Câu:''Rồi là ngồi chép bài hát. Thậm chí, say mê chép cả những lời tôi tự bịa ra nữa.''(Lê Minh Khuê).
A.Câu đặc biệt B.Câu đơn C.Câu ghép D.Câu rút gọn
Chị Thao hát: “Đây Thăng Long, đây Đông Đô... Hà Nội...” Nhạc sai bét, còn giọng thì chua, chị không hát trôi chảy được bài nào, nhưng chị lại có ba quyển sổ dày, chép bài hát. Rỗi là ngồi chép bài hát. Thậm chí, say mê chép cả những lời tôi tự bịa ra nữa.
Từ đoạn văn ngắn trên, em nhận thấy tinh thần của các nhân vật được hiện lên như thế nào?
Chị Thao hát: “Đây Thăng Long, đây Đông Đô... Hà Nội...” Nhạc sai bét, còn giọng thì chua, chị không hát trôi chảy được bài nào, nhưng chị lại có ba quyển sổ dày, chép bài hát. Rỗi là ngồi chép bài hát. Thậm chí, say mê chép cả những lời tôi tự bịa ra nữa.
Từ đoạn văn ngắn trên, em nhận thấy tinh thần của các nhân vật được hiện lên như thế nào?
Lạc quan, yêu đời, có tâm hồn phong phú, trong sáng.
câu văn: trong vườn,hoa nở rộ,ong bướm bay từng đàn thuộc kiểu câu gì
A.câu đơn B.câu ghép C.câu rút gọn D.câu đặc biệt
giải hộ e vs ạ
Trong các câu văn sau:”(1) Nắng hanh vàng, gió hây hẩy. (2) Heo may về hơi lạnh đã thấy săn da. (3) Vắt qua cánh đồng xa tít tắp trước làng là con đường lớn.”. Câu ghép là câu nào ?
A.Câu 2
B.Câu 3
C.Câu 1, câu 3
D.Câu 1
Câu D nha!
Câu văn: “ Qua đoạn trích trong bài kí “Cô Tô” cho thấy ngôn ngữ miêu tả điêu luyện, tinh tế, chính xác, giàu hình ảnh, cảm xúc của Nguyễn Tuân” mắc lỗi nào ?
A.
Câu thiếu cả chủ ngữ, vị ngữ
B.
Câu thiếu chủ ngữ
C.
Câu thiếu vị ngữ
D.
Câu sai về quan hệ ngữ nghĩa giữa các thành phần câu
Giupsmik nhanh với ạ
em hãy tìm tất cả những câu rút gọn và câu đặc biệt có trong văn bản '' những ngôi sao xa xôi'' lê minh khuê
Phát biểu nào sau đây là đúng:
lệnh For không lồng bên trong câu lệnh For khác.
B.Câu lệnh For có lồng bên trong câu lệnh For khác.
C.Câu lệnh For chỉ lặp lại trong câu lệnh If
D.Câu lệnh For
Câu Ôi,Con tôi! thuộc kiểu câu gì?
A.Câu kể B.Câu hỏi C.Câu khiến D. Câu cảm
Cảm nhận của em về nhân vật Phương Định trong đoạn trích sau :
Bây giờ là buổi trưa. Im ắng lạ . Tôi ngồi dựa vào thành đá và khe khẽ hát . Tôi mê hát . Thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời mà hát . Lời tôi bị lộn xộn mà ngớ ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình . Tôi là con gái Hà Nội . Nói một cách khiêm tốn , tôi là một cô gái khá . Hai bím tóc dài , tương đối mềm , một cái cổ cao , kiêu hãnh như đài hoa loa kèn . Con mắt tôi thì các anh lái xe bảo : " cô có cái nhìn sao mà xa xăm ! " . Xa đến đâu mặc kệ, nhưng tôi thích nhắm mắt tôi trong gương. Nó dài dài, màu nâu, hay nghèo lại như chói nắng . Không hiểu sao các anh pháo thủ và lái xe lại hay hỏi thăm tôi . Hỏi thăm hoặc viết những thư dài gửi đường dây, làm như ở cách xa nhau hàng nghìn cây số, Mặc dù có thể chào nhau hàng ngày . Tôi không săn sóc , vồn vã . Khi bọn con gái xuống nhau lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy , tôi thường đứng ra xa , khoanh tay lại trước ngực và nhìn đi nơi khác, môi mím chặt . Nhưng chẳng qua tôi điệu thế thôi . Thực tình trong suy nghĩ của tôi , những người đẹp nhất, thông minh , can đảm và cao thượng nhất là những người mặc quân phục , có ngôi sao trên mũ .