Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Huy
Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo”. Đạo là lẽ đối xử hàng ngày giữa mọi người. Kẻ đi học là học điều ấy. Nước Việt ta, từ khi lập quốc đến giờ, nền chính học đã bị thất truyền.Người ta đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi, không còn biết đến tam cương, ngũ thường. Chúa tầm thường, thần nịnh hót. Nước mất, nhà tan đều do những điều tệ hại ấy”.                                                                             ( Trích Ngữ văn 8, tập 2)1.  Xác đ...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Đại Tiểu Thư
Xem chi tiết
Kaito Kid
26 tháng 4 2022 lúc 14:50

Bàn luận về phép hok

Nguyễn Ngọc Huy Toàn
26 tháng 4 2022 lúc 14:50

Bàn luận văn học:)

Nguyễn Đức Anh
26 tháng 4 2022 lúc 14:51

thuộc văn bản " bàn luận về phép học "

Thế Thôi
Xem chi tiết
zero
10 tháng 5 2022 lúc 16:19

refer

Ngọc không mài là ẩn dụ cho hình ảnh con người: con người không được học hành sẽ không trở thành người tài giỏi, giúp ích cho xã hội, tỏa sáng, không giúp cho xã hội phát triển; đề cao vai trò của việc học tập trong cuộc sống mỗi người và trong sự phát triển chung của xã hội.

ERROR?
10 tháng 5 2022 lúc 16:24

refer

BÀI LÀM

Trong bài tấu gửi vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791,ở phần “ Bàn luận về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp có viết: “"Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo"
”. Như vậy, cách chúng ta mấy trăm năm, La Sơn Phu Tử đã nhận ra được tầm quan trọng của phương pháp học tập kết hợp giữa lí thuyết với thực hành. Điều đó cho chúng ta biết rằng giữa hai yếu tố “học” và “hành” có mối quan hệ mật thiết với nhau không thể tách rời.
Vậy, “học” là gì? Học là quá trình tiếp thu tri thức và biến những tri thức được tiếp thu ấy thành vốn hiểu biết của bản thân. Việc học không chỉ đơn thuần thông qua việc hướng dẫn giảng dạy của thầy cô, sự truyền thụ kinh nghiệm của những người lớn tuổi mà còn thông qua sự trao đổi với của bạn bè, qua việc đọc, nghiên cứu tài liệu, sách vở và quan sát từ thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, “học” chỉ dừng lại ở khâu lí thuyết. Muốn biến những điều đã học thành thực tế, nhất thiết phải thông qua lao động thực hành.
“Hành” là những thao tác nhằm vận dụng các kĩ năng, kiến thức đã tiếp thu vào việc giải quyết những tình huống, những vấn đề cụ thể. Không một môn học nào lại không có phần thực hành.Việc thực hành thể hiện qua các bài tập sau khi vừa học lí thuyết,qua các tiết thí nghiệm thực hành các bộ môn Lý ,Hóa ,Sinh; qua các thao tác vận động ở bộ môn Thể dục.Theo La Sơn Phu Tử trình bày trong phần “ bàn luận về phép học” thì “hành” là việc vận dụng đạo lý của thánh hiền vào cuộc sống, biến những triết lý trừu tượng thành việc làm cụ thể nhằm thể hiện nhân cách, phẩm giá của con người.
Chủ tịch Hồ Chí Minh có nói: ‘Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Lời dạy trên của Bác cũng góp phần khẳng định mối quan hệ mật thiết và tương hỗ giữa hai yếu tố “học” và “hành” trong cuộc sống.
Việc thực hành có tác dụng củng cố kiến thức, khắc sâu những điều đã học. Người có học mà không biết ứng dụng những điều đã học vào thực tế thì việc học ấy trở thành vô ích. Sau mỗi bài học lí thuyết là bài bài tập để củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành là kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Nếu không có những tiết bài tập và thí nghiệm thì những điều chúng ta đã học sẽ trở thành mớ lý thuyết suông không có tác dụng gì.
Đối với sĩ tử ngày xưa, đi học là để hiểu rõ Đạo. Đó là lẽ đối xử hằng ngày giữa con người với nhau. Người đi học mà không hiểu rõ đạo, không biết vận dụng đạo lý thánh hiền để cư xử với nhau mà chỉ “đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi,không còn biết đến tam cương, ngũ thường”. Chắc chắn điều đó sẽ dẫn đến kết quả “chúa tầm thường thần nịnh hót”. Và hậu quả tất yếu sẽ là “ nước mất nhà tan ”.
Ngược lại, nếu mọi người biết vận dụng lẽ đạo vào trong cuộc sống thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều. La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh “Đạo học thành thì người tốt nhiều,người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị”
Tuy nhiên việc thực hành muốn đạt đến thành công cần phải có vai trò khơi gợi dẫn dắt của lí thuyết. Những kiến thức đã học luôn có tác dụng định hướng, dẫn dắt để việc thực hành được tốt hơn. Người thực hành mà không có sự dẫn dắt của học vấn thì khó có hy vọng đạt được mục đích, chẳng khác gì một người đi trong bóng đêm mà không có ánh sáng của ngọn đuốc soi đường.Không một học sinh nào có thể làm được bài tập mà không căn cứ vào những công thức hay định lý đã học. Cũng không một ai thành công ngay ở thí nghiệm đầu tiên mà không có sự hướng dẫn thao tác của thầy cô. Qua bài tấu, để củng cố và phát huy vai trò của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã thiết tha đề nghị xin vua Quang Trung thay đổi phương pháp học tập sao cho thích hợp: “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc.Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.”
Có một phương pháp học tập tốt và đúng đắn, kết hợp với những thao tác thực hành bài bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao và “nhân tài mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên”.
Tóm lại, từ viếc tìm hiểu bài tấu “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em nhận thấy hai yếu tố “học” và “hành” đều có tầm quan trọng như nhau và quan hệ mật thiết cùng nhau. “Học” có vai trò dẫn dắt việc “hành” và “hành” có tác dụng củng cố khắc sâu và hoàn chỉnh việc “học”. Từ đó, em phải thay đổi phương pháp học tập sao cho đúng đắn, biết kết hợp vận dụng tốt cả hai yếu tố “học” và “hành” để nâng cao trình độ học vấn của bản thân và áp dụng linh hoạt vào thực tế.

Nguyễn Thảo Nguyên
Xem chi tiết
Cô Nguyễn Vân
11 tháng 5 2020 lúc 12:12

Không phải câu phủ định.

2 chữ không là có -> Khẳng định ngọc phải qua mài rũa như con người phải học thì mới trở nên tốt đẹp.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thảo Nguyên
13 tháng 5 2020 lúc 19:52

sai rồi bn ạ, đó là câu  phủ định vì có từ p.định nhưng mang ý nghĩa khẳng định

Khách vãng lai đã xóa
Moon
Xem chi tiết
quynhdovu2007
27 tháng 4 2021 lúc 20:46

Học để lm người có tri thức, có đạo đức

Mik nghĩ vậy ,chúc bn hok tốt nha🥳🥳

Ma Thị Lan Hương
Xem chi tiết
Đặng Khánh Huyền
30 tháng 5 2020 lúc 15:26

BÀI LÀM

Trong bài tấu gửi vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791,ở phần “ Bàn luận về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp có viết: “"Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo"
”. Như vậy, cách chúng ta mấy trăm năm, La Sơn Phu Tử đã nhận ra được tầm quan trọng của phương pháp học tập kết hợp giữa lí thuyết với thực hành. Điều đó cho chúng ta biết rằng giữa hai yếu tố “học” và “hành” có mối quan hệ mật thiết với nhau không thể tách rời.
Vậy, “học” là gì? Học là quá trình tiếp thu tri thức và biến những tri thức được tiếp thu ấy thành vốn hiểu biết của bản thân. Việc học không chỉ đơn thuần thông qua việc hướng dẫn giảng dạy của thầy cô, sự truyền thụ kinh nghiệm của những người lớn tuổi mà còn thông qua sự trao đổi với của bạn bè, qua việc đọc, nghiên cứu tài liệu, sách vở và quan sát từ thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, “học” chỉ dừng lại ở khâu lí thuyết. Muốn biến những điều đã học thành thực tế, nhất thiết phải thông qua lao động thực hành.
“Hành” là những thao tác nhằm vận dụng các kĩ năng, kiến thức đã tiếp thu vào việc giải quyết những tình huống, những vấn đề cụ thể. Không một môn học nào lại không có phần thực hành.Việc thực hành thể hiện qua các bài tập sau khi vừa học lí thuyết,qua các tiết thí nghiệm thực hành các bộ môn Lý ,Hóa ,Sinh; qua các thao tác vận động ở bộ môn Thể dục.Theo La Sơn Phu Tử trình bày trong phần “ bàn luận về phép học” thì “hành” là việc vận dụng đạo lý của thánh hiền vào cuộc sống, biến những triết lý trừu tượng thành việc làm cụ thể nhằm thể hiện nhân cách, phẩm giá của con người.
Chủ tịch Hồ Chí Minh có nói: ‘Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Lời dạy trên của Bác cũng góp phần khẳng định mối quan hệ mật thiết và tương hỗ giữa hai yếu tố “học” và “hành” trong cuộc sống.
Việc thực hành có tác dụng củng cố kiến thức, khắc sâu những điều đã học. Người có học mà không biết ứng dụng những điều đã học vào thực tế thì việc học ấy trở thành vô ích. Sau mỗi bài học lí thuyết là bài bài tập để củng cố, sau mỗi tiết thí nghiệm thực hành là kiến thức đã học được khắc sâu hơn. Nếu không có những tiết bài tập và thí nghiệm thì những điều chúng ta đã học sẽ trở thành mớ lý thuyết suông không có tác dụng gì.
Đối với sĩ tử ngày xưa, đi học là để hiểu rõ Đạo. Đó là lẽ đối xử hằng ngày giữa con người với nhau. Người đi học mà không hiểu rõ đạo, không biết vận dụng đạo lý thánh hiền để cư xử với nhau mà chỉ “đua nhau lối học hình thức hòng cầu danh lợi,không còn biết đến tam cương, ngũ thường”. Chắc chắn điều đó sẽ dẫn đến kết quả “chúa tầm thường thần nịnh hót”. Và hậu quả tất yếu sẽ là “ nước mất nhà tan ”.
Ngược lại, nếu mọi người biết vận dụng lẽ đạo vào trong cuộc sống thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều. La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh “Đạo học thành thì người tốt nhiều,người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị”
Tuy nhiên việc thực hành muốn đạt đến thành công cần phải có vai trò khơi gợi dẫn dắt của lí thuyết. Những kiến thức đã học luôn có tác dụng định hướng, dẫn dắt để việc thực hành được tốt hơn. Người thực hành mà không có sự dẫn dắt của học vấn thì khó có hy vọng đạt được mục đích, chẳng khác gì một người đi trong bóng đêm mà không có ánh sáng của ngọn đuốc soi đường.Không một học sinh nào có thể làm được bài tập mà không căn cứ vào những công thức hay định lý đã học. Cũng không một ai thành công ngay ở thí nghiệm đầu tiên mà không có sự hướng dẫn thao tác của thầy cô. Qua bài tấu, để củng cố và phát huy vai trò của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã thiết tha đề nghị xin vua Quang Trung thay đổi phương pháp học tập sao cho thích hợp: “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc.Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.”
Có một phương pháp học tập tốt và đúng đắn, kết hợp với những thao tác thực hành bài bản, chắc chắn kết quả học tập sẽ được nâng cao và “nhân tài mới lập được công. Triều đình nhờ thế cũng được vững yên”.
Tóm lại, từ viếc tìm hiểu bài tấu “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, em nhận thấy hai yếu tố “học” và “hành” đều có tầm quan trọng như nhau và quan hệ mật thiết cùng nhau. “Học” có vai trò dẫn dắt việc “hành” và “hành” có tác dụng củng cố khắc sâu và hoàn chỉnh việc “học”. Từ đó, em phải thay đổi phương pháp học tập sao cho đúng đắn, biết kết hợp vận dụng tốt cả hai yếu tố “học” và “hành” để nâng cao trình độ học vấn của bản thân và áp dụng linh hoạt vào thực tế.

( CHÚC BẠN HỌC TỐT )

Khách vãng lai đã xóa
Ma Thị Lan Hương
30 tháng 5 2020 lúc 22:08

Thank bạn
 

Khách vãng lai đã xóa
đoán xem
7 tháng 6 2020 lúc 21:43

nếu như viên ngọc ko đx mài rủa thì có đáng quý thế nào cũng chỉ như là một cục đá bình thường trong mắt mọi người mà thôi, còn khi đã đx mài rủa chịu qua nhiều đau khổ thì sẽ là một đồ vật đx mọi người thích thú và giá trị. Và học cũng vậy phải học phải chịu qua nhiều gian khổ thử thách mới biết đạo làm một con người là như thế nào

Khách vãng lai đã xóa
nghĩa tạ văn
Xem chi tiết
quang08
1 tháng 9 2021 lúc 15:11

"ngọc không mài không thành đồ vật người không học không biết rõ đạo "

=>là câu phủ định mang nghĩa khẳng định.Qua hình ảnh ko mài và ko học tác giả muốn khẳng định tầm quan trọng của việc học.

nthv_.
1 tháng 9 2021 lúc 16:19

Nó là câu phủ định nhưng mang tính khẳng định (đúng).

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
16 tháng 7 2017 lúc 9:34

Đáp án

Viết bài văn nghị luận. Yêu cầu: biết dùng từ, đặt câu, viết văn lưu loát. Bài văn có đầy đủ kết cấu 3 phần, hành văn lưu loát, sinh động. Về cơ bản, phải nêu được các nội dung sau:

a. Mở bài (0.5đ)

   - Giới thiệu, trích dẫn câu nói: “Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo”. Câu nói khẳng định tầm quan trọng của việc rèn giũa, tôi luyện và mục đích chân chính của việc học.

b. Thân bài (9đ)

   - Giải thích (2đ):

      + Ngọc không mài không thành đồ vật: một viên ngọc có quý giá cỡ nào nhưng không được mài giũa bởi bàn tay người thợ thì cũng chỉ là viên đá mà thôi.

      + Người không học không biết rõ đạo: đạo ở đây là đạo đức, đạo lí, là lẽ sống đúng và đẹp trong quan hệ xã hội giữa người với người. Con người không có học thì không thể tự nhiên trở nên tốt đẹp. Chỉ bằng con đường học tập, con người mới trưởng thành, là người có đạo đức chân chính và lối sống cao đẹp. Vì vậy học tập là một yêu cầu tất yếu.

   - Phân tích – chứng minh (5đ):

      + Quan điểm trên xác định rõ mục đích chân chính của học tập. Học không chỉ rèn luyện đạo đức mà còn bồi dưỡng, phát triển trí tuệ, hoàn thiện nhân cách con người, học để thành người có ích.

      + Có thể học ở nhiều nguồn khác nhau: học từ đời sống, từ những người xung quanh, học trong sách vở, học từ chính những sai lầm mình đã trải qua. Việc học cần đa dạng về kiến thức, chủ động trong nắm bắt thông tin đa diện, đa chiều.

      + Việc xác định mục đích học tập giúp con người có động lực và phương hướng rèn luyện bản thân, nâng cao tri thức một cách hợp lí trên cơ sở có phương pháp học tập đúng đắn để tiếp thu tri thức một cách chủ động, bài bản.

      + HS nêu dẫn chứng lợi ích của việc xác định mục đích học tập đúng đắn.

   - Bình luận (2đ)

      + Quan niệm trên hoàn toàn đúng đắn.

      + Phê phán mục đích học tập sai trái: học cầu danh lợi, học vì bằng cấp...

      + Liên hệ đến việc học tập của bản thân: mục đích, nội dung, phương pháp học tập; học phải gắn với hành, phải được vận dụng vào cuộc sống.

c. Kết bài (0.5đ)

   - Khẳng định lại giá trị của câu nói trên.

Nguyễn Huy Hải Linh
Xem chi tiết
Lê Minh
Xem chi tiết
Trang Huyen
11 tháng 4 2021 lúc 7:47

Từ xưa đến nay chuyện “học” vẫn luôn được bao thế hệ người quan tâm và chú trọng. Bởi nó có tầm ảnh hưởng vô cùng lớn lao đối với mỗi con người. Cùng nghiên cứu về lĩnh vực này, danh sĩ Nguyễn Thiếp đã có những nhận định hết sức tâm đắc. Trong đó, không thể không nhắc đến “Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo”.

Nguyễn Thiếp đã lấy một hiện tượng phổ biến mang tính tất nhiên trong cuộc sống để làm điểm tựa cho nhận định của mình “Ngọc không mài không thành đồ vật”. Thực vậy, một viên ngọc có đẹp, có cứng cáp đến mấy, nếu không được mài dũa, được điêu khắc thì mãi cũng chỉ là một quặng đá sâu trong vách núi. Chỉ khi trải qua sự mài dũa thì nó mới trở thành một đồ vật xinh đẹp, óng ánh, có giá trị cao, giúp ích cho cuộc sống. Khi đó, nó tự nhiên sẽ có giá trị hơn gấp trăm lần, phát huy tối đa tiềm lực của mình. Con người cũng thế. Khi sinh ra thiên tư hơn người, nhưng nếu không chịu học hành, trải qua rèn luyện, thì làm sao mà biết được đâu là điều hay, đâu là lẽ phải, để mà chinh phục thành công. Từ đó, tầm quan trọng của việc học đã được khẳng định vững chắc “người không học không biết rõ đạo”.

Đạo ở đây là gì? Lúc đầu, nó dùng để chỉ Đạo của Khổng Tử - hệ thống lý luận rường cột của thời đại phong kiến. Nhưng đến nay, nó đã mở rộng phạm vi, trở thành từ chỉ những đạo lý, những điều hay, lẽ phải, những kiến thức đúng đắn, có giá trị. Và để hiểu, để thấm nhuần, để vận dụng được những điều đấy, chúng ta cần phải học.

Học chính là hoạt động chúng ta tiếp thu, trau dồi, rèn luyện những kiến thức, tri thức cho bản thân. Chúng ta không nên hiểu bó hẹp rằng việc học chỉ dừng ở học từ sách vở, từ thầy cô ở trường. Đó không phải là tất cả. Ngoài ra, chúng ta có thể học rất nhiều thứ khác từ bạn bè, người thân, từ chính trong cuộc sống. Đó là những bài học thực tiễn, là bài học kinh nghiệm đồng hành cùng những gì được nhận ở trường học. Khi trung hòa được những điều này, việc học mới thực sự là trọn vẹn.

Và tất nhiên, để việc học thực sự đạt được giá trị tối đa của nó. Chúng ta không thể nào chỉ dừng lại ở lý thuyết suông trên những trang giấy. Vì học phải đi đôi với hành. Ta phải thực hành, phải đưa nó vào thực tiễn, và biến nó thành của mình. Cùng với đó, phải xây dựng cho mình một tư duy phản biện, phân tích vấn đề. Để tiếp thu có chọn lọc, có chủ đích. Bởi vì không phải cứ là kinh nghiệm của thế hệ trước thì sẽ đúng. Và chẳng có thứ gì luôn đúng đắn, trọn vẹn khi thời gian đã trôi qua. Điều quan trọng nhất, là ta biết mình cần phải học gì, học như thế nào. Có như thế, việc học mới phát huy được giá trị tối đa.Khi ta đã học một cách nghiêm túc, hết mình, thì chắc chắn trái ngọt sẽ đến. Đó là khi ta tích lũy được cho mình một khối lượng tri thức, kinh nghiệm nhất định. Ta sẽ có hiểu biết thấu đáo hơn, nhìn nhận vấn đề đa chiều và sáng suốt hơn. Cùng với đó, chúng ta sẽ chinh phục được những mục tiêu, ước mơ của bản thân. Đó chính là lúc ta đã chạm đến được “đạo”. Một người có kiến thức, hành xử thấu đáo, không chỉ thành công trong cuộc sống, mà còn giúp tạo ấn tượng tốt, tạo mối quan hệ tốt với mọi người.

Tuy nhiên, hiện nay, một bộ phận giới trẻ không thực sự hiểu được giá trị, ý nghĩa to lớn của việc học. Họ không thích thú và xem nhẹ việc học so với những thú vui khác. Họ học vẹt, học đối phó, để kiến thức trôi qua mỗi kẽ tay. Một bộ phận khác thì học sai cách, sai phương thức và mục đích. Như chỉ học lý thuyết mà không thực hành. Học suốt ngày đêm mà không quan tâm đến các hoạt động giải trí, thể thao, ngoại khóa. Hay học từ sai thầy, sai đối tượng. Như hiện nay, một bộ phận giới trẻ gọi hiện tượng mạng Huấn Hoa Hồng - một thanh niên với tư tưởng sai lệch, ăn chơi sa đọa, tung hô, ủng hộ. Đây là những tư tưởng sai lệch, cần phải thay đổi ngay.

Sau khi thấm nhuần tư tưởng của Nguyễn Thiếp, em nhận ra được tầm quan trọng của việc học. Em cảm thấy tiếc nuối về những ngày học tập đã trôi qua mà chưa cố gắng hết mình. Nhưng từ ngày mai, em sẽ thay đổi. Em sẽ học tập chăm chỉ, nghiêm túc và hết mình. Kết hợp giữa học với hành để mang lại kết quả tốt hơn.Câu nói Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo của Nguyễn Thiếp thực sự là một nhận định hết sức đúng đắn về phép học. Dù thời gian đã trôi qua, nhưng giá trị của nhận định này vẫn còn mãi.

shanyuan
Xem chi tiết
minh nguyet
24 tháng 7 2021 lúc 15:40

Em tham khảo:

 Câu phủ định dùng để khẳng định 

Nguyễn Bích Hà
4 tháng 5 2023 lúc 6:28

Câu trần thuật

HĐ: trình bày