm trên đoạn thẳng AB sao cho AM= 4 cm.

a) Điểm M có nằm giữa A và B không? Vì sao?

b) So sánh MA và MB.

c) M có là trung điểm của AB không? Vì sao?

d) Lấy NAx sao cho AN= 12 cm. So sánh BM và BN

Câu 9: (1đ)

Gọi M1 là trung điểm của đoạn thẳng AB, M2 là trung điểm của đoạn thẳng M1B,

M3 là trung điểm đoạn thẳng M2B,…,M2016 là trung điểm của đoạn thẳng M2015B.

Biết M2016B = 1 (cm). Tính độ dài đoạn thẳng AM2016

Bạch Dương Dễ Thương
1 tháng 12 2017 lúc 21:25

I. TRẮC NGHIỆM: 

1 : Điểm M là trung điểm của đoạn thẳng AB nếu  :

A. M cách đều hai điểm AB B.

B.M nằm giữa hai điểm A và B

C.M nằm giữa hai điểm A và B và M cách đều hai điểm A và B D.   Cả 3 câu trên đều đúng

2 : Nếu điểm M nằm giữa hai điểm K và L thì :

A. MK + ML = KL

B.MK + KL = ML

C.ML + KL = MK

D.   Một kết quả khác

3 : Cho đoạn thẳng MN = 8 cm. Điểm M là trung điểm của PQ thì đoạn thẳng PM =

A. 8 cm    
B.4 cm                        
C.4,5 cm                     
D.5 cm

4 : Cho đoạn thẳng AB  = 6 cm . Điểm K nằm giữa AB, biết KA = 4 cm  thì đoạn thẳng KB bằng:

A. 10 cm      
B.6 cm            
C.4cm                 
D.2cm

5: Nếu  DG + HG = DH thì :

A. D nằm giữa H và G

B.G nằm giữa D và H

C.H nằm giữa D và G

D.Một kết quả khác

6 : Mỗi đoạn thẳng có bao nhiêu độ dài:

A.  1     
B.2            
C.0                     
D.vô số

7 : Cho hai tia Ax và Ay đối nhau. Lấy điểm M trên tia Ax, điểm N trên tia Ay. Ta có:

A. Điểm M nằm giữa A và N             B.  Điểm A nằm giữa M và N

C.Điểm N nằm giữa A và M 
D.Không có điểm nào nằm giữa 2 điểm còn lại.

8 : Điểm I là trung điểm của đoạn thẳng MN khi:

A. IM = IN                           
B.  IM = IN = MN/2

C.IM + IN = MN                                    D.        IM = 2 IN

II/ TỰ LUẬN :(6 điểm)

Vẽ tia Ax . Lấy BAx sao cho AB = 8 cm, điểm M nằm trên đoạn thẳng AB sao cho AM= 4 cm.

a. Điểm M có nằm giữa A và B không? Vì sao?

b.  So sánh MA và MB.

c. M có là trung điểm của AB không? Vì sao?

d. Lấy NAx sao cho AN= 12 cm. So sánh BM và BN

Trần Thị Tuyết
Xem chi tiết
Phạm Đức Minh
6 tháng 11 2016 lúc 20:24

“Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con tương tự mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.

Với tui cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tui nhất và cũng là người mà tui yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. tui vẫn thường nghĩ rằng mẹ tui không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vấng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tui bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tui thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. có những lúc tui cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, tất cả ý nghĩ đó tan biến hết. tui có cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tui được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mói cảm giác đuợc thôi. Từ nhỏ đến lớn, tui đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm nom con. Chưa bao giờ tui tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con? . Mẹ tốt, rất tốt với tui nhưng có lúc tui nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tui đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… tui đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. tui tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to:“ Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật (an ninh) của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tui sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tui không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

tui chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. tui vừa khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tui thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tui không sao tránh được. tui vừa tự an ủi mình bằng cách tui đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy dược cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tui thấy hối hận? Phải chăng tui đang thèm khát yêu thương? …

Suy nghĩ miên man làm tui thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tui cảm giác như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tui đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. tui chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tui cảm giác căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tui phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như tất cả ngày. tui đánh bạo, hỏi bố xem mẹ vừa đi đâu. Bố tui bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi vừa bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? tui hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà vừa làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tui mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tui rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tui cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tui thích. Ôi sao tui nhớ đén thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.

Sau một tuần, mẹ về nhà, tui là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ vừa chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “ Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật (an ninh) của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” tui xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. tui chỉ muốn nói: “ Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi. ” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. tui vừa ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tui mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công chuyện mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ vừa lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tui như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tui hò nhau làm chuyện toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… chuyện nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ vừa cho tui tất cả nhưng tui chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tui cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tui trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con vừa biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về sẻ chia bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt cú cú vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không KẾT mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm nom con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy vừa nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời vừa mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.

Tiểu Thư họ Nguyễn
10 tháng 8 2017 lúc 8:47

Tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này là tình mẫu tử. Tiếng gọi yêu thương nhất trên đời này chính là tiếng mẹ.Đúng vậy.Mẹ là người đã mang nặng sinh ra ta, sẵn sàng hy sinh tất cả hạnh phúc của bản thân dể nuôi nấng ta nên người.Cũng chính vì lẽ đó nên tôi sẽ không ngần ngại nói rằng: mẹ là người tôi luôn kính yêu và biết ơn suốt cuộc đới này .
Hẳn trong tim mỗi người chúng ta đều giữ riêng một bóng hình của mẹ. Đó có thể là một người mẹ sang trọng trong bộ trang phục công sở. Cũng có thể là người mẹ chân lấm tay bùn , quần quật với đồng áng ở chốn quê nhà. Nhưng với riêng tôi, hình ảnh mẹ tận tuỵ chăm lo cho gia đình lại khắc sâu trong tâm trí tôi.Dáng mẹ tôi cân đối .Khuôn mặt tròn tròn với mái tóc dài ngang vai.Khi mẹ cười hai bên đôi mắt đã hằn những vết chân chim.Thế nhưng nụ cươi rạng rỡ của mẹ như làm lu mờ tất cả những nếp nhăn trên khuôn mặt của mẹ.Những lúc đó tôi lại ước sao có thể đem nụ cười của mẹ cất vào trang vở , để mỗi ngày khi học bài , tôi lại được nhìn thấy nó, được động viên để ngày càng cố gắng trong học tập.Bàn tay của mẹ thon thả, lốm đốm vết đồi mồi .Bàn tay ấy chẳng còn mịn màng đâu .Nhưng mỗi lúc được mẹ ôm vào lòng , vuốt ve mái tóc, tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm, hạnh phúc làm sao. Ôi, phải chăng trong bàn tay lam lũ ấy chứa đầy phép nhiêäm màu .
Mẹ tôi may rất khéo.Từng đường kim mũi chỉ cứ đều tăm tắp .Đã bao lần tôi hỏi mẹ:”Mẹ ơi, sao mẹ không mở tiệm hả mẹ ? Mẹ may đẹp thế kia mà ?”Mẹ tôi luôn mỉm cười và bảo rằng :”Mẹ sẵn sàng từ bỏ niềm vui riêng để chăm lo cho các con được tốt hơn”.Thật vậy, mẹ tôi lúc nào cũng tận tuỵ với gia đình .Hằng ngày , khi bố đi làm , tôi và chị gái đi học, mẹ ở nhà với biết bao công việc. Nào là giặt giũ quần áo, nào là đi chợ, nấu cơm.Có những trưa đi học về ø, thấy mẹ đang loay hoay trong bếp chuẩn bị bữa cơm gia đình .Những lúc đó tôi như muốn chạy đến ôm chầm lấy mẹ, rồi nhận hết công việc về mình . Nhưng tôi biết rằng , mẹ sẽ không cho đâu. Bỡi vì , mẹ luôn muốn tôi và chị gái có thật nhiều thời gian để học tập.
Mẹ luôn là người yêu thương chiều chuộng chị em tôi.Nhưng cũng là người rất nghiêm khắc khi chúng tôi mắc phải lỗi lầm.Tôi còn nhớ rất rõ vào năm học lớp bốn .Hôm ấy có bài kiểm tra toán , nhờ chép bài của bạn nên tôi đã đạt điểm 9, mẹ tôi rất vui mừng .Nhưng khi mẹ hỏi “Bài này con làm thật đấy ư ?”.Tôi ấp úng trả lời không được. Aùnh mắt đầy hy vọng của mẹ nhìn tôi đã không cho phép tôi nói dối .Tôi đành phải thú thật với mẹ.Tôi không thể nhớ rõ được khưôn mặt của mẹ lúc đó .Nhưng một câu nói vừa nghiêm khắc , vừa ân cần của mẹ đã khắc sâu trong lòng tôi.”Mẹ không cần điểm tốt của người khác mà chỉ cần điểm của con , cho dù con điểm đó thấp đi chăng nữa ?”Lời dạy chí tình đó tạo động lực giúp tôi học tốt hơn trong những năm học sau đó .
Mẹ tôi không chỉ là người hết lòng với chồng con mà mẹ còn luôn quan tâm đến hàng xóm láng giềng .Nhà nào có người bị đau ốm mẹ luôn đến thăm hỏi và tận tình chăm sóc như người thân trong gia đính .
Năm tháng trôi đi thật nhanh .Trên mái đầu của mẹ đã điểm vài sợi tóc bạc.Tôi đủ trí khôn để nhận ra rằng mẹ tôi đã già.Và tôi ước gì thời gian ngừng lại để tôi luôn sống trong tình yêu thương của mẹ, được mẹ động viên, an ủi khi vấp ngã.
Có thể đối với thế giới này , mẹ tôi là một con người nhỏ bé , nhưng đối với tôi mẹ là tất cả.Tôi luôn tự hứa với lòng mình phải học thật tốt phải thật ngoan ngoãn để đền đáp lại công ơn trời bể của me.Các bạn ơi, chúng ta hãy luôn quan tâm , đỡ đần mẹ để một khi mẹ không còn nữa thì chúng ta vẫn tự hào rằng : Chúng ta đã là những đứa con hiếu thảo của mẹ

Phạm Trí Tùng
10 tháng 8 2017 lúc 8:58

Chắc các bạn đã từng nghe câu nói: “Trong tất cả các kì quan trên thế giới thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Mẹ suốt đời tận tụy vì gia đình và các con và hình ảnh mẹ luôn khắc sâu dấu ấn trong trái tim mỗi người con và em cũng vậy, mẹ luôn đẹp và cao cả trong trái tim em.

Mẹ mang nặng đẻ đau, rồi hết mình chăm sóc chúng con. Từ khi lọt lòng sinh ra chúng con lớn lên bằng bầu sữa nóng của mẹ, bằng những lời ru ngọt ngào mẹ đưa chúng con vào những giấc ngủ say nồng.

Rồi đến những đêm chúng con ốm, quấy khóc mẹ thức trắng suốt đêm để trông con, những lần như thế sau này khi lớn lên con mới được bà kể lại cho nghe. Con thấy mình có lỗi lắm nhưng lúc đó con còn bé quá mà con đã biết gì đâu, một đứa bé chỉ biết đói thì khóc, buồn ngủ cũng khóc mà đau cũng khóc. Rồi khi con bắt đầu đi học mẫu giáo, con không chịu đi mẹ lại dỗ dành con, động viên khích lệ con để con can đảm hơn, bây giờ trong tâm trí con lúc nào cũng vang lên câu hát: “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ dành yêu thương”, thế rồi con cảm thấy việc đi học trở nên bình thường chứ không nặng nề như mấy hôm đầu nữa.

Rồi đến những đêm chúng con ốm, quấy khóc mẹ thức trắng suốt đêm để trông con, những lần như thế sau này khi lớn lên con mới được bà kể lại cho nghe. Con thấy mình có lỗi lắm nhưng lúc đó con còn bé quá mà con đã biết gì đâu, một đứa bé chỉ biết đói thì khóc, buồn ngủ cũng khóc mà đau cũng khóc. Rồi khi con bắt đầu đi học mẫu giáo, con không chịu đi mẹ lại dỗ dành con, động viên khích lệ con để con can đảm hơn, bây giờ trong tâm trí con lúc nào cũng vang lên câu hát: “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ dành yêu thương”, thế rồi con cảm thấy việc đi học trở nên bình thường chứ không nặng nề như mấy hôm đầu nữa.

Uzumaki Naruto
Xem chi tiết
Trần Huyền Trinh
23 tháng 8 2015 lúc 10:46

bạn **** cho mình đi Uzumaki Naruto

hoang lan
31 tháng 1 2016 lúc 21:36

Tết đến đến nơi rồi thì lên OIM nhiều hơn nhé!!!

kim linh
6 tháng 2 2016 lúc 11:15

ket ban voi m di

Trân Mai Linh
Xem chi tiết
Cá Chép Nhỏ
18 tháng 6 2018 lúc 15:15

-------------------------------

( 12 - 3 * X ) : 2 = 15 - 13

 ( 12 - 3 * X ) : 2 = 2

     12 - 3 * X      = 2 x 2

          12 - 3 * X = 4

                   3 * X =  12 - 4

                      3 * X = 8

                           X   = 8 : 3 =  8/3

Trần Nhật Dương
18 tháng 6 2018 lúc 15:08

15 - ( 12 - 3x ) : 2 = 13

( 12 - 3x ) : 2 = 15 - 13

( 12 - 3x ) : 2 = 2

12 - 3x = 4

3x = 12 - 4

3x = 8

x = 8/3

Nguyễn Phương Uyên
18 tháng 6 2018 lúc 15:09

15 - ( 12 - 3 . x ) : 2 = 13

       ( 12 - 3 . x ) : 2 = 15 - 13

       ( 12 - 3 . x ) : 2 = 2

          12 - 3 . x        = 2 . 2

          12 - 3 . x        = 4

                  3 . x        = 12 - 4

                  3 . x        = 8

                       x        = 8 : 3

                       x        = 8/3

Phạm Thùy Linh
Xem chi tiết

Là một nhà thơ xuất sắc, Xuân Quỳnh đã có những tác phẩm vô cùng ấn tượng tiêu biểu phải kể đến là Chuyện cổ tích về loài người. Ngay từ tiêu đề, tác giả đã như muốn gợi dẫn về việc đưa chúng ta theo dòng thời gian đi từ khi được sinh ra ở những vùng đất sơ khai, dần dần trưởng thành cho tới khi cuộc sống phát triển văn minh từng ngày. Ở khổ thơ đầu tiên, khi ấy sự sống mới chỉ bắt đầu, trái đất còn hoang sơ “trụi trần”, chưa có màu xanh, “không dáng cây ngọn cỏ”. Thế nhưng trải qua năm tháng ở những khổ thơ tiếp theo, cuộc sống ngày một thay đổi khi mặt trời chiếu rọi ánh sáng khắp trái đất, đem lại sự sống cho muôn loài. Con người ngày càng trở nên đông đúc, cha mẹ, ông bà yêu thương và nuôi dưỡng trẻ em để chúng lớn lên trong những lời ru ngọt ngào. Gia đình ngày càng hoàn thiện, trí tuệ, sự hiểu viết của loài người, của thế giới “trẻ em” đi lên một bước tiến mới.  Nhờ “bố bảo”, “bố dạy” mà trẻ em “biết ngoan”,  “biết nghĩ”. Vạn vật xung quanh càng ngày càng trở nên rõ ràng và tươi sáng bởi chính những điều ấy, khi dần dần phát triển tiếng nói, chữ viết, có nền giáo dục. Đi theo đó là những trường lớp đào tạo và dạy dỗ trẻ em, rồi bàn, ghế, cái bảng, cục phấn, chữ viết, thầy giáo,.. Cuộc sống thay đổi diệu kì biết bao, loài người trên trái đất từng bước đạt được nền văn minh hoàn chỉnh. Bên cạnh việc khéo léo kể về sự phát triển của loài người, lòng yêu trẻ của tác giả được thể hiện trong bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” hết sức đằm thắm, nồng hậu. Trẻ em được mẹ sinh ra trong “tình yêu và lời ru”, được “bế bồng chăm sóc”. Trẻ em được “bố bảo cho biết ngoan – bố dạy cho biết nghĩ”. Trẻ em được đến trường học tập, và mọi điều tốt đẹp nhất đều dành cho trẻ em. Bằng giọng thơ nhẹ nhàng, êm dịu chúng ta được dẫn dắt tìm hiểu về khởi nguồn của loài người với những hình ảnh vô cùng đát giá. Hóa ra, mọi vật xuất hiện trên trái đất đều là để làm cho cuộc sống của trẻ em, của con người trở nên tốt đẹp hơn. Bên cạnh đó là lời khéo léo nhắn nhủ: hãy chăm sóc, thương yêu, dạy dỗ trẻ em và dành cho thế giới tuổi thơ mọi điều tốt đẹp nhất

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Thùy Linh
15 tháng 10 2021 lúc 20:45

Cảm ơn bạn Lâm nhé!!!

Khách vãng lai đã xóa
Bôô Bôô
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Thanh An
Xem chi tiết
Nguyễn Như Quảng
9 tháng 4 2020 lúc 10:28

1.

Quê hương em nằm ở vùng đồng bằng sông Cửu Long nơi có những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Chính bởi được tạo nên bởi phù sa bồi đắp nên thuận tiện cho tưới tiêu gieo trồng. Nơi đây được xem như vựa lúa lớn nhất cả nước.  Mỗi vụ lúa chín, cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái. Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.  Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.

2.

Gia đình mình không như nhà nhiều bạn chỉ có 4 người mà có tới 6 người, bao gồm ông bà nội của mình, bố mẹ mình, anh trai và mình. Ông bà nội tớ đều đã ngoài sáu mươi tuổi rồi, hai người vẫn còn khỏe và minh mẫn lắm. Ông có một bộ râu trắng dài, mỗi khi rảnh, ông thích nhất là chơi cờ cùng những ông lão trong khu phố, cùng họ uống trà, nói chuyện, y hệt như một lão nhân thời xưa vậy. Còn bà tớ rất thích ra công viên gần nhà tập dưỡng sinh vào mỗi buổi chiều cho cơ thể dẻo dai. Những lúc khác, bà đều trồng rau hoặc chăm sóc những cây hoa trong vườn. Còn bố tớ là một giáo viên cấp 3, chỉ khi nào có tiết dạy bố mới đến trường thôi, còn lại bố đều ở nhà đọc sách hoặc soạn giáo án. Bố mình vẫn còn trẻ lắm dù rằng bố đã đồng hành với nghề thầy giáo này hơn hai mươi năm rồi. Mình rất thích được nghe bố giảng bài, vô cùng dễ hiểu và dễ nhớ. Còn mẹ tớ lại là một nhân viên ngân hàng, công việc của mẹ ấy vậy nhưng lại cần sự cẩn thận tỉ mỉ vô cùng cao. Mỗi ngày tớ đều thấy mẹ ngồi làm sổ sách chi chít những con số, khi ấy tớ thương mẹ lắm. Còn anh trai tớ, năm nay anh đã vào cấp 3. Anh lớn hơn tớ nhiều lắm, cả vóc người cũng cao lớn nữa, trông chẳng thua kém gì bố cả. Anh rất yêu thương và chiều chuộng tớ. Tớ rất yêu gia đình mình.

3.

nh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru yêu thương con tha thiết".

    Khi nghe ca khúc này, tôi chợt nhớ đến hình dáng đấng sinh thành, người đã sinh ra tôi, đã không ngại khổ nuôi tôi khôn lớn. Và đó chính là mẹ, người luôn đứng vị trí quan trọng nhất trong tâm trí tôi.

    Thật vậy, trong gia đình, tôi thương nhất là mẹ vì mẹ đã luôn dành riêng cho tổ ấm này một tình thương bao la, không sao tả xiết. Thân hình nhỏ bé chăm chỉ làm việc cùng đôi bờ vai gầy gầy đã gánh bao nhiêu cực khổ khiến tôi thương mẹ lắm. Tôi yêu nhất đôi bàn tay hằng ngày khám bệnh cho bệnh nhân, tối về lại phải chăm sóc gia đình, nấu những bữa cơm nóng hổi rồi về đêm khi ánh trăng tròn lên cao, đôi bàn tay ấy chưa được yên giấc, tiếp tục vỗ vỗ quạt quạt ru chị em tôi chìm vào giấc ngủ và từ khuôn miệng xinh xắn của mẹ cất lên lời hát ru ngọt ngào mà tha thiết, đậm đà tình thương bao la của người mẹ dành cho những đứa con.

    Mặc dù vất vả đến thế nhưng mẹ tôi chẳng than lấy một lời, mẹ quả thật là người cứng rắn, biết cam chịu một cách đáng khâm phục. Mẹ luôn cẩn thận trong mọi việc, hoàn thành tốt và biết chịu trách nhiệm từ những việc mình làm để làm gương tốt cho con cái. Tuy nhiên trong việc dạy dỗ con, mẹ là người rất nghiêm túc. Mẹ luôn chỉ bảo cho chị em tôi những cái hay cái tốt, từ những việc nhỏ nhặt như công việc nhà đến việc lớn như cách ăn nói sao cho đúng mực, thái độ và cách cư xử với mọi người sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc tôi làm, nếu có việc gì không vừa lòng mẹ liền trách và phân tích rõ cho tôi hiểu vì sao tôi không nên làm như vậy, tuy vậy tôi cũng không giận mẹ mà ngược lại, tôi thấy kính trọng mẹ nhiều hơn. Trong gia đình là thế nhưng ngoài xã hội, mẹ là người hiền lành, dễ hòa đồng, biết cách ứng xử trong mọi tình huống và điều đặc biệt ở mẹ khiến nhiều người quý mến là mẹ rất biết cách ăn nói cho vừa lòng mọi người. Và tôi thấy mình thật may mắn khi được làm con của mẹ.

Khách vãng lai đã xóa

 Đề bài 1: ''Trong đầm gì đẹp bằng sen

 Lá xanh, bông trắng, lại chen nhị vàng.

 Nhị vàng bông trắng lá xanh,

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.''

Câu ca dao trên nói về cảnh đẹp quê hương có đầm sen, và quê tôi cũng có... Quê tôi là một mảnh đất nông thôn giản dị, đầy tự nhiên như bao vùng quê khác. Nhưng với tôi, quê hương luôn quen thuộc và đầy thương nhớ. Một ngày nọ, trở về quê hương, niềm cảm xúc mong nhớ ấy lại rung động trong trái tim tôi. Tôi nhớ những đầm sen đầy nước , đầy hoa, nhớ những ngôi trường cùng tiếng trống vang xa, nhớ lại giọng nói quê mình, nhớ lại từng hình ảnh, từng con sông, nhớ cả tiếng hót trong trẻo, ấm áp của chú chim đầu ngõ, nhớ từng cánh đồng bao la bát ngát, nhớ lại mọi cảm xúc ngây thơ trong sáng hồn nhiên của mình thời còn trẻ, còn dại. Ánh mặt trời dìu dịu của buổi chiều tàn rọi vào tán lá. Cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp hiện ra trước mắt tôi. Đôi chân tôi dính chặt vào đất, nó như không muốn trở về thành phố, muốn đắm chìm trong bầu không khí mát mẻ mà ấm áp này mãi mãi...  

Đề 2 và đề 3 ko làm.

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Thị Hồng Hạnh
25 tháng 4 2020 lúc 17:22

Đề 1 

Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.

Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.

Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.

Đề 2

Sáng nào cũng vậy, cứ chuông báo 6 giờ 30 thì mỗi thành viên trong nhà lại có một việc riêng cho mình. Mẹ búi tóc gọn gàng xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Bố dậy chạy thể dục ở công viên gần nhà. Bà nội dậy quét nhà và sân sạch sẽ. Ông nội ra vườn hít thở không khí và tưới nước cho cây cảnh. Còn em, sau khi chuông báo thức, em dậy xếp sách vở vào cặp, gọi em gái dậy để ăn sáng rồi đi đến trường. Khởi đầu ngày mới của các thành viên trong gia đình em là như vậy đó. 

Đề 3

Trong cuộc đời này, chắc chắn rằng mẹ là người phụ nữ quan trọng nhất đời con. Người sinh thành, dưỡng dục, dạy bảo con là mẹ. Người bạn luôn thông cảm, an ủi, hiểu lòng con nhất cũng là mẹ. Mẹ lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ. Bữa cơm mẹ nấu con ăn no lạ thường. Vì con, cuộc đời mẹ đã trải bao đắng cay ngọt bùi. Vì con, mẹ đổ cả mồ hôi, xương máu. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương sao mà thân thương, trìu mến vậy!Đôi bàn tay ấy luôn nắm lấy tay con trong mọi lúc khó khăn hoạn nạn. Mát dịu bàn tay mẹ luôn xoa đầu khi con làm việc tốt. Một bàn tay ấm áp, chứa chan tình yêu thương đặt lên vai cho con niềm hi vọng. Nếu một ngày con mất mẹ, chắc chắn rằng ngày ấy là ngày con đau khổ nhất. Bởi mẹ là ngọn gió mát lành thổi vào đời con. Nếu ngọn gió ấy ngừng thổi, con không biết mình sẽ ra sao mẹ à.

Chúc bạn học tốt

Khách vãng lai đã xóa
Nguyên Phạm Phương
Xem chi tiết