Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Minh tâm 8E Trần
Xem chi tiết
Rykels
13 tháng 12 2021 lúc 21:16

Ngôi trường” hai tiếng gần gũi giản dị, thiêng liêng, chứa đựng bao kỉ niệm gắn bó về một thời áo trắng, hồn nhiên thơ ngây. Ngôi trường như là ngôi nhà thứ hai của em.

Thật tự hào khi ngôi trường em mang tên một anh hùng dân tộc lịch sử. Trường THPT Yên Định 1 được thành lập năm 1908. Sau hòa bình lập lại, trường được tách riêng vào năm 1956. Từ năm đó đến nay, có những thời kỳ gián đoạn do chiến tranh phá hoại, do nhiệm vụ chính trị, xã hội của đất nước, trường ổn định từ năm 1964 đến nay.

 

Ngôi trường nằm trên con đường quốc lộ với nhiều phương tiện xe cộ đi lại. Hai bên cổng trường là cây cối um tùm, cành lá xum xuê nên những bạn học sinh khi đến trường có thể nghỉ ngơi, nghỉ giải lao dưới bóng mát mà không sợ nắng. Cổng trường được sơn màu xanh, với bảng hiệu ghi tên trường, luôn mở rộng chào đón các bạn học sinh, đưa các bạn trở về với thế giới của những tri thức. Hai bên cánh cổng còn được lát gạch đỏ trông rất sang trọng. Bước vào sân trường được đổ bê tông phẳng lì, cây cối to, cao che bóng mát cho cả một khoảng trời trong sân trường. Vào mỗi giờ ra chơi, các bạn thường ra gốc cây tham gia những trò chơi, ngồi nghỉ giải lao, hóng mát sau những giờ học căng thẳng. Trên cành cây những chú chim ca hót líu lo tạo nên những bản nhạc không lời nghe thật vui tai. Ngôi trường với những dãy nhà cao to, khang trang, cao đẹp được sơn màu vàng. Mỗi khi có ánh nắng chiếu vào, ngôi trường càng trở nên lung linh, kì diệu hơn. Trường có rất cả 30 phòng học với những phòng học bộ môn như Vật lý, Hóa học,… với những máy móc, đồ thí nghiệm để học sinh được học tập khoa học. Các lớp học đều được lát nền đá hoa, mùa hè đi vào mát rượi. Mỗi phòng học rộng khoảng 40 mét vuông, được nhà trường trang bị đầy đủ những thiết bị cần thiết phục vụ cho việc dạy và học. Trong mỗi lớp học các bạn học sinh còn khéo léo trồng những cây xanh đem đến không khí trong lành, thoải mái, dễ chịu. Bên cạnh đó, nhà trường còn xây dựng nhà đa năng để học sinh tham gia những hoạt động thể dục thể thao, văn nghệ.

Được học tập dưới mái trường, chúng em luôn cảm nhận được sự giúp đỡ tận tình của thầy cô bạn bè. Đội ngũ giáo viên với chuyên môn cao, có kinh nghiệm cao trong nghề. Đặc biệt các giáo viên luôn tâm huyết với nghề, luôn yêu thương học sinh. Truyền thống ấy còn được viết lên bằng những cái tên ưu tú, những nhà giáo, những thế hệ học trò. Nhà giáo nhân dân, nhà giáo ưu tú, giám đốc sở giáo dục đào tạo, vụ trưởng, phó giáo sư tiến sĩ…Học sinh có truyền thống chăm ngoan, học giỏi, luôn không ngừng tu dưỡng đạo đức. Ở đây ta bắt gặp những tình thầy trò thật đẹp. Chúng em luôn tôn trọng những thầy cô giáo, những người đã tiếp thêm cho chúng em sức mạnh và niềm tin, như những người lái đò chèo lái cho bao thế hệ học sinh sang sông một cách an toàn. Mai này bài giảng của thầy cô giúp chúng em trở thành những người có ích cho gia đình, xã hội. Ngoài ra, nhà trường còn tổ chức cho học sinh nhiều buổi hoạt động ngoài giờ lên lớp như tiếng anh, hội chợ,… giúp học sinh phát triển năng lực toàn diện trở nên năng động hơn. Những hoạt động ngoại giờ của nhà trường giúp học sinh có thêm những phút giây thoải mái cũng như những kinh nghiệm thực tế quý báu. Trường có bề dày lịch sử cao về truyền thống học tập, với tỉ lệ đỗ vào các trường cấp ba đứng đầu Tỉnh, cùng với học sinh giỏi chiếm tỉ lệ cao.

Ngôi trường gắn bó biết bao nhiêu kỉ niệm, ngôi trường gắn bó biết bao kỉ niệm về tuổi học trò về thời áo trắng, chắp cánh cho biết bao thế hệ học sinh bay cao, bay xa. Dù có đi đâu xa thì ngôi trường vẫn luôn in đậm trong tâm trí bao thế hệ học sinh: “ Thời gian trôi qua nhanh chỉ còn lại những kỉ niệm”.

Phan Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết
Green sea lit named Wang...
20 tháng 9 2021 lúc 20:30

Đồ dùng trong nhà em có rất nhiều nhưng em thấy cái bàn học, tấm lịch treo tường và chiếc đồng hồ báo thức là ba đồ vật gắn bó thân thiết với em hơn cả.

Chiếc bàn học do ba em tranh thủ đóng trong đợt nghỉ phép vừa qua. Nó được làm từ những tấm ván và thanh gỗ lựa từ đống củi mẹ mới mua. Suốt một ngày chủ nhật cưa, bào, đục, đẽo… không ngơi tay, ba em đã đóng xong chiếc bàn xinh xắn. Ba bảo rằng em đã lên lớp 8, cần phải có chỗ ngồi học riêng cho thuận tiện. Chiếc bàn được kê ngay cửa sổ, hướng đông nên suốt ngày có đủ ánh sáng.

Hình dáng chiếc bàn này giống hệt chiếc bàn ở lớp nhưng kích thước của nó chỉ bằng một nửa. Mặt bàn được bào nhẵn. Ba em đánh véc-ni thật kĩ. Các đường vân nổi lên rất đẹp. Dưới mặt bàn là hai ngăn rộng rãi, đủ để đựng sách vở và đồ dùng học tập. Bàn đóng liền với ghế, có chỗ dựa lưng thoải mái. Ba mua cho em một cây đèn nê-ông nhỏ, bệ đèn là chiếc giá cắm bút bằng nhựa màu hồng. Cây đèn được gắn cố định vào mặt bàn để buổi tối em có đủ ánh sáng học bài.

Ngày nào cũng vậy, em ngồi vào chiếc bàn xinh xắn để học bài và làm bài tập. Chiếc bàn luôn nhắc em nhớ tới ba. Ba mong muốn em ngày càng chăm ngoan học giỏi nên đã đóng cho em chiếc bàn này. Em quý nó vì nó là kỉ vật của ba. Tuy giá trị của chiếc bàn này chẳng đáng là bao nhưng công dụng của nó đối với em rất lớn. Nó giúp em nhiều trong học tập. Em luôn giữ cho chiếc bàn sạch sẽ, không viết bậy, vẽ bậy lên bàn.

Khách vãng lai đã xóa
Cao Tùng Lâm
20 tháng 9 2021 lúc 20:31

Trong các đồ vật gia đình, từ cái lọ hoa đến chiếc tivi, vật nào đối với em cũng thân thiết và có nhiều kỉ niệm nhưng em thích nhất và gắn bó nhất với chiếc bàn học nhỏ xinh của mình.

Gia đình em ở thành phố nên rất chật hẹp, có được góc học tập riêng là điều không phải dễ. Thông thường cả nhà cùng ngồi làm việc ở chiếc bàn trong phòng khách, đồng thời cũng là phòng ăn và nơi để xe máy vào buổi tối. Đầu năm học lớp 8, ba em làm thêm cái gác gỗ cơi nới cho căn nhà được rộng hơn. Thế là em có được một cơ ngơi riêng cho mình và người bạn trung thành – tên gọi mà em đặt cho chiếc bàn của mình – bắt đầu xuất hiện và gắn bó với em từ đó.


 
Người bạn trung thành của em thật xinh xắn chiều ngang chỉ độ 0,5m chiều dài khá hơn 0,8m và chiều cao 0,6m rất phù hợp với chiều cao khiêm tốn của chủ nhân nó chỉ có l,5m. Chiếc bàn được làm bằng gỗ xoan đào khá chắc chắn, có màu nâu nhạt thơm phức mùi gỗ, trên mặt bàn có những đường vân lượn sóng hình bầu dục. Mặc dù bé nhưng người bạn trung thành của em vẫn rất thuận tiện. Có tới ba ngăn kéo hẳn hoi tha hồ để em đựng sách vở và đồ dùng hoc tập. Trước đây toàn bộ sách vở của em phải cất thành một chồng, giờ đây em phân chia ra ở hai ngăn kéo anh em (vì có ngăn trên và ngăn dưới) một ngăn em để sách, một ngăn em để tập ghi và vở làm bài tập. Ngăn thứ ba ở phía tay phải không sâu bằng nhưng lại rộng hơn rất nhiều, em để bút mực, thước kẻ và một vài đồ dùng học tập khác. Chiếc đồng hồ báo thức hình quả quýt em để nó ở dưới chân củạ chiếc đèn bàn để nó luôn nhắc nhở em học bài và thức dậy đúng giờ.

Từ khi có chiếc bàn mới, ngồi học em cảm thấy dễ chịu hơn, tập trung hơn, tính bừa bộn của em cũng giảm đi rất nhiều. Em thích sắp đặt cho cơ ngơi của mình được sạch sẽ ngay ngắn. Mỗi lần ngồi vào bàn đặt tay trên mặt bàn nhẵn cảm giác thật mát mẻ, dễ chịu.


 
Mẹ dặn em để giữ cho mặt bàn được bóng lâu không nên để những đồ vật quá nóng lên mặt bàn, tránh dùng những đồ vật nhọn cứng, sắc cạnh để lên mặt bàn sẽ làm cho bàn bị trầy xước. Ba mua cho em tấm kính trong để lên trên vừa bảo vệ được mặt bàn lại vừa tha hồ trang trí. Em chọn hình một con gà trống to với cái mào đỏ chót, cái đuôi cong vút đang vươn cổ gáy dõng dạc để vào ngay chính giữa – vì em cầm tinh con gà mà.

Chiếc bàn gắn bó với em khuya sớm và sẽ còn đi suốt cả quãng đường học sinh. Chiếc bàn là người bạn trung thành yêu mến của em.

Khách vãng lai đã xóa

Trong các đồ vật gia đình, từ cái lọ hoa đến chiếc tivi, vật nào đối với em cũng thân thiết và có nhiều kỉ niệm nhưng em thích nhất và gắn bó nhất với chiếc bàn học nhỏ xinh của mình và cũng là người bạn trung thành – tên gọi mà em đặt cho chiếc bàn của mình .Người bạn trung thành của em thật xinh xắn chiều ngang chỉ độ 0,5m chiều dài khá hơn 0,8m và chiều cao 0,6m rất phù hợp với chiều cao khiêm tốn của chủ nhân nó chỉ có l,5m. Chiếc bàn được làm bằng gỗ xoan đào khá chắc chắn, có màu nâu nhạt thơm phức mùi gỗ, trên mặt bàn có những đường vân lượn sóng hình bầu dục. Mặc dù bé nhưng người bạn trung thành của em vẫn rất thuận tiện. Có tới ba ngăn kéo hẳn hoi tha hồ để em đựng sách vở và đồ dùng hoc tập. Trước đây toàn bộ sách vở của em phải cất thành một chồng, giờ đây em phân chia ra ở hai ngăn kéo anh em (vì có ngăn trên và ngăn dưới) một ngăn em để sách, một ngăn em để tập ghi và vở làm bài tập. Ngăn thứ ba ở phía tay phải không sâu bằng nhưng lại rộng hơn rất nhiều, em để bút mực, thước kẻ và một vài đồ dùng học tập khác. Chiếc đồng hồ báo thức hình quả quýt em để nó ở dưới chân củạ chiếc đèn bàn để nó luôn nhắc nhở em học bài và thức dậy đúng giờ.Từ khi có chiếc bàn mới, ngồi học em cảm thấy dễ chịu hơn, tập trung hơn, tính bừa bộn của em cũng giảm đi rất nhiều. Em thích sắp đặt cho cơ ngơi của mình được sạch sẽ ngay ngắn. Mỗi lần ngồi vào bàn đặt tay trên mặt bàn nhẵn cảm giác thật mát mẻ, dễ chịu.Chiếc bàn gắn bó với em khuya sớm và sẽ còn đi suốt cả quãng đường học sinh. Chiếc bàn là người bạn trung thành yêu mến của em.

Khách vãng lai đã xóa
heheboihaha
Xem chi tiết
Kudo Shinichi AKIRA^_^
16 tháng 1 2022 lúc 15:38

Tham khảo

 

Mỗi lần nghe giọng mẹ cất lên “Vào bàn học bài đi con” thì em lại cảm thấy vui vui vì được ngồi vào chiếc bàn mà bố đã tự đóng cho em từ hồi năm ngoái. Đó là chiếc bàn bố dành tặng em dịp sinh nhật, bố muốn em có thể chăm chỉ học hành hơn.

Chiếc bàn được đóng rất chắc chắn, làm bằng gỗ cây sầu đâu mà bố chặt ở ngoài vườn được ngâm ở dưới nước từ mấy năm trước. Mặt bàn bóng loáng, màu nâu trầm, hình chữ nhật dài hơn cả hai cánh tay của em. Chiều dài chiếc bàn hơn một mét và chiều rộng bằng một nửa chiều dài. Em để được rất nhiều sách vở trên chiếc bàn, tự tay sắp xếp cho chiếc bàn thật ngăn nắp và gọn gàng.

Chiếc bàn học bố đóng liền với cái ghế rất vừa tầm khi ngồi học.Trên chiếc bàn học, ngoài việc để sách vở em còn để cả những cuốn truyện thiếu nhi bố mua cho em từ bé đến giờ. Thi thoảng mẹ lại mang thêm một lọ hoa xinh xinh vào đắp ở trên bàn khiến cho chiếc bàn của em thêm đẹp hơn. Ở bên dưới bàn, bố đóng thêm một ngăn bàn to, và chia thành nhiều ngăn nhỏ khác nhau để có thể cất sách vở không học vào đó cho đỡ vướng.

Mỗi tủ nhỏ em lại tha hồ để những vật dụng khác nhau như đồ chơi, bút hỏng, sách cũ. Mặc dù chiếc bàn đã được hai tuổi nhưng mặt bàn vẫn bóng loáng, nhẵn nhụi, không bị trầy xước nhiều. Mẹ vẫn bảo em phải chăm sóc chiếc bàn như một người bạn thì mới có thể học hành giỏi được.

Chiếc bàn là món quà của bố, là người bạn thân thiết của em. Em sẽ yêu quý bàn và luôn vệ sinh để bạn ấy lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.

Nguyễn Khánh Huyền
16 tháng 1 2022 lúc 15:38

Tham khảo:

 

Khi bước vào học lớp Một, mẹ đã mua cho em một cái bàn ngồi học ở nhà thật gọn gàng và xinh xắn.

Bàn học của em được đặt ở ngay bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Tuy chỉ bằng gỗ bình thường nhưng bàn đã được đánh bóng và được phủ lên một màu nâu trông rất đẹp. Bàn có hình chữ nhật, dài một mét, rộng hơn nửa mét. Trên bàn phủ một tấm kính trắng, em lồng thời khóa biểu và mấy tấm ảnh của em cùng gia đình dưới tấm kính. Mọi thứ để trên bàn đều gọn gàng và ngăn nắp. Phía bên phải bàn em để cặp sách, ở giữa là lọ hoa hồng bằng ni lông màu đỏ tươi. Bàn có bốn chân vững chắc, không cao lắm, vừa tầm ngồi của em nên tạo cảm giác thoải mái khi ngồi học. Bàn có một ngăn kéo nhỏ, bên trong em để sách vở và đồ dùng học tập. Chân bàn và ngăn kéo đều được đánh vẹc-ni nhẵn bóng. Những tháng ngày qua bàn học giúp em ngồi học thật thoải mái, mỗi khi học xong em còn được nghe tiếng chim hót, tiếng gió thổi xào xạc ở ngoài vườn cây giúp cho tinh thần em thêm sảng khoái.

Em rất yêu cái bàn học này, nó đã trở thành người bạn thân thíết cùng em sớm tối học hành. Mỗi khi học xong em đều lau chùi rất cẩn thận và không bao giờ vẽ bậy, bôi bẩn lên bàn.

 

Vũ Yến Nhi
16 tháng 1 2022 lúc 16:49

Là một người học sinh, em được bố mẹ mua sắm cho rất nhiều dụng cụ học tập. Nào sách, nào vở, nào bút, nào thước, nào cặp… Món đồ nào cũng đẹp và có nhiều ý nghĩa. Tuy nhiên, mỗi khi đến năm học mới, em lại phải thay mới một lần. Duy chỉ có chiếc bàn học là vẫn luôn gắn bó, sát cánh cùng em trong suốt bao năm qua.

Chiếc bàn học của em trông khá bình thường và cũ, nhưng nó có ý nghĩa tinh thần rất lớn với em. Bởi nó do chính tay bố và ông em đóng hồi em vào lớp 1. Từng vết cắt, dấu đinh đều chan chứa tình yêu thương rộng lớn của bố và ông. Chiếc bàn được đặt cạnh cửa sổ, nơi sáng sủa nhất cả căn phòng. Mỗi khi ngồi vào bàn, em sẽ được tận hưởng làn gió mát lành thổi từ bên ngoài vào.

Cả chiếc bàn được làm theo dạng hình hộp chữ nhật rất lớn. Chiều ngang khoảng 1 mét, chiều rộng khoảng 50cm, chiều cao khoảng gần 1 mét. Ông bảo, đóng bàn cao, to như vậy, để em có thể dùng được lâu dài. Cả chiếc bàn có màu nâu đỏ của gỗ. Mỗi khi úp mặt xuống bàn, em cảm giác như ngửi được mùi hương của tự nhiên. Phía trên cùng là mặt bàn, được bố đặt lên một tấm kính, giúp bảo vệ bàn và dễ đặt các dụng cụ học tập hơn. Tấm kính đó có kích thước đúng bằng với mặt bàn, được mài mòn, tròn xoe ở các cạnh để đảm bảo an toàn cho em. Phía dưới mặt bàn là chỗ em để chân khi ngồi. Ông còn cẩn thận đặt thêm một thanh ngang ở dưới đó để em gác chân. Điểm khác biệt lớn nhất của chiếc bàn này, chính là phần giá sách. Em thường thấy chiếc bàn của các bạn mua ở tiệm, sẽ có giá sách ở trên mặt bàn, phía trước mặt. Riêng chiếc bàn của em, giá sách nằm ở mặt bên của thân bàn. Chia làm hai dãy song song hai bên chỗ trống để chân. Bố bảo làm như vậy, vừa để em có chỗ học thoáng đãng, không chị che mất ánh sáng từ cửa sổ. Lại giúp em lấy sách vở dễ dàng, không phải đứng lên, ngồi xuống.

 

Mỗi bộ phận của chiếc bàn đều được bố và ông suy nghĩ cẩn thận rồi mới làm. Nên bất kì chỗ nào cũng thật phù hợp và tiện dụng đối với em. Góc trong cùng mặt bàn, sát cửa sổ, em đặt một lọ hoa nhỏ, lúc nào cũng có một bông hoa hồng nhung xinh xắn được hái từ khu vườn trước nhà. Bên cạnh, là lọ đựng bút được đan bằng tre, bên trong là những chiếc bút, chiếc thước được đặt gọn gàng. Còn phần mặt bàn còn lại chỉ được dùng khi em học bài mà thôi. Phía giá sách ở dưới, em xếp sách vở gọn gàng, theo từng nhóm riêng cho dễ tìm. Một mặt lưng của bàn còn trống, em có dán thêm những chiếc móc treo để treo balo, treo mũ, treo túi bút… Hằng ngày, em thường xuyên lau chùi và dọn dẹp chiếc bàn cẩn thận. Vì vậy, dù đã gần bốn năm tuổi rồi nhưng chiếc bàn vẫn rất đẹp, không có vết bẩn nào. Mỗi khi bước vào phòng em, ai cũng khen em là cô bé cẩn thận, gọn gàng biết chăm sóc cho góc học tập của mình. Điều đó làm em rất hạnh phúc.

Theo thời gian, chiếc bàn ấy không còn chỉ là một món quà vô giá do ông và bố tặng nữa. Mà nó đã trở thành một người bạn tri kỉ của em. Trên chiếc bàn đó, em ngày ngày chăm chỉ học tập, tập viết từng nét chữ đầu tiên, giải từng bài toán. Cũng trên chiếc bàn đó, em viết thư gửi cho ông bà, ngồi đọc truyện tranh. Thật nhiều, thật nhiều kỉ niệm nữa mà em chẳng thể kể hết được.

Chắc chắn rằng, trong tương lai sắp tới, em vẫn sẽ giữ gìn và yêu quý chiếc bàn học của mình. Để chiếc bàn mãi là người bạn tinh thần tuyệt vời nhất của em.

nguyen
Xem chi tiết
nguyen
16 tháng 12 2016 lúc 8:19

Các p đừng chép trên mạng xuống

Đạt Trần
29 tháng 8 2017 lúc 9:37

1a)

Tôi buồn đến thẫn thờ khi chiếc xe chở các gia đình công nhân vào Yaly chuyển bánh. Tâm, người bạn thân nhất của tôi đã theo bố mẹ vào công trường mới. Thế là từ mai, tôi phải đi học một mình, làm bài một mình và chơi một mình. Trời ơi, tôi không thể tưởng tượng được nếu thiếu vắng Tâm, tôi sẽ như thế nào?

Chúng tôi cùng lớn lên trên công trường thủy điện Sông Đà. Cảnh nhà hai đứa khác nhau. Là con út nên tôi được nuông chiều. Còn Tâm là anh của hai đứa em nhỏ nên vất vả hơn tôi nhiều.

Sáng sớm, khi tôi còn cuộn tròn trong chăn thì Tâm đã thức dậy. Bạn ấy quét nhà, cho gà ăn rồi cùng bố tưới rau. Bao nhiêu là việc, thế mà Tâm chưa bao giờ đi học muộn. Còn tôi, nhiều hôm nghe Tâm gọi đi học là vơ vội cặp sách rồi chạy theo, không kịp ăn sáng.

Bận như thế mà Tâm vẫn học giỏi hơn tôi. Từ khi cùng học với nhau, năm nào Tâm cũng đạt học sinh giỏi, còn tôi cố gắng lắm cũng chỉ được loại khá. Đấy là tối nào hai đứa cũng học bài với nhau, nếu không, tôi chẳng được thế đâu. Nhiều tiết Toán, thầy giảng tôi chẳng hiểu gì cả vì cứ mải nhìn vẩn vơ ra ngoài cửa sổ. Tâm kiên nhẫn giải thích cho tới lúc tôi thật hiểu lí thuyết và biết vận dụng vào làm bài tập mới thôi. Nhìn Tâm say sưa nói, tôi nghĩ lớn lên bạn ấy làm nghề dạy học là hợp nhất.

Môn Văn, Tâm cũng giỏi hơn tôi. Mỗi lần làm bài ở lớp, Tâm đọc đề rất kĩ, làm dàn bài cẩn thận rồi mới cắm cúi viết. Còn tôi cứ loay hoay mãi. Tôi có để ý quan sát với suy nghĩ, nhận xét gì đâu cơ chứ! Cùng đi theo xe của bố Tâm lên đập chơi, tôi chỉ thích chạy lăng quăng đây đó rồi lấy đá ném thia lia xuống mặt nước. Tôi chẳng biết Tâm nhìn gì, nghĩ gì. Chỉ đến khi làm bài thi cuối học kì tôi mới rõ. Bài văn tả cảnh công trường của Tâm được điểm cao nhất lớp. Tâm so sánh hàng cột điện 500 ki-lô-vôn như những chàng lực sĩ khổng lồ, từng đoàn xe Benla bên sườn đồi trông như đàn trâu mộng và dãy cần cẩu giống những chú hươu cao cổ châu Phi.

Sau khi làm xong nhiệm vụ ở nhà máy thủy điện Hòa Bình, bố Tâm cùng gia đình được lệnh lên đường đến công trường mới.

Hôm nay, Tâm đã đi xa thật rồi. Cầm cuốn sổ nhỏ của Tâm tặng tôi trước lúc chia tay, tôi cảm thấy cay cay nơi khóe mắt. Có lẽ tôi phải viết thư ngay cho Tâm để Tâm dù ở xa vẫn cảm thấy có bạn bè thân yêu bên cạnh và biết rằng tôi luôn nhớ đến Tâm.

Đạt Trần
29 tháng 8 2017 lúc 9:42

1b

Tuổi thơ tôi luôn gắn liền với những cánh đồng, những cánh cò, những con diều vi vu mùa hè và cả những lời rủ rê chơi bời của Ròm, thằng bạn thưở nhỏ của tôi.

Ròm là hànRòm là hàng xóm nhà tôi. Chúng tôi chơi với nhau từ hồi còn bú sữa. Thật ra nó có tên họ đàng hoàng nhưng bọn tôi ai cũng gọi nó là Ròm, nhất là mỗi khi nó ở trần, lòi cả xương sườn ra. Nói thế thôi chứ bọn trẻ nhà quê chúng tôi ai cũng èo uột cả, chẳng hơn gì nó đâu nhưng gọi mãi rồi quen. Mà cũng lạ, tuy nó là con trai, lại cao hơn tôi cả khúc nhưng lại cứ bị tôi ăn hiếp! không biết nó có cảm giác gì khi bị tôi sai mà cái đầu bù xù của nó cứ gật lia lịa , cười cười rồi làm ngay. Đúng là thằng đần! Thế nhưng lâu lâu nó lại rủ tôi đi xem hát ở đầu làng nữa cơ. Và đối với tôi, nó là thằng bạn tốt nhất trên đời.

Tôi và nó hay chơi ở gần bờ sông, 1 nơi êm dịu và yên lành vô cùng. Nhưng ấy chỉ là ngay khúc sông đó thôi , chứ còn bên kia sông thì ko ai dám bén mảng đến bao giờ. Đó là ngôi nhà của bà 5 xóm dưới. Hồi đó bà sống ở đó nhưng cách đây vài năm khi con bà chết đuối thì bà chuyển về xóm dưới sống cùng họ hang. Thế là ngôi nhà bỏ hoang, Và từ đó chẳng biết từ đâu lại có tin đồn ngôi nhà có ma! Lúc đầu vài đứa biết rồi từ từ hết người này đến người kia và rồi cả xóm ai cũng đồn ầm lên. Ko biết người đồn có thật nhìn thấy con ma bay là đà gì đó hay ko nhưng cà tôi và thằng Ròm đều thấy ơn ớn. Tuy thế nhưng khu đồng cỏ đã bị tụi thằng Tí, thằng Tèo giành chơi nên tui tôi đành phải “ dũng cảm” chơi ở mé song ; và lại ban ngày thì ma nào lại dám nhát bọn tôi. Nhưng quả thật là lâu lâu tôi cũng khá tò mò về chuyện ma quỉ đó và tôi cũng đã từng rủ thằng Ròm đi khám phá 1 phen nhưng nó chuyên môn từ chối, thằng coi vậy mà nhát! Nhưng nó ko né mãi được, thằng Tí quậy ấy đã ngang nhiên thách bọn tôi đi vào ngôi nhà hoang ấy. đương nhiên là 1 người như tôi ko đời nào lại để bị coi thường thế được, thế là tôi đồng ý. Nhưng chẳng bao lâu sau tôi lại hối tiếc cái tính anh hung rơm ngu ngốc của mình. Tôi lo ngay ngáy. thằng Ròm cũng chẳng hơn gì, nó mới nghe tôi nói mà đã la oai oải cả lên, lại càng làm tôi nhụt chí anh hùng. Nhưng để bảo vệ danh dự tôi nhất quyết phải đi, thế là tôi năn nỉ, năn nỉ, rồi bắt buộc, và cả hăm dọa thằng quỉ đó. may mắn là nó biết sợ nên đồng ý liền. thế là tối đó bọn tôi trốn ba mẹ chạy ù ra bờ song. bọn thằng Tí đã chờ sẵnnhưng tụi nó ko vô mà lại núp sau bụi tre xem bọn tôi. Tôi ra vẻ bình tĩnh kéo ngay thằng Ròm vào trong dưới những cặp mắt đầy nguỡng mộ của tụi nó, nhưng có ai biết rằng tôi đang toát cả mồ hôi. Tôi rất sợ bóng tối! thằng Ròm ko biết thì sao chứ khi tôi bóp chặt tay nó , nó la oai oái cả lên. Vào đến giữa nhà chũng chưa thấy gì, vẫn là bong tối và những cơn gió lùa. Tuy đã bớt sợ nhưng sao tôi hồi hộp quá. Tôi tuởng tượng ko biết con ma này sẽ ra sao…ốm, mập? cao, thấp? bay hay là đi như con người ? eo ôi, nghĩ đến thế tôi rùng cả mình. …. RẦM……….

Bố, mẹ, bà nội, thằng Ròm…mọi người đều xung quanh tôi cả. Thằng Ròm kể khi cánh cửa sồ chợt đóng ầm lại, nó cứng cả người, đang tính lôi tôi ra thì mới nhận ra tôi đã mất tiêu , hoảng hồn, mò mẫm mãi thì phát hiện ra tôi đây nằm thẳng đơ dưới sàn! Nó sợ quá chạy đi kiếm người lớn. Tụi thằng Tí thấy Ròm chạy, sợ quá cũng toán loạn cả lên. Tối đó tôi bị 1 trận tơi tả, bố quất mấy phát đau điếng cả người, còn nội thì cứ ngồi niệm phật, sợ tôi bị ma ám ! thằng Ròm cũng chẳng hơn gì tôi, cũng tơi bời. Đúng là 1 buổi tối nhớ đời!

Sau này thằng Ròm chuyển lên thành phố học, bỏ lại tôi đây 1 mình ở trường huyện, buồn chết được. Tuy thế kỉ niệm này sẽ luôn nằm mãi ở 1 ngăn nào đó trong tim tôi. Hy vọng đến 1 ngày, tôi và nó lại cùng đi thả diều, bắt bướm..với nhau, và nhất định thăm lại ngôi nhà năm nào, mặc dù giờ nó đã trở thành 1 mảnh vườn tuyệt đẹp.

Hồ Thanh Nhiên
Xem chi tiết
Nguyễn Phan Trâm Anh
21 tháng 1 2018 lúc 9:57

                                                                       Bài làm

"Tùng,tùng"mỗi khi nghe tới tiếng trống đó em lại không thể nào quên được những ngày vui nhộn của thời học sinh,nó đã gắn bó với em trong suốt 5 năm học tiểu học.Dù sau này có đi đâu thì em vẫn luôn nhớ về cái trống trường-người bạn thời ấu thơ.

K CHO MK NHA,NẾU KO HAY THÌ THUI

Han Gia
Xem chi tiết
Vương Hương Giang
7 tháng 2 2022 lúc 14:42

1.cha mẹ học sinh bàn về giáo dục giới tính cho học sinh, một vị trong Ban đại diện Hội cha mẹ học sinh phản đối vì cho rằng các em còn nhỏ, cái gì cần biết thì lớn lên sẽ biết, nếu giáo dục giới tính cho các em thì chẳng khác nào “vẽ đường cho hươu chạy”.

2.giáo dục giới tính cho các em thì chẳng khác nào “vẽ đường cho hươu chạy”.

Cao Hoàng Hà My
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn	Duy
21 tháng 1 2022 lúc 19:39

Trong chiếc túi bút của em có những món đồ học tập nhỏ bé nhưng quan trọng. Đó là chiếc bút chì, bút máy, tẩy, ghim giấy… Trong đó, em thích nhất là chiếc thước kẻ.

Tuy đó là một chiếc thước nhỏ và bình thường nhưng em vẫn rất yêu quý nó. Bởi đó là món quà mà Linh Chi - người bạn thân nhất của em tặng trước khi gia đình chuyển vào Sài Gòn sinh sống.

Chiếc thước có hình chữ nhật, mỏng dẹt như bao chiếc thước kẻ khác. Thước được làm từ nhựa cứng nên rất chắc chắn và bền bỉ. Toàn thân nó có một màu vàng trong như ánh nắng mùa xuân. Khi đưa thước ra dưới ánh nắng mặt trời, em có cảm giác như nó đã tan vào ánh nắng. Toàn thân thước dài 15cm, rộng, 3cm và dày khoảng 3mm. Không quá nhỏ cũng không quá lớn. Vừa đủ lớn để em thực hiện các thao tác kẻ, vẽ hình, lại vừa đủ nhỏ để cho vào chiếc túi đựng bút mang theo bên mình. Trên mép thước, là những vạch nhỏ màu đen để đánh dấu các mốc độ dài, chia thành từng cm rất rõ ràng, chuẩn xác. Giúp em kẻ, vẽ hình đúng độ dài yêu cầu.

Phía chính giữa thước là tên của hãng sản xuất “Thiên Long” được in cách điệu màu đen. Ngoài ra, thước chẳng có họa tiết gì khác cả. Nhưng đặc biệt nhất là ở góc phải, có một dòng chữ được khắc cẩn thận “Tặng Hoài yêu quý”. Dòng chữ đó do chính Linh Chi khắc tặng em. Tuy không đẹp, nhưng nó chứa chan nồng đượm tình cảm của bạn ấy dành cho em.

Chiếc thước kẻ ấy không đơn giản chỉ là một dụng cụ học tập, mà còn là một báu vật biểu tượng cho tình bạn đẹp giữa em và Chi. Em sẽ dùng chiếc thước ấy học tập thật chăm chỉ để trở thành người học sinh chăm ngoan, được thầy cô, bạn bè yêu quý.

Khách vãng lai đã xóa
khoaxuma
21 tháng 1 2022 lúc 19:41

có làm mới có ăn

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Minh Dương
22 tháng 1 2022 lúc 12:35

Trong chiếc túi bút của em, có rất nhiều đồ dùng học tập nhỏ xinh. Nào bút mực, bút chì, bút máy, tẩy bút chì, chiếc kẹp giấy nhỏ, tệp giấy nhớ… Nhưng món đồ mà em yêu thích nhất chính là một chiếc thước kẻ do cô Mai - cô giáo chủ nhiệm tặng cho nhân dịp sinh nhật.

Đó là một chiếc thước kẻ nhỏ, có thể để vừa in vào trong túi bút. Thước có hình chữ nhật, dài 15cm, rộng chỉ hơn 1cm một chút. Bề dày của thước chỉ khoảng 2mm, những vẫn rất chắc chắn và cứng cáp. Nhờ vào chất liệu nhựa cứng được dùng để làm thước. Thước có màu trắng trong suốt, khi đặt lên vở, em vẫn có thể dễ dàng nhìn xuyên qua những vạch kẻ của trang giấy. Nhờ thế, việc kẻ cách đường thẳng trở nên dễ dàng hơn. Phần mép trên của thước có những vạch kẻ thẳng màu đen cách nhau đều tăm tắp. Mỗi vạch cách nhau 1mm, cứ 10 vạch sẽ tính là 1cm. Thước chỉ đánh số theo độ dài là xăng-ti-mét thôi, nên lần lượt có các số từ 0 đến 15. Đặc biệt, nhà sản xuất còn tin ý mài mỏng phần mép trên của thước, giúp em đặt bút kẻ dễ dàng hơn.

Điều khiến em ấn tượng và thích thú nhất, chính là phần trang trí của thước. Chính giữa thước, là dòng chữ Chúc Thúy Nga học tốt! được viết theo kiểu cách điệu do chính cô giáo tự tay khắc lên. Dòng chữ đó là một lời chúc tốt đẹp đến từ cô giáo mà em yêu quý. Nó khiến cho chiếc thước trở nên xinh đẹp, ý nghĩa và giá trị hơn bất kể món quà dễ dàng được mua ở ngoài đường kia.

Chiếc thước kẻ xinh đẹp ấy, đã đồng hành cùng em qua mọi tiết học. Nó cùng em gạch chân nhan đề các bài tập, vẽ hình cho tiết toán… Bất kì lúc nào ngồi vào bàn học em cũng sử dụng thước. Mỗi ngày, sau khi học bài xong, em sẽ lấy giấy mềm lau sạch thước. Em không vứt thước lung tung, luôn đặt nó nhẹ nhàng sau khi sử dụng. Tất cả để nhằm giữ thước luôn sạch sẽ và mới mẻ.

Đối với em, thước không chỉ là một dụng cụ học tập bình thường, mà nó là món quà mang ý nghĩa tinh thần sâu sắc. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, để không phụ lòng cô giáo khi tặng chiếc thước kẻ này cho em.

Khách vãng lai đã xóa
Inuyasha Kagome
Xem chi tiết
Tập-chơi-flo
8 tháng 12 2018 lúc 20:13

Chiếc bàn học là một đồ dùng học tập và sinh hoạt rất thân thiết với mỗi chúng ta thời cắp sách tới trường. Chiếc bàn học là người bạn gần gũi, thân thuộc của mỗi lứa tuổi học sinh lúc ở trường cũng như lúc ở nhà.Chiếc bàn học xuất hiện từ thời xa xưa, khi con người có kiến thức thì chiếc bàn học được rađời, theo thời gian qua nhiều giai đoạn nhiều quá trình con người đã thiết kế ra một sản phẩm đadạng – chiếc bàn học phù hợp với mọi lứa tuổi học sinh để phục vụ nhu cầu học tập, sinh hoạtcủa con người.Trên thị trường hiện nay có rất nhiều loại bàn học đa dạng phong phú với nhiều hãng khác nhau,chiếc liệu phù hợp với túi tiền của người mua. Mỗi học sinh ngoài học ở trường ban ngày cònphải tự học ở nhà nên ngày nay, cho ra đời hai loại bàn phổ biến bàn học trên lớp và bàn học ởnhà. Đặc biệt khi viết muốn nét chữ được đẹp, mềm mại, việc học trở nên dễ dàng hơn thìchiếc bàn học nàocũng vậy, phải có mặt bàn phẳng, nhẵn. Nếu mặt bàn gồ ghề thì chắc hẳn mỗihọc sinh đều thấy chán nả với việc học của mình, không thích góc học tập của mình. Vật liệu đểlàm chiếc bàn học thường bằng gỗ, nhưng phần lớn bằng gỗ thường, bàn học thường gồm: mặtbàn, ngăn bàn và chân bàn, thuyết minh về chiếc bàn học của emỞ trường học hiện nay, chiếc bàn học thường gắn liền với ghế ngồi để tránh những trường hợpghế bị đổ. Mặt bàn phẳng, hình chữ nhật, có chiều dài độ 110-120 cm, chiều rộng khoảng 50-60cm. Bốn chân bàn được đóng bằng gỗ chắc chắn, vững chãi. Bàn có ngăn bàn thụt lại, được đóngcố định để đựng sách vở. Ghế cách bàn khoảng 15 cm giúp học sinh giữ đúng tư thế khi ngồi,không bị vẹo cột sống. Một số ghế có lưng tựa giúp học sinh không bị mỏi lưng, giúp cho việchọc trở nên thoải mái.Ở nhà, trong góc học tập của mỗi người học trò đều có một cái bàn. Tùy theo kích thước củaphòng học, sở thích của mỗi người mà cái bàn học có dài, rộng, hẹp khác nhau. Đời sống kinh tế ngày càng phát triển nhu cầu của con người càng cao đã khiến cho nhiều hãng sản xuất bàn ghếra đời. Tuy nhiên, hãng sản xuất bạn ghế có uy tín trên cả nước hiện nay được người dùng tintưởng là bàn ghế Xuân Hòa, loại bàn được sử dụng rộng rãi thường là loại có mặt bàn bằng gỗtấm bào nhẵn hoặc gỗ dán phẳng lì được sơn màu bóng nhoáng trông rất đẹp. Tuy vậy. loại bànnày rất đẽ hỏng. Thông thường, bàn học ở nhà cũng có bốn chân để nâng đỡ mặt bàn để chiếcbàn ở tư thế vững chắc. Tùy theo loại bàn, con người thiết kế chân bàn khác nhau như hìnhvuông, hình chữ nhật… Để tạo nên vẻ thẩm mĩ, người ta thiết kế chân bàn bằng các con tiện.Cái bàn nào cũng cần chiếc ngăn kép vì nó là nơi làm ngăn bàn đựng đồ dùng, sách vở.Góc họccủa một học sinh, trên chiếc bàn học còn có giá để sách giúp đựng được nhiều sách vở hơn, làmbàn học trở nên ngăn nắp hơn.Chiếc bàn học là người bạn thân thiết của ta, ta phải biết yêu quý, trân trọng và bảo vệ. Để chiếcbàn học không bị hỏng thì không được xô đẩy bàn ghế, không được chèo lên bàn ghế, không vẽbậy nên bàn, giữ bàn luôn ngay ngắn. Nên sắp xếp sách vở gọn gàng sau khi học xong. Chỉ nhì nqua những thứ xếp đặt, bày biện trên mặt bàn là có thẻ hiểu được phần nào đạo đức, nếp sống,nếp sinh hoạt và tinh thần học tập của cô, cậu học trò – chủ nhân của chiếc bàn học ấy. Vì vậy,ta cần có ý thức giữ gìn bàn học ở lớp cũng như ở nhà, nên trang trí học tiết vào bàn học ở nhà đểnơi học tập thêm sinh động và đa dạng

 

๖²⁴ʱĤỌČ✎
8 tháng 12 2018 lúc 18:51

Chiếc bàn học là một đồ dùng học tập và sinh hoạt rất thân thiết với mỗi chúng ta thời cắp sách tới trường. Chiếc bàn học là người bạn gần gũi, thân thuộc của mỗi lứa tuổi học sinh lúc ở trường cũng như lúc ở nhà.

Chiếc bàn học xuất hiện từ thời xa xưa, khi con người có kiến thức thì chiếc bàn học được ra đời, theo thời gian qua nhiều giai đoạn nhiều quá trình con người đã thiết kế ra một sản phẩm đa dạng  – chiếc bàn học phù hợp với mọi lứa tuổi học sinh để phục vụ nhu cầu học tập, sinh hoạt của con người.

Trên thị trường hiện nay có rất nhiều loại bàn học đa dạng phong phú với nhiều hãng khác nhau, chiếc liệu phù hợp với túi tiền của người mua. Mỗi học sinh ngoài học ở trường ban ngày còn phải tự học ở nhà nên ngày nay, cho ra đời hai loại bàn phổ biến  bàn học trên lớp và bàn học ở nhà. Đặc biệt khi viết muốn nét chữ được đẹp, mềm mại, việc học trở nên dễ dàng hơn thì chiếc bàn học nàocũng vậy, phải có mặt bàn phẳng, nhẵn. Nếu mặt bàn gồ ghề thì chắc hẳn mỗi học sinh đều thấy chán nả với việc học của mình, không thích góc học tập của mình. Vật liệu để làm chiếc bàn học thường bằng gỗ, nhưng phần lớn bằng gỗ thường, bàn học thường gồm: mặt bàn, ngăn bàn và chân bàn, thuyết minh về chiếc bàn học của em

Ở trường học hiện nay, chiếc bàn học thường gắn liền với ghế ngồi để tránh những trường hợp ghế  bị đổ. Mặt bàn phẳng, hình chữ nhật, có chiều dài độ 110-120 cm, chiều rộng khoảng 50-60 cm. Bốn chân bàn được đóng bằng gỗ chắc chắn, vững chãi. Bàn có ngăn bàn thụt lại, được đóng cố định để đựng sách vở. Ghế cách  bàn khoảng 15 cm giúp học sinh giữ đúng tư thế khi ngồi, không bị vẹo cột sống. Một số ghế có lưng tựa giúp học sinh không bị mỏi lưng, giúp cho việc học trở nên thoải mái.

Ở nhà, trong góc học tập của mỗi người học trò đều có một cái bàn. Tùy theo kích thước của phòng học, sở thích của mỗi người mà cái bàn học có dài, rộng, hẹp khác nhau. Đời sống kinh tế ngày càng phát triển nhu cầu của con người càng cao đã khiến cho nhiều hãng sản xuất bàn ghế ra đời. Tuy nhiên, hãng sản xuất bạn ghế có uy tín trên cả nước hiện nay được người dùng tin tưởng là bàn ghế Xuân Hòa, loại bàn được sử dụng rộng rãi thường là loại có mặt bàn bằng gỗ tấm bào nhẵn hoặc gỗ dán phẳng lì được sơn màu bóng nhoáng trông rất đẹp. Tuy vậy. loại bàn này rất đẽ hỏng. Thông thường, bàn học ở nhà cũng có bốn chân để nâng đỡ mặt bàn để chiếc bàn ở tư thế vững chắc. Tùy theo loại bàn, con người thiết kế chân bàn khác nhau như hình vuông, hình chữ nhật… Để tạo nên vẻ thẩm mĩ, người ta thiết kế chân bàn bằng các con tiện.

Cái bàn nào cũng cần chiếc ngăn kép vì nó là nơi làm ngăn bàn đựng đồ dùng, sách vở.Góc học của một học sinh, trên chiếc bàn học còn có giá để sách giúp đựng được nhiều sách vở hơn, làm bàn học trở nên ngăn nắp hơn.

Chiếc bàn học là người bạn thân thiết của ta, ta phải biết yêu quý, trân trọng và bảo vệ. Để chiếc bàn học không bị hỏng thì không được xô đẩy bàn ghế, không được chèo lên bàn ghế, không vẽ bậy nên bàn, giữ bàn luôn ngay ngắn. Nên sắp xếp sách vở gọn gàng sau khi học xong. Chỉ nhì n qua những thứ xếp đặt, bày biện trên mặt bàn là có thẻ hiểu được phần nào đạo đức, nếp sống, nếp sinh hoạt và tinh thần học tập của cô, cậu học trò – chủ nhân của chiếc bàn học ấy. Vì vậy, ta cần có ý thức giữ gìn bàn học ở lớp cũng như ở nhà, nên trang trí học tiết vào bàn học ở nhà để nơi học tập thêm sinh động và đa dạng.

Ai Sắc Niu Tân
8 tháng 12 2018 lúc 18:52

Lên lớp 3 bài tập về nhà nhiều hơn, em không có cả tối chỉ ngồi đọc truyện cổ tích hay xem ti vi nữa mà còn phải học bài. Thế nên ba em quyết định đi đến bác thợ mộc làm cho em một chiếc bàn học nhỏ xinh, đến nay em đã học với nó được hơn 1 năm rồi.

Chiếc bàn này không cao lắm, người lớn ngồi sẽ hơi khó khăn nhưng đối với chiều cao của em thì rất thuận lợi. Bàn được làm hoàn toàn bằng gỗ, em không rõ là gỗ gì nhưng khi được sơn màu nâu và đánh pê – u lên mặt bàn hiện lên nhiều đường xoáy dọc ngang rất đẹp. Ba em gọi đó là vân gỗ. Chiều rộng của chiếc bàn bằng 3 gang tay của em, chiều dài lại tận 5 gang tay. Vì là bàn đơn nên với kích thước như thế đã rất dư dả và rộng rãi cho người ngồi.

Để phù hợp với chiếc bàn, ba em còn nhờ bác thợ mộc làm riêng một chiếc ghế tựa bằng gỗ xinh xắn nữa. Bác thợ mộc đẽo gọt chiếc bàn rất vuông vức, bốn góc bàn đều được mài nhẵn đi để không gây nguy hiểm cho em. Chân bài hình trụ, là khối gỗ vuông đặc dài đúng 3 gang tay người lớn, gắn liền với mặt bàn bằng những mối ốc vít chắc chắn tạo thành một khối hài hòa. Các thanh gỗ làm khung ở dưới chân bàn được thiết kế theo hình chữ H để tạo độ vững chắc, giữa hai đầu bàn còn đóng một thanh gỗ dài để em có thể kê chân thoải mái.

Phía trên mặt bàn, ba em nhờ bác làm một kệ sách nho nhỏ, trải dọc theo chiều dài của chiếc bàn. Kệ gỗ ấy có 2 dãy chồng lên nhau, mỗi dãy cao 20 cm, vừa bằng chiều dài một cuốn vở. Trong một dãy lại chia thành 2 – 3 ô lớn nhỏ khác nhau tiện lợi cho từng loại sách, vở, và đồ dùng học tập của em. Dịp tết vừa rồi, em đã xin mẹ mua mấy bông hoa mai, hoa đào bằng giấy dán lên thành ngoài của kệ sách trang trí, chiếc bàn như lộng lẫy hơn hẳn. Kể từ khi có chiếc bàn học mới, buổi tối em dễ dàng giải quyết tất cả bài tập về nhà hơn khi ngồi ở bàn uống nước để học bài.

Em rất yêu quý nó nên sẽ cố giữ gìn bảo quản thật tốt để nó luôn nhìn như mới, đặc biệt sẽ không vẽ bậy hay cào xước.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
24 tháng 10 2019 lúc 16:18

Đề c : Tả cái trống trường em

   Những ngày hè không đến trường, tôi thấy trong lòng mình nôn nao, nhớ nhung và buồn bã. Hình ảnh trường lớp, bạn bè, như một thước phim quay chậm, khẽ lướt qua trí nhớ tôi. Nhưng có lẽ hình ảnh cái trống trường với những tiếng vang dũng mãnh, mạnh mẽ, giục giã lòng người sẽ mãi đọng lại trong tâm trí tôi. Nó nhắc cho tôi bước chân của thời gian, bước chân hối hả vào những ngày đầu thu tháng chín.

Đề b : Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em

   Năm nay tôi đang học lớp 4 má tôi bảo tôi đã cao lên rất nhiều so với hồi đầu năm lớp 3. Má tôi bảo có lẽ phải đóng cho tôi một cái bàn mới, cao hơn cái bàn cũ. Nghe má tôi nói thế sao trong lòng tôi bỗng nhiên buồn bã khi nghĩ đến một ngày nào đó, xa rời người bạn này. Ôi, tôi yêu quý chiếc bàn biết bao.