Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Duy Khánh
Xem chi tiết
Nguyen Phuong Anh
7 tháng 2 2018 lúc 21:04

Ngày anh về cả nhà em cứ nhộn nhịp hẳn lên. Bố chạy đi báo tin cho các bác họ hàng. Mẹ thì luông cuống đi chợ nấu cơm, dọn dẹp. Em cũng vui mừng hết sức vì sắp được gặp người anh mà mình yêu quý.
 
Mười giờ sáng anh về tới ngõ. Như có linh tính, mẹ em vừa nghe tiếng dép đã vội chạy ngay ra ngõ. Hai hàng nước mắt sung sướng hạnh phúc tuôn trào trên gò má đã sạm vì vất vả lam lũ. Mẹ ôm chầm lấy anh trong vòng tay gầy guộc. Anh cũng ôm chặt lấy mẹ. Rồi mẹ lau vội nước mắt, vừa cười vừa dắt tay anh vào chào hỏi mọi người. Ông cháu, cha con gặp nhau tay bắt mặt mừng, hồ hởi và hân hoan. Anh vào nhà rồi em mới nhìn thấy anh kĩ hơn. Anh thay đổi nhiều so với trước. Nom anh trông khỏe mạnh, tráng kiện hơn lúc ở nhà rất nhiều. Dáng người anh vạm vỡ, bộ ngực nở nang cân đôi, tay chân rắn chắc. Anh mặc trên người chiếc áo lính thuỷ màu trắng tinh, cổ có vạt sang hai bên, ở giữa thắt nút bằng hai đoạn vải màu thiên thanh, được sơ vin ngay ngắn trong chiếc quần vải màu xanh da trời. Trên đầu anh đội chiếc mũ bằng vải mềm như của các chú công an nhưng màu trắng đai xanh. Dưới chân là đôi giày vải bạt màu xanh cỏ ủa.
 
Đặt chiếc ba lô xuống phản, anh ngồi trò chuyện, hỏi han mọi người. Vừa cười nói anh vừa lôi từ trong ba lô ra bao nhiêu là quà từ Trường Sa Trong đám cá mực là một con búp bê vừa to vừa đẹp anh dành cho em. Sung sướng, em sà vào lòng anh nũng nịu. Nhìn gần, em thấy rõ nước da anh đã chuyến sang màu bánh mật bởi nắng gió biển khơi. Bàn tay anh xoa đầu em thô ráp và chai cứng. Nhưng đôi mắt anh vần sáng long lanh, không chút thay đổi. Giọng nói trầm ấm hơn và nghe rất đàn ông. Khó khăn và thử thách nơi đảo xa đã rèn luyện anh trở thành một người đàn ông mạnh mẽ và rắn rỏi.
 
Thời gian năm ngày trôi qua nhanh như thoi đưa. Cuối cùng cũng đã đến ngày anh lên đường trở lại đơn vị. Mọi người trong gia đình ai cũng rất buồn và lưu luyến. Em và mẹ thì ôm nhau khóc rưng rức. Anh cố nén cảm xúc động viên mẹ, vỗ về an ủi em. Trước lúc lên đường anh còn dặn: “bé út ở nhà ngoan, học giỏi. Anh không có nhà phải biết chăm sóc giúp đỡ cha mẹ. Khi nào về anh lại cho quà.” Những lời nói của anh em luôn ghi nhớ và chắc chắn em sẽ làm được và làm tốt.

EvN
7 tháng 2 2018 lúc 21:05

Trên quần trường xa có một chú bộ đội đang đứng nghiêm trang. Trên tay chú cầm một cây súng, quần áo trắng và đứng oai nghiêm bảo vệ biển đảo. Đôi khi chú bộ đội còn đi lại hay sử dụng ống nhòm xem có điều gì bất thường hay không. Lúc lúc chú bộ đội còn nhấc chiếc bộ đàm trên người và báo cáo cho chỉ huy một cách dõng dạc. Tuy công việc có đôi lúc hiểm nguy nhưng chú vẫn luôn có gắng tực hiện tốt nhiệm vụ. Chú bộ đội canh gác trên quần đỏa Trường Sa thật cao cả!

công chúa lấp lánh
1 tháng 5 2018 lúc 10:12

đây đâu phải tưởng tượng

Phan Phú An
Xem chi tiết
Lộ Minh Quân
29 tháng 4 2020 lúc 15:02

cầm súng ngồi canh

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Mai Phương
29 tháng 4 2020 lúc 15:13

chú hải quân anh dũng đứng canh gác nơi tận cùng tổ quốc,chú canh gác để bọn cháu còn được yên giấc ngủ công lao này cháu không bao giờ quên.

Khách vãng lai đã xóa
Quỳnh Anh ~ haizzz ~
29 tháng 4 2020 lúc 15:20

chú hải quân thật dũng cảm canh dữ nơi Trường Sa dữ hòa bình đất nước cho em được đến trường.

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Thanh Hoa
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Mai
Xem chi tiết
๖²⁴ʱŇDV_ Dεʋїℓ༉
2 tháng 5 2018 lúc 17:31

Bạn có thể tham khảo tại:

https://h.vn/hoi-dap/question/34567.html

Hok tốt

Nguyễn Ngọc Mai
2 tháng 5 2018 lúc 17:47

Cảm ơn bạn nguyễn đăng vũ nhé

TSP
 

Buổi tối, cả nhà em đang ăn cơm bỗng nghe có tiếng gọi cửa. Em buông đũa chạy ra mở thì hoá ra là anh Minh. Em reo lên: “Mẹ ơi! Anh Minh đã về!” và em ôm chầm lấy anh.

Anh Minh em nhập ngũ đã được hai năm, hôm nay anh được thưởng phép về thăm nhà (sau một đợt huấn luyện và công tác, anh đạt thành tích xuất sắc). Anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh rêu, cúc áo, cúc túi cài khuy cẩn thận, hai bên ve cổ áo có đeo quân hàm binh nhất nền đỏ thắm, có hình nổi hai ngôi sao và hình hai khẩu pháo đan chéo nhau. Anh đội chiếc mũ cối có đính quân hiệu tròn đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng. Trông anh thật chững chạc, oai vệ.

So với khi còn ở nhà, anh khỏe ra nhiều. Khổ người anh vạm vỡ, bộ ngực nở nang cân đối, tay chân rắn chắc. Anh đi đôi giày vải bạc màu cỏ úa có dây buộc chặt. Bước vào nhà, bỏ mũ, trút khỏi vai cái ba lô con cóc to bè, anh ngồi xuống nói chuyện với bố mẹ. Bây giờ em nhìn kĩ, thấy anh có nước da bánh mật của người quen với nắng gió ở thao trường và vùng ven biển, nơi anh đóng quân. Bàn tay anh đã có đôi chỗ thô, ráp và chai cứng. Đôi mắt anh sáng long lanh hơn xưa, chắc khi đứng gác, anh không để lọt một dấu hiệu khả nghi nào.

Sáng hôm sau anh dậy rất sớm. Chỉ trong vài phút anh đã gấp gọn chăn màn và giục em cùng chải răng, rửa mặt. Rồi anh mặc quần áo chỉnh tề, dẫn em đi chào bà con. Đến nhà nào anh cũng thăm hỏi tình hình sức khoẻ và công việc làm ăn của từng người, nhất là các cụ già. Một lần đứng trước cửa, chợt thấy một bà cụ đi qua, lưng còng mà xách cái bị nặng, anh liền chạy ra mang đỡ cụ về tận nhà. Đối với bọn trẻ chúng em, anh ân cần hỏi han tình hình học hành và tặng “quà”: những vỏ đạn bằng đồng đỏ mới tinh, những vỏ ốc hến lạ, những thỏi đá màu sắc đẹp anh lượm ở bãi biển gần doanh trại. Thảo nào chiếc ba lô của anh nặng thế!

Chúng em thích nhất là buổi tối, học xong ngồi quây quanh anh để nghe anh nói chuyện về những nơi anh đã đi qua, phong cảnh và đời sống của nhân dân có những nét khác hẳn quê nhà. Những mẫu chuyện anh kể về sinh hoạt trong đơn vị anh rất hấp dẫn. Bộ đội ta sống thật gian khổ mà dũng cảm biết bao! Vốn khéo tay hay làm từ lúc còn ở nhà, nay anh học thêm được nhiều “nghề" mới. Có mấy ngày phép mà anh chẳng mấy lúc chịu ngơi tay, hết chữa cái chạn đựng bát lại đem xe đạp của bố mẹ em ra lau dầu trơn, sạch. Có lần anh còn cặm cụi khâu vá cho em những quần áo bị sứt chỉ, tuột khuy... Thật đúng là “lính Cụ Hồ” như anh thường nói.

Thấm thoắt đã đến ngày anh phải trờ về đơn vị. Tiễn anh đi ra bến xe, em bồi hồi xúc động, cứ muốn níu mãi tay anh. Cô giáo vẫn nói nhờ các anh bộ đội đang nắm chắc tay súng ở tiền tuyến, học sinh mới được yên vui dưới mái trường xã hội chủ nghĩa. Em lấy làm vinh dự vì gia đình em cũng có anh Minh góp phần làm nghĩa vụ vẻ vang ấy

bn có thể tham khảo trên mạng

HT~

Khách vãng lai đã xóa
Đỗ Ngọc Phương Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Anh Tuấn
Xem chi tiết
Lily Ngô
4 tháng 12 2018 lúc 21:18

ơ m pải viết à? t cx thía nhưng nộp r

Cố Lâm Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Đăng Nhân
12 tháng 4 2021 lúc 21:12

Anh Minh em nhập ngũ đã được hai năm, hôm nay anh được thưởng phép về thăm nhà (sau một đợt huấn luyện và công tác, anh đạt thành tích xuất sắc). Anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh rêu, cúc áo, cúc túi cài khuy cẩn thận, hai bên ve cổ áo có đeo quân hàm binh nhất nền đỏ thắm, có hình nổi hai ngôi sao và hình hai khẩu pháo đan chéo nhau. Anh đội chiếc mũ cối có đính quân hiệu tròn đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng. Trông anh thật chững chạc, oai vệ.

Bạn tham khảo nhé

Khách vãng lai đã xóa
Hermione Granger
12 tháng 4 2021 lúc 21:17

m có quen một chú bộ đội. Nhà chú ở Quảng Nam, nhập ngũ từ năm 2013. Năm vừa rồi chú được phân công ra đảo Hoàng Sa để canh giữ vùng biển của Tổ Quốc. Trông chú rất khỏe mạnh, thân hình cao to, da rám nắng. Tính chú rất hiền hậu, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười. Mỗi lần chú về thăm nhà là trẻ con trong xóm lại vây quanh đòi chú kể chuyện ở trên đảo. Chú nói chuyện rất có duyên và kể chuyện cũng hấp dẫn. Nghe nói năm nay sẽ ra quân nhưng chú tình nguyện ở lại phục vụ lâu dài trong quân đội. Đáng trân trọng hơn khi chú xin ở lại ngoài đảo để được canh giữ cho Tổ quốc được bình yên. Sự hi sinh của chú khiến lứa tuổi nhỏ chúng em rất khâm phục. Em hi vọng sau này lớn lên cũng được khoác trên mình màu áo lính như chú.

@ hok tốt @ Nhớ k nha!

Khách vãng lai đã xóa
Trần Hồ Mai Phương
12 tháng 4 2021 lúc 21:18

Với bộ quần áo màu trắng sọc xanh chú đội chiếc mũ màu trắng có ghi hàng chữ : hải quân Việt Nam cùng với ngôi sao 5 cánh ở giữa.Đôi mắt chú trong sáng luôn luôn ngước về phía biển không rời.Tay chú cầm chắc khẩu súng đứng nghiêm trang trước những hàng dừa tuổi thơ và cả mô hình cột mốc Trường Sa.Cho dù nắng hay mưa,gió hay bão, chú vẫn giữ vững tay súng canh gác biển trời Việt Nam.Phía trước chú  là một khoảng biển trời rộng mênh mông cùng với những đợt sóng bạc đầu nối tiếp nhau từng đợt từng đợi dánh nhẹ vào bờ.Xa xa kìa có biết bao nhiêu con thuyền đang say sưa đánh cá, để mà giữ gìn bình yên cho mọi người 

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Đức Nam
Xem chi tiết
bùi thị diệu hương
26 tháng 1 2018 lúc 22:05

Vũ Trụ, 4000 năm tr CN


Xin chào quý độc giả của Trái đất!
 
Ta là letterX – một bức thư của người ngoài hành tinh X. Ta đến từ khoảng 4000 năm trước Công Nguyên. Chắc hẳn là quý độc giả thấy làm ngạc nhiên lắm và không tin đúng không? Nếu thế thì quý bạn hãy cắt một góc của ta để kiểm tra hàm lượng cacbon nhé!
 
Quý bạn biết đấy, sau khi loài người biến hành tinh của mình thành một hành tinh đỏ đầy chết chóc bởi phóng xạ và ô nhiễm nghiêm trọng đến mức không thể sinh sống được, thì họ đã nhanh chóng lên phi thuyền không gian tìm kiếm hành tinh mới để trú ngụ. Rong ruổi trong vũ trụ một thời gian rất lâu và tình cờ họ phát hiện ra Trái đất. Thế là họ đã đáp xuống và định cư lâu dài ở đây. Trái đất – khi đó còn rất hoang sơ và trong lành, thiên nhiên tươi đẹp, muông thú chan hoà, chủng loại phong phú,…
 
Khi đặt chân đến trái đất, thủ lĩnh tối cao của loài người đã cho các thần dân của mình uống nước lãng quên quá khứ (hay còn gọi là thuốc tẩy não), lãng quên những thành tựu công nghệ siêu phàm – những công nghệ của nền văn minh vũ trụ. Bởi vì nó đã biến hành tinh của loài người thành một nơi không thể sống được. Việc làm đó của thủ lĩnh đã giúp cho trái đất tránh được sự ô nhiễm trong mấy ngàn năm qua.
 
Thời đó, con người chỉ sống bằng săn bắt thủ công và hái lượm. Dần dần họ biết dùng lửa để làm chín thức ăn, họ cải tiến công cụ lao động để thu về kết quả cao hơn,… Rồi họ sản xuất được lương thực, vũ khí thô sơ, … Điều đó cũng có nghĩa rằng diện tích rừng bị tàn phá nhiều hơn, động vật bị làm thịt nhiều hơn,… Tiếp đến họ phát minh ra máy móc, súng đạn, bom, mìn, … những thứ đó đã góp phần đẩy mạnh công cuộc khai thác tài nguyên trên trái đất và làm ô nhiễm trầm trọng môi trường. Và đến nay, với bản chất thiên bẩm, những trí tuệ thiên phú của con người đang dần dần làm cho trái đất trở thành hành tinh đỏ thứ hai. Đã rất lâu rồi bạn không còn thấy hình bóng của rồng, của khủng long, của voi ma mút, … và của những sinh vật thời tiền sử. Những loài động thực vật còn lại đến ngày nay cũng đang dần mất đi với tốc độ đáng báo động. Đến những loài được đưa vào sách đỏ - cần phải bảo tồn, bảo dưỡng, cấm săn bắt, khai thác, … Ấy thế mà cũng bị đưa vào “sách đen” cả.
 
Quý bạn có thấy không, càng ngày thời tiết càng khắc nghiệt, nơi thì nắng nóng cự độ, nơi thì bão lũ hoành hành, nơi thì động đất rung chuyển, núi lửa phun trào, … Trái đất đang nóng lên dần dần, không khí đang ô nhiễm từ từ, nguồn nước ngọt đang cạn kiệt, … Ngày tận thế sẽ không còn xa nữa.
 
Tôi xin lưu ý với quý bạn rằng: Trái đất là hành tinh cuối cùng loài người có thể sống được. Không còn hành tinh nào khác trong hệ mặt trời có thể mang lại sự sống cả. Do đó, bằng mọi cách các bạn phải bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường, bảo vệ sự sống duy nhất này. Luôn luôn nhắc nhở đời sau phải biết, phải có ý thức tôn trọng thiên nhiên, yêu thiên nhiên như yêu chính bản thân mình. Có như thế, các bạn và thế hệ con cháu của các bạn mới được trường tồn với trời đất.
 
Đến giờ này, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, sứ mệnh của ta đã kết thúc. Xin chào các bạn, ta đi đây!

 

letterX

Hoàng Dung

K NHA!!!

datcoder
Xem chi tiết
Bùi Nguyên Khải
27 tháng 9 2023 lúc 21:21

tham khảo:

a. Cái gì che kín bầu trời?

b. Cái gì hiện ra trước mắt tôi?

c. Ai đang đứng gác trước cổng?

Đặng Thị Thanh Hằng
27 tháng 9 2023 lúc 21:21

Mây đen mù mịt đang che kín khắp bầu trời