Theo em, Bum có phải là một cậu bé hạnh phúc hay không? Hãy giải thích ý kiến của em.
3. Theo em, Bum có phải là một cậu bé hạnh phúc hay không? Hãy giải thích ý kiến của em.
Theo em, Bum là một cậu bé vô cùng hạnh phúc vì có người ông rất yêu thương và quan tâm đến cậu, cùng với đó là cha mẹ Bum sẵn sàng thực hiện mơ ước của Bum thành hiện thực.
Vì sao nhân vật Phan lại ngẫm nghĩ: “Hoá ra hạnh phúc giản dị hơn những gì cô tâm niệm”? Theo em, đây có phải là chủ đề của truyện không? Hãy làm rõ ý kiến của em.
Phan là một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố làm việc với khát khao làm giàu. Cuộc sống hằng ngày của cô gái nhỏ nhàm chán và cô đơn. Cô luôn nỗ lực làm việc, đến cả trước khi ngủ cô cũng có suy nghĩ vẩn vơ. Cô luôn nghĩ đến cuộc sống, đến tương lai, luôn khao khát kiếm tìm hạnh phúc. Cô muốn mình phải giàu có, bởi cô đã thấm thía cái nghèo khó và chỉ khi giàu có ở cái đất này, cô mới được tôn trọng, mới được hạnh phúc. Cô thường nghe âm thanh từ một nhà trên tầng hai và mặc sức tưởng tượng về thế giới đó. Cuộc sống của một nhà ba người kia khác xa cô rất nhiều. Cho đến ngày đặt chân đến thế giới đó, chứng kiến cuộc sống hạnh phúc của họ, cô mới giật mình nhận ra những điều mà mình cố gắng tìm kiếm bấy lâu lại giản dị như vậy. Hạnh phúc không phải cái gì lớn lao, mà nó ở ngay bên cạnh chúng ta, đó cũng là thông điệp mà Phong Điệp gửi đến chúng ta.
5. Vì sao nhân vật Phan lại ngẫm nghĩ: " Hóa ra ra hạnh phúc giản dị hơn những gì cô tâm niệm."? Theo em, đây có phải là chủ đề của truyện không? Hãy làm rõ ý kiến của em.
Trong truyện "Tầng hai", nhân vật Phan là một nhân vật chính và cũng là người chồng trong cặp vợ chồng sống tại tầng hai căn hộ liền kề nhau. Phan là một doanh nhân thành đạt, sống trong sự giàu có và sang trọng, nhưng cuộc sống của anh luôn căng thẳng và bận rộn với công việc, không có đủ thời gian để quan tâm đến vợ và con.
Khi Phan tình cờ thấy được những diễn biến trong cuộc sống hàng ngày của người hàng xóm, anh bắt đầu nhìn nhận lại cuộc sống của mình. Anh nhận thấy rằng, mặc dù vợ anh, cô Trinh, không quá giàu có nhưng lại sống hạnh phúc hơn với cuộc sống giản dị và tình yêu gia đình. Cô ấy dành nhiều thời gian chăm sóc con và xây dựng mối quan hệ gia đình, trong khi Phan chỉ tập trung vào công việc và tiền bạc. Cuối cùng, Phan nhận ra rằng hạnh phúc không nằm trong những thứ vật chất và giàu có, mà thực sự nằm trong việc giữ gìn và chăm sóc những mối quan hệ yêu thương và đáng quý trong cuộc sống.
Ý kiến của em:
Theo em, câu nói "Hóa ra hạnh phúc giản dị hơn những gì cô tâm niệm" là phản ánh cuộc chạy đua sau thành công và giàu có, khiến người ta dễ dàng bỏ qua những giá trị thiết thực và đơn giản trong cuộc sống. Chủ đề của truyện "Tầng hai" là một lời nhắc nhở về ý nghĩa của hạnh phúc và giá trị thực sự của cuộc sống gia đình. Nó thể hiện rằng hạnh phúc không phụ thuộc vào tài sản và thành công vật chất, mà đến từ những niềm vui giản dị, niềm hạnh phúc nhỏ bé nhưng quan trọng của cuộc sống hàng ngày.
Từ cuộc gặp gỡ với người hàng xóm, Phan đã trở nên ý thức hơn về việc tập trung vào gia đình và chia sẻ niềm vui cùng nhau, chứ không chỉ theo đuổi tiền bạc và thành công vô tận. Điều này làm thay đổi tư duy và quan niệm sống của anh, giúp anh định vị lại hạnh phúc và ý nghĩa thực sự trong cuộc sống.
Hãy nêu ý kiến của anh chị về câu nói "hạnh phúc không sẵ có,không phải là món quà được ban tặng,hạnh phúc là do con người tạo nên" giúp em lập dàn bài bài văn này với.....
''Cậu bé và cây si già''
Bờ a đầu làng có một cây si già.Thân cây to cành lá xum xuê,ngả xuống mặt nước.Một câu bé đi qua.Sẵn con dao nhọn trong tay,cậu hí hoáy khắc tên mình lên thân cây.Cây đau điếng nhưng cố lấy giọng vui vẻ,hỏi cậu:
– Chào cậu bé. Tên cậu là gì nhỉ?
– Cháu tên là Ngoan.
– Cậu có cái tên mới đẹp làm sao!
Mặt cậu bé rạng lên. Cậu nói:
– Cảm ơn cây.
– Này, vì sao cậu không khắc tên lên người cậu? Như thế có phải tiện hơn không? – Cây hỏi.
Cậu bé rùng mình, lắc đầu:
– Đau lắm, cháu chịu thôi!
– Vậy, vì sao cậu lại bắt tôi phải nhận cái điều cậu không muốn?
a,Hãy rút ra bài học về câu chuyện trên
b,Hãy viết một bài văn ngắn khoảng một trang rưỡi giấy thi trình bày cảm nghĩ của em về bài học câu chuyện trên
Gợi ý phần b:
Các ý cơ bản
-Từ câu chuyện học sinh có thể xác định được trong cuộc sống có nhiều điều mà bản thân không muốn nhận( sự đau đớn, khổ đau, mất và dù vẫn có lúc không tránh được những bản thân mỗi người không ai mong những điều đó đến với mình
-Không nên đem lại cho người khác những điêu mà mình không muốn( sự đau đớn, khổ đau, mất mát,bất hạnh)dù vô tình hay cố ý
-Không được ích kỉ hay thờ ơ,dửng dưng trước hâu quả của những lời nói hay hành độngmà chính bản thân đã gây nên đối với người khác và phải biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để thấu hiểu,chia sẻ và thông cảm
-Mỗi con người không chỉ biết đem lại niềm vui,niềm hạnh phúc cho bản thân mà còn cần biết đem lại co người khác niềm vui,niềm hạnh phúc
-Phê phán những kẻ chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân mà quên đi người khác
-Bài học rút ra cho bản thân:Hãy biết sống chậm lại,lắng nghe những người xung quanh đề hiểu hơn,yêu hơn và tránh gây ra những điều tổn thương không đáng có,biết nhận ra lỗi lầm của mình và biết sửa chữa nó
a) Bài học: Khi mình không hạnh phúc hay có chuyện buồn, thì đừng có đổ những đau đớn đó lên người khác. Mà hãy một lần nhìn lại những gì mình đã làm, xem cảm giác đó có đau hay không. Một người chỉ vì lợi ích của bản thân mình, chỉ nghĩ đến việc làm sao để thỏa mãn nhu cầu của bản thân thì tất cả mọi việc người đó làm đều là sai lầm, không được mọi người tán dương, mà còn bị khinh ghét, coi thường.
b) Qua câu chuyện, em mới hiểu được rằng, cuộc sống thật sự có rất nhiều chông gai, cạm bẫy mà chúng ta không thể nào ngờ đến. Không ai muốn điều xấu sẽ xảy đến với mình, con người muốn thành công thì chắc chắn phải vượt qua mọi thử thách gian khó đó. Và để trưởng thành hơn, chúng ta phải tìm cách vượt lên sự sợ hãi của bản thân, cũng như tìm cho mình con đường đúng đắn nhất để đi qua chướng ngại vật đó. Chúng ta cũng không nên cho đi sự bất hạnh đó dù là vô tình hay cố tình. Nó chỉ khiến cho chúng ta càng thêm đau đớn, khó khăn mà thôi, không giải quyết được những nhu cầu của bản thân mình. Một người mà lúc nào cũng ích kỉ, luôn nghĩ cho bản thân mà không nghĩ đến cảm nhận của người khác, thì người đó đã thật sự dẫn dắt mình vào một con đương u ám, đen tối nhất. Ở nơi đó thật sự tăm tối, không có lối thoát. Chúng ta hãy thử một lần đặt mình vào hoàn cảnh của người mình đã cho đi sự bất hạnh. Rồi hãy nhìn nhận một cách chân thực nhất về những gì mình đã làm, cũng như để thấu hiểu, chia sẻ và thông cảm hơn. Chúng ta sẽ thấy rằng nó thật sự rất đau, và không ai muốn đón nhận lấy điều đó.Chúng ta đang nhìn đời, nhìn cuộc sống qua lăng kính loang lổ vệt màu của cảm xúc, bám dày đặc lớp bụi bặm của thành kiến, thương đau. Chúng ta trở nên bực nhọc, phán xét trước những gì mình tự cho là " Lỗi lầm của người khác". Chưa bao giờ chúng ta nhìn lại những việc mình đã làm, luôn cho rằng việc mình làm là đúng, mà không bao giờ nhìn rõ những hậu quả mà việc đó sẽ gây ra, cũng như luôn đổ hết trách nhiệm cho người khác mặc dù mình là người làm sai. Hãy một lần nhìn lại những gì mình đã làm và sửa chữa nó. Phải biết nhìn nhận lại cuộc sống, không nên mang đến khổ đau cho người khác, bạn sẽ thấy bạn sống có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Vì mình được sống, được sống hết mình với tuổi trẻ. Còn nếu như là hạnh phúc, hãy biết chia sẻ những hạnh phúc đó cho người kém may mắn hơn mình. Để niềm vui được lan tỏa khắp mọi nơi, ai cũng vui vẻ, tràn ngập tiếng cười. Không nên giữ lấy món quà vô giá đó cho riêng mình, hãy lan tỏa nó đến tất cả mọi người. Rồi bạn sẽ nhận được nhiều hạnh phúc, niềm vui hơn là bạn đã tưởng tượng. Cho đi hạnh phúc, không phải mất mà là để nhận về nhiều hơn. Đừng nên quá ích kỉ, mà quên đi người khác. Nó chỉ khiến cho bạn thêm đau đớn mà thôi, và mất đi sự hạnh phúc. Các bạn ơi! Hãy biết sống chậm lại, lắng nghe những người xung quanh nói để hiểu hơn, thấu hiểu hơn, yêu hơn và tránh gây ra những tổn thương không đáng có. Hãy biết tự nhận ra lỗi lầm của mình và sửa chữa nó.
Chúc bn học tốt !!!!!
Hãy viết một đoạn văn 12 câu theo hình thức Tổng-phân-hợp(T-P-H) trình bày cảm nhận của em về niềm hạnh phúc vô bờ bến của cậu bé hồng khi được ở trong lòng mẹ.trong đoạn có sử dụng 1 câu ghép.gạch chân chú thích
Mỗi người có thể có cách hiểu khác nhau về hạnh phúc. Theo em, trong các yếu tố dưới đây, yếu tố nào là quan trọng nhất để tạo nên một gia đình hạnh phúc ? Khoanh tròn chữ cái trước câu trả lời phù hợp với ý kiến của em.
Em đồng ý với những ý kiến nào sau đây ? Giải thích vì sao em đồng ý hoặc không đồng ý :
(1) Việc nhà là việc của mẹ và con gái ;
(2) Trong gia đình nhất thiết phải có con trai ;
(3) Không cần có sự phân công chặt chẽ công việc trong gia đình
(4) Gia đình có nhiều con là gia đình hạnh phúc ;
(5) Con cái có thể tham gia bàn bạc các công việc gia đình ;
(6) Trong giạ đình, mỗi người chỉ cần hoàn thành công việc của mình ;
(7) Trẻ em không thể tham gia xây dựng gia đình văn hoá.
- Em đồng ý với ý kiến (5).
Bởi vì con cái là một thàrh viên trong gia đình cho nên có thể tham gia bàn bạc các công việc của gia đình mình và phải có trách nhiệm và bổn phận đôi với gia đình.
- Em không đồng ý với các ý kiến (1), (2), (3), (4), (6), (7).
(1) và (2) là thể hiện quan niệm lạc hậu trọng nam khinh nữ;
(3) và (6): Trong gia đình cần có sự phân công công việc cụ thể để mọi người có trách nhiệm đối với gia đình của mình, nhưng không có nghĩa là mỗi người trong gia đình chỉ cần hoàn thành công việc của mình là đủ mà cần có sự chia sẻ, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau, tất cả vì sự êm ấm hạnh phúc của gia đình bé nhỏ.
(4) Ý kiến gia đình có nhiều con là hạnh phức là chưa đúng. Bởi nếu đông con, chăm sóc, nuôi dạy sẽ vất vả, khó khăn hơn những gia đình ít con.
- Đông con sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của cha mẹ, nhất là người mẹ
- Đông con sẽ làm ảnh hưởng đến công tác (công việc) của cha mẹ.
- Nếu đông con và nghèo túng là gia đình bất hạnh chứ không thể là gia đình có hạnh phúc.
(5) và (7): Trẻ em là một thành viên của gia đình cho nên trẻ em có trách nhiệm và bổn phận tham gia bàn bạc công việc gia đình và góp sức mình để xây dựng gia đình văn hóa.
Dựa vào gợi ý trong sơ đồ sau, em hãy xác định ý kiến, các lí lẽ và bằng chứng của văn bản Phải chăng chỉ có ngọt ngào mới làm nên hạnh phúc?