Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
datcoder
Tìm câu chủ đề (nếu có) trong các đoạn văn sau:     Bài ca có thể là lời của cô gái. Nhân buổi sáng đi thăm đồng, lòng phơi phới ngắm nhìn cảnh đồng quê tràn đẩy sức sống, cô thấy chính cô cũng tươi trẻ, tràn đẩy sức sống như những “chẽn lúa đòng đòng, phất phơ dướii ngọn nắng hồng ban mai” kia. Phải chăng, đó là một lời tự khen thầm kín và hồn nhiên?                                            (Bùi Mạnh Nhị, Về bài ca đao “Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng...)   Không phải ngày phiên, nên chợ vằ...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Thảo Phương
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
1 tháng 3 2023 lúc 6:02

Ở ĐV 1:

Câu chủ đề:  Bài ca có thể là lời của cô gái.

Ở ĐV 2:

Câu chủ đề: Không phải ngày phiên, nên chợ vắng không.

Lê Nguyễn Vân An
Xem chi tiết
Ngân uni
Xem chi tiết
☞Tᖇì  ᑎGâᗰ ☜
18 tháng 5 2022 lúc 21:05

C1:PTBD :Nghị luận

C2:

-khiến cho người nghe,người đọc dễ đồng cảm với cô gái ,tưởng chừng như đang cùng cô gái đi thăm đồng, đang cùng cô " đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng" và ngược lại

C3:Phân tích bố cục của bài ca dao (Vẻ đẹp của một bài ca dao )

C4:

Cách cảm nhận:

+Bộc lộ rõ tình cảm,những suy nghĩ của mình về 1 tác phẩm 

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
9 tháng 11 2018 lúc 4:55

Những chi tiết trong bài nói lên cảnh ngộ của cô Phô-xơ đó là:

- Là một cô gái quê nghèo, từ nhỏ đã phải đi hành khất kiếm sống

- Buổi tối ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán

- Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, chỉ có thể kết bạn với con chó của chủ quán

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
13 tháng 10 2019 lúc 8:32

Chọn A, B, D

Hana
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
27 tháng 9 2017 lúc 12:08

Chọn C

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
8 tháng 8 2018 lúc 17:15

Đọc xong câu chuyện này em thấy cô Phô-xơ và con chó trong câu chuyện đều rất đáng thương và tội nghiệp. Phô-xơ là một cô gái quê nghèo, không người thân thích, không mái nhà che đầu, từ nhỏ đã phải đi hành khất kiếm sống. Cô chỉ có người bạn duy nhất, thân thiết và cảm thông với cô, đó là con chó của ông chủ quán. Con chó nhỏ này thường ném cho cô những ánh nhìn thân thiện. Cô cũng thương con chó tội nghiệp đó. Tuy kiếm sống bằng nghề hành khất nhưng cô dành cho nó những miếng ăn ngon lành nhất của mình, cô còn dạy nó những điểu tốt. Cô và con chó đều là những thân phận nhỏ nhoi, biết thông cảm với nhau, dành cho nhau những điều tốt đẹp. Nó thể hiện tấm lòng nhân ái cao cả. Trong cuộc sống có những thân phận nhỏ bé, đáng thương và tội nghiệp nhưng họ biết tìm đến với nhau để chia sẻ, thông cảm với nhau trong những hoàn cảnh khó khăn.

(Theo Phạm Thị Nhiệm)

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
3 tháng 9 2018 lúc 8:02

Chọn C