Những câu hỏi liên quan
Võ Thị Mạnh
Xem chi tiết
Quỳnh Như
11 tháng 11 2021 lúc 8:08

cho mình ké với

Bình luận (0)
Nguyễn Tuấn Dũng
11 tháng 11 2021 lúc 8:10

Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.

Bình luận (0)
Mạnh đơ
Xem chi tiết
Nguyễn Minh Tiến
Xem chi tiết
Nguyễn Minh tiến
20 tháng 9 2021 lúc 19:04

mình cũng cần

Bình luận (0)
thanh ngân mã
Xem chi tiết
Trần Long
Xem chi tiết
Vương Hương Giang
3 tháng 1 2022 lúc 16:33

Mùa xuân đến mang theo bao nhiêu sự háo hức, chờ đợi của bao nhiêu con người. Những tâm hồn nao nao, lắng đọng chờ đón giây phút ấy. Mùa xuân - mùa của tình yêu, hạnh phúc và là mùa của sức sống. Mỗi năm bắt đầu từ mùa xuân, tuổi trẻ của mỗi người mơn man là thế trong những ngày đầu tiên này. Mùa xuân như những nàng tiên dịu hiền gieo rắc vào thế gian này những chồi non tươi đẹp. Một tuổi mới, một sự lớn khôn hơn. Bông hoa kia đâm chồi mơn mởn trong những ngày nắng đẹp đầu xuân này. Không gì có thể ngăn cản được sức sống ấy trong những ngày này, ngày đẹp tươi của một năm. Những bông hoa đang nói với những con người đang ở đây: mùa xuân đến, những ngày đầu tiên của một năm đã hiện trước mắt, nhìn về phía trước và quên đi những điều không tốt đã qua trong năm cũ, vươn đến những điều tốt đẹp trong năm mới. Mùa xuân - mùa của sức sống tuổi trẻ.

Bình luận (0)
Lê Văn Tâm
Xem chi tiết
minh nguyet
26 tháng 11 2021 lúc 10:25

Em tham khảo:

Dì Hoa là em gái ruột của mẹ và cũng là người mẹ thứ hai của em. Dì là một bác sĩ giỏi của bệnh viện nhi thành phố, dì không chỉ là một bác sĩ giỏi mà còn là một con người nhân hậu, luôn tận tình chăm sóc, giúp đỡ cho các trẻ em, người già,  vì vậy dì được rất nhiều người yêu quý, kính trọng. Khi nhỏ em hay bị ốm vặt nên thường xuyên phải vào viện. Dì Hoa đã ân cần chăm sóc, động viên em và giúp đỡ mẹ trông coi em trong những ngày em ở viện. Khi không bận làm việc, dì thường đến trò chuyện với em, kể cho em những câu chuyện thú vị. Biết em sợ hãi và thường khóc nháo khi phải tiêm thuốc nên dì thường nói những chuyện vui để em phân tâm, vì vậy khi tiêm em không còn cảm thấy đau đớn nữa, tiêm xong dì còn an ủi và cho em những chiếc kẹo nhiều màu. Nhờ có dì Hoa mà rất nhanh em đã khỏe mạnh trở lại và được xuất viện về nhà. Em rất yêu quý dì Hoa, với em dì là người mẹ hiền từ thứ hai mà em vô cùng yêu quý. 

Từ trái nghĩa: trẻ >< già

Bình luận (0)
Lê Thị Thùy Trâm
Xem chi tiết
cà thái thành
Xem chi tiết
cà thái thành
26 tháng 11 2019 lúc 19:51

cái chữ came sửa lại là từ cảm

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Trần Nguyễn Việt Hoàng
26 tháng 11 2019 lúc 19:53

sửa từ môth thành một nữa nha bạn

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hàm  An Đẹp Trai
26 tháng 11 2019 lúc 20:08

sửa từ ngĩa thành từ nghĩa

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Trần Nguyễn Hoài Thư
Xem chi tiết
Nguyễn Thiên An
14 tháng 8 2016 lúc 7:48

Đã bao mùa thu đi qua, đã ngần ấy mùa khai trường đã đến nhưng sao lòng tôi vẫn náo nức chờ đón ngày ấy đến vậy, như một đứa trẻ chờ đợi ngày khai trường đầu. Đêm trước ngày khai trường tôi không tài nào ngủ được cứ loay hoay mãi, hết xem lại bộ đồng phục lại quay ra những quyển vở còn thơm mùa giấy mới. Nhưng tôi đã ngủ từ lúc nào không hay. Sáng hôm sau, không như mọi ngày mẹ vẫn phải gọi tôi dậy mà tôi tự ngồi bập dậy như cái lò xo. Con đường đến trường tôi đã đi không biết bao nhiêu  lần sao hôm nay bỗng khác lạ, gió thổi nhè nhẹ qua vòm cây làm những chiếc lá vàng rơi đầy trên hè phố. Cổng trường mở ra với biết bao điều thân thương, được gặp lại thầy cô, bạn bè sao nhiều tháng nghỉ hè lòng tôi lại nôn nao biết mấy. Tiếng đọc bài ở đâu bỗng vang lên trong đầu tôi :" Hằng năm cứ vào cuối thu... Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp" tất cả ký  ức như mới ngày hôm qua...

Từ láy: 

Náo nức : láy bộ phận (âm đầu)

Loay hoay : láy bộ phận (vần)

Nhè nhẹ : láy toàn bộ

 

Bình luận (1)