huhu có ai đi chơi trung thu với em ko chứ cứ đà này thì đi chơi trung thu với chó mất
Cho em hỏi mấy câu này với ạ. Ai biết thì làm ơn giúp em với chứ em đang cần gấp ạ.
1/ So sánh đặc điểm công nghiệp giữa Trung Quốc với Nhật Bản?
2/ So sánh đặc điểm nông nghiệp giữa Trung Quốc với Nhật Bản?
3/ Trình bày đặc điểm kinh tế Trung Quốc? Việt Nam rút ra bài học gì từ sự thành công đó?
Em xin cảm ơn ạ.
hi ,ai kết bn với mn đi,mn mới vào ko có ai chơi
Mình có một đứa bạn, hai đứa đang chơi rất thân. Một hôm, con bạn thân của mình bắt đầu chơi với con bạn mới chuyển đến. Tưởng nó tốt lắm, ai ngờ nó nói xấu mình với bạn thân của mình. Thế là bạn mình không chơi cới mình nữ. Sáng nay khi mình đến lớp, có một tờ giấy ghi "Tao nghĩ tốt nhất mày nên tránh xa bạn của tao ra." Mình rất tức giận, mới chạy đi gặp nó thì con bạn thân của mình còn bênh nó xong rồi chửi mình.
Thế là mình đã mất đi một tình bạn đẹp !
Có ai chơi wattpad ko? Vào đọc truyện với follow mk đi.
mình ko đăng kí đc
bạn giúp mình vs !!!!
Tí và Tèo đi qua 1 cánh đồng đầy hoa dại ,hai cậu bé mới lại gấn những bông hoa xấu hổ đùa nghịch .Tí hỏi Tèo :đố cậu bjt khoảng trống mà chúng ta đag ngồi có bao nhiều bông hoa xấu hổ .Tèo đáp lại :bn cứ đếm thì sẽ bjt ngay là có bao nhiêu bông hoa thôi chứ có j mà phải hỏi mk .Tí lại nói với Tèo thêm nữa :mk đã bjt rằng ở nơi này có bao nhiêu bông hoa nhưng mk đố bn cơ .ông lão qua đường và bảo với Tèo :chỗ hoa này là số tự nhiên nhỏ nhất chia hết cho 2,3,5,6,10 .các cháu hãy tìm số tự nhiên ấy thì sẽ bjt được số hoa xấu hổ này là bao nhiêu bông thôi >_<
30 bông hoa
tick mình nha (lạnh quá làm ơn tick đi mà)
Một cậu bé đi lên đỉnh núi với vận tốc 1m/s. Khi cách đỉnh 100m thì cậu thả con chó. Con chó chạy lên đỉnh núi với vận tốc 3m/s và chạy xuống với vận tốc 5m/s. Biết con chó cứ chạy từ đỉnh núi xuống cậu bé rồi chạy lên lại đến khi cả hai cùng ở trên đỉnh. Tính thời gian cậu bé đi được từ lúc thả chó đến lúc lên tới đỉnh núi
có bạn nào chơi lazi ko có thì kết bạn với mk nha
Mình cam đoan truyện mình đang kể có thật 100% ( không thêm nếm ).
Cách đây lâu lắm rồi và mình nhớ chính xác lúc ý mình học lớp 5. Hồi đó mình ham chơi lắm, trò thể thao và mình thích chơi nhất là đá bóng. Cứ hễ ngày nào rảnh là tất cả rủ nhau ra sân bóng. Tiện thể mình tả sơ sơ về sân bóng, sân bóng này thì đẹp lắm luôn . Khoang cảnh không chê vào đâu đc, có cây có ao =)) Nhưng điều mà ai cũng sợ là để đến được sân bóng phải đi qua cánh đồng. Cánh đồng này toàn mồ mả không à. Thì hôm đó là hôm chủ nhật mình đang trên đường đến sân để đá bóng thì quái lạ sao hôm nay ở ngôi mộ kia lắm người thế. Mình vốn tò mò lên đến xem có chuyện gì không? Thì có người phụ nữ trung niên đang ngồi giữa mọi người, bà ấy cứ lấy tay đập đập xuống đất và nói với người bên dưới : ” Mày đang đạp vào đầu tao đấy “. Mình thấy là lạ nên hỏi mọi người ‘ Sao bác ấy ngồi trên này mà bảo anh kia đạp lên đầu là sao ạ ‘. Mọi người bảo ” Kia là mẹ chồng của bác ấy nhập vào để lên miệng “. Mình như hiểu ra mọi điều và nhìn kĩ hơn xung quanh hoá ra người nhà đang chuyển mộ cho bà ý. Mình nhìn bên phải thì ôi trời nhà nào mà đào hố phân ở ngay mộ người ta bảo sao người ta đòi chuyển là phải. Đang chăm chú nhìn thì bác kia à nhầm bà kia ” Tao ngửi đủ lắm rồi . Làm nhanh lên ” và khua tay múa chân thấy ai cũng bảo ” Anh em cả tao đấy vào chuyển nhà cho tao đi “. Một lúc sau thì đào mộ lên mà y như rằng chỗ anh kia vừa đứng là nơi đầu cái áo quan. Có người thanh niên đứng xem còn cười cười bà kia tức qua đuổi đánh cho mấy cái tát và doạ ” Mày có tin là tao quở mà đến chết không “? Anh ta mặt tái mét và xin lỗi không ngừng. Điều đáng nói là sức người thanh niên kia chạy thì sao làm sao một người phụ nữ lại đuổi được nhanh như vậy ? Mình thấy ly kỳ quá thì về kể với bà mình . Bà mình nói rằng trần sao âm vậy. Ở trên này muốn sạch, muốn đẹp thì ở dưới đó cũng vậy thôi. Mộ cũng coi như ngôi nhà của người chết vậy. Từ đó mình luôn tin rằng tồn tồn với cuộc sống hiện tại luôn có một thế giới tâm linh nào đó. Và đừng dại mà đi đùa giỡn với người chết nhé không lại giống anh thanh niên mình kể như mặt tái mét ra
Truyện Ma : Gặp Dà về thăm nhà.
Thôi vào vấn đề được nói đến luôn nhé, không dài dòng văn tự làm chi cho mệt.
Dà mình mất năm 2015 ( vừa mới mất ý ) , nói qua về dà t nhé. Dà t thì không có chồng nên coi t như con ruột vậy, t thì khỏi nói coi dà như mẹ đẻ ra mình vì dà nuôi nấng mình từ lúc lọt lòng mẹ ra ( do công việc nên gửi mình dưới bà ngoại ) . Mình lớn lên theo niềm vui của dà dành cho mình. Đến trước khi dà mất thì khi rảnh mình luôn xuống chơi với bà với dà. Nhưng chuyện mà không ai ngờ tới đã xảy ra vào đúng ngày mình đi thi . Mới bước ra khỏi phòng thi mình nhận được tin nhắn nói ra đang mệt và có thể đi bất cứ lúc nào. Nghe xong tin đó, mình thấy lo lắng vô cùng vì hôm trước mình vẫn thấy dà cười đùa vui vẻ cơ mà? Bao nhiêu câu hỏi mình tự đặt ra và cuối cùng mình cũng biết được sự thật là do dà bị trúng gió khi đi ngủ. Mình phóng xe như bay để về nhà gặp nhà lần cuối. Trước mặt mình không còn là người mà cười đùa hàng ngày mà chỉ là người bệnh đang nằm ngửi ôxi. Mình không nói lên lời lao vào xem dà thế nào thì đã thấy dà yếu lắm rồi ,chừng 2 tiếng sau thì dà đi. Khi đưa tang dà mình cố gắng hết sức để cùng các bác khiêng quan tài dà ra xe rồng 5 bánh. Lên đển nghĩa trang thì cùng gắng xuống đỡ dà xuống huyệt rồi lủi thủi về nhà. Cứ thế cho đến vài ngày sau , bà mình gặp dà đang ngồi ở ghế và ngồi buồn thiu. Nói với bà mình ” Con không chăm sóc được mẹ nữa rồi. Đành phải nhờ vào chị con.” Bà mình vỡ oà khi thấy người con đã chết mà vẫn không yên tâm về người mẹ già. Hôm sau mình đi ngủ thì gặp dà về , dà bảo với mình “Đừng buồn, dà vẫn ở đây không đi đâu đâu, cứ cố gắng học tập, dà ở dưới đó sẽ được yên lòng hơn “. Lúc đó mình định nói thì dà đã đi đâu mất rồi. Khi hỏi bà mình thì bà bảo ” Do dà hợp với quý mình nên hay cho mình gặp “. Từ đó cho đến nay dà cũng hay cho mình gặp lắm nhưng dà bảo ở dưới đó dà trông trẻ nên không về thăm nhà nhiều được. Mình cũng bớt buồn đi phần nào khi dà được trông trẻ, dà quý trẻ con lắm.
Chuyện mình kể các bạn sẽ cho là nhàm chán nhưng mình nói thật nhé, thà đọc truyện ma thật còn hơn loại bịa đặt.
Trong 1 đoạn đường, người ta nhận thấy rằng nếu đi xe đạp với vận tốc 20km/giờ, rồi đi xe máy với vận tốc 40km/giờ, sau đó đi xe ô tô với vận tốc 60km/giờ, cuối cùng là đi bộ với vận tốc 5km/giờ thì sẽ mất 10 tiếng đồng hồ. Hỏi nếu như chỉ đi bộ rồi đi xe đạp cũng với vận tốc trên thì sau bao lâu sẽ đi hết đoạn đường này?