Trong cuộc sống của chúng ta đều có những niềm vui , nỗi buồn .
Hãy kể lại những niềm vui và nỗi buồn đó
Trong cuộc sống của chúng ta sẽ được gặp gỡ rất nhiều người, có người sẽ đem đến cho bạn niềm vui, sự hạnh phúc, có người lại đem đến cho bạn nỗi buồn,… những người đó đều đáng trân trọng, vì họ đã cho ta những bài học, những trải nghiệm cuộc sống. Hãy viết đoạn văn khoảng 20-25 dòng để kể về người đã truyền cảm hứng học tập trong em
Chúc các bn năm mới vui vẻ bỏ lại những nỗi buồn và tiếp tục cuộc sống vì còn rất nhiều niềm vui với chúng ta
HAPPY NEW YEAR 2022
Sorry vì chúc muộn
Trong cuộc sống , có lẽ sẽ có nhiều nỗi buồn , niềm vui . Nỗi buồn sẽ làm ta rơi lệ , niềm vui sẽ tặng ta những nụ cười . Cánh cửa chứa chan những nỗi buồn và niềm vui nhiều nhất đó là cánh cửa tình bạn . Cán cửa này rất quen thuộc với mọi người rồi nhỉ . Nó là cánh cửa mở ra đâu tiên trong cuộc đời mỗi người .Khát vọng tình bạn . Một điều mà ai cũng muốn có , khi ta bắt đầu bước vào cánh cửa này ta đã tìm được người bạn của đời mình . Tình bạn thật đáng quý . Tôi yêu tình bạn .
Hãy xác định các phép tu từ trong các câu sau và nêu ý nghĩa của bài văn , chủ đề
Nhân hóa, So sánh
Ý nghĩa là nêu vai trò to lơn của tình bạn đối với mỗi người
Chủ đề tình ban
Tìm 2 từ có thể thay thế từ "hạnh phúc" trong câu: vậy mỗi chúng ta hãy học cách viết những nỗi buồn đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và "hạnh phúc" bạn tận hưởng trong cuộc đời lên đá để mãi không phai.
có thể thay thế từ " hạnh phúc" bằng từ " niềm vui " đó bạn
Mình thấy bạn Đàm Tú Vi sai vì làm sao lại niềm vui và niềm vui được?
hãy viết 1 bài văn kể về 1 lần em bị biến thành 1 con lợn trong 3 ngày có những niềm vui nỗi buồn và em muốn quay trở lại làm người
"Vì em ảo tưởng sức mạnh, có một vị thần đã đến gặp em và bắt em phải biến thành một con vật trong ba ngày. Em không biết chọn con gì nhưng em nghĩ mình béo thế này mà biến thành một con hay hoạt động thì mệt phết.
Em liền nghĩ đến một con vật rất lười biếng. Khi đó trong đầu em nghĩ ra một ý tưởng, và em quyết định chọn con lợn (giọng đọc ngọng Lợn thành Nợn). Ông thần bay đi.
Sáng hôm sau em vừa mở mắt dậy cứ tưởng là muộn học, em nhanh chóng chuẩn bị nhưng thấy sao em lại đi bằng 4 chân, mà đây đâu phải là nhà mình.
Bây giờ em mới nhận ra em đã biến thành...lợn. Nhìn xung quanh em thấy các con lợn to vật vã đang nằm ngủ. Em rất giật mình, kêu ụt ịt ụt ịt. Các con lợn to vật vã thức dậy hội đồng.
Làm lợn thật là khổ, em muốn trở lại thành người. Tuy nhiên, suy nghĩ đó chỉ đến tối em liền đổi hướng vì lúc đó em thấy làm lợn cũng sướng. Cứ ăn xong rồi lại ngủ, ăn xong rồi ngủ.
Các chú lợn ở cùng em rất là tốt. Bảo tại sao chúng tốt. Tại vì sáng hôm sau em đang ngủ thì tự dưng một quả bóng tennis rơi trúng đầu làm em u cả đầu. Mấy chú lợn xung quanh đến xuýt xoa và băng bó vết thương cho em.
Rắc rối con lợn, em là con chết thứ ba. Tối hôm đấy, con thứ hai bị thịt. Và ngày hôm sau là đến em. Em rất muốn trở lại thành người nhưng vẫn còn tận một ngày nữa. May thay chuẩn bị đến giờ lên bàn mổ thì em trở lại thành người. Và hóa ra, chuồng lợn em ở lại chính là chuồng lợn nhà em. Em giải thích và kể lại toàn bộ câu chuyện cho mẹ. Mẹ đã tha cho tất cả số lợn và cho chúng sống yên ổn đến già.
Sau cuộc hành trình, đi đây đó chơi cùng với gia đình, bạn bè, trường lớp, sẽ có những nỗi buồn hay những niềm vui sau khi kết thúc chuyến đi. Em hãy kể lại chuyến đi đó. ( Kể từ bắt đầu chuyến đi đến kết thúc chuyến đi, kể những gì em đã làm trong chuyến đi, kể về niềm vui hoặc nổi buồn trong chuyến đi. Sau đó cho một bài học, ý nghĩa về chuyến đi đó)
Trong cuộc sống có trải nghiệm đem lại cho em niềm vui, sự tự hào, hạnh phúc, có trải nghiệm mang lại cho em sự sợ hãi, nỗi buồn, tiếc nuối. Nhưng dù có thế nào, từ những trải nghiệm đó, em có thể rút ra những bài học để trưởng thành hơn. Ở bài Tôi và các bạn, em đã được hướng dẫn viết bài văn kể lại một trải nghiệm. Trong bài này, em sẽ tiếp tục viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn.
Trong cuộc sống có trải nghiệm đem lại cho em niềm vui, sự tự hào, hạnh phúc, có trải nghiệm mang lại cho em sự sợ hãi, nỗi buồn, tiếc nuối. Nhưng dù có thế nào, từ những trải nghiệm đó, em có thể rút ra những bài học để trưởng thành hơn. Ở bài Tôi và các bạn, em đã được hướng dẫn viết bài văn kể lại một trải nghiệm. Trong bài này, em sẽ tiếp tục viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn.
Trong cuộc đời mỗi người, ai chẳng có những phút giây lỗi lầm. Nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết hối hận và sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cũng đã có một lần mắc lỗi với chính người bạn thân của mình hồi năm học lớp 4. Đó là một trải nghiệm buồn vì suýt chút nữa chính tôi đã tự tay giết chết đi một tình bạn đẹp.
Tôi và Hoa chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi đến đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa hiền lành, ít nói, trầm tính và chắc chắn, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng có dư thừa năng lượng, gặp ai đều có thể nói chuyện thoải mái. Những lúc như vậy, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Hoa còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ có Hoa mà tôi đã tiến bộ lên rất nhiều.
Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tin, cô cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn tôi đầy ngưỡng mộ khi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì tivi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã có điểm nên tôi không học lại bài. Ai ngờ hôm sau, cô bất ngờ cho kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng không thể nhớ nổi một chữ. Trong khi đó, ở bên cạnh tôi, Hoa đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn có 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Hoa và vội vàng chép. Tiết học sau, cô trả bài kiểm tra hôm ấy và nói rằng:
- Cô rất buồn rằng trong lớp ta có hiện tượng chép bài của nhau, đó là của Lan và Hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu các em có gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp cô.
Tôi sững sờ, còn Hoa mắt nhòe đi khi nhận bài kiểm tra của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Hoa chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:
- Sao hôm nay Hoa lại không học bài nhỉ, mọi khi cậu ấy chăm lắm mà.
Bây giờ, tôi mới ân hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Hoa. Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Hoa, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra hơi:
- Hoa ơi. Mình xin lỗi nhé. Tại mình mà cậu bị điểm kém.
Hoa mỉm cười dịu dàng:
- Thôi, không sao đâu, mình cũng không giận cậu nữa.
Lúc ấy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa lỗi kịp thời, có lẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như Hoa.
Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm ấy, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới cảm xúc của người khác hơn, nếu không, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống.
Từ văn bản cổng trường mở ra, cuộc chia tay của những con búp bê hãy tâm sự về niềm vui nỗi buồn tuổi thơ